Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 459
Cập nhật lúc: 2025-10-29 07:31:28
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chạng vạng, khách khứa lượt rời .
Sau khi Phó Văn Tiêu và Úc Ly tiễn vị khách cuối cùng, cánh cổng lớn của Trấn Quốc công phủ đóng , sự náo nhiệt suốt một ngày cuối cùng cũng lắng xuống, trả vẻ yên tĩnh vốn .
Hai vợ chồng tay trong tay, dạo bước trong khu vườn lặng lẽ ánh hoàng hôn.
Trấn Quốc công phủ một khu vườn tu sửa vô cùng xinh , hoa cỏ cây cối, hành lang uốn lượn, cảnh sắc rực rỡ như gấm, vô cùng dễ chịu.
Hai dọc theo bờ hồ hàng dương liễu rủ bóng, ánh chiều tà chiếu lên họ, phủ lên một lớp vàng óng ánh rực rỡ.
“A Ly, hôm nay vất vả .” Phó Văn Tiêu đưa tay, phủi sợi tơ liễu vương tóc nàng.
“Cũng bình thường thôi.” Úc Ly cảm thấy cũng vất vả lắm, “Có Hải ma ma, Trần ma ma giúp đỡ, chỉ đón khách một chút, tốn tâm sức gì.” Nghĩ đến điều gì đó, nàng thêm, “Chỉ là giỏi ăn lắm, những đó trông vẻ lúng túng.”
Nhớ những vị khách đến hôm nay, tự nhiên như Phúc Tuệ công chúa thì còn đỡ. Thụy Thái phi, Diêu lão phu nhân, con Mạc phu nhân đều là quen , cũng để ý việc nàng ít . những quen thuộc, thậm chí đây từng gặp qua, nàng căn bản gì với họ.
Nếu gì, nàng liền , cần khó .
Úc Ly bao giờ khó bản , nhưng cũng khi xã giao với khác, gì để sẽ lúng túng.
Nàng còn nhớ rõ vẻ mặt gượng gạo của những đó lúc , chắc hẳn họ lúng túng.
Nụ mặt Phó Văn Tiêu tắt, : “Xin , nàng liên lụy.”
Tính tình nàng vốn thích hợp chủ mẫu của một gia tộc lớn, chính là vì mà nàng tiếp xúc với những điều , thậm chí học cách đưa đón khách khứa, trái với ý nguyện của bản …
Đây là điều mong thấy.
“Không gì .” Úc Ly , “Dù lúng túng .”
Chỉ cần nàng lúng túng, thì sự lúng túng của khác đối với nàng mà chẳng hề hấn gì.
Sau đó nàng hỏi: “Sẽ gây phiền phức cho ?” Bản nàng thì cả, nhưng còn giao tiếp với các triều thần, đối với lẽ sẽ chút ảnh hưởng.
“Sẽ !” Phó Văn Tiêu khẳng định, “Bất kể nàng gì, bọn họ dám ý kiến gì .”
Trong hoàng thành , thánh sủng chính là chỗ dựa lớn nhất. Chỉ cần hoàng đế thiên vị ngươi, liền thể gì thì .
Bất kể gì, lão hoàng đế trong cung đều che chở , ai động đến .
Cũng như , là thê tử của , trong mắt thế nhân, phu vinh thê quý*, những đó chỉ phận kính trọng nàng, nịnh bợ nàng. Dù nàng đúng, cũng ai dám chỉ trích mặt.
(*Chồng sang thì vợ cũng sang)
Huống chi, hôm nay Thụy Thái phi, Thụy Vương phi và Diêu lão phu nhân cùng các nữ quyến phận tôn quý khác trấn giữ, rõ ràng là che chở nàng, kẻ nào dám điều mà gì?
Những đều là vì nàng mà đến, chứ vì nàng là Trấn Quốc công phu nhân.
Phó Văn Tiêu tuy vẫn luôn ở khu vực dành cho nam khách, nhưng trong lòng canh cánh lo lắng chuyện bên nữ khách, sợ sẽ nàng thoải mái, nên thường xuyên cho dò hỏi tình hình, cũng tình hình bên đó.
Đối với điều , trong lòng vui mừng, những đó thật lòng yêu thích nàng, tự đáy lòng cảm thấy vinh hạnh.
Nàng nay bao giờ là kiểu nữ tử yếu đuối cần bảo vệ, cũng cần che chở nàng, ngược nàng bảo vệ nhiều.
Úc Ly yên tâm, miệng : “Ta cũng sẽ gì , chỉ là các bà thỉnh thoảng oán trách cố tình lạnh nhạt với họ, từ nông thôn đến, việc đủ chu .”
Thư Sách
Kỳ thực nàng cũng cố ý, đầu tiên kinh nghiệm, nàng kiểu khéo ăn , nên cảm giác mang cho khách chính là chiêu đãi chu , cố tình lạnh nhạt.
Những đó mặt tự nhiên dám gì, lưng khó tránh khỏi sẽ oán trách.
Chỉ là các bà , thính lực của nàng vô cùng , những lời oán trách đó nàng đều thấy hết.
Thậm chí nàng còn , Phó Văn Tiêu trúng gương mặt của nàng, nên mới cưới một cô gái nhà quê gì như nàng.
Úc Ly lúc đó mà ngẩn cả , cảm thấy những đó thật .
đó khi khách khứa đông lên, nàng bận tối mày tối mặt, phát hiện dần dần cũng còn ai những lời như nữa.
Phó Văn Tiêu : “Không , nào oán trách, nàng cứ nhớ kỹ, qua với họ là .”
Với địa vị của Trấn Quốc công phủ, chỉ khác nịnh bợ nàng, chứ nàng cần nịnh bợ ai cả.
Phó Văn Tiêu cũng thấy may mắn, may mắn phận của thấp, thể khiến nàng khi đối mặt với các vị cáo mệnh phu nhân cần quá khách khí, hoặc lấy lòng khác. Chàng nàng chịu ấm ức như .
Nàng cũng đáng chịu loại ấm ức .
Hai chậm rãi tản bộ, trò chuyện về chuyện yến hội hôm nay, mãi đến khi thời gian còn sớm mới trở về nghỉ ngơi.
**
Yến hội qua , cuộc sống trở bình lặng.
Phó Văn Tiêu bắt đầu bận rộn hẳn lên, sớm về khuya, mỗi ngày dường như vô vàn việc , đều là những công việc lặt vặt do lão hoàng đế giao cho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-459.html.]
Có lúc bận, lão hoàng đế còn triệu cung bầu bạn, ở cả ngày, mãi đến khi trong cung hạ lệnh đóng cửa mới trở về.
Úc Ly ban đầu còn hỏi đôi câu đang gì, liền hỏi nữa, bởi vì nàng cũng việc .
Ngoài việc đến phủ công chúa trị liệu cho Nguyên An trưởng công chúa, nàng còn thuận tay thu dọn đám du côn lưu manh đường. Gần đây chỉnh đốn một khu vực, thu phục ít tiểu trướng.
Ngoài , Úc Ly gần đây còn phát hiện một bọn buôn .
Chuyện khác thì còn đỡ, chứ loại buôn là tuyệt đối thể tha thứ. nàng phát hiện đám chỉ là một vài tên tép riu, bọn chúng nhiều.
Để câu cá lớn, chỉ thể tạm thời kiềm chế động thủ.
Úc Ly nghĩ nghĩ, liền tìm Sở thiếu duật, chuyện với .
“Lại bọn buôn ?” Sở thiếu duật khi kinh hãi liền xắn tay áo lên, “Ở ? Chúng xử lý bọn chúng!”
Úc Ly : “Chỉ là một vài tên tép riu thôi, ở chỗ bọn chúng hỏi gì , còn phái tiếp tục theo dõi, việc phiền giúp đỡ .”
Sở thiếu duật lập tức vỗ n.g.ự.c bảo đảm, giao cho thành vấn đề.
Hắn hiện tại là Phó chỉ huy sứ Đông Thành của Ngũ Thành Binh Mã Tư, trướng một ít nhân thủ. Gần đây dẫn những ăn uống, quả thật thu phục ít thuộc hạ.
Tuy ít cảm thấy là kẻ ăn chơi trác táng, khinh thường , cố tình cho chơi xơi nước.
thể , đôi khi kẻ ăn chơi trác táng dẫn theo thuộc hạ cùng ăn nhậu chơi bời dễ dàng kéo gần tình cảm. Sở thiếu duật cũng nhân cơ hội thu phục một nhóm về trướng .
Chính vì , Úc Ly mới tìm giúp đỡ, bảo phái âm thầm điều tra việc .
Còn đám du côn lưu manh nàng thu phục, tuy bọn họ việc chính đáng, nhưng tin tức vô cùng linh thông, cũng bảo bọn họ hỗ trợ theo dõi, sớm muộn gì cũng thể tóm gọn bọn buôn đó.
Buổi tối, khi Phó Văn Tiêu trở về, Úc Ly thuận miệng chuyện với .
Phó Văn Tiêu bận rộn cả ngày, mặt lộ vẻ mệt mỏi, hỏi: “A Ly, cần cho giúp nàng ?”
“Cũng .” Úc Ly gật đầu. Nếu là chuyện khác thì còn đỡ, chứ loại buôn , đương nhiên là càng sớm dẹp yên càng , đỡ thêm nhiều trẻ em và phụ nữ chịu khổ.
Phó Văn Tiêu thấy nàng từ chối, liền mỉm , ôm lòng, mặt dựa vai nàng, như đang nghỉ ngơi, lộ một vẻ mệt mỏi khôn tả.
Úc Ly hỏi: “Rất mệt ?”
“Vẫn .” Chàng nhẹ giọng , “Nàng cho ôm một lát, là hết mệt ngay.”
Úc Ly trực tiếp truyền cho một ít dị năng: “Như thì ?”
Phó Văn Tiêu bất đắc dĩ thở dài. Chàng chỉ ôm nàng một chút, chứ thật sự mệt đến mức cần nàng truyền dị năng. Dị năng tuy , nhưng càng hy vọng thứ dùng chính nàng hơn.
“A Ly, nàng đối với bản một chút.” Chàng nâng mặt nàng lên, cúi đầu hôn nàng.
Úc Ly “ồ” một tiếng, nàng đối với bản khá mà, dị năng đều là ưu tiên tăng cường cho chính , mới thể chữa bệnh cho .
Hiện tại thể nàng khỏe mạnh, mỗi ngày tuy bận rộn nhưng cũng bận bằng , lúc nào cũng tràn đầy tinh lực. Dị năng ngoài việc chữa bệnh cho chồng công chúa , để ở đó cũng là lãng phí, cho một ít cũng .
Hơn nữa, nàng luôn cảm thấy thể vẫn khỏe hẳn, vì để tương lai thể sống lâu hơn một chút, vẫn nên tiếp tục trị liệu cho .
**
Phó Văn Tiêu liên tục bận rộn hơn nửa tháng, cuối cùng cũng rảnh rỗi.
Ngày hôm đó, từ bên ngoài trở về, phấn khởi chạy đến tìm Úc Ly: “A Ly, nàng cùng .”
“Làm gì ?” Úc Ly nghi hoặc , mặc cho kéo cửa.
Hai đến một trại ngựa ở ngoại ô.
Đã quan viên trại ngựa chờ sẵn ở đó. Nhìn thấy họ, đối phương liền đến hành lễ, cung kính : “Tham kiến Trấn Quốc công, Quốc công phu nhân.”
Phó Văn Tiêu hỏi: “Con ngựa vương ?”
“Ở bên ạ.”
Theo hướng chỉ của quan viên trại ngựa, Úc Ly thấy một đàn tuấn mã từ khu rừng xa xa phi nước đại tới.
Trong đó một con hắc mã nổi bật nhất, nó cao lớn cường tráng hơn hẳn những con ngựa xung quanh, hình mạnh mẽ, dẫn đầu đàn ngựa. Dưới ánh mặt trời, bộ lông màu nâu sẫm của nó tung bay, vô cùng xinh .
Úc Ly đối với động vật nghiên cứu gì. Ở mạt thế nơi nàng sống còn động vật bình thường, chỉ dị chủng và sinh vật ô nhiễm, con nào thể gọi là động vật.
Đến thế giới , vì thể chất đặc biệt của , nàng giống như vật cách điện với động vật, căn bản sinh vật nào đến gần nàng. Dưới tình huống , nàng tự nhiên cũng sẽ đặc biệt chú ý đến những loài động vật đó.
Tuy chú ý, nhưng đối với những động vật , nàng đều mang tâm thái thưởng thức mà ngắm.