Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 514
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:37:23
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạc Ngọc Thiền thở phào nhẹ nhõm, khỏi quanh bốn phía. Nha đều đang chờ bóng cây ngoài đình hóng gió, gần đây cũng ai, bà mới an tâm.
Cô “Sinh con đan” là do Thánh nhân ban thưởng, thể tùy tiện bậy.
Hơn nữa, đời vô cùng tin tưởng viên đan , đều cảm thấy uống thể sinh con trai, khiến khát vọng thôi. Nếu lời bà , khó tránh khỏi sẽ trị tội đại bất kính.
Mạc Ngọc Thiền c.ắ.n cắn môi, nhỏ giọng : “Ly Nương, hôm nay những tới đây, đều tìm nàng hỏi thăm về “Sinh con đan”, cô … cẩn thận một chút.”
Hôm nay là sinh thần của Thụy Thái phi, cô theo chồng là Trung Dũng Bá phu nhân cùng đến.
Lúc khi bái kiến Thụy Thái phi, bà liền ít bàn luận về viên đan, hôm nay Trấn Quốc công phu nhân cũng tới, tìm nàng thỉnh giáo.
Mạc Ngọc Thiền , khỏi chút sốt ruột.
Từ khi gả Trung Dũng Bá phủ, với tư cách là vợ của đích trưởng tử, chồng kính trọng , phu quân cũng đối xử với Mạc Ngọc Thiền .
trong lòng cô hiểu rõ, kỳ thực chồng kính trọng cô như , phần nhiều là vì mối giao hảo của cô với Úc Ly, vị Trấn Quốc công phu nhân . Bà vô cùng cảm kích Úc Ly.
Bỏ qua những điều đó, Úc Ly là bằng hữu, là ân nhân cứu mạng của cô, Mạc Ngọc Thiền hy vọng Úc Ly sống .
Biết Thánh nhân ban thưởng “Sinh con đan” cho Úc Ly, cô lo lắng vô cùng.
Thứ đó rõ ràng là đồ lừa gạt, cũng bên trong trộn thứ gì, vạn nhất ăn hỏng thể thì ? Giống như Thánh nhân trong cung, gương mặt già nua đáng sợ, là do ăn đan d.ư.ợ.c mà .
Vì hôm nay đến Thụy Vương phủ, cô liền vội vã tìm Úc Ly, bảo nàng đừng ăn.
Úc Ly gật đầu: “Ta . Vừa ở phòng khách, các bà hỏi đông hỏi tây, thấy phiền, nên đây dạo một chút.”
Thứ là đồ lừa bịp, nàng gì với bọn họ. đây là đồ lão hoàng đế ban thưởng, thể thật , nàng cũng đành chịu, vẫn là tránh thì hơn.
Mạc Ngọc Thiền mỉm , ngữ khí nhẹ nhõm: “Ta cũng mới đến, nàng qua bên , liền tới tìm.” Bà hạ giọng: “Kỳ thực lúc nhỏ từng tổ phụ , các triều đại , ít đế vương hùng tài vĩ lược đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử vì uống đan dược. Ngài đây từng lo lắng cho Thánh nhân…”
Lúc đó cô tuổi còn nhỏ, nhưng khắc sâu lời tổ phụ lòng, luôn nhớ kỹ đan d.ư.ợ.c là thứ hại . Thánh nhân tự ăn thì thôi, cũng thể cho Ly Nương ăn, hại Ly Nương.
Thì là thế!
Úc Ly cuối cùng cũng hiểu vì Mạc Ngọc Thiền , xem tin tiên đan quả thực ít.
Nhớ những lời Phó Văn Tiêu từng , trong lòng nàng vài phần hiểu . E là đây từng trung thần khuyên lão hoàng đế đừng uống đan dược, đáng tiếc lão hoàng đế , cũng thích những lời , đó dần dần ai nhắc tới nữa, thậm chí thờ ơ lão hoàng đế tự tìm đường c.h.ế.t.
Hai ở đây một lát, chờ thời gian gần đủ, các nàng phòng khách.
Trong phòng khách càng đông hơn, ngay cả mấy vị hoàng tử phi cũng ở đây, còn một vương phi trong tông thất, phận đều thấp.
Úc Ly với mấy vị hoàng tử phi , hơn nữa Phó Văn Tiêu và các hoàng tử quan hệ , các hoàng tử phi e là cũng tiện qua với nàng, từng gửi thiệp mời cho nàng. Gặp mặt những vị hoàng tử phi , chỉ cần ngoài mặt gì trở ngại là .
Chỉ là ngờ, mấy vị hoàng tử phi tỏ nhiệt tình, kéo nàng chuyện. Chờ các bà trong tối ngoài sáng dò hỏi về “Sinh con đan”, Úc Ly cuối cùng cũng hiểu.
Úc Ly tự nhiên gì, nếu họ hỏi dồn, nàng liền mới uống bao lâu, hiện tại cái gì cũng rõ.
Các hoàng tử phi đều thất vọng.
Trước khi tới, Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đều dặn dò, bảo họ khi gặp Trấn Quốc công phu nhân, nhất định tìm hiểu xem viên đan đó thế nào, ai ngờ Trấn Quốc công phu nhân kín miệng như bưng, cái gì cũng .
Ngay lúc Úc Ly ứng phó đến mất kiên nhẫn, yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu.
Ăn yến xong, di chuyển đến một hoa viên để xem kịch.
Mãi đến khi trời nhá nhem tối, các khách nhân mới lượt cáo từ.
Úc Ly tiền viện tìm Phó Văn Tiêu, phát hiện chỉ , mà Tam hoàng tử, Lục hoàng tử, Thất hoàng tử cũng ở đó, còn cả Tuyên Hoài Khanh.
Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đang kéo Tuyên Hoài Khanh chuyện, Thất hoàng tử cầm quạt, vẫn trầm mặc ít lời như khi.
Phó Văn Tiêu thấy Tam hoàng tử và Lục hoàng tử nhân cơ hội lôi kéo Tuyên Hoài Khanh, cảm thấy vô cùng nhàm chán. Thấy Úc Ly qua, liền cùng nàng rời .
Thất hoàng tử thấy , cũng theo.
Tuyên Hoài Khanh Tam hoàng tử và Lục hoàng tử lôi kéo, trong lòng kiên nhẫn, nhưng thể gắng gượng ứng phó. Thấy Phó Văn Tiêu cứ thế rời , trong lòng vô cùng hâm mộ, cũng xúc động mặc kệ Tam hoàng tử Lục hoàng tử, lập tức bỏ .
Ly kinh nhiều năm, quen với sự tự do tự tại ở nam địa, kinh thành ngược trở nên vô cùng xa lạ.
Úc Ly đầu thoáng qua, phát hiện Tuyên Hoài Khanh tuy mặt đang , nhưng ý chạm đến đáy mắt.
Vị Tuyên tiểu tướng quân trong tính tình vẫn giữ một sự nhiệt huyết mài giũa, nơi như kinh thành hợp với , chắc hẳn cũng sẽ ở đây lâu.
**
Về đến nhà, Úc Ly cảm thán: “Không ngờ Tuyên Hoài Khanh về kinh mấy ngày, nếu hôm nay thấy, thật về.”
Phó Văn Tiêu : “Hắn là phụng mật chỉ kinh. Trước đó, về nhiều.”
“Phụng mật chỉ?” Úc Ly sững sờ: “Không về thăm lão phu nhân Tướng quân phủ bệnh ?”
Phó Văn Tiêu lắc đầu: “Không chỉ như . Hắn kinh, mang theo ba ngàn nhân mã của Trấn Nam quân trở về, đang đóng quân ở ngoại ô kinh thành.”
Úc Ly nhất thời gì.
Dù nàng giỏi âm mưu quỷ kế, cũng thể ngửi điều gì đó từ hành động .
Lão hoàng đế đây là đang đề phòng ai?
Phó Văn Tiêu thấy nàng nhíu mày trầm tư, liền ôm nàng lòng hôn một cái, : “Thánh nhân chỉ là cảm thấy gần đây long thể khỏe, chút bảo đảm thôi.”
Úc Ly bừng tỉnh, lão hoàng đế đây là sợ c.h.ế.t?
Lão tin con trai, tin triều thần, thậm chí ngay cả cháu ngoại từng nuôi lớn cũng tin.
Nàng : “Lão hoàng đế nếu tin tưởng …”
Trước đây nàng từng , lão hoàng đế tin tưởng nhất chính là cháu ngoại do một tay lão nuôi lớn, thậm chí còn ban cho quyền lực cực lớn, để áp chế các hoàng tử và triều thần.
Kỳ thực quyền lực trong tay Phó Văn Tiêu tính là gì, lão hoàng đế tùy thời thể thu hồi, là thứ bảo đảm nhất. Nói cho cùng, Phó Văn Tiêu phần nhiều là dựa lão hoàng đế.
Ngay cả hiện tại, cảm giác cũng là như , lão hoàng đế chỉ cần , tùy thời thể vứt bỏ .
mà, sự thật là ?
Phó Văn Tiêu : “A Ly đang lo lắng cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-514.html.]
“Đương nhiên!” Úc Ly cảm thấy hỏi thừa: “Vạn nhất ngày nào đó hạ độc thì ?”
Nàng cảm thấy, vẫn để mắt đến , lỡ hạ độc, cũng thể chạy tới cứu một mạng, đỡ độc c.h.ế.t.
Phó Văn Tiêu nghẹn họng.
Chàng biện giải cho : “ lầm tương tự, sẽ phạm, hơn nữa thể mẫu , nhanh sẽ trở triều đình.”
“Khi nào?” Úc Ly tò mò hỏi.
Tuy hai con bàn bạc công việc bao giờ tránh nàng, nhưng nàng quả thực rành mấy trò đấu đá chính trị đó, mỗi đều như vịt sấm, hiểu gì.
Mãi đến khi thỉnh thoảng đại thần nào đó ngã ngựa, hoặc quan viên nào đó biếm khỏi kinh… Nàng mới phản ứng .
Mấy tháng qua, triều đình cũng yên . Dù mấy chú ý, cũng thể đại thần trong triều nửa năm nay đổi ít.
Hiện tại triều đình hỗn loạn vô cùng, khắp nơi đều đang đấu đá, ngươi hát lên sân khấu, khiến hoa cả mắt.
Tam hoàng tử, Lục hoàng tử đấu hăng. Bọn họ chỉ đấu lẫn , mà còn đấu với vị đế vương đa nghi.
Đương nhiên, mặc kệ triều đình loạn thế nào, cũng liên quan đến Úc Ly, ảnh hưởng đến nàng.
Chỉ là thỉnh thoảng tin tức bên ngoài, nàng mới bừng tỉnh, thì lúc đó công chúa bà bà và Phó Văn Tiêu bàn chính là chuyện , những đại thần ngã ngựa là do công chúa bà bà ở lưng .
Những vị trí trống, thì sắp xếp của lên, thậm chí ngay cả lão hoàng đế, Tam hoàng tử bọn họ cũng đó là của Nguyên An trưởng công chúa.
Tình hình hiện tại, chính là lão hoàng đế, Tam hoàng tử ở ngoài sáng, Nguyên An trưởng công chúa ở trong tối.
Tất cả đều cho rằng bà còn nhiều thời gian, chỉ thể chờ c.h.ế.t, ai coi vị công chúa đích nữ của tiên đế gì. Nào ngờ, bà đang âm thầm mưu hoạch, tích lũy, chậm rãi cài cắm của lên, một nữa khống chế triều đình.
Bà đang ẩn chờ thời, chờ đợi một cơ hội quang minh chính đại trở về triều đình.
Phó Văn Tiêu mỉm nàng, : “Rất nhanh thôi.”
Thấy nhiều, Úc Ly cũng hỏi : “Được , chú ý an , nếu cảm thấy trong thoải mái, nhất định cho .”
Nàng đề phòng kẻ hạ độc .
Chàng đáp một tiếng, hai tay vòng qua eo nàng, cằm nhẹ nhàng gác lên vai nàng, hiếm khi thả lỏng bản , nghĩ ngợi gì, trong lòng một mảnh bình yên.
**
Vài ngày , Úc Ly , lão hoàng đế triệu Tuyên Hoài Khanh cung, để thống lĩnh cấm vệ, trở thành thị vệ bên ngài.
Đây là ý định thả Tuyên Hoài Khanh về nam địa.
Úc Ly cuối cùng cũng xác nhận, lão hoàng đế thật sự còn tin tưởng Phó Văn Tiêu, thậm chí còn đề phòng .
Sở Thiếu Duật nghỉ chạy qua, cũng thầm với nàng: “Hiện tại bên ngoài đều , Thánh nhân tin tưởng Phó biểu ca, tình cảnh của Phó biểu ca khó xử. Huynh bao nhiêu chuyện đắc tội khác, còn buộc tội, nhất định kết cục …”
Nói đến đây, chút rầu rĩ, sợ Phó Văn Tiêu kết cục .
Lão hoàng đế thể như ? Bảo bao nhiêu chuyện đắc tội khác, che chở, giống như coi là đá mài dao, cũng ngài đang mài thanh đao nào.
Úc Ly : “Không , ở đây mà.”
Đến lúc đó kẻ nào dám tay với , cũng đừng trách nàng đ.á.n.h , dỡ nhà .
Sở Thiếu Duật trợn mắt há hốc mồm nàng, đ.á.n.h thì thôi, dỡ nhà là ý gì?
Phó Văn Tiêu , nhịn dùng nắm tay che miệng , : “Ừm, tin tưởng A Ly.” Chàng khúc khích với Sở Thiếu Duật: “Duật ca cần lo lắng, Ly Nương bảo vệ , sẽ việc gì.”
Sở Thiếu Duật đột nhiên nhét một họng “cẩu lương”, suýt nữa thì nghẹn.
Sau đó ngẫm , cảm thấy Úc Ly , e là thật sự thể dỡ nhà khác. Chỉ cần tưởng tượng một chút, nếu ngày nào đó Tam hoàng tử tay với Phó Văn Tiêu, gì đó, nàng nổi giận tẩn Tam hoàng tử, dỡ luôn phủ Tam hoàng tử…
Thật càng nghĩ càng vui, hình như đột nhiên cần lo lắng nữa.
Nếu là khác, Sở Thiếu Duật cảm thấy đối phương chắc chắn đang mạnh miệng. Lợi hại đến , thể chống hoàng quyền? Có thể đối đầu với binh mã triều đình ?
đổi là Úc Ly , một niềm tin mù quáng.
Thư Sách
Hắn thậm chí cảm thấy, dù thiên quân vạn mã kéo tới, e là cũng đủ cho nàng .
Nàng chính là kỳ nhân dị sĩ thể tay đập thuyền, ngay cả mãnh thú cũng trấn áp . Thiên quân vạn mã gì kéo đến, vạn con ngựa đều quỳ xuống mặt nàng, quân lính tan rã.
**
Sở Thiếu Duật mặt ủ mày chau mà đến, vui tươi hớn hở mà .
Trở vương phủ, Thụy Vương thấy mặt ngây ngô, chút thuận mắt, sa sầm mặt hỏi: “Ngươi lêu lổng về đấy?”
“Con Trấn Quốc công phủ tìm Phó biểu ca.” Sở Thiếu Duật hừ một tiếng: “Phụ vương, thể đừng mỗi thấy con là kéo cái mặt xuống , cứ như con thiếu nợ ! Con hiện tại là mệnh quan triều đình, tháng còn lập đại công, tiêu diệt một ổ buôn , lợi hại lắm đó.”
Hắn bây giờ là kẻ ăn chơi trác táng như , mà đang nghiêm túc việc cho triều đình và bá tánh.
Thụy Vương cứng đờ mặt. Đây là thói quen ?
Mỗi thấy đích tử từ bên ngoài về, ông liền ảo giác lêu lổng, liền nhịn mắng một trận.
cha, thể dễ dàng nhận sai mặt con cái.
Thụy Vương : “Ngươi tìm Phó Tiêu gì? Phó Tiêu hiện tại tình cảnh khó xử, khác tránh còn kịp, ngươi cứ sáp , là sợ đủ nổi bật, là sợ vị trí Thụy Vương Thế tử của ngươi đủ vững chắc?”
Sở Thiếu Duật thèm để ý: “Không phụ vương ở đây ?”
Trong lòng nghĩ, dù Thánh nhân vứt bỏ Phó biểu ca, chẳng còn biểu tẩu ? Biểu tẩu chắc chắn sẽ cho phép khác bắt nạt .
Đi một chuyến Trấn Quốc công phủ, bây... giờ còn lo lắng cho Phó biểu ca nữa.
“Ngươi cái gì đó?” Thụy Vương tức giận: “Ngươi tưởng lão tử cái gì cũng che chở cho ngươi ? Nếu ngày nào đó… ngay cả cũng bảo vệ ngươi, đồ ngốc !”
Tuy lão hoàng đế tin trọng ông, nhưng ông rõ, lão hoàng đế căn bản tin tưởng em trai . Nếu ngày nào đó sai một bước, lão hoàng đế tùy thời thể thu hồi quyền lực trong tay.
Sở Thiếu Duật thừa lúc ông sắp nổi giận đ.á.n.h , kéo ông qua một bên, nhỏ giọng : “Phụ vương, cũng … đáng tin, tìm đáng tin cậy .”
Chuyện đơn giản như , phụ vương cứ nghĩ thông?
Thụy Vương đang tức, cho ngớ , nhất thời phản ứng kịp.
Rất nhanh ông liền mắng: “Ngươi bậy bạ gì đó?”
Ông chút thở , đồng thời liếc xung quanh, phát hiện nơi chỉ hai cha con, hạ nhân đều ở bên ngoài chờ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là n.g.ự.c vẫn đập thình thịch.