Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:26:51
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Đi đường ròng rã ba ngày, ai nấy đều vô cùng mệt mỏi. Sau khi đến hành cung ở khu săn b.ắ.n Tây Sơn, đều về nơi nghỉ ngơi để sắp xếp .

Hành cung chia vài khu, chỗ ở phân cho Trấn Quốc công phủ cũng tệ, chỉ cảnh mà phòng ốc cũng rộng rãi.

Từ khi định thời gian săn thu, bên hành cung thu dọn , nhưng nhiều vật dụng vẫn tự chuẩn , hạ nhân theo một phen bận rộn.

Úc Ly bên ngoài uống , thấy bọn nha đang vội vàng thu dọn hành lý, xem còn cần một lúc nữa. Nàng dậy, chuẩn ngoài dạo.

Thanh Hoàn cho rằng nàng xe mấy ngày nên bức bối, cũng ngăn cản, tận tình theo, giới thiệu cho nàng về hành cung.

Nghe nàng giới thiệu rành rọt, Úc Ly chút tò mò: “Thanh Hoàn, đây ngươi từng tới đây ?”

“Dạ .” Thanh Hoàn : “Nô tỳ mấy ma ma trong phủ từng đến hành cung kể . Nghĩ nô tỳ theo phu nhân cùng tới đây, nên tìm hiểu một chút, để chuẩn cho tình huống.”

Phu nhân đầu đến khu săn b.ắ.n Tây Sơn, nàng tự nhiên tìm hiểu kỹ tình hình, để phu nhân thể ở đây thoải mái.

Hành cung lớn, hoa cỏ cây cối tươi , cung điện lầu các đều , xa xa còn thể thấy núi rừng trùng điệp.

Gần đó ít binh lính tuần tra, bọn họ thấy Úc Ly, nhận đây là Trấn Quốc công phu nhân, liền hành lễ từ xa, hề tới quấy rầy.

Đang Thanh Hoàn giới thiệu, liền thấy tới.

Úc Ly ngẩng đầu qua, phát hiện là Tam hoàng tử, Lục hoàng tử và Thất hoàng tử, hẳn là từ chủ điện bên tới.

Nhìn thấy Úc Ly, mấy vị hoàng tử đều dừng bước, mặt nở nụ giả lả.

Tam hoàng tử : “Nguyên lai là Trấn Quốc công phu nhân, ở đây? Không về nghỉ ngơi ?”

Lục hoàng tử liếc Úc Ly, ánh mắt dừng ở bụng nàng, thầm nghĩ, bụng phẳng thế , giống thai, mà dù thì tháng chắc cũng còn nhỏ?

Thất hoàng tử cũng liếc một cái, thần sắc đổi.

“Ra ngoài dạo một chút.” Úc Ly bình tĩnh .

Tự thấy và mấy vị hoàng tử giao tình gì, nàng chào hỏi một tiếng, liền xoay rời , hướng về phía khác.

Thanh Hoàn vội vàng đuổi kịp.

Ba vị hoàng tử đó, theo bóng lưng nàng rời , sắc mặt đều chút đăm chiêu.

“Trông Trấn Quốc công phu nhân giống thai.” Lục hoàng tử .

Tam hoàng tử thần sắc lạnh lùng, hừ lạnh một tiếng: “Phụ hoàng nay luôn thiên vị, nếu tương lai Trấn Quốc công phu nhân sinh một tiểu tử, e là phụ hoàng hận thể nâng lên tận trời.”

Nhớ những gì bọn họ thấy và ở chủ điện lúc nãy, Tam hoàng tử và Lục hoàng tử trong lòng đều thoải mái.

Bọn họ thỉnh an phụ hoàng, ngờ Phó Văn Tiêu cũng ở đó, mà phụ hoàng đối với Phó Văn Tiêu vẫn một bộ dạng tin tưởng trọng dụng.

Tuy gần đây nhiều ngầm Phó Tiêu thất sủng, nhưng các hoàng tử từng chứng kiến lão hoàng đế năm đó sủng ái Phó Tiêu thế nào, nên cũng tin lắm.

Dù thái độ của lão hoàng đế với Phó Tiêu chút mập mờ, nhưng thấy ngài vẫn trọng dụng , liền trong lòng lão hoàng đế, e là vẫn luyến tiếc Phó Tiêu.

Lòng đế vương khó dò, ai ngài cố ý cho đám con trai bọn họ xem ?

Vừa ở chủ điện, bọn họ còn thấy lão hoàng đế kéo Phó Tiêu, ân cần hỏi thăm Trấn Quốc công phu nhân tin vui gì .

Năm đó hoàng trưởng tôn đời, cũng khiến ngài mong đợi như .

Từ đó thể thấy, vị phụ hoàng của bọn họ coi trọng Phó Tiêu đến mức nào. Trấn Quốc công phu nhân trong bụng còn gì, ngài quan tâm đến .

Các hoàng tử dụng ý của lão hoàng đế khi ban “Sinh con đan” cho Úc Ly, đều tưởng là Phó Tiêu mau chóng con nối dõi.

Trong lòng tự nhiên cũng chua lè.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đều đang suy đoán Trấn Quốc công phu nhân thai . Lão hoàng đế ban “Sinh con đan” cho nàng cũng hơn một tháng, hẳn là tin tức chứ?

Nếu vẫn , chẳng là viên đan vấn đề?

“canh mỹ nhân” trong cung đúng là thai, “Sinh con đan” hẳn là thành vấn đề.

Không chỉ các hoàng tử chú ý việc , mà những “Sinh con đan” cũng đang để ý.

Lần săn , Trấn Quốc công phu nhân cũng theo, chút buồn bực, cảm thấy nàng nên tới. Vạn nhất trong bụng , đường xa mệt nhọc, là khu săn bắn, nếu va chạm thì…

cảm khái: “Nguyên An trưởng công chúa ốm liệt giường, Trấn Quốc công trong phủ trưởng bối lo liệu, đôi vợ chồng trẻ thì cái gì?”

Nếu trưởng bối ở đó, nhất định sẽ để Trấn Quốc công phu nhân tùy tiện theo đến khu săn bắn, mà sẽ bảo nàng ở trong phủ an dưỡng.

Trong nhất thời, thở dài Nguyên An trưởng công chúa.

Mấy năm khi bà nắm quyền, phong quang vô hạn, ngay cả Thánh nhân cũng nể vị hoàng .

Ai ngờ bà bây giờ rơi cảnh , cũng khi nào thì hương tiêu ngọc vẫn, theo Lão Trấn Quốc công, thật khiến thổn thức.

Úc Ly cũng những điều . Dạo một vòng hành cung, thấy trời cũng sắp tối, nàng liền về.

Trở nơi nghỉ, hạ nhân thu dọn thỏa đáng, phòng ốc cũng quét tước, dụng cụ mới, đốt huân hương, giống hệt như ở nhà. Bữa tối cũng chuẩn xong.

Phó Văn Tiêu cũng trở về, đang chờ nàng cùng ăn tối.

Bữa tối phong phú, là do đầu bếp riêng bên .

Lần đến khu săn b.ắ.n Tây Sơn, Trấn Quốc công phủ mang theo đầu bếp riêng, còn tự mang ít nguyên liệu nấu ăn, chuẩn vô cùng chu đáo, riêng hành lý chiếm mấy xe ngựa.

đường tiện nấu nướng, ăn cơm tập thể ở trạm dịch, ngon miệng.

Lúc , đầu bếp đồ ăn nóng hổi bưng lên, vô cùng mỹ vị.

Úc Ly ăn ngon, ăn Phó Văn Tiêu về chuyện săn thu, cũng hiểu sơ qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-516.html.]

Hôm nay đến hành cung, ngày mai sẽ cho nghỉ ngơi một ngày, đến tận ngày cuộc săn mới chính thức bắt đầu.

Đến hành cung , Phó Văn Tiêu vẫn nhàn rỗi. Dù Tuyên Hoài Khanh là thống lĩnh cấm quân, nhưng lão hoàng đế vẫn thích gọi đến hộ giá nhất, phảng phất như rời .

Sáng sớm hôm , Phó Văn Tiêu gọi .

Úc Ly chỉ gặp một lát lúc thức dậy, đó cả ngày cũng thấy mặt.

Sau giờ Ngọ, Thụy Vương phi qua tìm nàng chuyện.

Lần săn thu , Thụy Vương phủ ngoài Thụy Thái phi tuổi cao , những khác trong phủ đều tới, chỉ vợ chồng Thụy Vương và Sở Thiếu Duật, mà cả trắc phi, con vợ lẽ cũng cùng, riêng xe ngựa mấy chiếc.

Thụy Vương phi kiên nhẫn đối phó với đám trắc phi và con vợ lẽ , con trai Sở Thiếu Duật thì Thụy Vương mang giao hảo với đám tông thất, bà đành qua tìm Úc Ly chuyện.

Người tới là khách, Úc Ly cho bưng bánh chiêu đãi.

Thụy Vương phi quanh, : “Chỗ của con đúng là thanh tịnh, ai tới quấy rầy.”

Tuy hôm nay là ngày nghỉ ngơi, nhưng đến hành cung , các gia đình khó tránh khỏi qua thăm hỏi, liên lạc tình cảm. Thậm chí đám nam nữ trẻ tuổi hoạt bát, sáng sớm rủ cưỡi ngựa du ngoạn gần đó.

Bên chỗ Úc Ly một ai tới cửa, vẻ vô cùng thanh tịnh.

Nguyên nhân cần , ngại uy danh của Trấn Quốc công phu nhân, mấy ai dám tới cửa.

Có lẽ vì Úc Ly ơn cứu mạng với Sở Thiếu Duật, Thụy Vương phi ấn tượng với nàng từ , nên cũng thấy gì lạ. Đặc biệt là khi tiếp xúc, phát hiện tính tình Úc Ly đơn thuần, là dễ chung sống.

So với những kẻ tâm tư nặng nề, Thụy Vương phi càng thích ở cùng tính tình đơn thuần như .

Thụy Vương phi cùng Úc Ly trò chuyện một lát, bất tri bất giác đến hôn sự của Sở Thiếu Duật.

“Hàng năm săn thu, ngoài các trai , cũng ít nữ tử khuê các thua kém đấng mày râu, tham gia thi cưỡi ngựa b.ắ.n cung. Ta đến, cũng xem xét các cô nương, tiện thể chọn vợ cho Duật ca…”

Lần chùa Ngọc Hoa dâng hương, tuy gặp chuyện vui, nhưng Thụy Vương phi vẫn từ bỏ việc xem vợ cho con trai cả.

Đáng tiếc Sở Thiếu Duật thông suốt, đối với chuyện chẳng hề để tâm, Thụy Vương phi ? Chỉ đành tự để ý nhiều hơn.

Úc Ly bừng tỉnh, ngờ Thụy Vương phi ý định , nhân dịp săn thu để chọn con dâu.

Lúc , Thụy Vương phi : “Ly Nương, đến lúc đó nếu con gặp cô nương nào thấy , nhớ cho một tiếng.” Bà cảm thấy Úc Ly là bản lĩnh, cô nương mà lọt mắt xanh của nàng, khẳng định , nên bà đặt kỳ vọng cao.

Úc Ly: “… Vâng ạ.”

Buổi tối, Phó Văn Tiêu trở về, Úc Ly kể cho chuyện .

Nàng vẻ mặt rầu rĩ: “Thụy Vương phi bảo giúp xem mắt, nhưng ở kinh thành quen nhiều , e là giúp gì.”

Phó Văn Tiêu ngờ nàng vì chuyện mà buồn rầu, nhất thời cảm thấy thú vị, thấy nàng đáng yêu.

“Nàng cần lo lắng, bà chắc chỉ nhờ nàng để ý giúp thôi.” Chàng : “Nếu chọn ai cũng , dù Sở Thiếu Duật tuổi còn nhỏ.”

Nghe , Úc Ly cuối cùng cũng yên tâm.

Nghỉ ngơi một ngày, cuộc săn rốt cuộc chính thức bắt đầu.

Sáng sớm, Úc Ly liền bộ đồ cưỡi ngựa mà tú nương Trấn Quốc công phủ may riêng cho nàng. Bộ đồ tu màu đỏ càng tôn lên vóc dáng yểu điệu, mày mắt linh động của nàng. Mái tóc đen nhánh búi cao, càng thêm vẻ tư hiên ngang.

Thư Sách

Thanh Hoàn thầm tán thưởng, nàng sớm phu nhân vô cùng xinh , nay ăn diện lên, càng thêm tuấn tú.

Phó Văn Tiêu cũng đồ cưỡi ngựa, bộ đồ của cùng kiểu với nàng, tôn lên khuôn mặt tuấn mỹ, vô cùng lóa mắt, khiến bất giác dừng chân ngắm .

Hai vợ chồng cùng đến bãi săn, quả nhiên thu hút nhiều ánh mắt.

Đặc biệt là khi thấy Úc Ly, vị Trấn Quốc công phu nhân cưỡi ngựa đến, ít đều đổ dồn sự chú ý con hắc mã . Đã nhận đây chính là con ngựa vương tiến cống từ Tây Bắc.

Con ngựa vương tính tình vô cùng hung dữ, từng tin tà, thuần phục nó, kết quả thiếu chút nữa ngã đến bán bất toại, dần dần khiến dập tắt ý định.

Thế nhưng lúc , con ngựa vương trở thành thú cưỡi của Trấn Quốc công phu nhân, ngoan ngoãn chở nàng đến, khiến khỏi cảm khái, cũng chỉ trấn áp cả dã thú như Trấn Quốc công phu nhân, mới thể thuần phục con ngựa bất kham như .

Đương nhiên, cũng vô cùng nghi hoặc.

“Không mãnh thú ở mặt Trấn Quốc công phu nhân đều xụi lơ đất, dám nhúc nhích ? Sao con hắc mã sợ nàng?”

“Có lẽ là con hắc mã tính tình tương đối ngang bướng, sợ nàng chăng?”

“Không thể nào…”

Có lẽ là nghi hoặc quá nhiều, ngay cả bên lão hoàng đế cũng tin, phái gọi bọn họ qua.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu cưỡi ngựa qua.

Bên bãi săn dựng ít lều trại để quý nhân nghỉ ngơi. Lều của lão hoàng đế ở ngay chính giữa, vàng rực chói mắt.

Trong lều ít , ngoài lão hoàng đế, còn phi tần, hoàng tử và các vương triều thần.

Người trong lều thấy hai cưỡi ngựa tới, ngay khi hai con ngựa dừng , con hắc mã đột nhiên bốn vó mềm nhũn, cứ thế quỳ xuống. Cô nương lưng nó vô cùng bình tĩnh, phi xuống ngựa, tư thế nhanh nhẹn, như một con bướm đang bay lượn, hề chút chật vật.

Tất cả xem đến sững sờ.

Đặc biệt là những từng chứng kiến cảnh tượng đám mãnh thú mềm nhũn mặt Úc Ly ngày sinh thần Hoàng Hậu, đều cảm thấy cảnh quen mắt.

Con ngựa vương xem cũng lợi hại lắm, đây dọa đến quỳ xuống ?

Chờ hai tiến lều, lão hoàng đế hỏi: “Tức phụ của Tiêu Nhi, con ngựa vương cũng sợ con ?”

Úc Ly gật đầu.

Chờ lão hoàng đế , vì ngựa vương chở , nàng huấn luyện hắc mã và hổ lớn thế nào, ngài khỏi ha hả, thậm chí chờ nàng thuần phục chúng nó, nhớ báo cho ngài , ngài cũng xem con hổ chở nàng .

“E là lâu ạ.” Úc Ly bất đắc dĩ : “Bọn chúng bây giờ nhiều nhất chỉ thể chở chạy vài vòng, chạy nhiều là nổi, mà chạy cũng nhanh, cứ mềm oặt, như là ăn no.”

Nghe nàng oán giận, lão hoàng đế một nữa to.

Người xung quanh cũng mang vẻ mặt buồn .

Người khác thì sợ ngựa quá dữ thuần phục , nàng ngược , còn lo nó đủ dữ, chịu chở .

 

Loading...