Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 543:pn
Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:02:11
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghỉ ngơi một đêm, hôm bọn họ liền lên thuyền tiếp tục nam hạ.
Bởi vì mỗi khi đến một nơi, họ đều sẽ lên bờ nghỉ tạm, tuy phần lớn thời gian chỉ nghỉ một hai đêm tiếp tục thuyền, nhưng cũng khiến tốc độ của họ nhanh.
May mắn là hiện tại bọn họ cũng vội, đều thích ứng với tốc độ .
Lần nam hạ, Phó Văn Tiêu che giấu hành trình. Thân phận của bày ở đó, quan viên ven đường tự nhiên đến bái kiến, chiêu đãi một phen.
Số như nhiều lên, Hứa đại phu và những khác cuối cùng cũng hiểu , Phó Văn Tiêu đây là cố ý .
Đa quan viên tìm cách lấy lòng bọn họ, dùng đủ thủ đoạn chiêu đãi. Phó Văn Tiêu từ chối, thản nhiên nhận, đầu liền đem những điều tai mắt thấy ghi nhớ , cho đưa về kinh thành.
Úc Ly xem ở trong mắt, thầm nghĩ nếu đám quan viên , e là sẽ hối hận vì chiêu đãi quá mức nhiệt tình.
Đương nhiên, quan viên thái độ nịnh hót, cũng mấy nể tình.
Cũng bọn họ nể mặt, phận của Phó Văn Tiêu và Úc Ly bày đó, lúc cần nghênh đón vẫn nghênh đón, đều theo quy củ, nhưng tuyệt đối gì thêm.
Những quan viên như đều tương đối thanh liêm chính trực, lấy đồ như để chiêu đãi, chỉ cố gắng hết sức , thẹn với lương tâm.
Qua mấy như , Úc Ly đại khái cũng thể phân biệt quan nào tham, quan nào , ai trung ai gian.
Không gì bằng tận mắt thấy, tự trải qua để hiểu rõ đức hạnh của đám quan viên .
Buổi tối, Phó Văn Tiêu đèn tấu chương, nàng tò mò hỏi: “ Chàng nam hạ, là tra tham quan ?”
“Đó chỉ là một phần.” Phó Văn Tiêu múa bút: “Mẫu đăng cơ, rõ tình hình quan viên các nơi bên ngoài kinh thành, để tránh che tai bịt mắt, nên bảo ven đường xem nhiều, hiểu thêm tình hình địa phương.”
Thấy đang bận, Úc Ly giúp mài mực, vẫn còn chuyện xong.
Chàng với nàng, tiếp tục : “Ta nam hạ, cũng coi như là vi hành.”
Úc Ly hiểu , tuy chuyến "vi hành" của thanh thế vô cùng rầm rộ, nhưng cũng chính vì thái độ thản nhiên , mới khiến đám quan viên yên tâm.
Nếu bí mật , một tiếng động, e là bọn họ sẽ nghi ngờ định gì, đám quan viên tật giật càng thêm đề phòng, dám như bây giờ, cố gắng lấy lòng bọn họ, đem thứ bày , cũng tiện để phân biệt.
**
Một tháng , rốt cuộc cũng đến đoThanh Giang.
Thư Sách
Tỉnh Thanh Giang là nơi phồn hoa nhất vùng Giang Nam, từ xưa đến nay là chốn phong lưu. Tỉnh Nam Quận ở phía nam, ngược coi là nơi Nam Man khai hóa, xưa nay xem thường.
từ năm ngoái tỉnh Nam Quận xuất hiện một vị Trạng Nguyên – tuy chứng thực vị Trạng Nguyên là Thế tử Trấn Quốc công do đại nho dạy dỗ – cũng khiến chú ý đến tỉnh Nam Quận, thu hút ít văn nhân mặc khách tìm đến.
Bỏ qua phận của Phó Văn Tiêu, bọn họ quả thực vô cùng khâm phục tài văn chương của . Xem qua những bài văn của lưu truyền, ai nấy đều hướng về, cũng tò mò nơi ở của Trấn Quốc công Thế tử khi còn ở tỉnh Nam Quận, đều đến xem thử.
Tỉnh Nam Quận cũng vì những văn nhân tài tử mà trở nên náo nhiệt.
Bọn họ dừng ở tỉnh Thanh Giang mấy ngày, chủ yếu là vì quá nhiều quan viên tới bái phỏng, lúc Phó Văn Tiêu cũng một việc, nên quyết định ở đây.
Úc Ly còn nhớ chuyện “Thần Tiên Túy” năm ngoái, liền cố ý tìm hiểu tình hình đó.
“Thần Tiên Túy” hiện giờ biến mất ở tỉnh Thanh Giang, những quan viên phạm tội kẻ g.i.ế.c, lưu đày.
bá tánh “Thần Tiên Túy” hại ít, đặc biệt là những tửu quỷ, lúc nghiện phát tác bộ dạng vô cùng đáng sợ, khiến nhắc đến “Thần Tiên Túy” là biến sắc. Đến nay vẫn còn ít đại phu đang nghiên cứu cách giải độc.
Hứa đại phu việc , liền nổi hứng thú, cũng tìm các đại phu ở y quán cùng nghiên cứu.
Vì chuyện , ông cũng vội trở về, quyết định ở tỉnh Thanh Giang mấy ngày, xem thể nghiên cứu gì .
Vợ chồng Uông Hàm Xuân ở Thanh Giang cũng ít bạn bè thích, mấy ngày nay đều thăm hỏi.
Úc Ly thấy bọn họ đều việc bận, hóa chỉ nàng nhàn rỗi. Chờ nàng trong thành Thanh Giang cửa hàng của Úc thị, liền chút cao hứng.
Nàng tự đến các cửa hàng xem xét, xem ở đây .
Đáng tiếc là, Úc Kim và những khác ở Thanh Giang. Hình như từ Tết đến giờ, họ cũng qua bên , e là đang ở Nam Quận.
Tuy chút tiếc nuối, nhưng nghĩ đến nhanh sẽ gặp các , nàng cũng vội.
Úc Ly ở Thanh Giang ăn chơi, thị sát dân tình, gặp chuyện bất bình, liền trực tiếp tay, thậm chí còn đ.á.n.h cả một tên quan nhị đại đang cường đoạt dân nữ giữa đường.
Tên quan nhị đại đó là con trai út Tuần phủ tỉnh Thanh Giang sủng ái nhất, hành sự kiêu ngạo ương ngạnh, ăn nhậu chơi bời cờ b.ạ.c thứ gì cũng tinh thông. Thấy cô nương hát rong trong lâu xinh , liền trêu ghẹo, cô nương thuận, liền cướp về tiểu .
Nghe trong phòng tên tiểu thông phòng mấy chục , ngay cả nha cũng động qua, đúng chuẩn là một tên sắc quỷ.
Úc Ly ghét nhất là loại chuyện , nếu là ngươi tình nguyện thì thôi, loại lấy phận ép , nàng thấy một liền đ.á.n.h một .
Khi nàng tay ngăn cản, ngờ tên to gan lớn mật coi trọng cả nàng, thậm chí còn buông lời trêu ghẹo.
Không hề bất ngờ, chân của tên con trai tuần phủ nàng đ.á.n.h gãy.
**
Tuần phủ tỉnh Thanh Giang đang cùng các quan viên khác chiêu đãi Phó Văn Tiêu.
Khi hạ nhân khiêng đứa con trai út gãy chân trở về, ông tức giận thôi: “Ai ?!! Hành vi ác độc như , thật đáng giận!”
Hạ nhân sợ hãi rụt rè : “Là, là Nam Quận vương . Nam Quận vương , đại nhân ngài nếu dạy con, ngài thể giúp ngài đoạn tuyệt đường con cái, để ngài cần lo lắng tiểu thiếu gia ngoài gây rối, thêm phiền phức cho ngài…”
“…”
Trong phút chốc, cả yến tiệc chìm im lặng.
Sau đó một tiếng “Phụt” vang lên, tuy nhanh nín , nhưng trong sự yên tĩnh vô cùng rõ ràng, cũng khiến sắc mặt Tuần phủ Thanh Giang lúc xanh lúc đỏ, một nỗi hổ nên lời.
Lúc , giọng của Phó Văn Tiêu vang lên: “Không Nam Quận vương vì đ.á.n.h gãy chân ?”
Giọng nhanh chậm, lộ một sức mạnh trấn an lòng , cũng khiến xung quanh vài phần, đây là bảo vệ Nam Quận vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-543pn.html.]
Nghĩ cũng , bọn họ là phu thê, trượng phu đương nhiên sẽ bảo vệ thê tử của .
Chỉ Tuần phủ Thanh Giang là hổ thôi, lộ vài phần bất mãn.
Nhìn thấy con trai út đang yên lành đ.á.n.h gãy chân, thê t.h.ả.m khiêng về, bình thường đều chịu nổi, ông cha, tự nhiên cũng thể nhẫn nhịn.
Dù là Nam Quận vương, cũng thể tùy tiện đ.á.n.h như ?
Chờ hạ nhân đem sự tình từ đầu đến cuối kể , tất cả trong yến tiệc đều im lặng.
Cũng quá to gan , dám trêu ghẹo cả Nam Quận vương… Chỉ đ.á.n.h gãy chân, cũng coi như là may mắn.
Ngay cả Tuần phủ Khâu, vốn đang tức giận, cũng gì.
Phó Văn Tiêu mặt biểu cảm: “Thì là thế!” Chàng sang Tuần phủ Khâu: “Khâu Tuần phủ, xem việc , là lệnh công tử , ngờ Vương gia bắt gặp. Vương gia xưa nay thiện ác phân minh, ghét nhất là loại chuyện ức h.i.ế.p bá tánh , nhẹ thì gãy chân, nặng thì…”
Nặng thì thế nào?
Các quan viên mặt khỏi thót tim, cuối cùng nhớ tới lời đồn liên quan đến Nam Quận vương. Vị Nữ vương gia do Nữ hoàng sách phong , bình định phản loạn, diệt phỉ thứ gì cũng giỏi, còn lợi hại hơn cả tướng quân, quả thực giống phụ nữ.
Hơn nữa Nữ hoàng còn thiên vị nàng, phạm tay nàng, chỉ thể tự nhận xui xẻo.
Tuần phủ Khâu mặt đỏ bừng, lộ vẻ hổ thẹn.
Biết ở con trai , còn Phó Văn Tiêu bắt gặp, khiến ông còn mặt mũi. Tuy ông cũng con trai út sủng đến vô pháp vô thiên, nhưng nghĩ đây là Giang Nam, thể che chở, nên mắt nhắm mắt mở cho qua, ai ngờ nó gây đại họa như .
Phó Văn Tiêu rời , các quan viên khác cũng vội vàng cáo từ, hận thể vạch rõ ranh giới với Tuần phủ Khâu.
Bọn họ , con đường quan của Tuần phủ Khâu e là dừng ở đây.
Ai mà “Thái tử” tương lai đang hộ tống “Thái tử phi” nam hạ, cố tình để gặp chuyện . Chàng , đồng nghĩa với việc Nữ hoàng ở kinh thành cũng sẽ sớm .
**
Chuyện Úc Ly đ.á.n.h gãy chân con trai Tuần phủ t Thanh Giang, cuối cùng giải quyết gì.
Tuần phủ Khâu mặt mũi tìm nàng tính sổ, cũng bản lĩnh đó. Dù lão mẫu và thê tử trong nhà lóc om sòm, ông cũng thể gì.
Ở Thanh Giang mấy ngày, việc gần như xong, đoàn tiếp tục về phía nam.
Mười ngày , bọn họ rốt cuộc cũng đến huyện Sơn Bình.
Úc Ly từ thuyền bước xuống, phát hiện bến tàu huyện Sơn Bình xây dựng thêm.
là tiết trời tháng Ba tươi , nước xuân róc rách, hoa đào hai bên bờ sông nở rộ, một cơn gió thổi qua, cánh đào bay rực rỡ, ngay cả bến tàu ồn ã nhộn nhịp cũng trở nên thiết.
Úc Ly đang ngắm bến tàu, đột nhiên một giọng đầy kinh ngạc vang lên.
“Ly lão đại?”
Úc Ly nhận tới, chính là Cát nha dịch đang mặc bộ đồ bộ đầu, cũng nên gọi là Cát bộ đầu.
Nàng mỉm : “Thì là ngươi , Cát bộ đầu.”
Cát bộ đầu trợn mắt há hốc mồm nàng, lắp bắp: “Ngài, ngài ở đây?”
“Ta vì thể ở đây?” Úc Ly hỏi ngược , liếc đám nha dịch phía : “Các ngươi qua đây tuần tra ?”
Cát bộ đầu vẫn còn đang sốc, ngơ ngác gật đầu.
Mãi đến khi thấy Phó Văn Tiêu tới, cuối cùng mới phản ứng , nhớ phận nay khác xưa của hai , vội quỳ xuống hành lễ.
“Được .” Úc Ly xua tay: “Các ngươi việc thì cứ .”
Cát bộ đầu do dự bọn họ, cuối cùng dám cãi lời Ly lão đại, dẫn rời .
Nha dịch bên cạnh hưng phấn hỏi: “Cát bộ đầu, hai vị đó chính là Phó Trạng Nguyên và Nam Quận vương ?”
“Phó Trạng Nguyên gì nữa, đó là hoàng tử!”
“Ai da, nhất thời sửa ! Thật ngờ, Phó Trạng Nguyên là hoàng tử…”
“…”
Cát bộ đầu đám hưng phấn thảo luận ngừng, thầm nghĩ, hoàng tử thì là gì, Ly lão đại mới lợi hại, nàng chính là Vương gia do hoàng đế sách phong!
Trước nàng lợi hại, ai ngờ nàng thể đến bước , phong vương.
Lúc , nếu nàng đ.á.n.h , ai còn dám phản kháng? Không cần lén lút nữa, thể quang minh chính đại mà đánh.
Cát bộ đầu thổn thức, cao hứng.
Thật quá, Ly lão đại biến thành Vương gia, nếu thể theo nàng…
**
Cùng Hứa đại phu, vợ chồng Uông Hàm Xuân từ biệt xong, Úc Ly và Phó Văn Tiêu đang chuẩn bước lên xe ngựa chờ sẵn, liền thấy tiếng gọi kinh hỉ của mấy chị em Úc Kim.
“Đại tỷ!”
“Tỷ phu!”
Hai đầu , liền thấy ba chị em Úc Kim vội vã chạy tới, vẻ mặt vui mừng bọn họ.
Úc Ly mỉm , với các : “Kim Nương, A Ngân, Châu Nhi, về !”
Ba cô em gái lao tới, ôm chầm lấy nàng.
Mấy chị em ôm rời.