Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:32:50
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ở trong hoàng trướng nán một lát, Úc Ly và Phó Văn Tiêu liền cáo từ rời .

Cuộc săn thu bắt đầu, ít thanh niên trẻ tuổi đều tiến bãi săn, nhân dịp biểu hiện một phen.

Nếu biểu hiện ở bãi săn, đặc biệt là giành hạng nhất, chỉ thể nổi danh, còn lão hoàng đế ban thưởng, thậm chí trực tiếp thụ quan. Nghe mỗi trong cung tuyển ngự tiền thị vệ, thường cũng chọn lựa dịp , tuyển những công tử trẻ tuổi biểu hiện xuất sắc.

, mỗi khi đến dịp săn thu, chỉ cần là trẻ tuổi tham gia, đều sẽ dốc hết sức mà thể hiện.

Phó Văn Tiêu ý định tham gia, với phận của , cũng cần biểu hiện gì ở bãi săn, ngược đây chờ lệnh, bởi lão hoàng đế tùy thời đều thể triệu kiến.

Chàng rời khu doanh trại, chỉ dạo gần đó. Đi dạo cùng Úc Ly một lát, Phó Văn Tiêu hỏi: “Ly Nương, nàng bãi săn ?”

“Thôi bỏ .” Úc Ly hứng thú với việc , cảm thấy săn, thì cứ như là đang bắt nạt đám động vật .

Phó Văn Tiêu trong mắt lộ ý , hiểu rõ ý nàng, cũng gì thêm.

Cách đó xa, một đám quý nữ đang thi đấu cưỡi ngựa b.ắ.n cung, quan sát ít, ngay cả Phúc Tuệ công chúa cũng ở đó, bên cạnh nàng vây quanh một đám , đều là quý nữ trong phủ tông thất huân quý.

Nhìn thấy Úc Ly, hỏi: “Trấn Quốc công phu nhân, qua so tài một phen ?”

Úc Ly từ chối, nàng mà tay thì là bắt nạt mấy nữ hài tử , lỡ đả kích sự tự tin của các nàng thì .

Phúc Tuệ công chúa cũng phát hiện Úc Ly, vẫy tay với nàng, : “Ly Nương, nàng tới , cùng so tài một phen ?”

Nàng xưa nay thích náo nhiệt, cưỡi ngựa b.ắ.n cung cũng tệ, tính toán lát nữa sẽ tham gia.

Người xung quanh Phúc Tuệ công chúa , sôi nổi qua, thấy hai đang nắm tay tới, khỏi thầm khen một tiếng.

Vợ chồng Trấn Quốc công quả nhiên như lời đồn, mỗi xuất hiện đều đôi cặp, tình cảm hòa thuận.

Hai chung một chỗ, là xứng đôi, mang cảm giác cảnh ý vui, khiến lòng khỏi dâng lên chút cảm khái.

Đặc biệt là những nữ nhân lớn tuổi mặt ở đây, các bà đều là từng trải, năm đó từng mê luyến Trấn Quốc công Thế tử Phó Tiêu, trong lòng cũng từng ao ước nếu thể gả cho vợ, cùng cử án tề mi.

Theo thời gian trôi , các cô. hiện giờ đều vợ, , mộng tưởng đó sớm nhạt phai, thể tâm bình khí hòa mà đối diện với sự ngây ngô của chính năm đó, đối với Phó Tiêu cũng còn trái tim thiếu nữ rung động.

Hiện giờ nghĩ những tâm tư thiếu nữ , đều chỉ cho qua.

Úc Ly cũng từ chối lời mời của Phúc Tuệ công chúa.

Phúc Tuệ công chúa chút đáng tiếc, nhưng ngẫm sức lực của nàng, : “Thôi,  cô tham gia cũng ,  cô mà tay, bọn ai mà so ?”

Tuy thấy Úc Ly cưỡi ngựa b.ắ.n cung bao giờ, nhưng khẳng định là tệ. Hơn nữa lỡ nàng đến gần quá, ngựa của các nàng chịu nổi mà quỳ rạp xuống, thì mất mặt.

Nghĩ , Phúc Tuệ công chúa vội : “Ly Nương,  cô tuyệt đối đừng tới gần nha, ngựa của bọn chịu nổi  cô .”

Những khác cũng nhớ tới việc , sôi nổi cảnh giác.

Úc Ly thấy bộ dạng lo lắng của các nàng, im lặng một lát : “Các nàng cứ chơi , qua bãi săn bên dạo một chút.”

Nàng quả thực tiện đến gần, vạn nhất dọa ngựa của các nàng thì .

Tạm biệt Phúc Tuệ công chúa, nàng về phía khu vắng của bãi săn, chuẩn qua đó dạo.

Lúc , cưỡi ngựa ngang qua Úc Ly, con ngựa đột nhiên quỳ rạp xuống.

Người lưng ngựa phản ứng kịp, trực tiếp ngã văng xuống. May mắn con ngựa quỳ, hơn nữa đây là bên ngoài bãi săn, ngựa chạy nhanh, nên nọ ngã quá thảm, chỉ là mặt mày lấm lem, trông chật vật.

Người xung quanh thấy cảnh , im lặng một lát, một nữa tự nhủ, tuyệt đối cưỡi ngựa đến gần Trấn Quốc công phu nhân.

“Ngươi chứ?” Phó Văn Tiêu tới đỡ nọ dậy.

Vị công tử trẻ tuổi đỡ dậy chút thụ sủng nhược kinh, vội : “Đa tạ Trấn Quốc công quan tâm, tại hạ .”

Nhìn thấy Trấn Quốc công phu nhân chung với , cuối cùng cũng hiểu vì con ngựa của đột nhiên quỳ xuống. Chỉ đành tự nhận xui xẻo, ai bảo rõ mà cứ tùy tiện chạy qua bên .

Úc Ly cũng mang vẻ mặt áy náy. Tuy nàng gì, con ngựa chỉ ngang qua quỳ xuống, nhưng cũng coi như là do nàng gián tiếp gây .

Phó Văn Tiêu cho đưa vị công tử trẻ tuổi về lều trại, để thái y xem qua.

Rất nhanh, chuyện cũng truyền ở khu doanh trại, đều chút cạn lời.

Những vốn đang thầm đoán Úc Ly m.a.n.g t.h.a.i , nhịn thầm với bên cạnh: “Cứ cho là Trấn Quốc công phu nhân thai, nhưng tình hình , e là ai va chạm nổi nàng.”

Vốn còn nghĩ bãi săn hỗn loạn, dễ xảy chuyện, ai ngờ, căn bản ai va chạm nổi nàng, ngựa đến gần cũng quỳ.

**

Sau đó lâu, Phó Văn Tiêu lão hoàng đế phái qua gọi .

Trước khi , dặn dò: “Ly Nương, , nàng tự dạo, đừng lạc đường.”

Úc Ly đáp một tiếng, nàng chắc chắn sẽ lạc đường.

Úc Ly một vô cùng tự tại, cưỡi hắc mã dạo tùy ý. Nàng ở bãi săn ngó đông ngó tây, bất tri bất giác sâu, còn gặp mấy đội săn.

Những đang săn thú vốn đang đuổi theo con mồi, nào ngờ con mồi bỗng nhiên như tiêm m.á.u gà, đột ngột tăng tốc, kêu lên oai oái, thoắt cái biến mất rừng, b.ắ.n tên cũng kịp.

Chờ đến khi họ thấy Úc Ly cưỡi hắc mã thong dong tới, tất cả đều im lặng.

Bọn họ hướng con mồi biến mất, nào đó đang nhàn nhã đằng , quyết định tránh xa nàng một chút.

Úc Ly thấy những xa xa đầu rời , cũng thèm để ý, tiếp tục dạo bãi săn.

Chờ con hắc mã chạy nổi, nàng liền xuống ngựa dắt nó . Nếu nó mềm chân nữa, liền trực tiếp vác nó lên vai mà .

Người thấy cảnh : “…” Nàng rốt cuộc là tới đây để gì?

Bãi săn tuy rộng, nhưng chịu nổi sức của Úc Ly. Cả ngày hôm nay, gặp nàng thật sự ít.

Mọi thấy nàng liền đau đầu.

Nơi nào Trấn Quốc công phu nhân, đồng nghĩa với việc xung quanh còn con mồi, hoặc là sớm nàng dọa chạy mất, săn cả ngày cũng chẳng bao nhiêu.

Úc Ly còn gặp cả Việt Quận vương.

Việt Quận vương đang dẫn một đám công tử trẻ tuổi săn, đột nhiên con mồi xung quanh như dọa bởi thứ gì đó, sôi nổi chạy trốn. Ánh mắt ngưng , đang suy nghĩ xem chuyện gì, đầu liền thấy một đang dắt con hắc mã ngang qua.

Việt Quận vương: “…”

Úc Ly thấy bọn họ, lễ phép mà chào một tiếng.

“Ngươi ở đây gì?” Việt Quận vương nhịn hỏi.

Những khác cũng tò mò đ.á.n.h giá nàng, nhưng vì nàng chỉ một mà coi thường. Đặc biệt là khi thấy đám động vật sợ hãi chạy trốn, họ quyết định vẫn nên rời xa nàng thì hơn, bằng chắc chắn săn gì.

“Đi dạo loanh quanh.” Úc Ly , dắt hắc mã định qua.

Việt Quận vương khỏi giật , một bên trấn an con ngựa đang xao động yên, một bên kêu lên: “Ngươi đừng qua đây!”

Những khác cũng sợ hãi, vội vàng trấn an ngựa của , sợ chúng nó cũng giống như đám con mồi , dọa chạy mất.

Úc Ly dừng , khó bọn họ, dắt ngựa vòng đường khác .

Lúc rời , nàng đầu về phía Việt Quận vương, thấy ánh mắt nặng nề qua, một tay nắm dây cương, đang suy nghĩ gì.

Người và Phó Văn Tiêu thù, nửa năm qua, ít ngáng chân Phó Văn Tiêu.

so với hận Phó Văn Tiêu, dường như càng hận lão hoàng đế và các hoàng tử hơn. Cũng chuyến săn , động thủ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-517.html.]

**

Chạng vạng, săn gần như đều trở về.

Trong doanh trại dần dần náo nhiệt lên.

Khi qua thấy đống con mồi ít ỏi đáng thương bãi đất trống doanh trại, ai nấy đều kinh ngạc.

Thường lệ ngày đầu tiên săn thu, đều dốc sức thể hiện, con mồi ngừng đưa về, chất như núi, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.

bây... giờ xem, đừng là chất như núi, e là ngần con mồi còn đủ cho yến tiệc tối nay.

Ngày đầu tiên săn thu, hoàng đế thường sẽ mở tiệc, nguyên liệu chính là con mồi săn về.

Lão hoàng đế việc , cũng chút kinh ngạc, hỏi: “Năm nay con mồi ít ? Hay là đưa về hết?”

Tam hoàng tử tới, biểu cảm mặt khó mà hết, : “Phụ hoàng, con mồi đều ở đây cả ạ.”

Lão hoàng đế càng thêm hồ đồ: “Đều ở đây? Sao thế ?”

Chẳng lẽ bãi săn Tây Sơn còn con mồi? Hẳn là thể nào.

Tây Sơn là bãi săn hoàng gia, chuyên trông coi, ngoài dịp săn thu, những lúc khác đều cấm săn bắn, để động vật trong núi thể sinh sôi.

Mỗi khi đến dịp săn thu, còn phái lùa con mồi trong núi nửa tháng. Kể cả là vòng ngoài bãi săn, con mồi cũng tuyệt đối ít, sẽ để về tay .

Tam hoàng tử : “Nghe Trấn Quốc công phu nhân hôm nay bãi săn dạo một vòng, dọa con mồi chạy hết ạ.”

“Tức phụ của Tiêu Nhi?” Lão hoàng đế sững sờ, nghĩ đến sự đặc dị của nàng, dường như cũng chút lý giải.

Tam hoàng tử tiếp tục: “Phụ hoàng, hành động của Trấn Quốc công phu nhân thật sự . Rõ ràng bản … Nàng ảnh hưởng đến cuộc săn thu năm nay, e là may mắn.”

Người xung quanh Tam hoàng tử , đang định tội cho Trấn Quốc công phu nhân.

Ảnh hưởng đến săn thu là tội lớn, nếu thật sự truy cứu, quả thực cũng thể trách phạt.

Chỉ là, nếu thật sự vì lý do mà truy cứu trách nhiệm Trấn Quốc công phu nhân, hình như cũng lắm?

Lão hoàng đế xua tay: “Không , mới là ngày đầu tiên thôi, ngày mai bảo bọn họ săn .” Sau đó ngài ha hả hỏi Trấn Quốc công phu nhân đang ở , nàng về nghỉ ngơi, liền : “Lý tổng quản, ngươi gọi một thái y qua đó, xem thể nàng thoải mái .”

Lý Mậu một tiếng, cho mời thái y đến chỗ Trấn Quốc công phu nhân.

Tam hoàng tử suýt nữa thì tức đến đau gan.

Hắn vốn định mượn chuyện hôm nay để cáo trạng Trấn Quốc công phu nhân, nàng nếm chút thiệt thòi, ai ngờ lão hoàng đế thèm để ý, thậm chí một lời trách cứ cũng , ngược còn quan tâm nàng ở bên ngoài chạy cả ngày, ảnh hưởng đến thể , còn phái thái y đến bắt mạch.

Dù lão hoàng đế yêu thương cháu ngoại, yêu ai yêu cả đường , thì cũng quá mức ?

Tam hoàng tử tức giận thôi, những khác thì chứng kiến sự dung túng của lão hoàng đế đối với Trấn Quốc công phu nhân.

Xem , cho dù Trấn Quốc công mất thánh tâm cũng , còn phu nhân của ? Với sự khoan dung của lão hoàng đế đối với kỳ nhân dị sĩ, vị trí của Trấn Quốc công vẫn vững chắc.

**

Trở lều trại, Úc Ly liền tắm rửa y phục.

Hôm nay ở bên ngoài chạy cả ngày, một mồ hôi, dính nhớp, thật thoải mái, liền tắm rửa , hẵng dự yến tiệc.

Nào ngờ, nàng tắm xong, thái y tới, đòi bắt mạch cho nàng.

Tuy hiểu tại , nhưng là lão hoàng đế phái tới, Úc Ly cũng bình tĩnh, yên cho thái y bắt mạch.

Thanh Hoàn đem điểm tâm bưng tới đặt lên bàn, về phía thái y, mày nhíu , cũng cảm thấy lão hoàng đế thật khó hiểu. Phu nhân nhà bệnh , phái thái y qua gì?

Chỉ là vì thái y phụng hoàng mệnh mà đến, thể từ chối.

Thái y bắt mạch xong, Phó Văn Tiêu liền tới, ông vội dậy hành lễ.

“Chương thái y cần đa lễ.” Phó Văn Tiêu hỏi: “Phu nhân của thể thế nào?”

Úc Ly lúc đang đói, cầm lấy điểm tâm ăn thái y, miệng nhai phồng cả lên, là ăn uống .

Chương thái y : “Trấn Quốc công phu nhân thể , vô cùng khỏe mạnh.”

Phụ nữ bình thường thể ít nhiều cũng chút bệnh vặt, nhưng nàng gì, thể là khỏe mạnh đến kinh ngạc.

nghĩ đến bản lĩnh của nàng, Chương thái y chút hiểu , cảm thấy đây cũng là điều đương nhiên. Dù kỳ nhân dị sĩ như Trấn Quốc công phu nhân, luôn chỗ đặc thù, lẽ thể khỏe mạnh cũng là một trong đó.

Chương thái y bắt mạch xong, liền về lều chính.

Trong lều, ngoài lão hoàng đế và Lý Mậu, chỉ một phi tần đang hầu hạ, chính là vị mỹ nhân nạp cung .

Lão hoàng đế bảo mỹ nhân lui , hỏi: “Chương thái y, thể Trấn Quốc công phu nhân thế nào?”

Chương thái y lặp lời , nhớ cảnh Trấn Quốc công phu nhân ăn uống ngon lành, bồi thêm một câu: “Ăn uống ạ.”

Ăn là phúc, cơ bản ăn , thể đều .

Lão hoàng đế nheo mắt, ăn uống tệ? Chẳng lẽ là thai nên thèm ăn? nay sức ăn của nàng vốn cũng tồi.

“Mạch tượng của Trấn Quốc công phu nhân gì bất thường ?”

“Không gì bất thường ạ.”

“Cũng hỉ mạch?”

“…Tạm thời ạ.”

Lão hoàng đế chút thất vọng, lâu như , còn tin tức? Chẳng lẽ thể Trấn Quốc công phu nhân đặc thù, chỉ một viên “Sinh con đan” đủ, cần mấy viên mới ?

Cũng , nàng dù cũng là kỳ nhân dị sĩ, khác với thường.

Nghĩ , lão hoàng đế quyết định cho thông báo quốc sư, bảo luyện thêm mấy viên “Sinh con đan”.

Chương thái y khỏi lều chính, trở về lều nghỉ ngơi của các thái y, nhớ lời lão hoàng đế lúc nãy, càng nghĩ càng kinh hãi.

Ông hình như phát hiện chuyện gì đó đáng sợ.

Chỉ là… tâm tư đế vương khó dò, dù ông phát hiện thì gì? Chỉ thể giả vờ .

Chương thái y vuốt hòm thuốc, cuối cùng thở dài thườn thượt.

Hôm nào vẫn là nên tìm cơ hội, tiết lộ cho Trấn Quốc công một chút .

**

Hôm , Úc Ly bãi săn phi ngựa nữa.

Hôm qua nàng bãi săn dạo một vòng, kỳ thực chỉ là tò mò xem bãi săn hoàng gia gì khác biệt, cũng cố ý dọa chạy đám con mồi.

Nghĩ đến việc săn bao nhiêu, nàng rốt cuộc cũng chút chột , quyết định mấy ngày tới vẫn là nên ngoan ngoãn ở doanh trại.

Phúc Tuệ công chúa việc , liền cố ý qua tìm nàng, là sợ nàng nhàm chán, ở bên bầu bạn.

Không chỉ nàng, Thụy Vương phi, Mạc Ngọc Thiền cũng tới.

Còn các cô nương Diêu gia, khi các nàng đến khu săn bắn, lão tổ tông trong nhà dặn dò, bảo các nàng chiếu cố Trấn Quốc công phu nhân nhiều hơn.

Đến tối, bãi đất trống doanh trại, con mồi chất đống ít, cuối cùng cũng chút khí săn thu.

Từng con mồi đưa đến phòng bếp, thành đồ ăn cho yến tiệc tối nay.

Thư Sách

Cuộc săn thu diễn theo đúng trình tự.

Mãi đến ngày thứ tư, bãi săn bên đột nhiên xảy chuyện. Nghe động vật phát cuồng, c.ắ.n thương ít , đó là Lục hoàng tử mất tích. Nghe khi mất tích, gặp một con gấu đen, lạc khỏi thị vệ, hiện giờ rõ tung tích.

 

Loading...