Bị Cả Nhà Xem Thành Bảo Mẫu, Quay Người Ta Liền Gả Cho Nhà Giàu - 66

Cập nhật lúc: 2025-03-27 09:35:18
Lượt xem: 16

Vương Ngọc Thanh may mắn có tâm lý vững vàng, nếu không, nghe người khác nói xấu về mình thế này, e rằng cô cũng sẽ buồn bã mà suy sụp tinh thần.

Cô nhìn quanh, chọn một bà lão có vẻ dễ gần trong đám đông. Bà lão này có một nốt ruồi đen trên cằm, không thể nhận nhầm được. Cô tiến lên, nở nụ cười thân thiện:

"Bà Thái, năm nay bà đã sáu mươi tuổi rồi đúng không? Vậy mà trông bà vẫn khỏe mạnh như chỉ mới năm mươi thôi đấy! Chắc chắn là con trai con dâu chăm sóc bà rất tốt rồi."

Bà Thái có chút bất ngờ trước lời khen nhưng chưa kịp phản ứng, Vương Ngọc Thanh đã tiếp tục:

"Tôi còn nghe nói hôm trước là sinh nhật bà, con dâu bà còn mua sữa mạch nha cho bà nữa phải không? Chậc chậc, thật là đáng ghen tị! Một người con dâu hiếu thảo như vậy, lại còn sống trong một gia đình hòa thuận, chẳng trách cuộc sống của bà ngày càng tốt đẹp hơn."

Bà Thái ngây người, không biết phải đáp lại thế nào.

Vương Ngọc Thanh thấy vậy bèn lấy một nắm hạt dưa trong túi, đưa cho bà Thái:

"Nào, bà ăn chút hạt dưa đi cho vui miệng."

Rồi cô lại quay sang người phụ nữ đứng cạnh, cũng đưa cho chị ta một nắm hạt dưa:

"Chị dâu, chị cũng ăn đi! À, chị tên gì vậy? Nhà ở đâu?"

Người phụ nữ ngập ngừng nhìn hạt dưa trong tay, rồi liếc quanh xem phản ứng của những người xung quanh. Nếu nhận hạt dưa này, liệu cô có bị đuổi ra khỏi nhóm không? Có ngày nào đó trở thành chủ đề bị họ bàn tán không?

Nhưng mà… Vương Ngọc Thanh vừa khen cô trước mặt bao nhiêu người! Giờ cô biết làm sao đây? Chỉ có thể đưa tay nhận lấy hạt dưa, cười gượng gạo:

"Tôi chính là con dâu của bà Thái đây, tôi tên Ngưu Trân Trân."

Vương Ngọc Thanh giả vờ ngạc nhiên:

"Ô, chị chính là con dâu của bà Thái à? Bà tôi có nhắc đến chị rồi đấy! Bà bảo chị hiếu thảo lắm, đối xử với người già rất tốt... Sau này tôi gọi chị là chị Trân nhé?"

Ngưu Trân Trân cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh đang đổ dồn về phía mình. Cô nhanh chóng suy tính, rồi dứt khoát bóc một hạt dưa bỏ vào miệng 'cạch' một tiếng. Thôi kệ, cô muốn đứng về phe của Vương Ngọc Thanh!

Vương Ngọc Thanh có trí nhớ rất tốt, cô nhớ kỹ những gì bà Kỷ đã kể và cả đặc điểm của từng người trong nhóm. Vì thế, cô cẩn thận chọn ra một số người có vẻ dễ tiếp cận để bắt chuyện.

Chỉ trong vòng nửa tiếng, cô đã thành công phá vỡ sự đoàn kết trong nhóm, kích động mâu thuẫn ngầm, chia nhóm thành hai phe rõ rệt. Một phe do cô dẫn đầu, đang ngồi dưới gốc cây lớn trò chuyện rôm rả, bàn tán sôi nổi.

Phe còn lại thì không khí có chút trầm lắng, thậm chí còn có người đang lưỡng lự, do dự không biết có nên gia nhập phe của cô hay không.

Mấy người đàn ông đứng bên cạnh chứng kiến cảnh tượng này mà không khỏi sững sờ. Chồng của Ngưu Trân Trân ngơ ngác lẩm bẩm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bi-ca-nha-xem-thanh-bao-mau-quay-nguoi-ta-lien-ga-cho-nha-giau/66.html.]

"Hôm qua bà xã tôi còn chê bai Vương Ngọc Thanh hết lời, sao hôm nay lại vui vẻ nói cười với cô ta thế này? Mà khoan đã, sao còn ôm nhau khóc lóc nữa vậy?"

Mãi đến khi đến giờ làm việc, đám đông mới tản ra. Ngưu Trân Trân còn luyến tiếc níu tay Vương Ngọc Thanh:

"Em gái Ngọc Thanh, tối nay tan làm, đến nhà chị chơi nhé!"

Vương Ngọc Thanh cười, đưa cho cô ấy nắm hạt dưa cuối cùng:

"Được thôi, tối nay tôi sẽ mang ít cá đến, chỉ chị cách nướng luôn."

Từ xa, Viên Phương, Lưu Lệ, Triệu Tứ và Tiền Quyên tức đến nghiến răng nghiến lợi khi chứng kiến cảnh này.

Sau khi đám đông giải tán, Vương Ngọc Thanh khản cả giọng, cô muốn đến nhà Trần Nga xin chút nước uống, cũng tiện tìm hiểu thêm về những người trong nhóm.

Nhưng khi vừa bước đến cửa bếp, cô đã nghe thấy tiếng con dâu của Trần Nga hét lên:

"Bà bớt giao du với Vương Ngọc Thanh đi! Loại người gì chứ, vừa thô lỗ, vừa ương ngạnh, không phải người tốt lành gì đâu! Không chừng còn tệ hơn cả nhà họ Tào nữa đấy!"

Vương Ngọc Thanh đứng ngoài cửa nghe thấy rõ mồn một, cô nhếch môi cười nhạt. Nể mặt Trần Nga, cô không định so đo với con dâu bà ấy.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Cô cất giọng lớn:

"Thím Trần, cháu đến xin thím chút nước uống đây!"

Tiếng gọi của cô làm Phùng Xuân Hạ – con dâu Trần Nga – giật mình sợ hãi.

Trần Nga nhanh chóng múc một gáo nước đưa cho Vương Ngọc Thanh, vỗ về:

"Đừng chấp nhặt với nó, nó tính vậy đấy, không hiểu chuyện nên hay nói lung tung."

Vương Ngọc Thanh cầm gáo nước uống một hơi cạn sạch, chép miệng:

"Thím à, thím cũng biết tính cháu rồi đấy! Nhưng nể mặt thím, cháu sẽ không chấp với cô ta."

Lúc này, con trai của Trần Nga – Trần Trung – vừa đi vào. Nhìn thấy Vương Ngọc Thanh, anh ta thoáng sững sờ, sau đó liền nở một nụ cười. Nhưng chưa kịp nói gì, anh ta đã bị vợ lườm một cái sắc bén, thế là vội cúi đầu im lặng.

Thực ra, Trần Trung vốn rất tò mò về Vương Ngọc Thanh. Hôm qua anh ta muốn qua hóng chuyện lắm, nhưng Phùng Xuân Hạ nhất quyết không cho. Dù vậy, anh ta vẫn nghe được khá nhiều chuyện từ mẹ và hàng xóm.

Cô gái này thực sự rất thú vị, cũng rất lợi hại! Anh ta cảm thấy, nếu có cơ hội, rất muốn được giao lưu với cô.

Vương Ngọc Thanh lặng lẽ quan sát Trần Trung. Người này có vẻ ngoài hơi gầy yếu, lại có phần rụt rè. Cô nhớ bà Kỷ từng nói, từ nhỏ Trần Trung đã luôn đi theo Kỷ Học Ninh, vô cùng sùng bái anh ta.

Loading...