Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 523
Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:31:59
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Văn Tiêu dẫn Hứa đại phu đến Dưỡng Tâm Điện, liền thấy Thống lĩnh cấm quân Tuyên Hoài Khanh đang canh giữ ở cửa.
“Trấn Quốc công.” Tuyên Hoài Khanh tiến lên hành lễ, về phía Hứa đại phu, tự nhiên cũng nhận phận của ông, nhưng mấy bất ngờ.
Hứa đại phu là một đại phu y thuật cao tay hiếm ở huyện Sơn Bình, lòng nhân hậu, bá tánh kính yêu.
Khi ông đột nhiên rời khỏi huyện Sơn Bình, Tuyên Hoài Khanh cũng nhận tin tức, đó là Tam hoàng tử phái đưa ông , mục đích là để chữa trị cho vị hoàng tôn gãy chân trong phủ Tam hoàng tử.
Lúc thấy Phó Văn Tiêu đưa Hứa đại phu tới, chút kinh ngạc.
Phó Văn Tiêu : “Đây là Hứa đại phu, y thuật của ông cao minh, đến để trị liệu cho Thánh nhân.”
Tuyên Hoài Khanh , gì thêm, cho bọn họ .
Hiện giờ Nguyên An trưởng công chúa về triều đình, dùng thủ đoạn sấm sét trấn áp loạn tướng, định triều cương.
Tuyên Hoài Khanh, với tư cách là thống lĩnh cấm quân do lão hoàng đế đề bạt, ngài thưởng thức, tự nhiên trách nhiệm bảo vệ an nguy cho ngài.
Mấy ngày nay, ngày đêm canh giữ ở Dưỡng Tâm Điện, đề phòng kẻ bất lợi với lão hoàng đế.
Cũng chính vì ở đây, lão hoàng đế mới thể an tâm dưỡng bệnh.
lão hoàng đế cũng vì sự trở về của Nguyên An trưởng côngchúa mà dọa sợ, thể càng thêm yếu ớt.
Biết việc , ít trong lòng đều hiểu rõ.
Xem năm đó Nguyên An trưởng công chúa sa sút nhanh chóng như , là do lão hoàng đế những chuyện cực kỳ quang minh, bằng dọa đến mức ? Bất kể thế nào, lão hoàng đế cũng là trưởng của Nguyên An trưởng công chúa, dù bà thanh toán, cũng sẽ gì ngài, ngược sẽ còn phụng dưỡng đàng hoàng.
Một lão hoàng đế trúng gió liệt giường, Nguyên An trưởng công chúa cũng cần thiết nhắm ngài.
Phó Văn Tiêu dẫn Hứa đại phu tiến Dưỡng Tâm Điện.
Hứa đại phu an tĩnh theo , suốt quá trình ngẩng đầu, cũng ngó xung quanh.
Trong Dưỡng Tâm Điện, vài vị ngự y đang túc trực, ngày đêm canh giữ, đề phòng lão hoàng đế gì bất trắc.
Thấy Phó Văn Tiêu dẫn một lão nhân , Lý Mậu vội đón. Ông nhanh chóng nhận đây là Hứa đại phu đến từ nam địa, khi Phó Văn Tiêu đưa ông từ phủ Tam hoàng tử cung, ông và Thánh nhân từng gặp qua.
Y thuật của Hứa đại phu lợi hại, là một vị thần y, lúc Phó Văn Tiêu trúng độc chính là do ông cứu.
Ông chút kinh ngạc, ngờ Trấn Quốc công chọn thời điểm để đưa vị lão đại phu tới.
Thư Sách
Lý Mậu rõ chân tướng vụ Phó Văn Tiêu trúng độc, con trai của Lão Trấn Quốc công Phó Tông Tự, cũng như chuyện Nguyên An trưởng công chúa hạ độc tại hành cung, đều thể thiếu sự nhúng tay của Thánh nhân…
Nói , những chuyện , Trấn Quốc công trong lòng hẳn cũng rõ, cần .
ngờ, vẫn lựa chọn đưa Hứa đại phu tới. Lý Mậu khỏi cảm khái, Trấn Quốc công đối với Thánh nhân cũng coi như là hiếu thuận, ít nhất so với đám hoàng tử chỉ tranh quyền đoạt lợi, mặc kệ long thể Thánh nhân, thì hiếu thuận hơn nhiều.
Phó Văn Tiêu hỏi: “Thánh nhân long thể thế nào?”
“Không gì khởi sắc.” Lý Mậu mặt lộ vẻ buồn rầu. Nguyên bản khi thái y châm cứu, bệnh trúng gió của Thánh nhân thuyên giảm ít, chỉ cần tĩnh dưỡng là . Nào ngờ Thánh nhân sự trở về của Nguyên An trưởng công chúa dọa sợ, khiến bệnh tình tăng thêm.
Chuyện Lý Mậu cũng chút ngượng ngùng khi .
Phó Văn Tiêu: “Ta đưa Hứa đại phu tới, ông chút nghiên cứu về bệnh trúng gió, để ông xem cho Thánh nhân.”
Lý Mậu vẻ mặt vui mừng, vội vàng đưa Hứa đại phu đến bên long sàng.
Hứa đại phu đến long sàng, thấy lão hoàng đế liệt nửa giường. Hai cung nhân đang đỡ ngài, một cung nữ khác đút nước cho ngài, nhưng vì ngài miệng méo mắt xếch, hơn phân nửa nước đều chảy ướt áo, trông đáng thương.
Cung nữ bên cạnh kiên nhẫn lau nước cổ lão hoàng đế, cho ngài một bộ y phục sạch sẽ.
Xung quanh cung nhân hầu hạ ít, chỉ riêng vây quanh giường đến hai mươi , đều xoay quanh lão hoàng đế. Nhìn , dường như cũng đáng thương lắm.
Hứa đại phu bình tĩnh, so với vị thiên tử vạn dân cung phụng , ông cảm thấy những bá tánh bình dân ăn no bụng còn đáng thương hơn.
Nhìn thấy Phó Văn Tiêu đưa Hứa đại phu tới, lão hoàng đế hai mắt chút ướt át, run rẩy vươn tay.
“Tiêu Nhi…”
Phó Văn Tiêu tiến lên, nắm lấy bàn tay già nua của ngài, ôn tồn : “Cậu, Hứa đại phu đối với các bệnh nan y nhiều nghiên cứu, cũng am hiểu về trúng gió, thần mời ông đến xem cho ngài.”
Lão hoàng đế gắt gao nắm lấy tay , trong miệng gì đó rõ.
Phó Văn Tiêu vỗ vỗ tay ngài, bảo ngài yên tâm, đó để Hứa đại phu qua xem.
Hứa đại phu giúp lão hoàng đế kiểm tra thể, hỏi các thái y trong phòng về việc trị liệu, nhanh liền nắm tình hình.
Ông với Phó Văn Tiêu: “Thuật châm cứu của Viện chính thể thuyên giảm chứng trúng gió của Thánh nhân, thể tiếp tục. Lão phu sẽ kê thêm một ít thuốc, phối hợp cùng châm cứu, song song tiến hành, hẳn là sẽ .”
Đôi mắt vẩn đục của lão hoàng đế lóe lên tia sáng: “Có thể…”
Giọng ngài mơ hồ rõ, nếu gần, căn bản rõ.
Lý Mậu vội bổ sung: “Hứa đại phu, Thánh nhân thể trị khỏi ?”
“Không thể!” Hứa đại phu hề vì bệnh là lão hoàng đế mà lời dễ , ông thẳng thắn: “Từ xưa đến nay, bệnh trúng gió nào thể trị khỏi , chỉ thể thuyên giảm bệnh tình.”
“Vậy thể thuyên giảm đến mức nào?” Lý Mậu hỏi: “Có thể Thánh nhân bình thường ?”
Ít nhất cũng để Thánh nhân xử lý chính vụ chứ? Cứ liệt thế , ăn uống tiêu tiểu đều thể tự lo, ai còn kính trọng vị thiên tử nữa?
Hứa đại phu ông , tuy gì, nhưng biểu cảm mặt hiện rõ: Ngươi đang nhảm gì ? Lại còn bình thường? Nếu thể khôi phục đến mức đó, gọi là trúng gió.
Hứa đại phu tự thấy bản lĩnh đó, trừ phi cứu Trấn Quốc công lúc tay.
Lý Mậu im lặng, lão hoàng đế đang đầy vẻ mong chờ, dám hỏi thêm, sợ Thánh nhân trong lòng khó chịu.
Ông tự đưa Hứa đại phu đến thiên điện kê đơn bốc thuốc.
Các thái y thức thời lui sang một bên, chỉ để Phó Văn Tiêu ở giường hầu hạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-523.html.]
Lão hoàng đế dựa lòng một cung nhân, một tay nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Văn Tiêu, đôi mắt vẩn đục chằm chằm.
“Tiêu Nhi…”
Phó Văn Tiêu ôn tồn : “Cậu, ngài yên tâm, ngài sẽ khỏe thôi.”
Lão hoàng đế năng rõ, Phó Văn Tiêu vẫn kiên nhẫn đó lắng , thỉnh thoảng đáp vài câu, tựa như một cặp cháu bình thường.
Cậu ốm, cháu trai hiếu thuận ở bên giường hầu bệnh.
Đột nhiên, lão hoàng đế mở miệng: “Đứa bé… …”
Sắc mặt Phó Văn Tiêu đổi, thấp giọng : “Nó , hiện bảy tuổi, thể khỏe mạnh, chỉ là nhát gan một chút, rèn luyện thêm sẽ thôi.”
Hốc mắt lão hoàng đế chút ướt át, nắm lấy tay thật chặt, hàm hồ : “Nhất định…”
Phảng phất như cảm nhận lực siết của bàn tay , Phó Văn Tiêu vẫn nhanh chậm, ôn tồn : “Cậu yên tâm, sẽ che chở nó, nó nhất định sẽ bình an.”
Lão hoàng đế sâu mắt , cuối cùng cũng buông tay , nhắm mắt .
Thấy , Phó Văn Tiêu cũng nữa, yên lặng ở đó.
Chờ Lý Mậu và Hứa đại phu trở về, Phó Văn Tiêu : “Cậu, con .”
Lão hoàng đế gì, dường như ngủ.
Phó Văn Tiêu dậy, đưa Hứa đại phu rời . Lý Mậu tự tiễn bọn họ ngoài.
Đến cửa Dưỡng Tâm Điện, Phó Văn Tiêu với Lý Mậu: “Thánh nhân nếu chuyện gì, ngài cứ phái thông báo cho một tiếng, sẽ lập tức đến.”
“Vâng, , .” Lý Mậu vội vàng đồng ý.
Ông rõ, hiện tại cả trong cung ngoài cung, nếu duy nhất ác ý với Thánh nhân, e chỉ Trấn Quốc công. Ngay cả các hoàng tử e cũng đang mong Thánh nhân mau băng hà để dọn chỗ. Trấn Quốc công thì sẽ , là trọng tình cũ, lẽ trong lòng cũng oán hận, nhưng dù oán hận lớn đến , cũng sẽ Thánh nhân xảy chuyện.
Ngay cả Thánh nhân trong lòng cũng rõ ràng điểm .
**
Rời khỏi hoàng cung, Phó Văn Tiêu cho đưa Hứa đại phu về Khang Nhạc Đường, còn thì đến phủ Công chúa.
Lúc , phủ Công chúa còn cảnh cửa đóng then cài như , mà đại môn rộng mở, ngớt. Ngoài những quan viên đến tìm Nguyên An trưởng công chúa nghị sự, còn ít mang lễ vật xếp hàng chờ tiếp kiến.
Phó Văn Tiêu vén rèm xe, im lặng cảnh tượng , phảng phất như về năm đó.
Trấn Quốc công Thế tử Phó Tiêu năm mười tám tuổi sớm quen với địa vị tôn sùng của phủ Công chúa. Là đích nữ duy nhất của tiên đế, là con gái Hoàng Thái hậu tự tay bồi dưỡng khi nhiếp chính, bà từng quyền thế ngập trời, thể là một , vạn , vô cùng phong quang.
Nào ngờ, trong một đêm đ.á.n.h rớt xuống bùn, suýt nữa thì c.h.ế.t một tiếng động ở hành cung ngoại ô.
Năm mười chín tuổi, cũng lưu lạc đến một thôn xóm xa xôi ở nam địa, ai đến, chờ đợi cái c.h.ế.t.
Quản sự phủ Công chúa thấy xe ngựa Trấn Quốc công phủ tới, vội vã đón.
Những đang chờ bên ngoài phủ, xếp hàng đợi Nguyên An trưởng công chúa tiếp kiến, trong lòng vô cùng hâm mộ, càng thêm khát vọng quyền lực.
Mắt thấy Thánh nhân xong, Nguyên An trưởng công chúa dùng thủ đoạn sấm sét khống chế triều đình. Tương lai bất kể hoàng tử nào lên ngôi, Nguyên An trưởng công chúa hẳn cũng sẽ giống như Hoàng Thái hậu năm đó, trở thành một vị công chúa nhiếp chính.
Là con trai duy nhất của bà, Trấn Quốc công tự nhiên tôn vinh vô cùng.
Lúc đến lấy lòng bọn họ, còn đợi khi nào.
Phó Văn Tiêu Nghị Sự Đường, thấy của Lại Bộ đang xin chỉ thị của Nguyên An trưởng công chúa, im lặng chờ một bên, qua quấy rầy.
Nửa canh giờ , các quan viên rốt cuộc cũng rời .
Nguyên An trưởng công chúa uống miếng nước, : “Tiêu Nhi, đây .”
Hạ nhân dâng và điểm tâm mới, an tĩnh lui . Rất nhanh Nghị Sự Đường chỉ còn hai con.
Nguyên An trưởng công chúa một hoa phục, uy nghi trời sinh, dù ở mặt con trai cũng mấy dịu dàng, bà hỏi: “Con từ trong cung về ?”
Phó Văn Tiêu đáp một tiếng, đem chuyện đưa Hứa đại phu cung chữa trị cho lão hoàng đế kể . Chuyện dù , mẫu cũng sẽ .
Nguyên An trưởng công chúa im lặng uống , tỏ ý kiến, ngược hỏi: “Cữu cữu của con gì ?”
“Cậu hỏi về đứa bé .”
Nguyên An trưởng công chúa nhạt một tiếng, dường như cảm thấy buồn , và bà thật. Bà đặt chén xuống, thở dài: “Năm đó ngài thể vì quyền lực trong tay mà hy sinh Ý Đức Thái tử, mà khi Ý Đức Thái tử mất, thương xót đứa bé trong tã lót, đem nó giao cho con nuôi nấng… Ngài tính toán, nếu lỡ con thật sự c.h.ế.t , cũng là để cho con một nối dõi.”
Phó Văn Tiêu : “Yến Hồi là một đứa trẻ ngoan, nó giống Thái tử biểu .”
Nguyên An trưởng công chúa liếc một cái: “Nếu nó hiện tại là con nuôi của Phó gia, thì đừng để nó cuốn những thị phi đó nữa, gì cũng là lưu một dòng dõi cho Ý Đức Thái tử, hãy để nó đời bình an.”
Phó Văn Tiêu hiểu ý bà, gật đầu: “Mẫu yên tâm, ngoài v.ú nuôi, ai phận của Yến Hồi.” Chàng cũng tính để đời phận của Phó Yến Hồi.
Ở phủ Công chúa một lát, thấy Nguyên An trưởng công chúa bên còn bận, Phó Văn Tiêu dậy rời .
khi , Nguyên An trưởng công chúa cho mang một ít hồ sơ công văn tới, bảo mang về phủ xử lý.
Phó Văn Tiêu: “… Mẫu , là tự xử lý .”
Nguyên An trưởng công chúa nhướng mày: “Sao? Con giúp mẫu ? Hay là sợ thời gian ở bên Ly Nương?”
Mặt Phó Văn Tiêu lộ vẻ ngượng ngùng, cuối cùng gì, mang theo đống hồ sơ công văn về phủ.
Trở phủ, Phó Văn Tiêu tìm Úc Ly, nàng đang ở vườn Tuyên U, chơi đùa cùng hai đứa nhỏ và hổ lớn.
Một lớn hai nhỏ chơi đến mặt mày đỏ bừng, tiếng trong trẻo bay xa.
Phó Văn Tiêu cách đó xa, bọn họ, mặt lộ nụ nhàn nhạt.
Buổi tối, Úc Ly bắt đầu "hành động".
Nàng lôi bộ hắc y mặc , với : “Tiêu ca, tìm Quốc sư gây phiền phức đây, ở nhà chờ .”
Phó Văn Tiêu: “…”