Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 521

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:59:52
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lão hoàng đế trúng gió.

Nhận tin tức , Nguyên An trưởng công chúa cũng chút thể tin nổi, đang yên đang lành, trúng gió?

Người đưa tin tới chút chần chờ, hàm súc: “Thánh nhân lúc ở chùa Phổ Nguyên lễ, gặp … thích khách, thích khách thương, do kinh hãi, đó liền trúng gió.”

Nguyên An trưởng công chúa thấy vẻ chần chờ mặt đối phương, e rằng sự tình đơn giản như .

đầu con dâu bên cạnh, thấy nàng mặt đầy vẻ tò mò, lập tức hiểu rõ, : “Cứ thẳng, , cần che giấu.”

đức hạnh của lão hoàng đế đều rõ, con dâu cũng gì, đều là một nhà, chuyện trong nhà tính là vạch áo cho xem lưng.

Được Nguyên An trưởng công chúa đảm bảo, đưa tin liền che giấu nữa, thẳng.

Chuyện lão hoàng đế trúng gió quả thực đơn giản.

Sau khi đến chùa Phổ Nguyên, lúc đầu lão hoàng đế còn nghiêm túc theo các cao tăng trai giới lễ, nhưng mấy ngày liền chút mất kiên nhẫn. Ngài để các đại thần và hoàng tử tiếp tục ở chùa trai giới, còn thì dẫn đến khu vực lân cận chùa Phổ Nguyên giải sầu. Tình cờ, ngài gặp một nữ tử xinh gặp nạn, liền diễn một màn hùng cứu mỹ nhân.

Lão hoàng đế vô cùng yêu thích nữ tử xinh đó, mỗi ngày đều đến một sân nhà nông gần chân núi chùa Phổ Nguyên để gặp gỡ. Hai nồng tình mật ý, lão hoàng đế thậm chí , chờ lễ xong sẽ đưa nàng về cung.

Nào ngờ nữ tử xinh lòng khó lường, thừa dịp đang cùng lão hoàng đế ở giường… đ.â.m ngài thương.

May mắn thị vệ canh giữ bên ngoài phát hiện , kịp thời xông cứu lão hoàng đế. dù ngài thương nặng, song vì kinh hãi tột độ, nên trúng gió.

Nguyên An trưởng công chúa đến đây, cũng gì hơn.

Dù sớm đức hạnh của lão hoàng đế, bà vẫn ngờ  lão thể chuyện như . Là bậc thiên tử, tự đặt nơi nguy hiểm, thật mất mặt.

Thích khách cái gì chứ, rõ ràng là ham mê sắc của cô nương nhà , u mê mà tự dâng tới cửa. Nàng đ.â.m c.h.ế.t ngài đúng là Phật Tổ phù hộ.

Nguyên An trưởng công chúa thầm hiểu, nữ tử xinh chắc chắn là do cố ý sắp xếp.

lão hoàng đế trúng kế, bà cũng thấy bất ngờ.

Từ khi lão hoàng đế nắm quyền, ngài tự cho rằng ai thể uy h.i.ế.p quyền bính của , nên cũng bắt đầu tự đại cuồng vọng. Có lẽ do thấy quá nhiều phi tần trong cung nịnh bợ, lời, dám phản kháng, liền cho rằng nữ tử thiên hạ đều như thế.

Gặp một nữ tử xinh gặp nạn, ngài hề nghi ngờ đối phương tâm cơ tiếp cận, ngược còn cho rằng nàng sự minh thần võ của khuất phục.

Kỳ thực, lão hoàng đế từ trong tâm khảm xem thường phụ nữ.

Năm đó Hoàng Thái Hậu và Nguyên An trưởng công chúa uy phong đến mức nào, cuối cùng chẳng cũng trở thành bại tướng tay ngài ? Một c.h.ế.t sớm, một sống bao lâu. Trong mắt  lão, phụ nữ cũng chỉ , như một món đồ, thích thì chơi đùa, chán thì vứt bỏ.

Chính vì tâm thái ,  lão mới thua trong tay một nữ nhân.

Nguyên An trưởng công chúa như điều suy nghĩ, xem kẻ sắp xếp nữ nhân hiểu rõ tính tình của lão hoàng đế.

Biết ngọn nguồn sự việc, Nguyên An trưởng công chúa với Úc Ly: “Ly Nương, con về , lát nữa trong cung hẳn sẽ triệu con .”

Úc Ly chớp mắt, nhớ thái độ của lão hoàng đế, chút hiểu .

Quả nhiên, trở Trấn Quốc công phủ lâu, trong cung liền tới, lão hoàng đế triệu nàng cung.

Úc Ly cho giúp trang điểm chải chuốt, xe ngựa cung.

Tới nơi, cung nhân chờ sẵn, thấy nàng vội vàng tiến lên: “Trấn Quốc công phu nhân, ngài tới, mau theo nô tài, Thánh nhân đang đợi ngài.”

Úc Ly nhân cơ hội dò hỏi: “Thánh nhân long thể thế nào ?”

Cung nhân cẩn thận lắc đầu, chỉ hàm hồ một câu “Vẫn ạ” liền ngậm miệng, dám nhiều.

Đi Dưỡng Tâm Điện, Úc Ly phát hiện bên ngoài ít cấm vệ canh gác, e rằng ngay cả một con ruồi cũng bay .

Tuyên Hoài Khanh cũng ở đây.

Bên ngoài Dưỡng Tâm Điện còn ít , Tam hoàng tử, Thất hoàng tử đều ở đó, cùng một đại thần.

Bọn họ đều nhận tin tức, cố ý đến thăm lão hoàng đế, sợ long thể ngài chuyện. vì bên trong triệu kiến, bọn họ chỉ thể chờ bên ngoài, mặt giấu vẻ lo âu.

Khi lão hoàng đế ám sát, Tuyên Hoài Khanh lập tức đưa cấm vệ hộ tống ngài về cung. Tin tức cũng hề phong tỏa, vì cũng thể phong tỏa , nên đều .

Chỉ là từ khi họ cung, lão hoàng đế vẫn triệu kiến, bên ngoài Dưỡng Tâm Điện cấm vệ canh giữ, ai dám tùy tiện xông , chỉ đành nôn nóng chờ đợi.

Thư Sách

Nhìn thấy Úc Ly, Tuyên Hoài Khanh tiến lên, sắc mặt nghiêm nghị: “Trấn Quốc công phu nhân, Thánh nhân đang đợi ngài, mời ngài .”

Úc Ly “ừ” một tiếng, xuyên qua đám , trực tiếp tiến Dưỡng Tâm Điện.

Những đang chờ bên ngoài trơ mắt nàng , thần sắc mặt chút vi diệu.

Tam hoàng tử hung tợn chằm chằm bóng dáng Úc Ly, trán nổi gân xanh.

Hắn hiểu, gặp chuyện thế , Thánh nhân nên gặp các hoàng tử và triều thần , triệu một phụ nhân cung? Dù Trấn Quốc công phu nhân là kỳ nhân dị sĩ, nàng thể gì? Nàng đối với long thể của phụ hoàng, đối với việc định thế cục trong triều thì ích gì!

Tam hoàng tử cảm thấy lão hoàng đế thật là càng già càng hồ đồ, thảo nào một nữ nhân…

Chuyện thật mất mặt, tổn hại uy nghiêm thiên tử, đều ngầm hiểu mà bỏ qua, đối ngoại đều là lão hoàng đế ám sát, tuyệt nhiên nhắc đến chi tiết bên trong.

Thất hoàng tử trong đám , vẫn trầm mặc như khi.

Hắn ngước mắt Tam hoàng tử, thấy mặt tràn đầy phẫn nộ khó hiểu, trong mắt lộ vài phần châm chọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-521.html.]

Ngay cả việc Thánh nhân nhất là gì cũng rõ, đáng đời xoay vòng vòng.

**

Tiến Dưỡng Tâm Điện, Úc Ly phát hiện nơi ít , ngoài các thái y, ngay cả quốc sư cũng ở đây.

Quốc sư cách long sàng xa, tóc trắng áo trắng, một bộ dạng cao nhân ngoại thế, mờ ảo thoát tục.

Nhìn thấy quốc sư, Úc Ly cuối cùng cũng hiểu mục đích lão hoàng đế triệu cung. Nàng khỏi chút buồn , thầm nghĩ, nếu quốc sư điều, dám động thủ với nàng, lát nữa nàng sẽ vạch trần bộ mặt thật của ngay tại chỗ.

Đến lúc đó lão hoàng đế tức đến bán bất toại .

Lão hoàng đế giường, các thái y vây quanh mép giường, đang chẩn trị cho ngài.

Nhìn thấy Úc Ly, Lý Mậu tiến đến bên giường, khom , bẩm báo với lão hoàng đế: “Thánh nhân, Trấn Quốc công phu nhân tới.”

Lão hoàng đế giường phát âm thanh đứt quãng: “Bảo nàng… qua, đây…”

Lý Mậu về phía Úc Ly, hiệu nàng gần.

Úc Ly chậm rãi đến giường, liếc mắt liền thấy lão hoàng đế. Ngài trông như già một ít, sắc mặt vàng như nến, đầy nếp nhăn, tóc hoa râm, giống như một lão nhân tuổi già sức yếu.

“Tốt, …”

Ngài chằm chằm Úc Ly, gì đó, nhưng mở miệng, miệng méo xệch, thậm chí nước dãi còn chảy , vô cùng chật vật, còn vẻ tôn quý uy nghiêm của thiên tử, so với lão nhân nghèo túng còn bằng.

Các thái y mắt thẳng, vờ như thấy cảnh lúng túng của lão hoàng đế. Lý Mậu cũng chút đành lòng .

Úc Ly đó, chủ động hỏi thăm: “Cữu cữu, ngài vẫn chứ ạ?”

Lão hoàng đế lẽ cũng phát hiện sự chật vật của , trong mắt lộ vẻ cam lòng sâu sắc, và cả một tia hy vọng.

Ngài chằm chằm Úc Ly, cuối cùng gì, nhắm mắt , để thái y châm cứu.

Lý Mậu thấy , săn sóc : “Trấn Quốc công phu nhân, ngài cứ đây chờ một lát.”

Lão hoàng đế cho phép, Trấn Quốc công phu nhân tự nhiên thể rời , nhưng cũng thể để ngây giường.

Úc Ly đáp một tiếng, tìm một chỗ xuống.

Hiện tại đều vây quanh lão hoàng đế, tự nhiên ai bưng đồ ăn cho nàng. Nàng đành nhàm chán quốc sư bên cạnh, phát hiện vết thương khỏi, ít nhất mặt gì.

Quốc sư vẫn giữ bộ dạng tiên phong đạo cốt, khí định thần nhàn, chuyện dễ dáng vẻ của lừa gạt.

Cảm nhận tầm mắt của Úc Ly, thản nhiên ngước lên, liếc nàng một cái.

Không hiểu , khi ánh mắt chạm , trong lòng đột nhiên chút hoảng hốt, cảm thấy nguy hiểm một cách khó hiểu, xúc động bỏ chạy.

Quốc sư vị Trấn Quốc công phu nhân là kỳ nhân dị sĩ bản lĩnh thật sự, nếu đối đầu với nàng, kẻ chịu thiệt tuyệt đối là .

Cho nên vẫn luôn tránh mặt Trấn Quốc công phu nhân, nào ngờ hôm nay lão hoàng đế triệu gấp, chạm mặt nàng ở Dưỡng Tâm Điện.

Quốc sư thầm cầu nguyện, hy vọng lát nữa lão hoàng đế đừng đưa đề tài gì khó xử.

Các thái y châm cứu xong, hiện tượng méo miệng của lão hoàng đế cuối cùng cũng đỡ hơn nhiều, chuyện cũng lưu loát hơn.

Ngài gọi quốc sư tới, : “Quốc sư… Tiên đan của trẫm… bao lâu thì luyện xong?”

Da đầu Quốc sư tê dại, đặc biệt là khi cảm nhận một đạo tầm mắt từ phía , căn bản dám gì, nhưng lão hoàng đế cũng đang chằm chằm, cho phép phạm sai lầm.

Hắn duy trì bộ dạng tiên phong đạo cốt, cố ý : “Thánh nhân, ngài đấy, tiên đan còn thiếu một vị t.h.u.ố.c quan trọng, vẫn cần chờ ạ.”

“Không thể tìm… thứ thế ?”

Quốc sư khỏi im lặng.

Hắn hiểu rõ “thứ thế” mà lão hoàng đế là gì. Nếu chờ Trấn Quốc công phu nhân sinh con, sẽ trực tiếp lấy m.á.u đầu tim của nàng. Máu đầu tim của kỳ nhân dị sĩ vô cùng trân quý, hiệu quả cũng kém gì trẻ sơ sinh.

Nếu Trấn Quốc công phu nhân ở đây, chừng đồng ý ngay, lừa gạt một phen…

Một lúc lâu , quốc sư : “Có thể ạ.”

Lão hoàng đế hai mắt lóe lên vẻ vui sướng. Lần trúng gió khiến ngài cảm nhận sự khủng hoảng từng . Ngài c.h.ế.t, ngài trường sinh bất lão, tiếp tục thống trị thiên hạ , để vạn dân thần phục.

Lúc , quốc sư : “Thánh nhân, bần đạo cần thời gian để chuẩn .”

“Bao… lâu?”

“Khoảng một tháng ạ.” Quốc sư vốn định nửa năm, nhưng xem sắc mặt lão hoàng đế, dám lâu, sợ lão hoàng đế bắt lấy m.á.u Trấn Quốc công phu nhân ngay bây giờ.

Hắn nào dám, thể kéo một tháng thì một tháng, kéo đến khi thể kéo nữa thì tính .

Lão hoàng đế trầm tư một lát, dựa sự tin tưởng đối với quốc sư, ngài tình nguyện mà đồng ý.

Ngài bao giờ nghi ngờ quốc sư sẽ lừa . Năm đó sách phong quốc sư, chính là một phép thử của ngài đối với Hoàng Thái Hậu, lúc đó vớt vát ít lợi lộc, khiến Hoàng Thái Hậu lùi một bước.

Lão hoàng đế vốn mê tín, ngài cảm thấy quốc sư vượng , Hoàng Thái Hậu qua đời, là một bằng chứng nữa.

Quốc sư lấy cớ luyện đan, nhanh liền rời . Hắn dám ở lâu, sợ lão hoàng đế đề tài khó, hận thể cứ trốn trong quốc sư phủ .

Lúc rời , chú ý thấy vị Trấn Quốc công phu nhân vẫn đang chằm chằm, trái tim đập thình thịch, phảng phất như con mồi gặp thiên địch, khiến sợ hãi vô cùng.

Quốc sư rời lâu, lão hoàng đế gọi Úc Ly lên, vẻ mặt thiết hỏi nàng vài câu, đó liền cho nàng rời .

Tiếp theo, lão hoàng đế cuối cùng cũng triệu kiến các hoàng tử và triều thần đang chờ bên ngoài.

 

Loading...