Bị Hệ Thống Ngược Đãi, Tôi Được Tổng Tài Sủng Ái - Chương 12: Thánh Địa Cơ Duyên Ngập Tràn

Cập nhật lúc: 2025-08-11 16:03:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dụ Nghi bình thường khổ luyện hai tiếng đồng hồ mới kiếm 3 viên socola, mà phương pháp kiếm socola dễ dàng thế con cáo hôi chịu , đúng là g.i.ế.c còn đ.â.m thêm dao.

Tô Dụ Nghi bực bội nhấn nút "Đăng nhập hôm nay", lập tức nhận 1 viên socola.

Con cáo xa nép ở góc sofa giả vờ xem TV, nhưng đôi mắt xanh thẳm liếc cô thấp thoáng.

Nút thứ hai: [Rút thăm].

Tưởng là hệ thống rút thăm tầm thường, nào ngờ nhấn , Tô Dụ Nghi choáng váng. Phần thưởng ... nghịch thiên!

Phần thưởng chia bốn hạng mục, mỗi hạng mục chiếm một phần tư, tức xác suất trúng là như : Rút tài năng, Rút kỹ năng, Rút vật phẩm, và Cảm ơn quý khách.

Mỗi hạng mục chia vô chi tiết nhỏ. Ví dụ [Rút kỹ năng] các kỹ năng như ca hát, nhảy múa, nhưng cũng cả sửa xe đạp, tự kem... những thứ vô dụng.

Đặc biệt, những kỹ năng kỳ quặc hề ít, rút trúng thứ gì phụ thuộc may mắn.

[Rút tài năng]: Tài năng là thứ trời phú, bẩm sinh .

...

...

Tô Dụ Nghi lục lọi trong bể phần thưởng. Ở mục ca hát, tài năng về âm vực. Một lên nốt cao, xuống nốt trầm, chính là do âm vực hạn chế. Ngoài còn các loại âm sắc khác .

Tài năng [Độ dẻo dai cơ thể 100%] mà cô từng đạt cũng thuộc dạng .

[Rút vật phẩm] thì quen thuộc hơn, hầu hết những thứ thể mua bằng socola trong cửa hàng đều ở đây: thuốc đa tử đa phúc, đan dưỡng nhan, mèo may mắn một ngày... Dĩ nhiên, cũng cả socola.

Toàn là đồ , dù rút trúng "Cảm ơn quý khách" cũng chẳng , vì cơ hội rút thăm coi như tặng .

Xem qua hai nút đều là bất ngờ lớn, nút còn chứa điều gì?

Tô Dụ Nghi định mở xem, con cáo bỗng lơ lửng bay tới: "Chủ nhân, xem lâu mệt , nghỉ một chút ?"

Gắn bó với hệ thống lâu như , đây là đầu tiên cô thấy con cáo tỏ nịnh nọt như thế. Không nghi ngờ gì nữa, nhất định gian trá! Cô lập tức nhấn nút cuối cùng.

[Khiếu nại]: Khi hệ thống thành nhiệm vụ hoặc hành vi vượt quá phạm vi, chủ nhân thể sử dụng nút để báo cáo. Tỷ lệ khiếu nại sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất việc của hệ thống trong tháng. Xin chủ nhân cân nhắc kỹ.

Nụ hiền hậu nở mặt Tô Dụ Nghi, con cáo bỗng dưng cảm thấy lạnh sống lưng.

"Chủ... chủ nhân, gì cứ , đừng như thế..."

Tô Dụ Nghi giơ tay định nhấn nút khiếu nại, con cáo hoảng hốt, dùng cái đuôi to khỏe quất ngang đẩy tay cô : "Chủ nhân, gì cứ bảo, đừng nóng vội!"

Thực cô chỉ trêu chọc nó, ý định khiếu nại thật. "Nhanh lên, giới thiệu về [Gói quà tân binh] ."

Con cáo vội vàng bò tới: " chỉ là quên mất hai ngày thôi. [Gói quà tân binh] là đặc quyền cực kỳ lớn dành cho chủ nhân, thể nhận một cơ hội Khu bí cảnh của hệ thống."

"Khu bí cảnh?" Tô Dụ Nghi nghi hoặc.

Con cáo trở nên nghiêm túc: " , đây là nơi linh thiêng nhất của hệ thống, ngay cả những quản lý hệ thống cũng quyền . Bên trong gì, cũng , chỉ chủ nhân tự khám phá."

"Không một chút thông tin nào ?"

"Cũng hẳn." Thấy con cáo tỏ vẻ bí hiểm, Tô Dụ Nghi giơ tay định khiếu nại.

" !" Lông cáo dựng : "Trước đây từng trao đổi với các hệ thống khác, chủ nhân bên trong tay , cả đời chỉ một để khu bí cảnh, và phần thưởng nhận cũng lắm. Dĩ nhiên, cũng thành công."

" đây là vấn đề riêng tư của chủ nhân, chúng thể tiết lộ."

Tô Dụ Nghi gật gù: "[Gói quà tân binh] của hết hạn khi nào?"

"10 giờ 18 phút tối nay."

Đồng hồ treo tường chỉ 6 giờ 30, cô còn ba tiếng rưỡi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-he-thong-nguoc-dai-toi-duoc-tong-tai-sung-ai/chuong-12-thanh-dia-co-duyen-ngap-tran.html.]

"Nhanh lên, đưa đến đó ngay."

Vừa dứt lời, Tô Dụ Nghi cảm thấy hoa mắt, khi tỉnh ở trong gian hệ thống. Xung quanh trắng xóa, chỉ một hành lang sóng nước vắt ngang dẫn đến phương xa.

Tĩnh lặng vô cùng.

Tô Dụ Nghi thận trọng theo con cáo: "Người sống ở nơi như thế mỗi ngày?"

Giọng con cáo hiếm hoi trở nên chân thành: "Vâng."

Tô Dụ Nghi cảm thấy phức tạp. Dù nó con , nhưng nơi hoang vắng như cõi chết, sống ở đây quả thực quá ảm đạm.

"Từ nay xem TV cứ xem, sofa cứ ."

Con cáo cô, hiểu điều lúc .

"Đến ."

Một cánh cửa đồng xanh cao vút thấy đỉnh hiện mặt, cửa khắc họa tiết phức tạp, phía tảng đá khắc hai chữ "Bí Cảnh".

Cách vài mét, con cáo dừng bước: " thể đến gần hơn, đoạn đường chủ nhân tự ."

Mộng Vân Thường

Tô Dụ Nghi bước tới.

Mỗi bước , trong lòng vang lên một tiếng thở dài nặng nề, khiến tâm trạng cô cũng trở nên trang nghiêm.

Đến cửa, cảm xúc của cô ảnh hưởng, suýt nữa rơi nước mắt.

Cô run rẩy đẩy cửa, bước .

Bên ngoài, con cáo vẫn đó, ánh mắt đầy lo lắng dán cánh cửa, tiến, lùi.

bên trong là một khung cảnh bình yên, tiếng thở dài nặng nề cũng biến mất.

Trước mắt cô là những đóa diên vĩ nở rộ, bướm bay từng đàn, cỏ xanh mướt, khí như phảng phất hương thơm ngọt ngào. Nhìn xa xa, thảm cỏ là những tảng đá lớn nhỏ cao thấp khác , một robot đang bận rộn di chuyển giữa chúng.

Tô Dụ Nghi quên đến đây để tìm gói quà. Chẳng lễ gói quà giấu trong cỏ?

thẳng thảm cỏ, một giọng vang lên như sấm:

"Thánh địa , cơ duyên khắp nơi"

"Chỉ tiến, lùi"

"Thời gian còn : 00:59:54"

Nhìn dòng chữ hiện giữa trung, đặc biệt là thời gian ngừng đếm ngược, Tô Dụ Nghi cảm thấy áp lực.

Không trách về tay , giờ cô cũng mù mờ về gói quà .

Cứ tính tiếp.

Bước thảm cỏ, nhớ tới lời " lùi", mỗi bước của cô đều chậm rãi, quan sát kỹ lưỡng xung quanh. Hóa những tảng đá đá, mà là bia mộ. Robot đang quét bụi, nhổ cỏ xung quanh các ngôi mộ.

Một thảm cỏ rộng mênh m.ô.n.g như thế, robot dọn đến bao giờ mới xong?

Tô Dụ Nghi tấm bia mộ đầu tiên:

Người khuất: Thích Ca Mâu Ni. Năm 623 TCN – 544 TCN — Người sáng lập Phật giáo.

Chẳng lẽ trong mộ là t.h.i t.h.ể của Thích Ca Mâu Ni? Một t.h.i t.h.ể từ mấy nghìn năm ? Trời đất ơi, hoang đường quá!

Tô Dụ Nghi bia mộ một lúc, gói quà chắc là một vật phẩm, trong đầu cô hiện lên hình ảnh chiếc hộp vuông đỏ thắm buộc nơ.

Loading...