BỊ ÉP GẢ THAY MUỘI MUỘI, TA NẰM CHỜ CHỒNG CHẾT, THĂNG QUAN PHÁT TÀI - 7

Cập nhật lúc: 2025-12-19 07:18:30
Lượt xem: 726

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhắc tới chuyện tối qua, cau mày:

 

「Vậy là… trúng xuân d.ư.ợ.c do Tần vương hạ. Vậy , tại yến hoa thưởng xuân, cũng trúng dược… chẳng lẽ cũng là do tiện nhân đó giở trò?」

 

Tạ Tri Duyện nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, chỉnh :

 

「Lúc , kẻ hạ t.h.u.ố.c là nàng. Chỉ là đường xảy biến cố.」

 

Tần vương vốn bản lĩnh gì, nhưng dã tâm lớn.

 

Duy chỉ trông cậy khuôn mặt, chuyên dụ dỗ những thiếu nữ hiểu sự đời.

 

Lúc nhận về phủ Tướng quân, nhiều lấy danh nghĩa biểu ca tới an ủi.

 

Muốn mượn cơ hội cầu hôn, để khiến phụ sức cho .

 

… thơ hiểu nổi, lời ly gián đều kể cho .

 

Bởi , phụ mẫu càng thêm ghét , cấm cho qua .

 

Tần vương ch.ó cùng rứt giậu, định dùng yến thưởng hoa để hạ d.ư.ợ.c , khiến mặt bao sa ngã.

 

Đợi lúc mất trong sạch, sẽ lấy danh nghĩa cứu vớt mà cưới về chính phi.

 

Khi đó, danh lợi, sự hậu thuẫn của phủ Tướng quân.

 

Không ngờ, trúng d.ư.ợ.c , khiến kế hoạch của tan vỡ.

 

Hắn bèn xoay chuyển, vu khống là nữ nhân tâm địa rắn rết, mua chuộc nha trong phủ, âm thầm ly gián.

 

Những mưu kế đó tuy thành công với

 

khiến Thẩm Phương Tuyết rơi bẫy.

 

「Thật ghê tởm, bẩn thỉu đến thế!」

 

「Không , bản vương sẽ khiến trả giá!」

 

Tạ Tri Duyện .

 

Nửa tháng , Tần vương ngã ngựa, què mất một chân, thứ nữ của Đại phu ở Quang Lộc Tự đ.á.n.h trống kêu oan.

 

Một hòn đá khuấy động ngàn lớp sóng.

 

Việt vương và Thái t.ử đều thừa cơ hạ bệ .

 

Từng chứng cứ tội của Tần vương phơi bày, Thánh thượng đại nộ, giáng thành thứ dân, giam Tông nhân phủ, vĩnh viễn bước .

 

Sợ sống quá sung sướng, Tạ Tri Duyện sắp xếp để nhà của những nữ t.ử từng hại ở cạnh , hầu hạ ngày đêm.

 

Nghe , hôm nay cắt một miếng thịt, ngày mai đ.á.n.h đến mặt mũi đầy máu.

 

bên cạnh đại phu canh giữ.

 

Mỗi khi sắp c.h.ế.t, đại phu cứu sống.

 

「Thật là rẻ cho , mà còn sống lâu như thế!」

 

Ta hậm hực .

 

Tạ Tri Duyện phụ họa:

 

「Thật , rẻ mạt cho loại tiểu nhân như !」

 

Năm thứ hai thành , Thái t.ử thất thế phế, Việt vương sắc phong Thái tử.

 

Nhờ thần y trị liệu, chân của Tạ Tri Duyện bắt đầu cảm giác.

 

Chàng bắt đầu thử dậy.

 

Ban đầu chỉ vài thở, đó dần kéo dài.

 

Đến mùa hè năm nay, thể vững một canh giờ, khác thường.

 

Thần y , trị thêm nửa năm nữa là hồi phục như cũ.

 

Tùy thôi, cũng quan tâm.

 

hồi phục, Tạ Tri Duyện đủ phiền .

 

Đợi lành hẳn, chắc cái mạng nhỏ của cũng tiêu đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bi-ep-ga-thay-muoi-muoi-ta-nam-cho-chong-chet-thang-quan-phat-tai/7.html.]

 

, gặp ác mộng, mê trong đêm.

 

「Không cần, cần võ tướng!」

 

tỉnh , Tạ Tri Duyện áp sát bên cổ , giọng thì thầm dịu dàng.

 

Âm thanh khiến mê mẩn, cho tới khi :

 

「Miễu Miễu, chọn võ tướng… chẳng lẽ thích văn quan nào ? Nói xem, cho vi phu thử?」

 

「Tỷ phu kiểu đó ? Nghe lời, hiểu chuyện, chăm lo gia đình.」

 

「Thì Miễu Miễu thích Phí Hiển ?」

 

Khoan … chờ chút.

 

Đến khi phản ứng , thì muộn.

 

Tội nghiệp cái áo yếm mới của , đó là vải cống phẩm mới từ Giang Nam đó!

 

Giờ… chỉ còn là một đống vải vụn.

 

「Hu hu hu, Tạ Tri Duyện, đền áo cho !」

 

「Không đền áo, đền trượng phu cho Miễu Miễu ?」

 

「Hở?」

 

「Quả nhiên, Miễu Miễu vẫn đổi trượng phu mà! Haiz, đều tại vi phu dùng sức đủ.」

 

「Đợi, đợi nào…」

 

Muộn , muộn thật .

 

Ai da, đến lúc tỉnh , bỏ lỡ tiệc gia yến ở phủ Tướng quân.

 

Muội và mẫu bằng ánh mắt vô cùng vi diệu.

 

Thúy Cúc thì thầm bên tai :

 

「Tiểu thư, vết hôn cổ che hết.」

 

Tạ Tri Duyện c.h.ế.t tiệt!

 

Trả cho cái con cún ngạo kiều, lạnh lùng ngày xưa, với một câu cũng tiếc !

 

Khi giận đùng đùng chạy tính sổ…

 

Lại thấy gốc lê, Tạ Tri Duyện hình cao lớn, y sam như ngọc, phe phẩy quạt giấy, mỉm nhẹ nhàng.

 

Chàng vươn tay về phía :

 

「Miễu Miễu, chúng về nhà thôi!」

 

Ôi trời ơi, Tạ Tri Duyện mặc áo bào gấm, ôn nhuận như ngọc, thật quá trai!

 

Nương ơi, ơi, tiệc gia yến đến trễ !

 

Dưới ánh trăng, Tạ Tri Duyện ôm chặt lấy cô nàng mê sắc cho hồn điên phách đảo.

 

Khẽ khàng hỏi:

 

「Miễu Miễu, là ai?」

 

「Tạ Tri Duyện.」

 

「Miễu Miễu, nàng thích ai?」

 

「Tạ Tri Duyện.」

 

Thật quá.

 

Lâm Diệu Nghi thích Tạ Tri Duyện.

 

Tạ Tri Duyện cũng yêu Lâm Diệu Nghi.

 

Yêu nàng cái miệng lưỡi sắc bén, tinh quái lanh lợi, dù ở cũng rực rỡ sức sống – Lâm Diệu Nghi!

 

(Toàn văn )

 

Loading...