Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 533:pn
Cập nhật lúc: 2025-11-02 10:42:36
Lượt xem: 89
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa đầy nửa ngày, trong kinh thành đều chuyện Nam Quận vương Úc Ly phụng chỉ kinh diệt phỉ.
Nghĩ đến chuyện xảy ngày cung biến, lập tức im lặng, chút nghi ngờ về kết quả, thậm chí bắt đầu thấy đáng thương cho đám phỉ khấu .
Thiên quân vạn mã ở mặt nàng còn chẳng là gì, huống hồ một đám phỉ khấu cỏn con, thể thấy kết cục của bọn chúng.
Phó Văn Tiêu cũng chuyện . Buổi tối trở về, buồn bực hỏi: “Ly Nương, đang yên đang lành, đột nhiên diệt phỉ?”
Cách hôn lễ chỉ còn hơn nửa tháng, tuy việc đều Lễ Bộ lo liệu, nhưng thời gian vẫn tương đối gấp gáp. Vào thời điểm , cả tân lang và tân nương đều nên ở kinh thành chờ đợi, nên rời . Đây cũng là để cầu may mắn.
Úc Ly bình tĩnh : “Dù cũng việc gì, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, bằng diệt phỉ.” Tiếp theo nàng thành thật: “Mấy ngày nay, tới cửa nhiều quá, ngoài tránh một chút.”
Phó Văn Tiêu: “…”
Hiểu nàng cố ý nhận nhiệm vụ diệt phỉ để trốn , Phó Văn Tiêu nhất thời chút cạn lời.
Nhìn thấy thần sắc của , Úc Ly gãi gãi mặt, hiếm khi trấn an: “Chàng yên tâm, kỳ thực cũng bao lâu, nhiều nhất sáu bảy ngày là thể trở về, nhanh lắm.”
Nàng cũng chạy xa, xem qua bản đồ , quyết định chỉ chạy loanh quanh mấy địa phương gần kinh thành.
Phó Văn Tiêu thể gì đây?
Chàng hiểu tính tình của nàng, nàng giỏi ứng phó với mấy chuyện xã giao, cũng nỡ ép nàng, thậm chí còn áy náy vì mấy ngày nay quá bận rộn, thể ở bên cạnh nàng.
Tuy trong phủ ít quản sự tháo vát, nhưng quản sự chỉ là hạ nhân, nhiều chuyện vẫn cần chủ nhân mặt. Nàng thích để ý tới mấy việc vặt đó, tự nhiên sẽ cảm thấy phiền.
Hơn nữa bao giờ nghĩ tới việc đổi nàng, miễn cưỡng nàng chấp nhận những điều . Chàng vẫn luôn nghĩ, bằng gánh vác nhiều hơn, nàng thích thì cứ để .
“Không gì .” Úc Ly để bụng: “Mẫu mới đăng cơ, trong triều bận rộn trăm bề, bốn phía biên ải dị động… Ta cũng giúp gì. Chàng quen thuộc mấy việc , chỉ thể để vất vả nhiều hơn.”
Nàng quả thực hiểu mấy chuyện chính trị, nhưng nhiều cũng hiểu một ít.
Chính vì gần đây bận gì, nàng tự nhiên thông cảm, cũng cảm thấy cần lúc nào cũng kè kè bên cạnh. Cứ để tự lo việc, dù nàng cũng việc của .
Phó Văn Tiêu yên lặng ôm chặt nàng, hôn lên khóe môi đang của nàng, thở dài: “Kỳ thực cũng cùng nàng…”
Lại tới nữa!
Úc Ly thầm nghĩ, quen với tính dính của . Trước ở nam địa, giống như một khắc cũng rời nàng, bây giờ khôi phục phận, trở thành Quốc công gia, thói quen vẫn sửa.
Tuy dính , nhưng nàng cũng ghét bỏ, : “Không , chỉ diệt phỉ . Sau chờ bận như nữa, cũng thể cùng .”
Thiên hạ rộng lớn, phỉ khấu dứt, còn nhiều cơ hội.
Phó VănTiêu khóe môi mỉm : “Vậy quyết định thế nhé!” Tiếp theo hỏi: “Khi nào nàng xuất phát?”
“Đi sớm về sớm, ngày mai luôn.” Úc Ly : “Vừa lúc Tuyên Hoài Khanh cũng ở đây, loại chuyện quen , đến lúc đó còn cần giải quyết hậu quả, mang thêm Sở biểu .”
Nàng và Tuyên Hoài Khanh cũng coi như hợp tác nhiều , ăn ý. Nếu cũng ở đây, hợp tác nữa, cần tìm khác.
Nàng chỉ phụ trách đánh, chứ phụ trách dọn dẹp tàn cuộc.
Còn Sở Thiếu Duật, là dẫn trải nghiệm, bồi dưỡng , để cũng diệt phỉ, giữ gìn trị an.
**
Bên , Thụy Vương phủ.
Thụy Vương con trai cả ngày mai theo Úc Ly diệt phỉ, vô cùng chấn động.
Ông hỏi: “Nam Quận vương vì đưa ngươi diệt phỉ?” Thằng con ngốc của ông rốt cuộc bản lĩnh gì, mà khiến Nam Quận vương coi trọng như ? Thật sự .
Đây rõ ràng là đang cho công lao, quả thực là !
Sở Thiếu Duật đắc ý : “Biểu tẩu , xem xét thể thuật của con luyện đến , thuận tiện dẫn con mở mang tầm mắt.”
Từ khi theo Úc Ly học thể thuật, cũng qua bảy tám tháng, coi như chút hiệu quả.
Tuy ban đầu là vì mấy gã thứ , nghẹn một mà học, nhưng dần phát hiện chỗ của thể thuật, học càng hăng say, sợ khổ sợ đau, bất kể mưa gió, kiên trì đến tận bây giờ.
Đặc biệt là cung biến , tên Tam hoàng tử ngu xuẩn dẫn lưu khấu kinh quấy rối. Là Phó chỉ huy sứ Đông thành của Ngũ Thành Binh Mã Tư, đêm đó cũng dẫn dẹp loạn. Nếu còn như xưa, thủ cũng tệ, e là thương.
Lần cũng coi như lập công lớn, Nữ hoàng đăng cơ luận công hành thưởng, công lao của lớn hơn mấy gã thứ vô dụng , khen thưởng ít, thậm chí còn thăng quan.
Thụy Vương xong, tò mò hỏi: “Thể thuật con luyện đến trình độ nào ?”
Nếu là đây, ông căn bản coi cái gọi là thể thuật gì, cảm thấy con trai cả tin một nữ nhân, ngốc đến mức luyện thể thuật, coi trọng thể, mỗi luyện đều kêu trời kêu đất.
trải qua ngày cung biến, suy nghĩ của ông đổi.
Đây chính là thể thuật do Nam Quận vương tự dạy, thể là thứ bình thường ?
Thằng con ngốc của ông, đúng là ngốc phúc ngốc, thể Nam Quận vương coi trọng như .
Hoặc là , cũng may mà nó ngốc, tâm ý theo vợ chồng Phó Văn Tiêu, thuyết phục cả lão tử theo một phe, sớm quy phục Nữ hoàng, Nữ hoàng đăng cơ cũng hưởng công lao “tòng long”.
Nữ hoàng xử sự công chính nghiêm minh, công ắt thưởng, tội ắt phạt.
Giống như Thụy Vương và Thất hoàng tử, những tông thất thức thời , đều thưởng. Thất hoàng tử tuổi còn trẻ phong Thân vương – Chu Vương. Thậm chí vì Nữ hoàng tiếc tài, cũng để ý là con của tiên đế, mà ban cho trọng dụng.
Tấm lòng như , khiến tâm phục khẩu phục.
Ngược , Tam hoàng tử và Việt Quận vương mưu phản tống thiên lao, kết cục định. Thậm chí những kẻ theo, kẻ g.i.ế.c, kẻ lưu đày, Nữ hoàng chút nương tay.
Thụy Vương hiện tại thể là xuân phong đắc ý, vô cùng hiển hách trong giới tông thất. Con trai cả còn giao hảo với “Thái tử” tương lai, chỉ cần bọn họ mưu nghịch, Thụy Vương phủ một mạch còn thể tiếp tục hưởng phúc ba đời.
Chờ con trai cả về thể thuật, thấy ung dung nhấc bổng một chiếc bàn bát tiên bằng gỗ đặc, Thụy Vương càng thêm xác nhận bản lĩnh của Nam Quận vương Úc Ly.
Có kỳ nhân dị sĩ như phò tá, thảo nào Nữ hoàng thể thành đại sự.
Có thê tử như , vị trí “Thái tử” của Phó Văn Tiêu cũng vô cùng củng cố. Dù Nữ hoàng đăng cơ sách phong con trai ruột Thái tử, vẫn để Quốc công, nhưng nhiều vẫn ngầm coi Phó Văn Tiêu là “Thái tử”.
Rốt cuộc Nữ hoàng chỉ một con trai, tương lai vị trí truyền cho , thì thể truyền cho ai?
Đến nỗi lời hứa “ hoàng đế” của Phó Văn Tiêu lúc tiên đế hấp hối, ngày đó chứng kiến nhiều, thật sự giấu .
Chuyện truyền , nhiều cũng để bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-533pn.html.]
Lịch sử là do thắng , dù hoàng đế, tương lai một khi Nữ hoàng già , chẳng lẽ Nữ hoàng chọn con trai , mà đem ngôi vị truyền cho cháu chắt họ khác? Lời hứa miệng thôi mà, so với ngôi vị chí tôn?
Nếu Nữ hoàng tâm ý truyền ngôi cho con trai, chẳng lẽ con thể từ chối?
Có lẽ cũng vì những lời đồn , Nữ hoàng khi luận công hành thưởng, sách phong con trai ruột Thái tử. Mọi đều hiểu. Ngay cả các đại thần cũng giữ im lặng, tạm thời bận tâm chuyện .
Đại sự hoàng đế băng hà, ít nhiều vẫn giữ cho ngài chút thể diện.
Thụy Vương nghĩ , vẻ mặt thiết : “Duật ca nhi, diệt phỉ cùng Nam Quận vương, con cho , theo phân phó của Nam Quận vương nhiều .”
“Đó là đương nhiên!” Sở Thiếu Duật cần ông dặn, biểu tẩu lợi hại như , chắc chắn sẽ lời.
thái độ bây giờ của phụ vương cũng khiến chút chịu nổi.
“Phụ vương, đổi nhanh thật đấy.” Hắn nhạo.
Nụ mặt Thụy Vương chút cứng , suýt nữa đ.á.n.h con trai.
Ông ngốc, tự nhiên chỗ khi con trai giao hảo với “Thái tử” và “Thái tử phi” tương lai.
Càng cần đến Úc Ly, vị kỳ nhân dị sĩ bản lĩnh thật sự, hai đời đế vương đều lễ ngộ, thậm chí phong nàng Vương. Thằng con ngốc nàng coi trọng, là phúc khí của nó, ông cha tất nhiên vui mừng khôn xiết.
**
Hôm , Phó Văn Tiêu hiếm khi cửa từ sáng sớm.
Nhìn thấy vẫn còn ở nhà, Úc Ly ngạc nhiên, hỏi: “Tiêu ca, hôm nay cần đến nha môn ?”
“Ta muộn một chút.”
Phó Văn Tiêu cùng nàng ăn sáng, gắp cho nàng mấy cái bánh bao thịt.
Úc Ly , cho rằng còn việc khác, hỏi , chuyên tâm ăn sáng.
Ăn sáng xong, Trung thúc qua bẩm báo, Tuyên tiểu tướng quân tới.
Úc Ly tự đón. Phó Văn Tiêu thong thả theo nàng đến phòng khách.
Nhìn thấy bọn họ, Tuyên Hoài Khanh tiên hành lễ với Úc Ly: “Gặp qua Vương gia.” Lại chào Phó Văn Tiêu: “Gặp qua Trấn Quốc công.”
Úc Ly : “Tuyên thiếu gia, cần đa lễ.”
Phó Văn Tiêu cũng khách khí đáp lễ.
Tuyên Hoài Khanh tiếng “Tuyên thiếu gia”, bất đắc dĩ : “Vương gia, bây giờ dám nhận xưng hô như , ngài cứ gọi thẳng tên là .”
“Quen .” Úc Ly tự nhiên sửa : “Được, gọi tên ngươi.”
Tuyên Hoài Khanh mặt lộ nụ : “Như quá!”
Hàn huyên qua loa, liền chuẩn xuất phát.
Phó Văn Tiêu tự tiễn bọn họ cửa.
Thư Sách
Úc Ly với : “Nhiều nhất sáu ngày, sẽ trở về. Thật nếu nhanh, cũng cần lâu như .”
Hạ nhân dắt con hắc mã , thức thời ở xa.
Tuyên Hoài Khanh cũng . Người phu thê đang từ biệt, đến mức mắt như thế.
Hai vợ chồng cáo biệt xong, Úc Ly và Tuyên Hoài Khanh cùng cưỡi ngựa rời .
Phó Văn Tiêu ở cửa theo bọn họ, lúc mới cưỡi xe ngựa cửa, đến Lục Bộ nha môn, bắt đầu một ngày bận rộn.
Tuy Thái tử, nhưng việc còn nhiều hơn cả Thái tử. Không cần cố kỵ gì, thể buông tay .
Đây cũng là nguyên nhân các đại thần ngầm coi như Thái tử mà kính trọng.
Phó Văn Tiêu đối với chuyện trong lòng hiểu rõ, nhưng gì, cứ để bọn họ hiểu lầm.
Sang năm sẽ cùng Úc Ly nam hạ, tranh thủ thêm nhiều việc khi , chia sẻ gánh nặng với Nữ hoàng, giúp bà mau chóng khống chế triều đình, định cục diện.
Có cái hiểu lầm là “Thái tử ngầm” , việc càng thêm thuận lợi.
**
Lần khỏi thành diệt phỉ, Úc Ly mang theo ít .
Ngoài Tuyên Hoài Khanh và Sở Thiếu Duật, còn một đội binh lính đến từ Trấn Nam quân, bọn họ đều luyện qua thể thuật.
Trên đường, Úc Ly hỏi thăm Tuyên Hoài Khanh về việc luyện thể thuật.
Năm khi nàng và Phó Văn Tiêu về kinh, Tuyên Hoài Khanh bắt đầu luyện thể thuật trung cấp. Vì tị hiềm, hai chỉ liên lạc qua thư, mà ngay cả khi gặp ở kinh thành cũng giả vờ quen, nên Úc Ly luyện thế nào.
Tuyên Hoài Khanh chút ngượng ngùng: “Thể thuật trung cấp so với sơ cấp, thật sự… Ta hiện tại vẫn nắm lĩnh ngộ , còn đang tìm thời gian thỉnh giáo ngài.”
Mặt lộ vẻ áy náy, luôn cảm thấy phụ kỳ vọng của nàng.
Úc Ly : “Được, tối nay nghỉ ở trạm dịch, ngươi luyện cho xem.”
Sở Thiếu Duật bên cạnh kinh ngạc: “Tuyên tiểu tướng quân cũng luyện thể thuật?”
“ .” Tuyên Hoài Khanh thong dong : “Ta và Vương gia quen từ khi ở nam địa, ngài chê, truyền cho bộ thể thuật . Hiện tại tướng sĩ trong Trấn Nam quân phần lớn đều luyện.”
Sở Thiếu Duật sững sờ, đột nhiên nhớ Úc Ly là từ nam địa tới, mà Tuyên gia nhiều đời trấn thủ nam địa, nếu bọn họ quen ở đó, cũng dễ hiểu.
Hắn đột nhiên nhớ tới điều phụ vương từng , tiên đế triệu Tuyên Hoài Khanh kinh, còn bắt mang theo ba ngàn nhân mã, mục đích cần cũng .
Nếu tiên đế Tuyên Hoài Khanh và Úc Ly sớm quen , thậm chí giao tình tệ, e là ngài sẽ .
Thảo nào ngày cung biến, Trấn Nam quân ngoài thành án binh bất động.
Còn Chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư Phương Bích Hạc, ngày đó cũng bất kỳ động tác gì, chẳng lẽ cũng quen Úc Ly? Bằng , tự đến chúc mừng Úc Ly?