Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 542:pn

Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:02:10
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Lần nam hạ trở về, bọn họ bằng quan thuyền.

Quan thuyền khác với thuyền buôn, thuyền khách thông thường, nó rộng rãi hơn, còn hộ vệ mặc giáp trụ, cứ thế mênh m.ô.n.g cuồn cuộn xuôi nam. Mỗi khi đến một địa phương, đều ít quan viên đến bái kiến.

Phó Văn Tiêu từ chối, thậm chí còn đưa cùng lên bờ nghỉ ngơi.

Nơi nghỉ chân là do các quan viên chuẩn riêng, là một biệt viện xinh , đình đài lầu các, bài trí trong phòng vô cùng xa hoa.

Họ còn chuẩn yến hội để đón gió tẩy trần.

Hứa đại phu tham gia yến hội, liền từ chối đầu tiên: “Ta , chỉ là một đại phu, đến đó gì?”

Ông từng tuổi, thấy quá nhiều cảnh quan viên ca công tụng đức, đối với chuyện hề hứng thú.

Vợ chồng Uông Hàm Xuân cũng từ chối, dính dáng.

Bọn họ Phó Văn Tiêu thích phô trương, nhưng về tỉnh Nam Quận, lớn như , chắc chắn là gì đó.

Vị Trấn Quốc công , năm đó thời tiên đế còn tại vị, hành sự dùng chiêu hiểm, ít tham quan ô đều giày vò. Nếu bày kế "câu cá", cũng gì lạ.

Năm ngoái Uông Hàm Xuân đỗ Bảng Nhãn, tiên đế thụ quan Hàn Lâm Viện, trở thành một biên tu. Ông ở Hàn Lâm Viện hơn nửa năm, mãi đến cuối năm ngoái thì từ quan.

Ông quan, so với quan, ông thà về quê mở thư viện, dạy học còn hơn.

Lần trở về tỉnh Nam Quận, cũng là kết quả khi thương lượng với phu nhân. Hai vợ chồng đối với kinh thành cũng gì lưu luyến, càng thích cuộc sống ở nam địa hơn.

Uông Hàm Xuân cảm thấy hiện tại từ quan, nên dính những chuyện đó. Mặc dù ông giúp Phó hiền , nhưng cũng tự , e là giúp gì.

Cuối cùng, tham gia yến hội, chỉ Phó Văn Tiêu và Úc Ly.

Úc Ly kỳ thực thích mấy yến tiệc , quy củ quá nhiều. Dù nàng để ý ánh mắt thế nhân, nhưng ăn uống với một đám xa lạ, tóm tự tại bằng ở cùng nhà.

Mãi đến khi Phó Văn Tiêu , trong yến tiệc nhiều món ngon nàng từng ăn, nàng mới quyết định .

Yến hội sắp xếp tại nhà của tri phủ địa phương.

Phủ của tri phủ hoa viên, đá quý, kỳ hoa dị thảo, cảnh sắc dễ chịu, phòng khách tổ chức yến tiệc càng bố trí lộng lẫy, suýt nữa thì chói mù mắt.

Vị tri phủ phẩm vị giống trọc phú.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu ở vị trí thượng thủ, các quan viên địa phương xúm nịnh bợ.

Yến tiệc bắt đầu, các nha mặc đồng phục xinh bưng các loại món ăn mỹ vị trân quý lên. Còn vũ nữ phong tình vô hạn uyển chuyển múa, tiếng đàn sáo dễ êm tai.

Úc Ly nhanh liền đắm chìm trong các loại thức ăn, phát hiện quả nhiên như Phó Văn Tiêu , đồ ăn trong yến tiệc thật sự ngon, còn rượu , hương thơm ngào ngạt.

Đáng tiếc, rượu bưng lên bàn, Phó Văn Tiêu cho dẹp xuống.

Úc Ly: “…”

Đối mặt với ánh mắt của các quan viên, Phó Văn Tiêu thong dong : “Vương gia thể uống rượu, mong chư vị thứ .”

Mọi nào dám gì, tri phủ vội vàng cho đem hết rượu xuống, đổi thành nước .

Đây là đầu tiên, dự yến tiệc mà uống rượu chỉ uống . Không rượu, đây còn gọi là yến tiệc gì? Chỉ là đối mặt với hai vị , một vị là hoàng tử kiêm Quốc công, một vị là hoàng tử phi kiêm Nam Quận vương, ai dám ý kiến.

Sau khi Nữ hoàng đăng cơ, các nơi đều nhận tin tức, cũng Nữ hoàng chỉ một con trai.

Con trai của Nữ hoàng tự nhiên là hoàng tử. Dù khi đăng cơ, Nữ hoàng sách phong con trai ruột Thái tử, nhưng cũng thể đổi phận của . Người đời thức thời đều gọi là hoàng tử.

Nói chừng vị tương lai vẫn là “Thái tử”, đó là chuyện sớm muộn.

Về phần Nam Quận vương Úc Ly, càng thể coi thường.

Vị chính là kỳ nhân dị sĩ còn lợi hại hơn cả Quốc sư mà tiên đế sách phong.

Trước Quốc sư chỉ luyện đan cho tiên đế, cũng thấy bản lĩnh gì đặc biệt, thậm chí ít cảm thấy là kẻ lừa đảo, khác gì đám thuật sĩ tiền triều.

Nam Quận vương thì khác, nàng trấn áp mãnh thú, sức mạnh phi thường, bằng sức một bình định phản loạn, diệt phỉ…

Tóm , chỉ cần qua công tích vĩ đại của Nam Quận vương, ai dám gây sự với nàng.

Các quan viên mặt một bên bưng chén , lấy rượu kính bọn họ, một bên đưa mắt hiệu cho .

Không rượu quả thực chút đáng tiếc. Yến tiệc như thế , nếu uống rượu, chuốc say , nhiều chuyện sẽ dễ hơn…

Úc Ly ăn ăn uống uống, tai các quan viên nịnh bợ Phó Văn Tiêu, thỉnh thoảng bớt thời giờ xem vũ nữ múa, chút âm nhạc, cảm thấy đám quan viên thật hưởng thụ.

Chờ nàng ăn xong đồ ăn bàn, nha hầu hạ bên cạnh liền lanh lợi cho bưng món khác lên. Bất kể bọn họ bưng lên bao nhiêu, nàng đều ăn hết bấy nhiêu.

Những đang nịnh bợ Phó Văn Tiêu đều xem đến ngây .

Bọn họ Nam Quận vương sức mạnh phi thường, nhưng nàng ăn khỏe như ?

Từ lúc yến tiệc bắt đầu, nàng cứ ăn ăn ăn ngừng, ngay cả khác tìm nàng bắt chuyện, cũng đều nhận bộ dạng lạnh như băng sương, hờ hững.

Mọi thăm dò tính tình của nàng, cũng dám tùy tiện chuyện, nịnh bợ, sợ cẩn thận chọc giận nàng.

Vạn nhất nàng đ.á.n.h thì ?

kỳ thực cũng lấy lòng Nam Quận vương, nhưng nàng cứ mải ăn, lấy lòng cũng bắt đầu từ , cuối cùng đành từ bỏ.

So với Nam Quận vương trông vẻ tính tình còn lợi hại, Phó Văn Tiêu tuy vẻ dè dặt quý trọng, uy nghi của bậc thiên gia hoàng tử khiến thấy sợ, nhưng ít chịu nể mặt, thỉnh thoảng còn thiết vài câu.

Vị xem tương đối dễ lấy lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-542pn.html.]

Nếu các quan viên kinh thành ở đây, sẽ hảo tâm mà cho bọn họ , bọn họ lầm to.

Càng là trông dễ lấy lòng, càng là kẻ nham hiểm, ngược trông vẻ lãnh đạm thích phản ứng, cực kỳ nguyên tắc. Chỉ cần ngươi trêu chọc nàng, nàng thật sự dễ chuyện.

Có thể , bọn họ tối nay lấy lòng cũng lấy lòng sai .

Úc Ly cứ như ăn từ đầu đến cuối yến tiệc.

Mọi : “…” Nàng thật sự ăn từ đầu đến cuối, miệng ngừng nghỉ!!!

Lúc rời , Úc Ly phát hiện sắc mặt các quan viên chút gượng gạo, khỏi nghi hoặc Phó Văn Tiêu, chỉ thấy nhẹ với nàng, thần sắc thong dong, một bộ dạng liên quan đến .

Trở biệt viện, hai vợ chồng tắm rửa xong lên giường nghỉ ngơi, bắt đầu chuyện riêng khi ngủ.

Úc Ly : “Vừa sắc mặt bọn họ lắm, là ?”

Nàng nhớ , cũng hiểu bọn họ . Chẳng lẽ là vì nàng ăn quá nhiều, bọn họ đau lòng đồ ăn trong yến tiệc?

Nghe nàng suy đoán ăn nhiều quá , Phó Văn Tiêu suýt nữa thì bật .

Thư Sách

Sao cô nương đáng yêu như , cho rằng sắc mặt là vì nàng ăn nhiều?

Tuy sức ăn của nàng quả thực dễ giật , nhưng cũng là gì, đến mức đám tham quan ô biến sắc.

Chàng ho nhẹ một tiếng, đè nén ý , ôm nàng hôn một lát, : “Không liên quan đến nàng, là nguyên nhân của . Bọn họ mời chúng dự tiệc, vốn là lấy lòng, nhưng bắt sai lầm, trong lòng đang sợ hãi đó.”

“Lấy lòng chúng ?” Úc Ly nổi hứng: “Bọn họ lấy lòng thế nào?”

Nàng nhớ thức ăn trong yến tiệc, còn các vũ nương xinh , cùng cô nương gảy đàn rèm lụa trắng… Ai nha, kỳ thực kiểu lấy lòng cũng . Nàng cũng thích.

Phó Văn Tiêu thấy nàng hề , e là dù những lời ẩn ý sâu xa của tri phủ, cũng hiểu .

Chàng phân tích cho nàng : “Tri phủ biếu chúng vàng bạc châu báu, còn mỹ nhân, dù cũng chỉ mấy loại đó.”

Úc Ly cuối cùng cũng hiểu ý tứ trong lời của họ, cảm thấy mặc kệ qua bao lâu, nàng vẫn quen nổi cách chuyện vòng vo của nơi đây. Sau đó nàng tò mò.

“Sao chỉ đưa mỹ nhân cho , đưa cho ?” Nàng gì cũng là Vương gia, chẳng lẽ xứng để bọn họ lấy lòng?

Phó Văn Tiêu: “…”

Phó Văn Tiêu thầm nghĩ, lẽ là do tư duy cố hữu của đàn ông, cảm thấy nam tử thể tam thê tứ , tặng mỹ nhân cho nam nhân gì, nhưng nếu tặng nam nhân cho một nữ tử kết hôn…

Đặc biệt là vị nữ tử kết hôn còn là con dâu hoàng gia, đây là gây khó dễ cho hoàng thất ?

Ở thời đại , đàn ông thể tam thê tứ , phụ nữ chỉ thể một lòng đến già.

Cho dù bọn họ Úc Ly là kỳ nhân dị sĩ đế vương lễ ngộ, là Nam Quận vương do Nữ hoàng sách phong, thực lực cực mạnh —— nhưng bọn họ vẫn xem nàng là một nữ nhân.

Xem là một nữ nhân cần tuân thủ quy tắc.

Úc Ly vui, nàng lạnh mặt dậy.

“Ly Nương…” Phó Văn Tiêu nhẹ nhàng gọi, vươn tay ôm vai nàng, thấp giọng : “Nàng đừng giận.” Chàng an ủi, nhưng tình đời là thế, những quy củ một sớm một chiều thể đổi.

Úc Ly : “Ta giận.”

Nàng chỉ là vui, nhưng nàng cũng những quy củ đó tồn tại lâu, sửa là sửa.

Phải từ từ, bằng dễ gây rung chuyển xã hội.

Một lúc lâu , nàng : “May mà mẫu đăng cơ, hiện tại hoàng đế là mẫu !”

Nếu gì ngoài ý , Nữ hoàng còn thể sống thêm 50 năm. 50 năm tương đương với ba thế hệ, khi cả ba thế hệ đều quen với việc hoàng đế là nữ, cũng đủ để đổi quan niệm và tư tưởng của , địa vị nữ tử sẽ nâng cao.

Nếu vẫn , thì đời cũng là Nữ hoàng thì ?

Nhiều thế hệ tích lũy, nhiều thế hệ đổi cái thế tục, những luật lệ tập quán bất hợp lý, cổ hủ của thế gian sẽ ngày phá vỡ.

Phó Văn Tiêu hiểu ý nàng, mặt lộ nụ : “ !”

Tuy là nam tử, nhưng cũng là con. Chàng thấy bà ngoại nhiếp chính, thấy mẫu cầm quyền, trí tuệ và thủ đoạn của các bà thua kém nam tử, thậm chí đại đa nam tử đều bằng.

Các bà đều là quan trọng, lý tưởng của các bà, chịu ảnh hưởng sâu sắc, mới tạo thành một Phó Văn Tiêu của hiện tại.

Úc Ly như điều suy nghĩ, đột nhiên sờ bụng .

Trước nàng quan tâm chuyện sinh con, cũng vội, nhưng nếu tương lai sinh một đứa con gái… hình như cũng tệ.

Nhà bọn họ là thật sự ngôi vị hoàng đế để kế thừa. Tuy nàng cảm thấy ngôi vị nên để tài đảm nhận, nhưng trong thế giới gia thiên hạ , đứa trẻ huyết mạch hoàng thất sẽ dễ dàng lên ngôi hơn, thể giảm bớt nhiều phiền phức.

Úc Ly hỏi : “Tiêu ca, hoàng đế, ?”

Chàng gật đầu.

“Vậy .” Nàng dứt khoát: “Đến lúc đó để con gái hoàng đế.”

Phó Văn Tiêu đầu tiên là sững sờ, đó mừng rỡ nàng: “A Ly, nàng ?”

Úc Ly: “… Không .”

Chàng chút mất mát, nhưng nhanh khôi phục, : “Không vội, mẫu còn trẻ, chờ thêm mấy năm nữa cũng .”

Úc Ly gật đầu: “ vội.”

Có Nữ hoàng ở phía chống đỡ, cứ chờ đ.á.n.h xong giặc Oa .

 

 

 

 

 

 

 

Loading...