Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 519

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:42:20
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Bầy sói đến nhanh mà cũng nhanh, như thể chỉ lướt qua sân khấu.

Thư Sách

Mọi đều ngơ ngác, nhưng giữa đêm hôm khuya khoắt, đối đầu với bầy sói cũng là chuyện , nên ai tâm tư tìm hiểu.

Hai bên nhân mã rơi thế giằng co, cảnh giác , khí giương cung bạt kiếm.

Phó Văn Tiêu lướt mắt xung quanh một vòng, nhanh liền thu , về phía Việt Quận vương.

Tâm tư của Việt Quận vương cũng đặt ở bầy sói. Cảm giác khác thường dấy lên trong lòng đè xuống, ánh mắt nặng nề chằm chằm Phó Văn Tiêu.

Bầy sói rút lui, hiện trường rơi im lặng, chỉ còn tiếng đuốc cháy lách tách.

Một lúc lâu , Việt Quận vương lạnh lùng : “Phó Tiêu, ngươi thế nào?”

Phó Văn Tiêu thần sắc bình thản, hỏi: “Lục hoàng tử ở ?”

“Bổn vương ?” Việt Quận vương mặt lộ vẻ trào phúng: “Ngươi dẫn tìm Lục hoàng tử, chạy tới chỗ bổn vương, là ý gì? Chẳng lẽ ngươi nghĩ bổn vương dễ bắt nạt?”

Phó Văn Tiêu thèm để ý lời mỉa mai, chỉ một cái tên: “Triệu Tam.”

Sắc mặt Việt Quận vương đại biến, kinh nghi bất định .

Trên một cây đại thụ cách đó xa, Úc Ly ở chạc cây, quan sát bên .

Thấy sắc mặt Việt Quận vương đổi, nàng liền "Triệu Tam" hẳn là nhân vật mấu chốt, bằng Việt Quận vương sẽ vẻ mặt khó coi như , ánh mắt Phó Văn Tiêu như trăm mảnh, một bộ dạng bất lực mà cuồng nộ.

Nàng cầm hai hòn đá nghịch trong tay, ánh mắt tùy ý liếc về một góc tối nào đó.

Sắc mặt Việt Quận vương biến ảo ngừng, nhưng nhanh khôi phục trấn định.

Hắn lạnh lùng : “Nếu là bổn vương , ngươi định thế nào? Hay là… ngươi lập công lớn, để Thánh nhân nhớ tới cái của ngươi, một nữa tin tưởng ngươi?” Giọng cao vút, gầm lên: “Phó Tiêu, ngươi thì nhớ tình cũ, ngay cả cái c.h.ế.t của phụ ngươi, ngươi cũng thể buông... Ta thì ! Ta vẫn luôn nhớ rõ năm đó phụ vương c.h.ế.t t.h.ả.m thế nào, khi c.h.ế.t ngài thống khổ …”

Nói đến cuối cùng, mặt lộ vẻ âm hiểm, trán nổi gân xanh. Nỗi hận thù ngày đêm gặm nhấm tim , thể tha thứ. Bất kể là Nguyên An trưởng công chúa vị đế vương , đều thể tha thứ, hận thể g.i.ế.c hết bọn họ, để bọn họ cũng nếm trải thống khổ như .

Phó Văn Tiêu đáp, chỉ hỏi: “Lục hoàng tử ở ?”

Việt Quận vương oán hận trừng mắt, tròng mắt dần phủ tơ máu, nhếch miệng : “Tìm thì ? E là hiện tại sớm táng trong bụng thú, thi cốt còn.”

Phó Văn Tiêu thần sắc khẽ biến.

Đột nhiên, trong bóng tối vang lên tiếng động lạ, một mũi tên b.ắ.n nhanh về phía Phó Văn Tiêu.

Mọi còn kịp phản ứng, thì mũi tên thứ gì đó đ.á.n.h văng giữa trung, sượt qua vai Phó Văn Tiêu.

Việt Quận vương quát: “Kẻ nào ở đó!”

Thị vệ bên cạnh Phó Văn Tiêu cũng lập tức lao tới. Trong bóng tối vang lên tiếng đ.á.n.h , lâu , bọn họ áp giải một .

Thấy rõ bộ dạng nọ, Việt Quận vương Phó Văn Tiêu, quái dị: “Phó Tiêu, xem kẻ ngươi c.h.ế.t vẫn còn nhiều lắm. Giờ còn phái tới g.i.ế.c ngươi… Chắc là ngươi tìm Lục hoàng tử. Đã như , ngươi cần gì bán mạng tìm?”

Phó Văn Tiêu cúi đầu kẻ b.ắ.n lén, cũng nhận đây là thị vệ bên Tam hoàng tử.

Tên thị vệ thấy bại lộ, cũng giãy giụa, lạnh giọng quát: “Việt Quận vương, ngươi lòng lang thú, dám mưu hại đương kim hoàng tử! Nếu để Thánh nhân … Á…”

Lời còn dứt, thị vệ bên cạnh Việt Quận vương vung đao đ.â.m xuyên n.g.ự.c . Tên thị vệ lập tức tắt thở.

Trong khí tràn ngập mùi m.á.u tanh nhàn nhạt. ai thèm liếc tên thị vệ c.h.ế.t, thậm chí còn ngầm đồng ý việc .

Việt Quận vương thấy , khỏi ha hả, đó dẫn rời . Hắn , Phó Tiêu ngầm đồng ý cho của g.i.ế.c tên thị vệ , thì mắt tuyệt đối sẽ tay với . Thế là đủ , vẫn còn thời gian, nhất định bắt những kẻ hại c.h.ế.t phụ vương trả giá!

Phó Văn Tiêu cho đuổi theo, đó, im lặng rời .

Chờ Việt Quận vương , ngẩng đầu về một hướng trong bóng tối, cất tiếng gọi: “Ly Nương, là nàng ?”

Trong đêm tối yên tĩnh vang lên tiếng sột soạt, ngay đó một bóng mảnh khảnh như quỷ mị xuất hiện.

Nhìn thấy nàng, Phó Văn Tiêu chút bất ngờ. Chàng tiến lên kéo miếng vải đen che mặt nàng xuống, hỏi: “Ly Nương, nàng tới đây?”

“Đến xem .” Úc Ly , ánh mắt liếc qua liếc tên thị vệ c.h.ế.t đất.

Phó Văn Tiêu bước lên, che khuất tầm mắt của nàng, đồng thời hiệu cho thị vệ bên cạnh xử lý thi thể.

Bị che khuất, Úc Ly cũng nữa, chỉ là mùi m.á.u tươi trong khí khiến nàng chút thoải mái.

Phó Văn Tiêu nắm tay nàng, xa khỏi hiện trường, đến một nơi tương đối trống trải. Bọn thị vệ thức thời cảnh giới ở xa.

Phó Văn Tiêu nhịn , ôm nàng lòng, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu, trong lòng tràn ngập niềm vui sướng: “A Ly, nàng cứu một .”

Úc Ly im lặng một lát, : “Cũng chỉ là một mũi tên, dù cũng tránh .” Chàng luyện thể thuật trung cấp, năng lực phản ứng thường thể so sánh, một mũi tên thôi, ảnh hưởng gì đến .

Nàng ở đây, tự nhiên thể để khác thương. Lúc nãy nàng nhận kẻ mai phục gần đó, còn tưởng là của Việt Quận vương, ai ngờ đối phương tay lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-519.html.]

Phó Văn Tiêu : “Không giống . Dù thể tránh, cũng khả năng xảy chuyện ngoài ý !” Chàng cố nghiêm trọng hơn: “Biết lúc đang tránh, Việt Quận vương sẽ nhân cơ hội động thủ… Có Ly Nương ở đây, Việt Quận vương lòng kiêng kị, dám gì.”

Việt Quận vương rốt cuộc ngốc, dù bầy sói lúc nãy liên tưởng đến nàng, thì khi thấy mũi tên đ.á.n.h bay, tự nhiên cũng hiểu . Biết nàng đang ở trong bóng tối quan sát, Việt Quận vương dám động thủ với , nên mới lựa chọn rời .

Úc Ly , đám thị vệ xung quanh, chỉ vài , so với đám Việt Quận vương mang đến thì quá ít: “Không còn cấm vệ ? Bọn họ ?”

“Ta bảo họ tìm Lục hoàng tử .” Phó Văn Tiêu giải thích: “Lúc phát hiện tung tích của Việt Quận vương, liền qua đây tìm .”

Lão hoàng đế phái Phó Văn Tiêu mang cấm vệ tới tìm , còn binh lính đồn trú ở Tây Sơn điều hành. Việt Quận vương lúc đáng lẽ ở hành cung, nhưng xuất hiện ở đây giữa đêm, cũng chút ý vị sâu xa.

Úc Ly nghĩ nhiều, hỏi: “Lục hoàng tử mất tích, là Việt Quận vương ?”

Chàng ôm nàng, nhẹ nhàng “ừ” một tiếng. Nàng cũng ở đây, hẳn ít, hơn nữa những chuyện cũng tính giấu nàng.

Úc Ly hỏi: “Triệu Tam là ai?”

“Hắn là của Việt Quận vương cài cắm bên cạnh Lục hoàng tử.” Phó Văn Tiêu : “Lục hoàng tử gặp gấu đen, cũng là do Triệu Tam sắp xếp.”

Úc Ly như điều suy nghĩ. Cho nên, hành động của Việt Quận vương, nhưng gì, cũng nhắc nhở Lục hoàng tử, mà thuận nước đẩy thuyền.

Nhớ lời chất vấn của Việt Quận vương, Úc Ly cảm thấy tuy nhớ tình cũ, nhưng cũng oán hận. Nếu , cũng sẽ thờ ơ các hoàng tử của lão hoàng đế lượt Việt Quận vương thịt.

Lục hoàng tử sống c.h.ế.t, nếu còn sống thì , lỡ như c.h.ế.t hoặc tàn phế, chỉ còn Tam hoàng tử và Thất hoàng tử.

Còn đứa con trong bụng “canh mỹ nhân”, là nam nữ, mà dù sinh , một đứa bé con thì ai thèm để mắt?

Với đức hạnh của Tam hoàng tử, thể nào lên ngôi. Còn Thất hoàng tử, Nguyên An trưởng công chúa ơn với , xem như là của Nguyên An trưởng công chúa…

“A Ly.”

Tiếng của Phó Văn Tiêu cắt ngang suy nghĩ của nàng. Nàng ngẩng đầu lên, liền thấy cúi xuống hôn nàng, : “Đêm khuya, nàng về nghỉ ngơi , đừng để mệt.”

“Vậy còn  ?” Úc Ly hỏi: “ Chàng còn tiếp tục tìm ?”

“Hoàng mệnh thể trái. Mặc kệ Lục hoàng tử sống c.h.ế.t, đều đưa về. Muộn nhất là chiều mai, hẳn là thể trở về.”

“Ta cùng  .” Úc Ly . Không đợi mở miệng, nàng : “Trước hừng đông sẽ về hành cung.” Ban đêm núi rừng quá nguy hiểm, nàng ở đây trông chừng.

Lời từ chối của Phó Văn Tiêu nàng chặn , cuối cùng chỉ thể bất đắc dĩ .

Thị vệ ở đây đều là tín của Phó Văn Tiêu, thấy phu nhân tìm đến, đều thức thời giữ im lặng. Bọn họ theo hai , Quốc công gia và phu nhân coi núi rừng đêm tối như hậu hoa viên nhà , ung dung, cũng gì.

phu nhân ở đây cũng , suốt đường gặp dã thú nào, phảng phất như nơi chỉ vắng vẻ, mà ngay cả dã thú cũng thấy bóng dáng. Nếu lúc bọn họ gặp ít dã thú, còn chiến đấu, thật đúng là ảo giác .

Trên đường, Úc Ly từ Phó Văn Tiêu, lão hoàng đế phái ít nhân thủ, hiện lùng sục sâu trong bãi săn Tây Sơn, chỉ cần Lục hoàng tử c.h.ế.t, hẳn là nhanh sẽ tìm . Nếu thật như lời Việt Quận vương , Lục hoàng tử táng trong bụng thú, cũng đành chịu.

Trên đường, bọn họ gặp mấy toán mai phục, đều nhắm Phó Văn Tiêu.

như Việt Quận vương , kẻ g.i.ế.c Phó Văn Tiêu ít, kẻ nhân cơ hội ám sát, cũng kẻ tìm Lục hoàng tử, nhiều phe cùng tay.

Tình huống khiến Úc Ly cũng chút cạn lời, đầu tiên phát hiện sự tàn khốc của tranh đấu hoàng quyền, g.i.ế.c đổ m.á.u là chuyện quá đỗi bình thường.

Phó Văn Tiêu thấy biểu cảm của nàng, chút lo lắng, khuyên nhủ: “Ly Nương, trời sắp sáng , nàng về nghỉ ngơi .”

Phụng mệnh tiến bãi săn Tây Sơn, lường sẽ gặp những gì, cũng sợ hãi. Trước đều là như , bây giờ kỳ thực cũng đổi.

Chỉ là nàng thì khác, để nàng thấy những điều . Dù ngày thường và mẫu bàn bạc công việc bao giờ tránh nàng, nhưng hai con ít nhiều cũng kiềm chế, nhiều lời sẽ thẳng . Nàng mơ hồ, phát hiện sự tàn khốc và hy sinh đẫm m.á.u ẩn những tranh đấu đó. Cả hai con đều nàng tiếp xúc với những điều .

Úc Ly sắc trời, quả thực sắp sáng, nàng về. Nàng ít nhiều chút yên tâm: “ Chàng một thật sự chứ?” Lỡ kẻ mai phục giữa đường g.i.ế.c thì ?

Phó Văn Tiêu : “Ổn mà. Trước bọn họ đều g.i.ế.c c.h.ế.t , bây giờ tự nhiên cũng thể. Ta còn luyện thể thuật trung cấp cùng nàng nữa.”

Úc Ly : “Vậy chuyện  trúng độc mấy năm thì ?” Nếu gặp nàng, sớm c.h.ế.t .

Phó Văn Tiêu: “…”

Úc Ly cuối cùng vẫn rời , chạy về hành cung hừng đông.

Vừa lật qua cửa sổ, liền thấy Thanh Hoàn đang ngủ gật trong phòng, khỏi chút áy náy. Nàng vỗ vỗ vai: “Thanh Hoàn, tỉnh tỉnh, về phòng ngủ .”

Thanh Hoàn lập tức tỉnh giấc, phát hiện nàng trở về, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, vội hầu hạ nàng rửa mặt nghỉ ngơi.

Úc Ly ngủ một mạch đến mặt trời lên cao. Tỉnh , Hoàng Hậu cho qua tìm, nhưng nàng còn ngủ, nên cho ai phiền, chỉ chờ nàng tỉnh thì qua chỗ bà.

Ăn sáng xong, Úc Ly mặc chỉnh tề, liền qua chỗ Hoàng Hậu.

Hôm nay Hoàng Hậu đến bãi săn, mà ở hành cung nghỉ ngơi. Thấy Úc Ly qua, bà cho chuẩn thức ăn. Bà Úc Ly, : “Trấn Quốc công phu nhân tối qua ngủ ngon ?”

Úc Ly đáp qua loa, lý do cũng sẵn, là lo lắng cho Phó Văn Tiêu. Hoàng Hậu vô cùng thông cảm, chờ nàng ăn xong, liền hỏi chỗ bà nghỉ ngơi .

“Không cần ạ, cùng nương nương chờ tin tức.”

Nghĩ đến thể buổi chiều sẽ tin, Úc Ly cảm thấy vẫn nên chờ một chút.

Quả nhiên, đến buổi chiều, bãi săn bên tin tức truyền về, tìm Lục hoàng tử.

Chỉ là tình hình của Lục hoàng tử lắm. Lão hoàng đế nổi trận lôi đình, phạt ít .

 

Loading...