Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 525:525

Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:38:21
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Tam hoàng tử từ hoàng cung , sắc mặt lắm.

Những thấy cảnh tượng đều đang thầm suy đoán, long thể của lão hoàng đế ? trong cung cũng tin tức gì truyền , chắc là .

Tam hoàng tử trở phủ, nổi trận lôi đình.

Hắn tức giận đương nhiên là vì thái độ của lão hoàng đế. Lão già đáng c.h.ế.t, rõ ràng trúng gió liệt giường, mà vẫn đề phòng đám con trai bọn họ, tình nguyện để Nguyên An trưởng công chúa nắm quyền, để bà chèn ép bọn họ, cũng chịu công khai ủng hộ .

Tam hoàng tử nghiến răng nghiến lợi. Hôm nay cung, vốn định xin lão hoàng đế một ý chỉ, nhất là phong Thái tử, để danh chính ngôn thuận mà đấu với Nguyên An trưởng công chúa.

Bằng , thật sự đấu vị cô mẫu .

Tức giận vì tính của lão hoàng đế đổi, Tam hoàng tử sang hận Nguyên An trưởng công chúa. Rõ ràng là sắp c.h.ế.t, đột nhiên khỏe ?

Hắn hận đến mức thầm nghĩ: “Sớm lúc khi bà lánh ở hành cung, đáng lẽ nên g.i.ế.c quách , để trừ hậu họa.”

Một công chúa ốm yếu cầm tù ở hành cung, trừ khử bà dễ như trở bàn tay.

Lúc đó cho rằng Nguyên An trưởng công chúa là phế nhân, đáng lo ngại, nên tập trung chú ý triều đình, đấu đá với các khác.

Ai mà ngờ, một công chúa tưởng sống bao lâu thể trở về triều đình, hơn nữa thể trông gì đáng ngại, khiến hoài nghi lúc cố ý giả bệnh lừa .

“Chắc là .” Phụ tá : “Thánh nhân lúc phái ít thái y đến, mỗi một thái y đều Nguyên An trưởng công chúa bệnh tình nguy kịch, t.h.u.ố.c nào chữa .”

Dù Nguyên An trưởng công chúa thể mua chuộc vài thái y, cũng thể mua chuộc tất cả bọn họ. Bà bản lĩnh lớn như .

Tam hoàng tử nhíu mày.

Kỳ thực cũng , Nguyên An trưởng công chúa năm đó đúng là bệnh, dù bà bệnh, Thánh nhân cũng sẽ khiến bà "bệnh".

Căn bệnh năm đó của Nguyên An trưởng công chúa kỳ quặc. Bà cầm tù ở hành cung mấy năm, vẫn luôn triền miên giường bệnh, lúc lúc . Sau tình cờ từ mẫu phi, thì là trong t.h.u.ố.c của Nguyên An trưởng công chúa, nhiều năm hạ t.h.u.ố.c tương khắc, dù là t.h.u.ố.c bổ cũng biến thành độc dược, ăn mòn thể bà , e là sống mấy năm.

Có thể thần quỷ chuyện , cũng chỉ vị trong cung .

Tam hoàng tử vẫn cảm thấy đúng: “Các ngươi xem, bệnh của Nguyên An cô mẫu đột nhiên khỏi? Hơn nữa như còn trẻ , là tìm tiên đan gì đó chứ?”

Chịu ảnh hưởng của lão hoàng đế, Tam hoàng tử đối với đan d.ư.ợ.c cũng một niềm tin khó hiểu. Nếu sợ lão hoàng đế để ý, cũng đến chỗ quốc sư cầu chút tiên đan.

May mà phụ tá suy nghĩ của , bằng chắc chắn sẽ hoài nghi theo là một sai lầm .

Phụ tá chần chừ : “Điện hạ, thuộc hạ cảm thấy, chuyện hẳn là liên quan đến Trấn Quốc công.”

“Phó Tiêu?” Tam hoàng tử đầu tiên là khó hiểu, đó liền thông suốt: “Chẳng lẽ Nguyên An cô mẫu là Hứa đại phu từ nam địa chữa khỏi?”

Nghe Phó Văn Tiêu năm đó chính là do Hứa đại phu cứu.

Hiền phi hạ độc Phó Văn Tiêu, đó là bí d.ư.ợ.c của cung đình tiền triều, cũng lấy từ , kịch độc vô cùng, t.h.u.ố.c nào giải .

Tất cả đều nghĩ Phó Tiêu c.h.ế.t chắc , nếu lão hoàng đế niệm tình cũ, cho phép của Trấn Quốc công phủ đưa nam hạ tìm thầy trị bệnh, e là chỉ thể ở kinh thành chờ c.h.ế.t.

, năm đó khi Phó Văn Tiêu nam hạ, vẫn ít ngầm phái đuổi g.i.ế.c. Đáng tiếc đều bảo vệ của Trấn Quốc công phủ hóa giải, giúp thuận lợi đến nam địa.

cũng là sống bao lâu, Tam hoàng tử đó cũng để ý tới nữa.

Nào ngờ thể bình an vô sự trở về, giống hệt như Nguyên An trưởng công chúa đột nhiên xuất hiện, hai con đều khôi phục khỏe mạnh.

Tam hoàng tử hối hận thôi, đáng lẽ lúc cũng nên g.i.ế.c luôn Phó Tiêu để trừ hậu họa. Tính sai một bước, để đôi con sống sót.

Phụ tá chắc chắn : “Thuộc hạ cảm thấy khả năng, vị Hứa đại phu ngay cả chứng trúng gió cũng thể trị, ắt hẳn là một vị thần y.”

Thần y như , thể cứu Trấn Quốc công và Nguyên An trưởng công chúa cũng là bình thường.

Tam hoàng tử hận đến nghiến răng, chẳng lẽ lúc cho đưa Hứa đại phu đến kinh thành, vô tình giúp Nguyên An trưởng công chúa, để bà cứu?

Hắn thậm chí còn hận lây cả Hứa đại phu. Lão già đáng c.h.ế.t chữa chân cho con trai , ngược cứu Nguyên An trưởng công chúa, thật .

Tam hoàng tử hận trời hận đất, hận tất cả , ngay cả con kiến ngang qua cũng nguyền rủa hai câu.

Gần đây chuyện thuận, của đều Nguyên An trưởng công chúa chèn ép, bà từng bước ép sát, thèm để vị “Hoàng trưởng tử” mắt.

Hắn lo lắng nhất là nếu lão hoàng đế băng hà, Nguyên An trưởng công chúa khi nào sẽ tìm một hoàng tôn dễ khống chế để đưa lên ngôi, phế bỏ hết đám hoàng tử bọn họ .

Với tính cách tàn nhẫn và mạnh mẽ của bà , tuyệt đối khả năng.

Phụ tá chờ nguôi giận một chút, mới : “Điện hạ, kế hoạch duy nhất hiện giờ là ngài đề phòng Nguyên An trưởng côngchúa, tuyệt đối thể để Thánh nhân xảy chuyện, đồng thời ngài cũng tìm thêm vài đồng minh.”

“Tìm ai? Tìm Lão Thất?” Tam hoàng tử vẻ mặt khinh miệt.

Hắn nay coi Thất hoàng tử gì. Dù Lục hoàng tử xảy chuyện, lão hoàng đế cố ý lôi Thất hoàng tử đấu với , tuy tức giận nhưng vẫn để Thất hoàng tử mắt.

Thư Sách

“Điện hạ, ngài thể tìm Thụy Vương và Việt Quận vương.” Phụ tá thấp giọng: “Thụy Vương và Việt Quận vương đều thực quyền, hơn nữa họ là tông thất, họ sẽ đương nhiên về phía ngài.”

Là đàn ông, chắc chắn Thụy Vương và Việt Quận vương cũng để một nữ nhân giẫm lên đầu . Kỳ thực tông thất cũng Nguyên An trưởng công chúa lên nắm quyền, đáng tiếc tông thất áp chế .

Tam hoàng tử gật đầu, đương nhiên hiểu lý lẽ . Nghĩ đến điều gì, hỏi: “Tuyên Hoài Khanh thì ? Hắn thái độ thế nào?”

Hắn từng phái lôi kéo Tuyên Hoài Khanh. Trước Tuyên Hoài Khanh thèm để ý, bây giờ lão hoàng đế liệt, nếu Tuyên Hoài Khanh thức thời, sẽ nên thế nào.

Phụ tá bất đắc dĩ : “Tuyên tiểu tướng quân nhận đồ chúng đưa. Hắn là do Thánh nhân đề bạt, chỉ một lòng tận trung với Thánh nhân, e là dễ lôi kéo.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-525525.html.]

Tâm lý của Tuyên Hoài Khanh cũng thể hiểu , trung thành với Thánh nhân, sẽ tiếp nhận sự lôi kéo của bất kỳ ai, tính tình vài phần ngây thơ, thuần túy và cố chấp.

Đây cũng là đặc tính của một võ tướng.

Tam hoàng tử nhíu mày một lát, nhưng nhanh liền để ý nữa. Tuyên Hoài Khanh tuy là thống lĩnh cấm quân, nhưng về kinh thời gian quá ngắn, đến lúc đó nếu Thánh nhân thật sự mệnh hệ gì, cũng giúp gì.

Ngược là Uy Viễn hầu, vị Chỉ huy sứ Hoàng Thành Tư , đến lúc đó vẫn nhờ mặt.

Tam hoàng tử cùng các phụ tá bàn bạc xong, nhanh chủ ý, chuẩn thử thái độ của Thụy Vương và những khác . Hắn tranh thủ sự ủng hộ của tông thất, tông thất ủng hộ, chừng thể chống Nguyên An trưởng công chúa.

**

Sở Thiếu Duật từ bên ngoài về, Tam hoàng tử tới. Hắn chút khó hiểu, vì thích Tam hoàng tử, nên cũng qua đó.

Chờ Tam hoàng tử rời , đến thư phòng ở tiền viện, phát hiện mấy gã thứ cũng ở đây. Mấy cha con đang bàn bạc công việc, dường như gạt sang một bên.

Sở Thiếu Duật thấy tới, bọn họ liền im bặt, như đang đề phòng, khỏi lạnh một tiếng.

Thụy Vương thấy con trai cả tới, tưởng việc tìm , liền bảo mấy con vợ lẽ lui .

Ngay cả chính ông cũng ý thức , khi con cả và con vợ lẽ ở cùng , ông sẽ theo bản năng tách bọn họ , để khỏi tương tàn.

“Duật ca nhi, chuyện gì?” Thụy Vương hỏi.

Sở Thiếu Duật cũng vòng vo, hỏi thẳng: “Phụ vương, Tam hoàng tử tới, lôi kéo , bảo giúp đối phó Nguyên An trưởng công chúa đấy chứ?”

Thụy Vương chút kinh ngạc, thằng con ngốc bỗng dưng nhạy bén ?

“Phụ vương, ngàn vạn đừng hồ đồ!” Sở Thiếu Duật vội khuyên: “Tam hoàng tử ngu ngốc độc ác, theo kết cục .”

Thụy Vương tức mà bật : “Ngươi thì hiểu cái gì?”

“Sao con hiểu?” Sở Thiếu Duật hừ một tiếng: “Thánh nhân vẫn luôn đề phòng . Tên Tam hoàng tử ngu ngốc độc ác chắc tin . Tương lai lỡ như… Người nghĩ sẽ cái gì ? Còn bằng ủng hộ Nguyên An cô mẫu. Với tấm lòng của bà, chỉ cần nghiêm túc việc, bà chắc chắn sẽ nhằm .”

Thụy Vương đập bàn, lạnh lùng : “Ngươi bậy bạ gì đó?!”

Đây là chuyện thể thẳng ? Đứa nhỏ ngốc ăn kiêng nể, nếu ngày nào đó uống say bậy bên ngoài, cả nhà bọn họ mất đầu cũng đủ!

Sở Thiếu Duật hề sợ ông, cãi : “Con bậy chỗ nào? Con sợ đối đầu với Nguyên An cô mẫu, cả nhà già trẻ chúng đều liên lụy ?”

Thụy Vương tức đến đ.á.n.h . Sở Thiếu Duật ngoan ngoãn yên cho ông đánh, nhảy tưng tưng, miệng la toáng lên, cuối cùng kinh động đến Thụy Thái phi và Thụy Vương phi. Hai phụ nữ vội vàng giữ Thụy Vương , còn oán trách ông tính tình nóng nảy, hợp là đòi đ.á.n.h con.

Thụy Thái phi cầm lấy cây chổi lông gà Thụy Vương phi đưa qua, dọa đ.á.n.h ông : “Ngươi dám đ.á.n.h cháu trai , liều mạng với ngươi!”

Thụy Vương: “…”

Thụy Vương ôn tồn đưa mẫu về, đưa thê tử đang giận dỗi về phòng, cuối cùng lau mặt, gọi thằng con trời đ.á.n.h thư phòng.

Ông đứa con cả c.h.ế.t cũng hối cải, chỉ cảm thấy một trận mệt mỏi.

“Ngươi cái gì?” Ông thở dài: “Ngươi cho rằng Nguyên An chỉ nhiếp chính thôi ? Bà …”

bước lên vị trí , tự nữ hoàng!

Từ xưa đến nay, phụ nữ nào dám nghĩ, dám như ?

Nếu Nguyên An trưởng công chúa chỉ tính toán nâng đỡ một hoàng đế bù , còn thì buông rèm chấp chính, ông cảm thấy gì, Hoàng Thái hậu năm đó chính là như . Những từng trải qua thời Hoàng Thái hậu chấp chính như bọn họ đều quen, cũng là khó chấp nhận.

Thời kỳ Hoàng Thái hậu chấp chính, bà từng ban bố ít chính sách lợi quốc lợi dân, thậm chí bà còn tính toán quét sạch quan trường.

Đáng tiếc chờ bà bắt đầu, bà vì bệnh mà qua đời.

Nguyên An trưởng công chúa lúc chấp chính quả thực , nhưng thời gian quá ngắn, chịu quá nhiều cản trở, hơn nữa lão hoàng đế thu hồi quyền lực, ngấm ngầm tính kế chèn ép, phá hoại chính sách bà đặt

Việc Nguyên An trưởng công chúa quá nhiều, nhiếp chính thể thỏa mãn bà. Chỉ bước lên vị trí , bà mới thể thực hiện khát vọng và lý tưởng của .

Thụy Vương thần sắc phức tạp, trong lòng cũng vô cùng mâu thuẫn.

Phụ nữ thể hoàng đế ? Đây là gà mái gáy sáng ?

bỏ qua chuyện đó, Nguyên An trưởng công chúa quả thực thích hợp. Bà kế thừa thủ đoạn và lý niệm chấp chính của Hoàng Thái hậu, hơn hẳn lão hoàng đế chỉ ôm quyền lực mà màng sống c.h.ế.t của bá tánh, hơn hẳn đám hoàng tử ngu ngốc hư hỏng .

Chỉ là…

Vẫn là lý do đó, bà là phụ nữ, chỉ là một công chúa!

Sở Thiếu Duật ngơ ngác ông, đó : “Thì ạ, ai thích hợp hoàng đế, thì đó lên ngôi, là nên như ?”

Thụy Vương kinh ngạc, vẻ mặt thản nhiên, như thể quen đứa con trai .

Sở Thiếu Duật : “Phụ vương, đừng coi thường phụ nữ. Tổ mẫu cũng là phụ nữ, sẽ xem thường tổ mẫu đấy chứ?”

Một cái mũ thật lớn chụp xuống, Thụy Vương cho ngớ cả .

Nghe xem nó ? Con trai mà dám quản cả cha, còn chụp mũ cho cha.

Ông tức giận đến mức đ.á.n.h con.

Sở Thiếu Duật lơ sắc mặt của ông, tiếp tục: “Người biểu tẩu mà xem, tẩu lợi hại bao, thế gian e là ai đ.á.n.h thắng tẩu !” Nghĩ đến điều gì, thêm: “Phụ vương, biểu tẩu ở đây, sẽ việc gì , cứ con .”

Thụy Vương để tâm, Trấn Quốc công phu nhân bất quá là một nữ tử, dù chút năng lực đặc thù, thì thể xoay chuyển thế cục triều đình?

Chẳng lẽ nàng còn thể chống thiên quân vạn mã?

Ông cảm thấy thằng con của chắc là Trấn Quốc công phu nhân tẩy não, nên mới mù quáng tin tưởng nàng như .

**

Bên , Tam hoàng tử rời khỏi Thụy Vương phủ, một thuộc hạ liền tới.

“Điện hạ, Việt Quận vương mời ngài đến lâu gặp mặt.”

Tam hoàng tử , trong lòng vui vẻ, chút do dự xoay : “Dẫn đường!”

Loading...