Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 501
Cập nhật lúc: 2025-10-31 07:46:26
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời tiết ngày càng nóng bức, quan to quý tộc trong kinh thành lục tục kéo đến các thôn trang ở ngoại ô để tránh nóng.
Úc Ly hứa sẽ dẫn hai đứa nhỏ thôn trang chơi, vì nàng cho thu dọn đồ đạc, cùng Chu thị và hai em Phó Yến Hồi lên đường.
Hắc mã và hổ lớn cũng mang theo.
Thư Sách
Bọn họ đến một thôn trang của Trấn Quốc công phủ. Thôn trang lớn, gần đó núi rừng, ruộng đồng và ao hồ, xung quanh cũng ít thôn trang của các vương công quý tộc khác.
Xe ngựa gần thôn trang, Chu thị vén rèm xe ngoài, : “Ta nhớ gần đây thôn trang của mấy nhà, như Anh Quốc công phủ, Phúc Tuệ công chúa, Uy Viễn hầu phủ…”
Bên cảnh , phong thủy cũng , nên nhiều đại quan quý nhân đều thích mua thôn trang ở đây.
Úc Ly "" một tiếng, để trong lòng. Tới thôn trang, hai đứa nhỏ như ngựa hoang thoát cương, chạy nhảy vui vẻ khắp nơi.
Chu thị dặn dò: “Các con đừng chạy loạn, cũng đừng tự đến chỗ nước, ?”
“Biết ạ, bà nội yên tâm!”
Tiếng của hai đứa nhỏ vọng từ xa.
Thấy hạ nhân theo trông chừng, Chu thị cũng yên tâm phần nào, bà đầu Úc Ly đang ở bên cạnh, : “Ly Nương cũng chơi con.”
Úc Ly vội, tiên đưa bà về phòng nghỉ ngơi. Sắp xếp cho Chu thị xong, Úc Ly liền tìm hai đứa nhỏ, dẫn chúng trèo đèo lội suối, rong chơi khắp thôn trang cả ngày.
Hai khuôn mặt nhỏ của bọn trẻ phơi nắng đỏ bừng, quần áo lấm lem, giống như hai con khỉ bùn. Úc Ly cũng khá hơn, tóc tai bù xù, bên thái dương còn dính vệt bùn khô. Chu thị cảnh thật sự bất đắc dĩ, cảm giác như đang trông ba đứa trẻ.
Một lúc , Phó Văn Tiêu cũng tới. Chàng cưỡi ngựa từ kinh thành đến, chỉ mất một canh giờ, tốc độ chậm.
Úc Ly tắm rửa sạch sẽ, mặc một bộ y phục mùa hè mỏng nhẹ từ tịnh phòng .
“Tiêu ca, tới .”
Úc Ly thấy thì vui, vội hỏi ăn tối . Biết ăn, nàng liền bảo phòng bếp mang thức ăn lên. Phó Văn Tiêu thấy nàng đầu đầy mồ hôi, liền lấy khăn lau trán cho nàng, sờ má nàng, quả nhiên nóng hổi.
Lau mồ hôi cho nàng xong, mới xuống ăn cơm. Úc Ly bên cạnh, kể cho hôm nay bọn họ chơi những gì.
Thôn trang một dòng suối nhỏ chảy qua, nước suối từ núi chảy xuống, sạch sẽ vô cùng mát mẻ, trong suối còn ít cá tôm. Nàng dẫn hai đứa nhỏ bắt cá bắt tôm.
Khi chơi mệt, họ còn núi hái quả dại. Bây giờ đang là mùa quả dại chín rộ, khiến Úc Ly cảm giác như đang ở thôn Thanh Thạch.
Năm đó nàng chính là dựa quả dại để lấp đầy bụng, nghĩ vẫn thấy hoài niệm.
Phó Văn Tiêu mỉm lắng , thỉnh thoảng hỏi xen vài câu.
Thấy gương mặt rạng rỡ tươi của nàng, hôm nay nàng chơi vui vẻ, trong lòng cũng yên tâm phần nào.
Nàng là thể yên, lo nàng ở trong phủ lâu ngày sẽ buồn bực, tâm trạng , nên tự nhiên hy vọng nàng ngoài dạo nhiều hơn. Nàng gì cũng , đều thể che chở cho nàng.
Ăn tối xong, Phó Văn Tiêu tắm rửa, đó hai lên giường nghỉ ngơi.
Hôm nay chơi cả ngày, Úc Ly cũng mệt, cố gắng gượng dậy hỏi: “Tiêu ca, khi nào nghỉ?”
Phó Văn Tiêu nghĩ nghĩ: “Còn mấy ngày nữa…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-501.html.]
Úc Ly liền e là mấy ngày nữa cũng thời gian nghỉ ngơi. Nàng vươn tay sờ mặt , phát hiện dạo hình như gầy ít.
Nàng : “Lúc cần nghỉ ngơi cũng nghỉ, đừng để ngã bệnh.” Nói thuận tiện truyền cho một ít dị năng.
Cảm nhận sự mệt mỏi tan , trái tim Phó Văn Tiêu mềm nhũn, ôm nàng lòng, : “Có A Ly ở đây, sẽ bệnh.”
“Ta thể lúc nào cũng ở bên cạnh .” Úc Ly . Lỡ chuyện gì, nàng cũng thể kịp thời trị liệu.
Lão hoàng đế đa nghi, ở kinh thành, nàng thực tiện gì, bằng cứ tạm thời ăn ăn uống uống . Cuộc sống như nhàn nhã, Úc Ly coi như đang cho một kỳ nghỉ, nghỉ ngơi thật , ngày thường việc gì thì luyện thể thuật, mỗi ngày trôi qua đều phong phú.
Điều đáng tiếc duy nhất là, từ khi về kinh thành, những kẻ từng ức h.i.ế.p , nàng vẫn cơ hội xử lý.
Nàng nhạy cảm với ác ý của khác, chỉ riêng ngày cung yến, nàng cảm nhận ít mang ác ý với . Đáng tiếc, những đó dường như điều kiêng kỵ, dám động thủ, nàng cũng tiện tay khi đối phương gì.
Trái tim Phó Văn Tiêu mềm mại: “Cảm ơn A Ly.”
Có một che chở như thật . Chàng vô cùng hưởng thụ sự thiên vị và yêu thương của nàng, nhưng cũng nàng đối mặt với những âm mưu lừa gạt, chỉ hy vọng nàng đời bình an thuận lợi, sơ tâm đổi.
Hai vợ chồng trò chuyện một lát dần chìm giấc ngủ.
Trời còn sáng, Phó Văn Tiêu thức dậy. Úc Ly cũng tỉnh theo, ngáp một cái, phát hiện mới qua canh tư, liền hỏi: “Sớm ?”
Phó Văn Tiêu “ừ” một tiếng, bảo nàng ngủ tiếp. Chàng mò mẫm dậy, sợ phiền nàng nên đốt đèn, mà sang phòng bên cạnh để rửa mặt.
Mặc y phục chỉnh tề xong, Phó Văn Tiêu trở phòng, phát hiện nàng ôm chăn dậy.
“Ly Nương, ngủ tiếp?” Chàng nghi hoặc hỏi: “Là đ.á.n.h thức nàng ?”
Chàng xuống mép giường, vươn tay ôm nàng lòng, sờ trán nàng, thấy lấm tấm mồ hôi, liền hiểu nàng nóng tỉnh, lát nữa bảo mang thêm ít băng .
Úc Ly ôm cổ , hấp thụ lạnh , đầu mềm mại dựa vai , hàm hồ: “Đi xa quá, buổi tối cứ ở trong phủ nghỉ ngơi , cần qua đây.”
Một lượt một lượt về cũng mất hai canh giờ, quả thực xa.
“Không , cưỡi ngựa, tốc độ nhanh.” Phó Văn Tiêu . Tức phụ ở bên , đương nhiên tới, buổi tối ngủ một ý nghĩa gì chứ.
Úc Ly khuyên , đành tiếp tục truyền cho ít dị năng, để tỉnh táo hơn.
Chờ rời , hạ nhân tiến thêm băng, cái nóng oi ả trong phòng tan một chút, nàng tiếp tục ngủ nướng.
Lần nữa tỉnh dậy, Úc Ly tinh thần sảng khoái sân luyện thể thuật.
Thời tiết , ăn sáng xong, Úc Ly dắt hai đứa nhỏ chơi với hắc mã và hổ lớn.
Trước mặt Úc Ly, hắc mã và hổ lớn đều an phận, vô cùng ngoan ngoãn. các hạ nhân ở đây vẫn dám đến gần. Bọn họ tỏng tính tình của ngựa vương và hổ lớn thực hung bạo, chỉ là ngoan ngoãn mặt Quốc công phu nhân mà thôi. Nếu ai thật sự nghĩ chúng hiền lành, chúng thể đá cho một cước ngay.
Úc Ly đặt hai đứa nhỏ lên lưng hổ lớn, để nó chở bọn chúng, còn nàng thì cưỡi ngựa bên cạnh.
Hai đứa nhỏ phát tiếng vui vẻ, giục hổ lớn chạy nhanh lên.