Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 492:492
Cập nhật lúc: 2025-10-31 05:41:18
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở Thiếu Duật cưỡi ngựa theo, ghé sát xe ngựa của Trấn Quốc công phủ, cách cửa sổ xe chuyện với Úc Ly.
“Biểu tẩu, con ngựa vương tẩu vẫn thuần phục ?”
“Chưa.” Úc Ly hâm mộ cưỡi ngựa: “Nó bây giờ chỉ chịu chở vài bước.”
Muốn nó chạy thì tạm thời vẫn .
Sở Thiếu Duật chút đồng tình. Kỳ thực việc trấn áp mãnh thú oai phong, nhưng cũng vì trấn áp, ngay cả ngựa cũng chở nàng , thế thì lắm.
“Thế còn con Bạch ngạch sơn quân ?”
Úc Ly : “Ta cũng đang huấn luyện, đến lúc đó con nào chở , liền cưỡi con đó.”
Lúc , Sở Thiếu Duật bắt đầu hâm mộ, nếu nàng thể khiến con hổ trán trắng chở , thì oai phong mấy?
Chỉ nghĩ thôi thấy hâm mộ vô cùng.
**
Chùa Ngọc Hoa ở một huyện thành ngoại ô kinh thành, mất hai canh giờ.
Đến chùa Ngọc Hoa, đoàn đầu tiên là chùa dâng hương.
Thụy Vương phi tủm tỉm với Úc Ly: “Nghe ở đây cầu nhân duyên, cầu tự đều linh nghiệm, Ly Nương cũng thể cầu một chút, tiện thể xin một quẻ xăm.”
Úc Ly mặt đầy ngơ ngác: “Cầu cái gì ạ?”
Nàng hình như gì cần cầu. Bất kể là cầu tự cầu nhân duyên, nàng đều cần, hơn nữa nàng cũng tin những thứ , tâm thành, vẫn là đừng .
Thụy Vương phi sắc mặt nàng, cô nương nghĩ gì, bất giác chút dở dở .
Nàng và Trấn Quốc công thành nhiều năm, vẫn giống như một tiểu cô nương rành thế sự ? Cũng kỳ nhân dị sĩ đều như thế, là Trấn Quốc công bảo bọc nàng quá kỹ, để những chuyện dơ bẩn lọt mắt, khiến nàng gả mà vẫn giữ tâm tính thuần khiết.
Trong lòng bà ít nhiều chút hâm mộ.
Thụy Vương phi khẽ thở dài, phụ nữ nào mà cả đời vô ưu vô lự như tiểu cô nương chứ?
Cuối cùng, Thụy Vương phi và Chu thị cùng dâng hương.
Úc Ly và Sở Thiếu Duật thì dắt hai đứa nhỏ dạo quanh chùa, cho cá trong hồ sen ăn.
Chờ hai dâng hương xong, bọn họ đến trai xá (phòng ăn chay) trong chùa nghỉ ngơi, dùng bữa.
Vừa lúc đến trưa, nhà chùa chuẩn đồ chay phần lượng ít – đây là do Sở Thiếu Duật dặn riêng, bày kín cả một bàn.
Thụy Vương phi ban đầu còn thấy nhiều quá , ăn hết mà lãng phí thì . Chùa Ngọc Hoa quy định, lãng phí đồ ăn, đó là bất kính với thần Phật. Cho dù là quan lớn quý nhân, đến đây ít nhiều cũng tuân thủ quy củ, dù cũng Phật Tổ .
Nào ngờ, ăn đến cuối cùng đủ, còn gọi thêm một bàn đồ chay nữa.
Lúc , Thụy Vương phi mới thật sự chứng kiến sức ăn của Trấn Quốc công phu nhân lớn đến mức nào.
Xem những lời đồn là thật, Trấn Quốc công phu nhân còn từng ăn ngự yến ở Dưỡng Tâm Điện, ăn ngừng nghỉ ngay mặt Thánh nhân, giống như thùng cơm chuyển thế.
Thụy Vương phi để ý chuyện thùng cơm, gia đình như bọn họ, chẳng lẽ còn nuôi nổi?
Ăn nhiều bao nhiêu, cũng chẳng qua là tốn thêm mấy lượng bạc mà thôi.
Nhìn nàng ăn ngon lành như , cũng khiến ăn uống ngon miệng hẳn lên.
Bữa cơm , đều ăn no căng, ngay cả Thụy Vương phi ngày thường chú ý ăn uống cũng cảm thấy căng bụng.
Không còn cách nào, bọn họ đành ngoài tản bộ tiêu thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-492492.html.]
Đi đến khi mệt, Thụy Vương phi và Chu thị mang hai đứa nhỏ về trai xá nghỉ ngơi.
Úc Ly và Sở Thiếu Duật mệt, đưa bọn họ về xong, quyết định dạo rừng bia ở núi chùa.
Nghe núi một rừng bia*, Úc Ly chút hứng thú. Sở Thiếu Duật đây từng đến, liền xung phong dẫn đường cho nàng.
(*Rừng bia: Nơi tập trung nhiều bia đá khắc chữ)
Phong cảnh núi chùa Ngọc Hoa tệ, tiếng thông reo vi vút, gió núi thổi tới, xua tan vài phần oi bức.
Hai trong rừng bia, tùy ý tán gẫu.
Đột nhiên, Úc Ly dừng : “Có mùi m.á.u tươi.”
Sắc mặt Sở Thiếu Duật khẽ biến. Hắn ngửi ngửi, thấy gì cả, nhưng tin tưởng Úc Ly. Trong lòng , chỉ cần là lời Úc Ly , thì sai.
Úc Ly theo hướng mùi máu.
Hai càng càng vắng, đến một khe núi chùa Ngọc Hoa, thấy một vũng m.á.u mặt đất.
Sắc mặt Sở Thiếu Duật chút nặng nề, chẳng lẽ ở đây xảy án mạng?
Úc Ly xung quanh, đột nhiên về phía đầu sơn cốc, nơi đó một hang núi bí ẩn. Vừa đến gần, một con d.a.o sáng loáng liền vung tới.
Sở Thiếu Duật kêu lên thất thanh, đó liền thấy nàng ung dung đoạt lấy con d.a.o của đối phương, quét chân một cái, liền khiến kẻ đó ngã sấp xuống, một chân đạp lên , đè chặt đất.
“Buông !”
Lại một tiếng quát vang lên. Sở Thiếu Duật giật , ý thức còn đồng bọn.
Hắn nhanh chóng xoay , về phía mới tới, phát hiện là một gã đại hán cường tráng, trong tay cầm một thanh đại đao, thần sắc lạnh lùng dữ tợn, xách đao xông tới.
Tim Sở Thiếu Duật đập thình thịch, vội vàng tìm chỗ trốn kỹ.
Úc Ly động, vẫn đạp lên chân. Khi thanh đại đao c.h.é.m tới, nàng giơ d.a.o lên đỡ, dùng một lực khéo léo, hổ khẩu của đối phương tê rần, tay buông lỏng, đại đao rơi xuống đất, đó nàng dùng đao đ.á.n.h văng .
Tiếp theo nàng là một cước đá tới, gã đàn ông cường tráng bay văng như một con rối rách, đập mạnh xuống đất, phun một ngụm máu.
Sở Thiếu Duật xem đến kích động thôi.
Hắn tự nhiên hai kẻ ý , tuy bọn họ là ai, nhưng trốn ở đây, thấy là động thủ, thể thấy .
Thấy Úc Ly tay giải quyết cả hai, nhanh chóng chạy tới, xé áo của gã đàn ông hộc máu, dùng chính quần áo của để trói .
Úc Ly cũng nhấc chân lên, để Sở Thiếu Duật trói nốt kẻ đất.
Ngay khi Sở Thiếu Duật đang bận rộn trói , Úc Ly thấy động tĩnh cách đó xa, tới. Nàng cũng thèm để ý, cứ đó chờ.
Chờ thấy tới, là Tam hoàng tử, Lục hoàng tử, Thất hoàng tử, Bát hoàng tử, cùng với Việt Quận vương, dẫn theo một đám thị vệ tới.
Khi đám thấy Úc Ly, đều kinh ngạc.
Tam hoàng tử hồ nghi nàng: “Trấn Quốc công phu nhân, ngươi ở đây?”
Ánh mắt bọn họ lướt qua Úc Ly và Sở Thiếu Duật đang chổng m.ô.n.g trói , đến hai kẻ trói, vô cùng kinh ngạc.
Úc Ly : “Tới dâng hương.”
Dâng hương?
Nghe lời , các vị hoàng tử khỏi thầm nghĩ, hình như Phó Tiêu thành mấy năm, gối vẫn trống , là vị Trấn Quốc công phu nhân thể sinh, nên mới tới đây dâng hương cầu tự chứ?
Trong nháy mắt, mấy vị hoàng tử đều liên tưởng đến việc .
Không chờ bọn họ kịp bình luận gì, liền Úc Ly : “Các ngươi tới đây? Cũng tới dâng hương ?”
Thư Sách
Ánh mắt nàng lướt qua nhóm , mặt lộ vẻ bừng tỉnh.
Trừ Việt Quận vương, mấy vị hoàng tử hình như đều thành , con cái cũng , lẽ nào còn chê con đủ nhiều, nghĩ đến đây cầu tự ?
Còn cầu nhân duyên thì thể nào, bọn họ đều thê , thể cầu nhân duyên .
Biểu cảm mặt nàng thật sự quá dễ hiểu, khiến các hoàng tử đang , trán nổi gân xanh.
Bọn họ định nhạo nàng tới cầu tự, ngờ nàng nhạo bọn họ .