Bị Lừa Xuyên Sách, Tôi Cầm Kịch Bản Và Hàng Tích Trữ Xuyên Về Những Năm 70 - Chương 140: --- Những cục cưng ngọt ngào đến từ Đông Bắc

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:34:46
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hầu hết hầu của nhà họ Lạc đều là những già của gia đình họ Lạc ở Hải thị.

 

Sau 18 năm xa cách, giờ đây thấy tiểu thư mang theo tiểu tiểu thư đến Cảng thị thăm , ai nấy đều xúc động đến rơi lệ.

 

Cậu Lạc Yến dẫn Lạc Từ và Nam Mạt đến từ đường nhà họ Lạc thắp hương tế bái Lạc Kính Sinh qua đời 5 năm .

 

Mèo Dịch Truyện

Thực , Lạc Từ nhận tin cha mất từ mấy năm .

 

khi thấy chiếc tẩu t.h.u.ố.c đặt cạnh ảnh cha , cô vẫn kìm nước mắt mà bật .

 

Đó là chiếc tẩu mà năm cô 18 tuổi, vì một phút ngẫu hứng, tự tay tặng cha.

 

Cô cứ ngỡ trong cuộc di chuyển vội vàng của cả gia đình họ Lạc, chiếc tẩu t.h.u.ố.c tầm thường sớm lãng quên.

 

Thế nhưng lúc , nó vẫn nguyên vẹn đặt ở đây, cứ như thể thời gian ngừng trệ nó.

 

Bề mặt chiếc tẩu vẫn nhẵn bóng như mới, cho thấy chủ nhân của nó trân trọng nó đến nhường nào.

 

Để gian riêng cho Lạc Từ, Lạc Yến dẫn Nam Mạt về phòng khách.

 

Sau khi kế hoạch mua nhà với , hỏi thêm câu nào mà lập tức sắp xếp.

 

Một tuần , sự giúp đỡ của Lạc Yến, Nam Mạt thuận lợi mua 5 căn nhà mặt phố ở Tiêm Sa Chủy và 5 căn ở Trung Hoàn, chỉ tốn đến 3 triệu tệ.

 

Nếu Nam Mạt và Lạc Từ kiên quyết từ chối, nhà họ Lạc thật sự sẽ để Nam Mạt trả tiền.

 

Trước khi rời , Lạc Yến hào phóng vung tay, trực tiếp chuyển 10% cổ phần công ty Lạc thị cho em gái Lạc Từ.

 

Đây cũng là điều cha dặn dò nhiều khi lâm chung, con gái nhà họ Lạc dù xuất giá , mãi mãi vẫn là của nhà họ Lạc.

 

Trước đêm giao thừa, hai trở về Kinh thị.

 

Vừa về đến Kinh thị, Nam Mạt liền về nhà đẻ . Trong phòng ngủ mà cha cô để , cô đem tất cả đồ đạc trong gian đổ .

 

Những mẫu cổ điển của Chanel, Nam Mạt mua ít, nào là bông tai, áo khoác, tất cả các nữ đồng chí trong nhà đều phần.

 

Mỗi chiếc túi Louis Vuitton Nam Mạt đều thích, dù lớn nhỏ cô cũng mua nhiều.

 

Đồng hồ Rolex, từ mẫu cổ điển đến mẫu giới hạn, cô đều mua đủ cho nhà.

 

Trâm cài, túi cầm tay của Cartier, ngay cả bật lửa cô cũng mua.

 

Ngọc trai Chiêu Hòa, đồ ngủ lụa, cà vạt, thắt lưng, rượu Tây…

 

Quần áo, đồ chơi, đồ ăn vặt cho ba đứa trẻ…

 

Khóa cửa phòng , cô mang một phần về nhà , còn vài ngày nữa sẽ để họ đến lấy, lúc đó là đồ gửi về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-lua-xuyen-sach-toi-cam-kich-ban-va-hang-tich-tru-xuyen-ve-nhung-nam-70/chuong-140-nhung-cuc-cung-ngot-ngao-den-tu-dong-bac.html.]

 

Vừa về đến nhà, Phì An và Béo Dự vui vẻ xông tới.

 

“Mama mama, mới về?” Béo Dự ôm chặt cổ Nam Mạt chịu buông, miệng nhỏ toe toét, răng c.ắ.n chặt, cho Nam Mạt nó đang dùng hết sức.

 

“Mama, giữ lời, bảo 5 ngày về.

 

Con đếm đến 15 bát cơm vẫn ‘’ về.” Phì An nhíu mày nhỏ trách cứ Nam Mạt thất hứa.

 

Hai bàn tay nhỏ mũm mĩm đưa , cho nó thật sự đếm nghiêm túc.

 

Ở Cảng thị mấy ngày, giọng Hồng Kông quen tai, giờ đột nhiên thấy hai cục cưng ngọt ngào đến từ Đông Bắc, giọng đặc sệt Đông Bắc, Nam Mạt nhịn .

 

“Mama, nghiêm túc chút , chúng con đang phê bình đó.” Phì An chống hai tay eo, ưỡn cái bụng nhỏ nghiêm túc Nam Mạt .

 

Cố phụ và Cố mẫu đang bận cơm tất niên trong nhà liền bảo Cố Thanh nhanh ngoài xem, đừng để hai đứa nhóc bày trò gì trong sân.

 

“Chị dâu, chị về !” Cố Thanh thấy Nam Mạt liền chạy vội tới đỡ hành lý trong tay cô.

 

Nam Mạt Cố Thanh, “Bình thường thấy, giờ chị một chuyến mới phát hiện Tiểu An, Tiểu Dự nhà một giọng Đông Bắc đặc sệt chính tông luôn đó.”

 

“Hả?” Cố Thanh hiểu, giọng gì cơ?

 

Nam Mạt lắc đầu cũng để ý đến cô, Cố Thanh giọng cũng nặng, cũng bằng thừa.

 

Chỉ tay vali đất với hai đứa trẻ, “Vì mama mua quà cho Tiểu An, Tiểu Dự đó, nên mới mất thời gian.

 

Mama thể phòng ? Vào phòng mới thể bóc quà cho Tiểu An, Tiểu Dự đó.”

 

Nghe thấy quà, Béo Dự vội vàng buông Nam Mạt , Nam Mạt lúc mới dậy .

 

Vừa dậy, Cố Nhiên đẩy xe đạp cũng sân, “Không máy bay ngày mai ? Sao hôm nay về ? Anh còn mượn xe định mai đón em mà.”

 

Vừa tiến đến ôm lấy Nam Mạt, hai đứa trẻ thấy Nam Mạt ôm cũng ngạc nhiên, cha cứ thấy ôm, chúng nó thèm xen .

 

Hai đứa mỗi đứa kéo một vali nặng nhọc bê nhà.

 

Cố Thanh khi đưa một túi hành lý , sân liền thấy trai và chị dâu đang ôm , cùng hai đứa cháu đang khiêng hành lý.

 

Cười lườm bọn họ một cái, “Mấy thể điều chút mà đợi lát nữa ôm , cháu mệt kìa.”

 

Cố Nhiên buông Nam Mạt , đầu cũng đáp Cố Thanh một cái lườm, “Còn , hôm còn thấy Hoa Bằng kéo tay em ở cửa đó.

 

Em cẩn thận đấy, thấy thì , chứ để cha thấy , xem cái móng vuốt thư sinh của em giữ .”

 

Cố Thanh trai , vội vàng tiến lên bịt miệng , liếc căn phòng ai , nhỏ giọng cảnh cáo, “Anh đừng bậy, đừng để cha thấy.”

 

 

Loading...