Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 504:504
Cập nhật lúc: 2025-10-31 07:49:30
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thất hoàng tử liếc bọn họ, mở cây quạt trong tay , lúc cúi đầu khóe môi nhếch lên, nhưng nhanh mím .
Phúc Tuệ công chúa hề sợ sắc mặt của bọn họ, thản nhiên : “Ly Nương cứu , nàng là ân nhân cứu mạng của .”
“Nàng cứu ?”
Các hoàng tử cũng ngốc, lập tức nghĩ đến chuyện Phúc Tuệ công chúa rơi xuống nước hôm tết Nguyên Tiêu.
Thì cứu Phúc Tuệ lúc đó là Trấn Quốc công phu nhân.
Rất nhanh bọn họ liền nhớ , lúc họ tìm Phúc Tuệ công chúa, vặn thấy một nam nhân rời chiếc thuyền khác. Lúc đó cảm thấy bóng dáng nọ quen, hiểu thấy ưa. Bây giờ nghĩ , thì đó là Phó Tiêu.
Thảo nào trong lòng bọn họ vui.
Lục hoàng tử nhíu mày: “Phúc Tuệ, vì Trấn Quốc công phu nhân cứu , nên mới thiên vị Phó Tiêu đấy chứ?”
Hắn nay hiểu suy nghĩ của vị hoàng . Nếu nàng chỉ là công chúa bình thường thì thôi, đằng phụ hoàng của bọn họ vô cùng sủng ái nàng, chỉ nàng mới thể vài câu mặt phụ hoàng.
Bằng , bọn họ việc gì để nàng mắt, càng cần đến tham gia yến hội vô vị .
Một công chúa thì đủ để bọn họ coi trọng. Không công chúa nào cũng thể như Nguyên An trưởng công chúa năm đó, quyền thế ngập trời, khiến kiêng kị.
Nguyên An trưởng công chúa thể như , còn là nhờ Hoàng Thái Hậu chống lưng ? Hoàng Thái Hậu , Nguyên An trưởng công chúa cũng thể vênh váo bao lâu, phụ hoàng của bọn họ thu thập.
Phúc Tuệ công chúa tủm tỉm : “Ta luôn thiên vị Phó Tiêu ? Trước đây còn gả cho nữa mà.”
Chuyện nhiều đều , nàng bây giờ cũng sai.
“Phúc Tuệ!” Tam hoàng tử lạnh lùng : “Nói chuyện cho tử tế.” Hắn vô cùng thích bộ dạng cợt nhả của Phúc Tuệ công chúa. Nàng còn gả cho Phó Tiêu, Phó Tiêu gì chứ?
Sắc mặt Phúc Tuệ công chúa nhạt vài phần, : “Ba vị hoàng , nếu các tìm giúp mặt phụ hoàng, thì quên , giúp ai cả!”
“Muội…”
Phúc Tuệ công chúa thong thả ung dung dậy, phủi phủi tay áo, với bọn họ: “Ta hiện tại tuy giúp Phó Tiêu, nhưng thì chắc. Dù cũng thích Ly Nương.”
Nói , nàng thèm để ý đến bọn họ, xoay rời .
Tam hoàng tử và Lục hoàng tử gọi nàng , chỉ là sắc mặt cả hai đều . Bọn họ sự uy h.i.ế.p của Phúc Tuệ công chúa.
Nàng hiện tại quả thực ý giúp Phó Tiêu, nhưng nếu bọn họ dám gì nàng, thì chắc.
Tam hoàng tử khỏi nắm chặt tay, trán nổi gân xanh. Hắn bỗng chốc dậy, bỏ ngoài.
Sau đó lâu, Phúc Tuệ công chúa Tam hoàng tử rời , cũng để ý, ngược hỏi thăm chuyện vị Tôn cô nương rơi xuống nước lúc nãy.
Vị Tôn cô nương là con gái của Công Bộ Thị lang.
Nha bẩm báo : “Thật Tôn cô nương tự rơi xuống nước, mà là đẩy xuống. Người đẩy nàng là của nàng.”
Phúc Tuệ công chúa kinh ngạc: “Muội Tôn cô nương đẩy nàng gì?” Nàng nhớ lời Tôn cô nương lúc nãy, là Tôn cô nương hái sen cẩn thận ngã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-504504.html.]
Nha lắc đầu: “Nô tỳ cũng rõ, hỏi ạ.” Dù hỏi, e là Tôn cô nương cũng .
Phúc Tuệ công chúa khỏi hừ lạnh một tiếng.
Hôm nay tới dự yến hội ít, hai chị em Tôn gia đều tới. nàng nhớ, hai chị em hình như cùng một , một là con vợ cả, một là con vợ kế. Thảo nào đấu đá nội bộ.
**
Phó Văn Tiêu và Úc Ly tản bộ bóng cây.
Thôn trang của Phúc Tuệ công chúa lớn, cảnh tuyệt , ven đường ít chậu hoa cảnh, con đường uốn lượn, cảnh vật dễ chịu.
Gió chiều thổi tới, xua vài phần oi bức ban ngày.
Úc Ly : “ Chàng hôm nay Tam hoàng tử bọn họ cũng tới ?”
Bằng cố ý sắp xếp thời gian qua? Chỉ khả năng .
Phó Văn Tiêu lắc đầu: “Ta bọn họ sẽ đến, nhưng cũng đoán ít nhiều. Gần đây Tam hoàng tử gì cũng thuận, còn Thánh nhân trách cứ, chắc chắn sẽ tới tìm Phúc Tuệ công chúa, nhờ nàng đến chỗ Thánh nhân cầu tình giúp.”
Tiếp theo hỏi nàng, Tam hoàng tử lúc gây khó dễ gì .
“Chắc là tính.” Úc Ly : “Hắn chỉ mấy lời châm chọc, nhưng để ý, cùng Phúc Tuệ công chúa du thuyền. Bọn còn hái ít đài sen, hạt sen ăn khá ngon, đáng tiếc lúc đó vội cứu , quên mang về cho một ít.”
“Cứu ?”
Úc Ly đem chuyện lúc du thuyền kể cho .
Đang , liền thấy một cô nương về phía , mặt bọn họ, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng.
Thư Sách
Úc Ly nhận , đây là Tôn cô nương rơi xuống nước.
“Trấn Quốc công phu nhân, đa tạ ngài cứu giúp.” Tôn cô nương nhỏ giọng : “Lúc nhỏ từng chìm nước, nên sợ nước. Khi rơi xuống, kiềm chế mà giãy giụa dữ dội, may mà ngài…”
Úc Ly tỏ vẻ gì, bảo nàng nên tránh xa mặt nước, đừng để rơi xuống nữa.
Ám ảnh tâm lý là thứ khắc chế , cả đời cũng thoát , chuyện thể cưỡng cầu.
Tôn cô nương cảm kích với nàng, dám phiền họ thêm, đỏ mặt rời .
Vừa đến một chỗ , liền thấy của tới.
“Tỷ tỷ!” Tôn vẻ mặt quan tâm: “Tỷ ? Nghe Tam hoàng tử điện hạ rời , tỷ vẫn luôn phủ Tam hoàng tử ? Sao nhân cơ hội tự tiến cử với ngài ? Tỷ trông xinh như , nếu Tam hoàng tử điện hạ thấy tỷ, chắc chắn sẽ nạp tỷ phủ.”
Sau đó nàng chút bất mãn: “Lúc nãy tỷ rơi xuống nước, thật là cơ hội , Tam hoàng tử điện hạ đang ở gần đó, nếu Tam hoàng tử dẫn tới cứu tỷ…”
Tôn cô nương nàng , sắc mặt trắng bệch, nắm chặt tay.
Nàng thấp giọng : “Ta phủ Tam hoàng tử, đừng bậy.” Nàng hít sâu một : “Người phủ Tam hoàng tử, là kế và ? Sau đừng lấy đá lót đường!”
Nghe lời , Tôn trợn tròn mắt, kinh ngạc nàng.
Vị tỷ tỷ ngày thường im lặng tiếng, ngờ trong lòng hiểu rõ chuyện?
Nàng đương nhiên thể thừa nhận, vội : “Tỷ tỷ, tỷ hiểu lầm chúng , chúng ý đó, hơn nữa…”
Tôn cô nương nàng biện giải nữa, xoay bỏ .
Tôn c.ắ.n chặt răng, chỉ thể bực bội dậm chân, cũng theo.