Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 453

Cập nhật lúc: 2025-10-28 07:29:30
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Sau đại điển truyền lô và Quỳnh Lâm Yến, kinh thành dường như dần dần bình lặng trở .

Người nhà họ Phó dạo cũng bận rộn hẳn lên, tất bật chuyển nhà.

Kỳ thực, việc thu dọn đều hạ nhân lo liệu, cũng cần Úc Ly những khác động tay . Là chủ tử, họ ngược khá nhàn rỗi, chỉ cần chờ bên Trấn Quốc công phủ thu dọn thỏa là thể dọn ở.

Nghe mấy năm nay, Trấn Quốc công phủ tuy niêm phong, nhưng cứ cách một thời gian, trong cung phái qua bảo trì, sửa chữa.

, nhà cửa trong Trấn Quốc công phủ vẫn hư hỏng, cũng cần sửa sang gì nhiều, chỉ cần dọn dẹp một chút là thể ở.

“Là do cữu cữu phái tới.” Phó Văn Tiêu .

Úc Ly khó hiểu: “Cữu cữu của phái tới?”

“Chỉ cần c.h.ế.t, cữu cữu sẽ tùy ý để Trấn Quốc công phủ hư hỏng . Rốt cuộc…” Giọng chút xa xăm, “Cữu cữu hổ thẹn với phụ .”

Úc Ly nhíu mày, cảm thấy sinh vật mang tên hoàng đế quả nhiên khó hiểu.

vị lão hoàng đế trong cung , quả thực cũng là một sinh vật hoàng đế điển hình.

Dạo gần đây nhà họ Phó khách nào đến cửa. Thứ nhất là phận của Phó Văn Tiêu nay khác xưa, thứ hai là nhà họ Phó sắp chuyển nhà, tinh ý đến phiền, ngay cả Sở thiếu duật cũng ít khi tới.

Bởi vì Sở thiếu duật hiện tại cuối cùng cũng chức vụ, thể nhàn rỗi như nữa.

Thoáng cái đến ngày chuyển nhà.

Một hành lý hạ nhân chuyển , cần họ gì. Nhóm Úc Ly chỉ cần lên xe ngựa là thể xuất phát.

Xe ngựa chạy thành, đến Trấn Quốc công phủ.

Trấn Quốc công phủ bề thế, hai con sư tử đá cửa khí thế hùng vĩ, cao lớn uy nghi. Cánh cổng lớn màu đỏ thẫm mở , đón chào chủ nhân trở về.

Xe ngựa dừng , nhóm Úc Ly xuống xe, liền thấy một vị quản sự trạc năm mươi tuổi dẫn theo đám hạ nhân trong phủ chờ sẵn ở đó, vẻ mặt kích động Phó Văn Tiêu.

“Thế tử…”

Vị quản sự tóc hoa râm, tuy ăn mặc vô cùng tươm tất, vẫn thể nét phong sương mặt, hiển nhiên mấy năm nay sống cũng như ý.

Lúc ông hai mắt đỏ hoe, dẫn theo một đám tiến lên hành lễ, cung nghênh các chủ tử trở về.

“Thế tử, thế tử phu nhân.”

Phó Văn Tiêu thấy vị quản sự, mặt lộ vẻ cảm động, tiến lên đỡ ông dậy, : “Trung thúc, lâu gặp.”

Trung thúc ngẩng đầu , môi run rẩy, mắt rưng rưng, giọng nghẹn ngào: “Thế tử thể bình an vô sự, thuộc hạ liền an tâm .”

Tâm trạng Phó Văn Tiêu chút phức tạp, gì thêm, đầu với Úc Ly: “Ly Nương, đây là Trung thúc, là tổng quản trong phủ, chuyện gì thể tìm ông .”

Úc Ly tiến lên, gọi lão nhân một tiếng “Trung thúc”.

Từ cách xưng hô của Phó Văn Tiêu, liền thể phận của vị quản sự tầm thường, hẳn là lão nhân của Phó gia, Phó gia kính trọng.

Trung thúc tuy kích động, nhưng ông rốt cuộc cũng kiềm chế, nhanh liền thu dọn cảm xúc.

Tiếp đó, Úc Ly và Phó Văn Tiêu vây quanh đưa đến chính viện nghỉ ngơi.

Trấn Quốc công phủ lớn, dọc đường, đình đài lầu các, hành lang non bộ, ao hồ thủy tạ, hoa cỏ cây cối xanh um…

Úc Ly xem đến hoa cả mắt, cảm thấy khung cảnh Trấn Quốc công phủ so với phủ công chúa hề thua kém, hơn nữa diện tích còn lớn hơn phủ công chúa, thậm chí còn cả một ngọn núi. Nơi đó Hương Sơn nhã xá* và một tòa Tàng Thư Lâu ẩn trong đó.

(*Nhà nghỉ mát tao nhã núi Hương Sơn)

Dọc đường , Phó Văn Tiêu giới thiệu sơ qua các nơi trong quốc công phủ cho nàng, để nàng khái niệm.

Úc Ly chỉ một cảm giác: “Nơi thật lớn quá!”

Ở nơi tấc đất tấc vàng như kinh thành, một tòa phủ lớn như , thể thấy nội tình của Trấn Quốc công phủ. Hơn nữa, phủ lớn như mà chỉ mấy vị chủ nhân, nàng cảm giác như đang ở trong lâm viên hoàng gia.

Phó Văn Tiêu bật , : “Dòng chính Phó gia nhiều đời ở đây, truyền thừa trăm năm .”

Phó gia là gia tộc thế gia điển hình, nội tình sâu dày, ăn mặc ở vô cùng chú trọng, theo đúng lề lối quý tộc, từ tòa phủ liền thể .

Chàng : “Ngày mai dẫn nàng dạo.”

Thư Sách

Hai một sân viện thanh u.

Thanh Hoàn và các nha đến , thu dọn xong hành lý, hai thể nghỉ ngơi.

Trong phòng trang hoàng lịch sự tao nhã ẩn chứa sự xa hoa kín đáo. Không khí phảng phất mùi hương thanh nhã, trong góc đặt lư hương ba chân mạ vàng đang đốt trầm, bình phong gỗ khắc trầm hình bốn mùa như ý, giá cổ vật sơn khắc hình cá lội lá sen…

Úc Ly qua trong phòng, đây là nơi sẽ ở, nàng tự nhiên tìm hiểu nhiều hơn.

Xem xong, nàng nữa cảm khái, căn phòng thật lớn, là căn phòng lớn nhất nàng từng ở. Hơn nữa trong phòng nhiều đồ vật nàng đều gọi tên, dùng để gì.

Phó Văn Tiêu cùng nàng, chỉ cần ánh mắt nàng qua , liền sẽ ôn tồn giải thích cặn kẽ, hề chút mất kiên nhẫn nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-453.html.]

Trải qua sự giải thích của , Úc Ly cuối cùng cũng hiểu công dụng của những món đồ đó, phần lớn đều là dùng để bài trí.

Phó Văn Tiêu , nơi là sân viện , cũng là nơi dành cho Trấn Quốc công thế tử ở.

Còn chính viện bên , là để dành cho Nguyên An trưởng công chúa đến ở.

Nguyên An trưởng công chúa tuy phủ công chúa riêng, nhưng bà cũng là dâu nhà họ Phó, nơi tự nhiên cũng sân viện của bà.

Hạ nhân bưng nước tới, còn mấy khay điểm tâm.

Sự chú ý của Úc Ly lập tức dời .

Phó Văn Tiêu cúi mắt liếc nàng một cái, kéo nàng qua, hai xuống vị trí bên cửa sổ.

Chàng xắn tay áo lên, rót cho nàng ly xanh, đó mở khay điểm tâm , bên trong là những chiếc bánh tinh xảo, vài loại, mỗi loại đều khiến thèm thuồng.

Úc Ly cầm lấy một miếng bánh hoa hồng, mới ăn một miếng, liền : “Đây là đầu bếp bên phủ mẫu .”

Phó Văn Tiêu mỉm gật đầu: “Mẫu nàng thích điểm tâm do đầu bếp bên đó , nên phái qua đây, sẽ điểm tâm cho nàng.”

“Như lắm ?” Úc Ly , “Mẫu phái qua đây , ăn thì ?”

“Không , bên chỗ đầu bếp nhiều, đều là do bà ngoại chuẩn cho năm đó.”

Là đích nữ duy nhất của tiên đế, là con gái ruột của Hoàng Thái Hậu, của hồi môn của Nguyên An trưởng công chúa vô cùng xa hoa. Dù Trấn Quốc công phủ xảy chuyện, bà cũng chỉ buộc đến hành cung dưỡng bệnh, hầu hạ bà vẫn hề giảm bớt, lão hoàng đế đến mức hà khắc với bà về phương diện .

Nghe , Úc Ly liền yên tâm.

Mẹ chồng công chúa giống như Phó Văn Tiêu, hai con đều mấy coi trọng chuyện ăn uống, nàng cảm thấy họ bỏ lỡ nhiều.

Thế giới mỹ thực nhiều như , mỗi ăn một món ngon, nàng liền vui vẻ, cảm thấy cuộc sống tràn ngập hy vọng, mỗi ngày đều nghĩ xem bữa tiếp theo ăn gì…

Nghĩ như , Úc Ly đột nhiên cảm thấy hình như cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện ăn uống.

Thật tiền đồ.

Đương nhiên, loại ý nghĩ cũng chỉ thoáng qua biến mất, nên gì thì nấy, nàng bao giờ tự khó , luôn giữ cho tinh thần ở trạng thái nhất.

Một lúc , Úc Ly, Phó Văn Tiêu, Chu thị và hai đứa nhỏ cùng ăn cơm.

Vẫn giống như .

Bất kể là ở thôn Thanh Thạch, ở huyện thành, thậm chí ở kinh thành… những thói quen đều đổi.

Lúc ăn cơm, Úc Ly rõ ràng phát hiện cảm xúc của Chu thị đúng, liên tục thất thần, nàng chút khó hiểu.

Phó Văn Tiêu tự nhiên cũng chú ý tới, nhưng gì.

Ăn cơm xong, cùng chuyện một lát, đó ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Úc Ly từ phòng tắm rửa mặt xong , phát hiện Phó Văn Tiêu ở đây. Nàng cũng để ý, để Thanh Hoàn giúp lau khô tóc, đó xem thoại bản.

Cuốn thoại bản Mạc Ngọc Thiền cho mang tới, nàng vẫn xem xong.

Khi tóc sắp khô, Phó Văn Tiêu cuối cùng cũng trở về.

Chàng tới, nhận lấy chiếc khăn từ tay Thanh Hoàn, lau tóc cho nàng.

Úc Ly đầu : “Chàng mới tìm ?”

Chàng “ừ” một tiếng, cũng bất ngờ khi nàng . Nàng là nhạy bén, chỉ là ngày thường nàng lười phản ứng, nên sẽ chú ý nhiều đến những chuyện hứng thú, trông vẻ thờ ơ chậm chạp.

Lúc ăn cơm chiều, sự khác thường của Chu thị nàng đều thấy, tự nhiên là sẽ quan tâm.

“Mẹ ?” Úc Ly lo lắng hỏi.

Phó Văn Tiêu , : “Qua một thời gian nữa, thánh nhân sẽ hạ chỉ, đến lúc đó sẽ kế thừa tước vị của Trấn Quốc công phủ. Mẹ cảm thấy, bà thành sự phó thác của mẫu , thể cứ như nữa…”

Chu thị xưa nay là phận, nên gì.

Trở kinh thành, Phó Văn Tiêu cuối cùng cũng khôi phục phận, đối ngoại bà còn là “Mẹ” của nữa, tự nhiên cũng thể phân biệt chủ tớ như , một quy củ tuân theo trở .

Bà lo lắng nếu khác nhận v.ú nuôi , sẽ tổn hại đến thanh danh của .

Úc Ly chân mày nhíu .

Lúc , Phó Văn Tiêu : “Ta bảo đừng lo lắng, thế nào, vẫn cứ như .” Dưới ánh đèn, mày giãn , “Chúng đóng cửa sống cuộc sống của , ngoài nghĩ thế nào, liên quan gì đến chúng ? Ngay cả mẫu cũng để ý những chuyện đó.”

Úc Ly cuối cùng cũng vui vẻ, gật đầu : “Chính là lý lẽ .”

thêm chồng công chúa, nàng vẫn như cũ nhận Chu thị là chồng, gọi bà một tiếng “”, vĩnh viễn sẽ đổi.

 

 

 

 

 

Loading...