Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 455
Cập nhật lúc: 2025-10-29 07:06:22
Lượt xem: 89
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trung thúc hai sóng vai cây, bất giác chút buồn .
Thời trẻ, ông từng theo Trấn Quốc công chiến trường, là một trong những vệ bên cạnh ngài, trung thành tận tụy với Phó gia. Sau thương, thể trở chiến trường, đành bất đắc dĩ về kinh tĩnh dưỡng, trở thành tổng quản của Trấn Quốc công phủ.
Là lão nhân phục vụ cả đời ở Phó gia, Trung thúc tự nhiên mặt khác của Phó Văn Tiêu, cũng thế tử cũng leo cây, việc gì thì ở đây yên tĩnh suy ngẫm.
Chỉ là ngờ, thế tử dẫn cả thế tử phi cùng leo cây, chuyện thật sự là…
Sở thiếu duật thì ngẩn , đó xoa tay hăm hở, trèo lên cây tìm họ.
Trung thúc: “…”
Quả nhiên, vị Thụy Vương thế tử đúng như lời đồn, đến nóc nhà còn trèo , thì trèo cây cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là Sở thiếu duật ít khi leo cây, trèo vài cái lên , suýt chút nữa thì ngã, may mà Trung thúc đỡ một phen.
Úc Ly thấy , nỡ phiền lão nhân gia, liền cùng Phó Văn Tiêu trèo xuống.
“Thôi, ngươi đừng lên nữa, chúng xuống đây.”
Chờ hai xuống , Trung thúc khỏi về phía Phó Văn Tiêu, thấy mày giãn , khóe môi mỉm , giờ khắc hiển nhiên là vô cùng thả lỏng.
Ông đột nhiên bật .
Tuy chút hợp thể thống, nhưng thế tử vui vẻ là .
“Sở biểu , đến đây?” Úc Ly lấy khăn lau tay, hỏi.
Phó Văn Tiêu thấy mặt nàng cũng dính chút rêu cây, liền lấy khăn lau mặt cho nàng. Nàng thuận thế ngẩng mặt lên, để thể lau sạch hơn một chút.
Động tác của hai vô cùng tự nhiên, Trung thúc xem mà mặt già đỏ lên, vội khom cáo lui.
Sở thiếu duật thì quen với một vài hành động của đôi vợ chồng , cảm thấy gì lạ, thậm chí còn cảm thấy vợ chồng nên như . Chờ cưới vợ, cũng ân ái với vợ như thế.
Hắn : “Hôm nay nghỉ tắm gội*, qua đây thăm hai .”Ôâjv
Hôm qua lúc họ chuyển nhà, định đến giúp, nhưng Phó Văn Tiêu cảm thấy hạ nhân ở đó , cũng cần gì, bảo cứ việc của .
Ba đến Hương Sơn nhã xá gần đó nghỉ.
Nhã xá xây ở đỉnh núi, cửa sổ mở rộng, gió mát từng cơn, xa xa là trời xanh mây trắng, trong nhà hương lượn lờ.
Sở thiếu duật bưng một tách xanh, chỉ cảm thấy giờ khắc , thế gian ồn ào hỗn loạn đều tan biến, trong lòng yên an hòa, một mảnh trong sáng.
“Nơi thật quá.” Hắn cảm khái , “Nếu thể ở đây lâu dài thì thật .”
Không cần bận tâm đến những hỗn loạn và rắc rối bên ngoài, tự do tự tại, vạn sự vô ưu.
Phó Văn Tiêu dáng đoan chính, uống một ngụm , hỏi: “Ngươi ở Ngũ Thành Binh Mã Tư bên đó thế nào ?”
(*Cơ quan phụ trách an ninh kinh thành)
“Cũng tàm tạm thôi.” Sở thiếu duật gãi đầu, “Ngày thường cũng chẳng chuyện gì, những đó mấy để ý đến , lẽ cảm thấy là kẻ ăn chơi trác táng, bản lĩnh gì.”
Vốn dĩ cho rằng thánh nhân sẽ tùy tiện cho một chức quan nhàn tản, ngờ để Ngũ Thành Binh Mã Tư. Từ đó thể thấy, vị phụ vương của quả thật thánh nhân tin trọng.
Sở thiếu duật đối với chuyện cảm giác gì đặc biệt. Hắn lớn lên ở kinh thành, cũng mấy khi lộ diện mặt thánh nhân, thánh nhân thể nhớ đến đều là nhờ phụ vương cả.
Dù thì chức vụ giao cho , cứ , cố gắng là .
Đặc biệt là khi thấy sắc mặt ghen tị của mấy thứ, trong lòng liền vui vẻ. Mỗi ngày tan về nhà, đều cố tình lượn qua mặt bọn họ một chút, chọc tức bọn họ.
Hì hì, xem bọn họ tức nghiến răng mà dám đ.á.n.h , cũng khá thú vị.
Sở thiếu duật nhanh liền gạt bỏ những chuyện đó, sang hỏi: “Phó biểu ca, thánh nhân khôi phục phận của , hai định khi nào mở tiệc chiêu đãi khách khứa?”
Trấn Quốc công thế tử trở về, ngoài thái độ của hoàng đế , cũng cần tổ chức một buổi yến tiệc, tuyên cáo sự trở về.
Đây đều là chuyện thường thấy, giống như lúc về kinh, phụ vương cũng tổ chức cho một buổi yến tiệc, giới thiệu với những trong kinh thành.
Phó Văn Tiêu : “Chờ khi thánh chỉ của thánh nhân hạ xuống.”
Sở thiếu duật đầu tiên là ngẩn , nhanh liền phản ứng . Trấn Quốc công qua đời, Phó Văn Tiêu sắp sửa kế thừa Trấn Quốc công phủ. Chờ thánh chỉ ban xuống, chính là Trấn Quốc công.
Chàng kế thừa tước vị quốc công phủ, trở thành Trấn Quốc công, đến lúc đó tự nhiên mở tiệc lớn đãi khách.
Sở thiếu duật ngước mắt , thôi.
Hắn trong lòng đột nhiên chút xót xa cho Phó Văn Tiêu. Trấn Quốc công c.h.ế.t ở Bắc Cương, khi c.h.ế.t vợ con, cha con đều thể gặp mặt cuối. Sau đó lâu Phó Tiêu cũng xảy chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-455.html.]
Chàng thể trở về kinh thành, khôi phục phận, sự gian khổ trong đó, đủ để kể hết cho ngoài .
Sở thiếu duật hôm nay việc gì, liền ở Trấn Quốc công phủ chơi cả ngày, thuận tiện nhờ Úc Ly chỉ điểm cho về thể thuật.
Từ khi nhận chức ở Ngũ Thành Binh Mã Tư, ban ngày còn nhiều thời gian rảnh rỗi như nữa, liền chuyển sang luyện thể thuật buổi tối, cũng hề gián đoạn, dù khổ dù mệt đều kiên trì đến cùng.
Chỉ là mỗi luyện xong, mắt đều đỏ hoe, tổ mẫu và mẫu đều tưởng chịu ấm ức gì.
Lúc Sở thiếu duật luyện xong, là mồ hôi đầm đìa, đồng thời cũng đói đến lả .
Khi ăn cơm chiều, Chu thị thấy đôi mắt đỏ hoe của Sở thiếu duật, đang hung hăng và cơm, khỏi cảm thấy buồn .
Hai đứa nhỏ mà chút ngây , săn sóc gắp thức ăn cho : “Sở biểu thúc, ngài ăn nhiều ạ.”
Sở thiếu duật cảm động sờ đầu hai đứa nhỏ, cảm thấy chúng nó thật sự quá ngoan.
Hắn vẫn đến tuổi thích trẻ con, cảm thấy trẻ con ồn ào, nhưng nếu là hai đứa nhỏ nhà họ Phó , thì vẫn khiến yêu thích.
Hiện giờ hai đứa nhỏ liên quan gì đến Phó Văn Tiêu, chúng nó là cô nhi của Phó Vũ Thanh, kết nghĩa của Phó biểu ca.
Năm đó Phó gia xảy chuyện, Phó Vũ Thanh vì bảo vệ Phó Văn Tiêu đang trúng độc mà c.h.ế.t.
Hai đứa trẻ là cô nhi ông để , Phó Văn Tiêu nhận chúng cháu trai cháu gái, sắp xếp thỏa cho chúng, cũng là lẽ . Tình huống của hai đứa nhỏ cũng tương tự như Phó Liệt Vân, coi như là con nuôi, cháu gái nuôi của Phó gia, treo danh nghĩa Phó gia.
Hạ nhân Phó gia đều chuyện , cũng đối xử kính trọng với chúng như chủ tử.
Mấy ngày tiếp theo, Phó Văn Tiêu và Úc Ly ở Trấn Quốc công phủ tìm hiểu công việc trong phủ, cũng như một sản nghiệp của Phó gia, lật xem sổ sách.
Phó gia là gia tộc thế gia lâu đời, sản nghiệp và ruộng đất danh nghĩa vô cùng lớn.
Năm đó Phó gia xảy chuyện, ít sản nghiệp của Phó gia đều đả kích, chỉ thể chuyển một bộ phận từ sáng sang tối, còn thu về quốc khố thì cũng chia cắt.
Hiện tại Phó Văn Tiêu trở về, lão hoàng đế cho đem những thứ tịch thu quốc khố đều trả , đồng thời còn trợ cấp thêm ít.
Phó Văn Tiêu thậm chí còn thấy một là đồ vật trong kho riêng của lão hoàng đế, e là trong lòng hổ thẹn, nên mới trợ cấp thêm một ít.
Chàng thấy trong mắt, nhưng gì.
Ngoài , còn một thế lực năm đó nhân cơ hội chiếm đoạt sản nghiệp của Phó gia, cũng trả những thứ đó.
Năm đó bọn họ đều cho rằng Phó gia cứ thế là sụp đổ, nên mới đục nước béo cò, vớt vát ít chỗ . Nào ngờ , Phó Tiêu ngày trở về, thậm chí thánh nhân đối đãi với vẫn như một.
Những sợ Phó Văn Tiêu trả thù, mấy ngày nay ngoài việc trả sản nghiệp của Phó gia, còn tìm một thuyết khách, hy vọng Phó Văn Tiêu nể tình họ thức thời, tương lai thể nhẹ tay một chút.
Đối với những , Phó Văn Tiêu tỏ thờ ơ, từ chối gặp mặt.
Điều cũng những đó trong lòng hoảng sợ, luôn cảm thấy vị Trấn Quốc công thế tử đang nén giữ một chiêu lớn, sớm muộn gì cũng sẽ giơ d.a.o mổ, đồ sát hết bọn họ.
Úc Ly cũng những chuyện .
Trong phủ nhiều việc đều cần chủ tử xem qua, Phó Văn Tiêu tự nhiên cũng chút bận rộn. Úc Ly là nữ chủ nhân của quốc công phủ, cũng cần tìm hiểu một phen, thể kẻ mù mắt, cái gì cũng hiểu.
Hai vợ chồng ru rú trong thư phòng, xem sổ sách thì cũng là tiếp kiến các quản sự bên , vô cùng bận rộn.
Đương nhiên, bận rộn thực chỉ Phó Văn Tiêu. Úc Ly chỉ phụ trách nhận mặt , tìm hiểu sơ qua, còn việc xem sổ sách, quản lý gia nghiệp , đều Phó Văn Tiêu lo liệu.
Phó Văn Tiêu nàng thích quản những việc vụn vặt , cũng định dùng chúng phiền nàng, chỉ để nàng khái niệm, tìm hiểu một chút là .
Nàng nên trói buộc trong nội trạch, cũng bao giờ nghĩ đến việc trói buộc nàng trong những việc vụn vặt của nội trạch.
Chàng : “Qua ít hôm nữa, sẽ nhờ mẫu phái hai vị ma ma qua đây. Nội viện và các ma ma, ngoại viện Trung thúc, nàng cần bận tâm.”
Úc Ly “ồ” một tiếng, đưa một miếng điểm tâm qua, đút miệng , : “Tiêu ca nhi, vất vả .”
Thư Sách
Đối với sự sắp xếp của , nàng tự nhiên ý kiến.
Tuy chủ tử của Trấn Quốc công phủ nhiều lắm, việc cần quản cũng bao nhiêu, nhưng nàng quả thật giỏi những việc . Bảo nàng nắm bắt đại cục thì , chứ những việc quản lý gia vụ vụn vặt , thôi thấy đau đầu, chẳng kinh nghiệm gì, nhất là đừng đụng .
Chu thị bưng nước tới, thấy hai một bận rộn xem sổ sách trong phủ, một co ro ở đó ăn điểm tâm, cũng cảm thấy gì đúng.
“Ly Nương, Tiêu ca nhi, vất vả .”
Úc Ly dậy, đỡ bà .
Chu thị đến là để cùng họ thương lượng chuyện may y phục. Vải vóc trong phủ ít, cần may thêm cho họ nhiều bộ xiêm y. Chờ thánh chỉ hạ xuống, đến lúc đó Úc Ly là Trấn Quốc công phu nhân, chỉ mở tiệc chiêu đãi khách khứa trong phủ, mà còn tham gia ít yến hội, quần áo e là chuẩn đến hai ba mươi bộ cũng đủ.
Kinh thành chính là như , thể diện của quý nhân thể thiếu, để tránh coi thường.
Đặc biệt là Úc Ly, nhiều đều vô cùng tò mò về nàng.