Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 522
Cập nhật lúc: 2025-11-01 09:08:54
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Úc Ly từ trong cung , trời nhá nhem tối.
Lúc bước lên xe ngựa, nàng đầu cửa cung, ánh hoàng hôn, tường cung nguy nga, thị vệ mặc áo giáp, cầm binh khí gác cửa cung cũng đông hơn thường lệ.
Vừa về đến Trấn Quốc công phủ, Chu thị đón, lo lắng nàng, thôi.
Úc Ly tiến lên kéo tay bà, nũng: “Mẹ, con đói quá, ăn cơm ạ?”
Chu thị , lập tức đau lòng, cũng hỏi gì nữa, vội cho dọn cơm, cùng hai em Phó Yến Hồi ăn cơm với nàng.
Phó Văn Tiêu vẫn về, cũng hôm nay về .
Chu thị giấu vẻ ưu sầu. Sau khi Úc Ly triệu cung, bà cũng chuyện lão hoàng đế ám sát. Bà đương nhiên quan tâm lão hoàng đế sống c.h.ế.t , chỉ sợ ngài nửa sống nửa c.h.ế.t, sẽ chuyện gì, khi nào gây khó dễ cho Tiêu ca nhi .
Úc Ly thấy , an ủi: “ Mẹ, đừng lo lắng, chuyện gì .”
Chu thị gượng , thấp giọng : “Ta chỉ lo cho Tiêu ca nhi, …”
Có những lời, bà nên với Úc Ly thế nào.
Thấy tâm trạng Chu thị , Úc Ly yên tâm. Ăn cơm xong, nàng cũng về phòng nghỉ ngơi mà ở bên cạnh bà.
Hai đứa nhỏ nhạy bén, rõ ràng cảm nhận khí , chút bất an. Chúng bà nội, Úc Ly, theo bản năng sán gần.
Chu thị bọn trẻ lo lắng, cố gắng gượng dậy, thấy trời muộn, bèn gọi nha dẫn chúng nghỉ.
Bà xoa đầu chúng: “Các con ngày mai còn học với phu tử, về nghỉ sớm , ngủ muộn, kẻo sáng mai sách tinh thần.”
Úc Ly cũng : “Yến Hồi, Yến Sanh, ngày mai dẫn các con chơi với Bạch Ngạch Sơn Quân.”
Sự chú ý của hai đứa nhỏ quả nhiên lập tức dời . Bọn chúng thích chơi với hổ lớn, đáng tiếc là trừ phi Úc Ly ở đó, bằng chúng thể đến gần.
Được hứa như , chúng vui vẻ tạm biệt hai , ngoan ngoãn theo nha về phòng.
Chờ hai đứa nhỏ , Chu thị với Úc Ly: “Ly Nương, con cũng về nghỉ , đừng để mệt.”
“Con mệt.” Úc Ly với bà, tự đưa bà về phòng.
Chu thị nụ của nàng, xinh đáng yêu, trong lòng bỗng thấy kiên định lạ thường, phảng phất phiền não sợ hãi đều đáng để lo nữa.
Bà cũng theo, sắc trời bên ngoài, : “Không khi nào Tiêu ca nhi mới về.”
Lão hoàng đế ám sát, Phó Văn Tiêu tất nhiên phái tra xét thích khách, rảnh rỗi.
Chu thị lão hoàng đế nể trọng Phó Văn Tiêu đến mức nào. Sự nể trọng đó, chỉ vì lão hoàng đế tự tay nuôi lớn, tin tưởng còn hơn cả các hoàng tử, mà còn vì Phó Văn Tiêu vô cùng tài giỏi. Lão hoàng đế giao nhiều việc, đều luôn xử lý , khiến lão hoàng đế vô cùng hài lòng.
Úc Ly đỡ bà về phòng, : “Chờ Tiêu ca nhi về, con sẽ cho báo với nương một tiếng.” Rồi nàng thêm: “Nương yên tâm, Tiêu ca nhi luyện thể thuật trung cấp theo con, với thủ hiện tại, bình thường thể thương .”
Huống chi nàng ở đây, nàng sẽ cho phép ai hại bạn đời mà nàng chọn.
Chu thị chuyện thể thuật, cũng thể thuật nhiều loại. Nghe nàng , bà cũng an tâm phần nào, kéo tay Úc Ly, thật lòng : “Ly Nương, gặp con thật .”
Bà cảm thấy chuyện đúng đắn nhất trong đời, chính là lúc bệnh vái tứ phương, hỏi cưới Ly Nương vợ cho Tiêu ca nhi.
Úc Ly mỉm , : “Nương, con gặp mới là may mắn chứ.”
Nàng thích Chu thị, chỉ vì bà nấu ăn ngon, mà còn vì con bà. Chu thị là đầu tiên nàng tiếp xúc khi đến thế giới , cũng là đầu tiên trao cho nàng thiện ý và cưu mang nàng.
Phó Văn Tiêu tính, lúc đó đang hôn mê bất tỉnh, trong phòng tối đen như mực. Thị lực nàng khi đó , đầu óc cuồng, suýt nữa là bóp c.h.ế.t .
Nghĩ đến lúc mới tới thế giới , tâm trạng nàng khỏi . Từ khi đến đây, nàng gặp nhiều hơn .
Vì lo lắng, thêm Phó Văn Tiêu về, Chu thị hiếm khi tâm sự với Úc Ly chuyện . Bà nhắc chuyện Phó Văn Tiêu trúng độc, nỗi ám ảnh mà cả đời bà thể quên.
“…Tin Lão Quốc Công gia mất từ Bắc Cương truyền về, dù Tiêu ca nhi lúc đó vô cùng đau buồn, cũng thể dễ dàng trúng kế hạ độc như . Hơn nữa, chất độc của Hiền phi lai lịch kỳ quặc, độc đáng sợ như , là ai đưa cho bà ? Sau nghĩ , bất kể là ai đưa, bà thể thuận lợi hạ độc Tiêu ca nhi như , e là kẻ ngầm giúp đỡ. Ngoài vị chủ nhân thật sự của hoàng cung, nghĩ là ai khác…”
Mỗi khi nghĩ đến đây, lòng Chu thị vô cùng khó chịu.
Thư Sách
Nếu lúc Thánh nhân tỏ thiên vị Tiêu ca nhi, lẽ các hoàng tử cũng coi là cái gai trong mắt, Hiền phi cũng đến mức cuống quá liều mà hạ độc.
Nếu sớm vứt bỏ , vì còn giả nhân giả nghĩa, vẻ luyến tiếc?
Úc Ly chau mày, quả nhiên chuyện Phó Văn Tiêu trúng độc năm đó bóng dáng của lão hoàng đế. Lão trực tiếp nhưng chắc chắn rõ ngăn cản. Thậm chí khi đó, lão hoàng đế chuẩn sẵn tâm lý vứt bỏ Phó Văn Tiêu.
Vứt bỏ một cháu trai đắc lực, để thể chèn ép Nguyên An trưởng công chúa, đang uy h.i.ế.p hoàng quyền, món hời quá lớn.
“ Mẹ, sẽ thôi.” Úc Ly rót cho bà chén nước, để bà bình tâm .
Chu thị nhận lấy uống một ngụm, chút ngượng ngùng, nhưng cũng bình tĩnh , : “Con đúng, sẽ thôi.”
Lão hoàng đế trúng gió, e là triều đình sắp đại loạn. Đến lúc đó, cũng là cơ hội của Nguyên An trưởng công chúa.
Trong lòng Chu thị, vị công chúa mà bà nguyện trung thành là nữ tử thông tuệ nhất, lợi hại nhất thế gian. Bà mong công chúa thể tâm tưởng sự thành, dù trong mắt đời, công chúa tâm phản, bà đều vô điều kiện ủng hộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-522.html.]
Ngồi với Chu thị một lát, thấy tâm trạng bà định, Úc Ly mới trở về phòng.
Tắm rửa sạch sẽ xong, nàng bên cửa sổ, hóng ngọn gió thu se lạnh, chờ Phó Văn Tiêu trở về.
**
Mãi đến đêm khuya, Phó Văn Tiêu rốt cuộc cũng về đến nhà.
Vào cửa, thấy nàng còn nghỉ, sững , dịu dàng : “Ly Nương, nàng còn ngủ?”
Úc Ly dậy đón , một lượt, thấy gì khác thường, liền giục tắm rửa, đồng thời bảo phòng bếp mang chút thức ăn tới.
Chờ Phó Văn Tiêu tắm rửa xong , phát hiện bàn bày ít đồ ăn, nàng đang đó đợi.
Chàng , xuống ăn khuya cùng nàng.
Úc Ly còn truyền riêng cho một ít dị năng, đó ăn uống ngon lành. Hơn phân nửa đồ ăn khuya bàn đều chui bụng nàng, ăn vô cùng thỏa mãn.
Ăn khuya xong, hai sân ngoài tản bộ tiêu thực.
Đèn lồng treo hành lang, ánh sáng trong sân chút mờ ảo. Phó Văn Tiêu một tay cầm đèn, một tay nắm lấy nàng, hai chậm rãi dạo bước trong sân.
Trong đêm thu yên tĩnh, khi sự ồn ã ban ngày lùi xa, thương bên cạnh, lòng cũng thấy bình yên.
Hai thấp giọng trò chuyện về vụ ám sát lão hoàng đế .
“…Nữ tử đó hẳn là của Việt Quận vương phái tới. Sau khi đ.â.m Thánh nhân thương, nàng tự sát ngay tại chỗ.”
Lão hoàng đế tận mắt chứng kiến mỹ nhân giây còn ân ái với , giây c.h.ế.t t.h.ả.m ngay mắt, còn oán độc nguyền rủa ngài khi c.h.ế.t, nên kinh hãi vô cùng, cộng thêm tuổi cao, mấy năm nay ăn quá nhiều đan dược, kinh hách quá độ nên mới trúng gió.
Úc Ly ngờ còn tình tiết , khỏi nhíu mày: “Đến mức …”
Phó Văn Tiêu vươn tay vuốt nhẹ hàng mày đang nhíu của nàng, : “Ta cho tra xét, nữ tử đó là con gái của một vị quan phạm tội trong một vụ án oan giả sai mấy năm . Phụ nàng c.h.ế.t oan trong ngục, nàng lưu lạc đến giáo phường… Sau đó nàng trọng thương, giáo phường tưởng nàng sống nổi, liền tùy tiện vứt bỏ, Việt Quận vương ngầm cho thế nàng …”
Úc Ly bừng tỉnh, xem nữ tử đó hận lão hoàng đế đến tận xương tủy, nên mới chấp nhận sự sắp xếp của Việt Quận vương để ám sát ngài. Nàng cảm thấy trong lòng chút nặng nề.
Phó Văn Tiêu thấy tâm trạng nàng , liền chuyển chủ đề, hỏi nàng mấy ngày nay gì.
Từ lúc cùng lão hoàng đế đến chùa Phổ Nguyên, hơn nửa tháng gặp nàng. Ngay cả Trung thu cũng đón ở chùa, mặt Phật Tổ thì còn gì là lễ tiết, nên Trung thu trôi qua cũng thật vô vị.
Nếu lão hoàng đế ám sát trúng gió, e là bọn họ giờ vẫn còn ở chùa Phổ Nguyên lễ.
Úc Ly kể đơn giản chuyện, nhắc đến việc hôm nay lão hoàng đế triệu cung.
“Nghe thái y , lão hoàng đế liệt hơn nửa , miệng méo, chuyện lưu loát. y thuật của thái y cũng khá , châm cứu xong, tuy ngài vẫn cử động , nhưng ít nhất chuyện rõ ràng hơn.”
Có thể cung thái y, y thuật đều thuộc hàng đầu, thể giảm bớt tình trạng trúng gió của lão hoàng đế cũng là bình thường.
nếu chữa khỏi , e là thể, trừ phi nàng dùng dị năng sinh mệnh để trị cho ngài. Úc Ly để lão hoàng đế dị năng, cũng cứu ngài, nàng thà dùng dị năng cho những bá tánh bình dân cần nó hơn.
Nghe tin nàng triệu cung, Phó Văn Tiêu nhíu mày, thần sắc chút vui.
Đặc biệt là khi Quốc sư cũng triệu tới, lập tức hiểu ý đồ của lão hoàng đế. Ngài chờ nữa, tay với nàng.
Giờ khắc , Phó Văn Tiêu vô cùng tức giận.
Lúc , Úc Ly : “Quốc sư cần một tháng để chuẩn . Đến lúc đó định lấy Trường sinh đan để lừa lão hoàng đế. Tiêu ca, xem nên trực tiếp động thủ với Quốc sư , đỡ để lão hoàng đế cứ mãi tơ tưởng đến Trường sinh đan.”
Trước lão hoàng đế nàng sinh con, lấy cốt nhục đứa bé luyện đan, hiện tại con còn , liền sang nhắm nàng. Những chuyện thật khiến ghê tởm.
Úc Ly nay nhẫn nhịn, lão hoàng đế tính kế nàng như , nàng cũng cung cho lão một bài học.
Chỉ là nghĩ đến lỡ cẩn thận dọa c.h.ế.t lão hoàng đế, sẽ xáo trộn bố cục của công chúa bà bà, nàng đành tiếc nuối từ bỏ.
Vốn nghĩ nhắm mắt ngơ, chỉ cần lão hoàng đế trêu chọc nàng, nàng cũng sẽ gì. lúc , lão hoàng đế đột nhiên trúng gió, xem ngài yên , nàng cũng đáp lễ một chút mới .
Phó Văn Tiêu : “Vậy thì động thủ .”
“Hả?” Úc Ly kinh ngạc : “Nếu Quốc sư đột nhiên mất tích, lão hoàng đế e là chịu nổi.”
Phó Văn Tiêu : “Không . Thánh nhân trúng gió , thế cục triều đình nhất định sẽ càng loạn, mẫu thể mặt để định tình hình.”
Úc Ly lập tức hiểu ý .
Đây quả thực là thời cơ . Với bối phận và quyền lực trong tay Nguyên An trưởng công chúa, chỉ lão hoàng đế mới áp chế bà. hiện tại lão hoàng đế trúng gió, bán bất toại, ngài còn áp chế thế nào nữa?
Đến nỗi các hoàng tử? Người giam thì giam, tàn phế thì phế, chẳng còn mấy ai dùng . Tam hoàng tử ngu xuẩn hư hỏng, căn bản đối thủ của Nguyên An trưởng công chúa. Thất hoàng tử là của bà. Nếu Nguyên An trưởng công chúa triều đình, căn bản ai cản nổi.
Mấy ngày , Úc Ly thế cục kinh thành rối loạn. Nghe Tam hoàng tử nhân cơ hội thâu tóm quyền lực triều, bài trừ dị kỷ, tranh đấu ngừng với Thất hoàng tử, suýt nữa lão hoàng đế đang tĩnh dưỡng tức c.h.ế.t.
Mãi đến khi kinh thành dần xuất hiện loạn lạc, Nguyên An trưởng côngchúa rốt cuộc cũng mặt, dùng thủ đoạn sấm sét để định thế cục.
Sự trở của Nguyên An trưởng công chúa khiến ít kinh hãi.
Bất quá, những lão thần trong triều đều trải qua thời Hoàng Thái hậu nhiếp chính, cũng từng trải qua thời Nguyên An trưởng công chúa nắm quyền, nên dễ dàng chấp nhận việc bà trở .
Điều duy nhất khiến họ khó hiểu là, Nguyên An trưởng công chúa sống bao lâu nữa ? Sao trông bà khác gì mấy năm , thậm chí dường như còn trẻ ?
Chẳng lẽ bà ăn tiên đan gì đó, chỉ khỏi bệnh, mà còn trẻ ?