Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 451

Cập nhật lúc: 2025-10-28 07:12:02
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Những chú ý đến Quỳnh Lâm Yến còn các vị hoàng tử.

Đám Tam hoàng tử cũng đến, bọn họ ở đình hóng gió cách đó xa sang, sắc mặt ai cũng lắm.

Lục hoàng tử mở miệng : “Nghe phụ hoàng chuẩn công bố phận của Phó Tiêu ngoài.”

Một khi hoàng đế đích tuyên bố, phận Trấn Quốc công thế tử của Phó Văn Tiêu sẽ còn ai dám nghi ngờ.

So với phận Trấn Quốc công thế tử, một tân khoa Trạng Nguyên cỏn con thì là gì, chẳng qua chỉ là dệt hoa gấm cho mà thôi.

“Thế ?” Bát hoàng tử tức đến đỏ mặt, gầm lên giận dữ, “Hắn rõ ràng c.h.ế.t , năm đó nếu phụ hoàng ngầm đồng ý Phó Tiêu c.h.ế.t, thậm chí còn cho niêm phong Trấn Quốc công phủ, cứ để mãi mãi là c.h.ế.t ?”

Bát hoàng tử và Nhị hoàng tử đều là con của Hiền phi.

dù là chuyện Nhị hoàng tử phế, chuyện Hiền phi đày lãnh cung, đều liên quan đến Phó Tiêu.

Người mà Bát hoàng tử hận nhất đời chính là Phó Văn Tiêu, hận thể ăn tươi nuốt sống . Thậm chí năm đó tin sắp c.h.ế.t, vui đến mức say khướt một trận.

So với Bát hoàng tử đang nổi cơn thịnh nộ, Tam hoàng tử, Lục hoàng tử và Thất hoàng tử mặt ở đây trông đều bình tĩnh.

Từ khi tin Phó Tiêu hồi phục sức khỏe, tham gia khoa cử, bọn họ ngày sớm muộn gì cũng sẽ đến.

Vị phụ hoàng của bọn họ, coi trọng nhất vẫn luôn là Phó Tiêu. Nực tình nguyện tin tưởng một ngoài, còn hơn là tin tưởng những con trai , luôn đề phòng bọn họ, thậm chí còn dùng Phó Tiêu để chèn ép họ.

Cũng chính sự thiên vị của đế vương dẫn đến việc năm đó Hiền phi vì báo thù cho Nhị hoàng tử, liều lĩnh hạ độc Phó Tiêu.

Tam hoàng tử trong lòng thấy tiếc nuối, giúp Hiền phi dọn đường sẵn, thậm chí còn vứt bỏ một phần nhân mạch, thể g.i.ế.c c.h.ế.t Phó Tiêu cơ chứ?

Hiền phi cũng thật vô dụng, chỉ hạ độc thì ích gì? Đáng lẽ trực tiếp cho g.i.ế.c c.h.ế.t Phó Tiêu ngay tại chỗ mới .

Đương nhiên, cũng , Phó Tiêu tính cảnh giác cực cao, bên còn thị vệ Phó gia bảo vệ, trong tình huống bình thường, g.i.ế.c c.h.ế.t hề dễ dàng.

Sao thứ độc đó thể độc c.h.ế.t nhỉ?

Thái y năm đó , Phó Tiêu chỉ còn sống hai ba năm, thời gian đến, chắc chắn sẽ c.h.ế.t trong đau đớn ?

Lục hoàng tử các vị tân khoa tiến sĩ đang giao lưu, liếc mắt một cái liền thể thấy Phó Văn Tiêu. Người bất kể lúc nào, ở , cũng khiến thể bỏ qua sự tồn tại của .

Phó Tiêu quả thật là cực kỳ năng lực, cũng trách phụ hoàng bọn họ coi trọng . Nếu thể, kỳ thực cũng lôi kéo Phó Tiêu.

Đáng tiếc chỉ trung thành với đế vương.

Lục hoàng tử chậm rãi : “Bát , cần tức giận như .”

“Ngươi thì lắm!” Bát hoàng tử công kích đám phân biệt, “Đừng tưởng các ngươi đang nghĩ gì, lẽ nào các ngươi sợ ngày phụ hoàng thật sự già lẫn, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Phó Tiêu ?”

Nếu Phó Tiêu và Nguyên An trưởng công chúa giống như đúc, còn nghi ngờ Phó Tiêu thực là hoàng tử do phụ hoàng sinh bên ngoài.

“Không thể nào!” Tam hoàng tử lạnh lùng liếc một cái, mặt là sự khinh miệt hề che giấu.

Hắn trong lòng chút kiên nhẫn, đám đứa nào cũng ngu xuẩn như ?

Lão Ngũ ngu xuẩn, lão Bát cũng ngu xuẩn, ngu xuẩn như mà còn dám mơ tưởng ngôi vị hoàng đế, cũng tự lượng sức xem mấy cân mấy lạng.

Lục hoàng tử tùy ý phe phẩy chiếc quạt xếp, một tiếng, kiên nhẫn giải thích: “Bát , phụ hoàng đến mức già lẫn như . Bằng nghĩ Trấn Quốc công c.h.ế.t như thế nào?”

Bát hoàng tử giọng bực bội: “Không là c.h.ế.t chiến trường, Bắc Địch đ.á.n.h lén ?”

“Vậy nghĩ, Bắc Địch thế nào mà thể đ.á.n.h lén ông ?”

“Cái …”

Thư Sách

Bát hoàng tử lộ vẻ chần chờ.

Trấn Quốc công Phó Tông Tự võ nghệ cực cao cường, bên bao nhiêu vệ như , mà vẫn thể trúng ám toán của Bắc Địch mà c.h.ế.t, cũng thật khó tin.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử liếc , đó như chuyện gì mà dời ánh mắt .

Thất hoàng tử mặt ở đây giống như tàng hình, cứ thẳng lưng uống ở đó, cũng tham gia cuộc chuyện của các .

Hắn xưa nay vẫn , ngày thường nhiều, là một cực kỳ trầm lặng, các hoàng tử ở đây cũng đều quen.

Trừ Cửu hoàng tử còn nhỏ tuổi, Ngũ hoàng tử ngu dốt bất tài, và Tứ hoàng tử tuy may mắn sống sót nhưng gãy chân, hiện giờ bốn vị hoàng tử trưởng thành và lành lặn đều mặt ở đây.

Bát hoàng tử tính tình nóng nảy bốc đồng, gánh vác việc lớn. Thất hoàng tử gia tộc bên ngoại suy yếu, bản lòng cầu tiến.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đều mấy để hai họ mắt.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử cũng ý định giải thích cho Bát hoàng tử, một chuyện trong lòng tự hiểu rõ, nếu ngược .

Lục hoàng tử tiếp tục : “Nghe sức khỏe của Nguyên An cô mẫu vẫn luôn , e là cũng chỉ còn sống mấy năm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-451.html.]

.” Tam hoàng tử vẻ gật đầu, “Nguyên An cô mẫu cũng thật đáng thương, từ khi lui về hành cung liền luôn ốm đau giường, bệnh nhiều năm như … Cũng chính vì bà bệnh, phụ hoàng mới coi trọng Phó Tiêu.”

Nếu Hoàng Thái Hậu còn sống, hoặc Nguyên An trưởng công chúa thể khỏe mạnh, vẫn như cũ tay cầm quyền lớn, vị phụ hoàng của bọn họ dám để Phó Tiêu trở về? Sao dám thừa nhận phận của Phó Tiêu?

Hiện tại, Phó gia quân rơi tay một đứa con nuôi của Trấn Quốc công.

Đứa con nuôi đó tuy chút thủ đoạn, nhưng rốt cuộc huyết mạch Phó gia, nếu dị động, đó là danh chính ngôn thuận, Phó gia quân sẽ hiệu lệnh của .

Nhìn khắp nơi, Phó Tiêu ngoài việc tiếp tục đầu quân cho thánh nhân , còn thể gì khác?

Không Hoàng Thái Hậu, Nguyên An trưởng công chúa, Trấn Quốc công, cũng chỉ là một con cháu nhà huân quý chút bản lĩnh mà thôi.

Đối với hoàng đế mà , nhân tài như mới dễ khống chế, càng dễ trở thành một thanh đao trong tay ngài.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đều rõ điểm , chính vì Phó Tiêu hai bàn tay trắng, phụ hoàng bọn họ mới càng coi trọng , tin tưởng .

điều cũng cản trở việc họ chán ghét Phó Tiêu, c.h.ế.t.

Đáng tiếc, mạng lớn như chứ?

Mãi đến khi Quỳnh Lâm Yến sắp bắt đầu, mấy vị hoàng tử mới thong thả tới.

Nhìn thấy Phó Văn Tiêu ở vị trí hàng đầu, Bát hoàng tử khống chế biểu cảm, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Thất hoàng tử vẫn giữ bộ dạng trầm tĩnh ít lời như cũ, cũng giao lưu với ai.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử trầm , hề chú ý nhiều đến các vị tiến sĩ , ở đó vui vẻ trò chuyện với các quan viên xung quanh.

Rất nhanh, lão hoàng đế giá lâm.

Mọi dậy cung nghênh, Phó Văn Tiêu dẫn đầu các tân khoa tiến sĩ hướng lão hoàng đế hành lễ.

Lão hoàng đế bảo bình , ánh mắt rơi Phó Văn Tiêu, mặt khen ngợi một hồi.

Các quan viên mặt ở đây tâm tư của lão hoàng đế. Tuy ít e sợ uy danh “Phó Tiêu” ngày , nhưng cũng cần thiết đối đầu với lão hoàng đế, đành che đậy lương tâm cùng khen ngợi.

Đương nhiên, cũng hy vọng Phó Tiêu triều đình.

dù hy vọng hy vọng, đều thể lay chuyển vị đế vương .

**

Trăng lên đầu ngọn liễu, Phó Văn Tiêu mang theo mùi rượu và lạnh đêm xuân, đạp bóng đêm trở về.

Lúc xuống xe ngựa, hỏi: “Phu nhân ?”

Quản sự đón : “Phu nhân đang ở trong thư phòng ạ.”

Phó Văn Tiêu liền chuyển bước đến thư phòng, phát hiện Úc Ly đang thư.

Chàng dựa cạnh cửa, lặng lẽ cô nương đang bên cửa sổ cạnh bàn, im lặng .

Mãi đến khi nàng đầu qua, hỏi: “Tiêu ca nhi, về , ?”

Úc Ly một tay đè lên giấy bàn, một tay cầm bút lông sói, nghi hoặc .

Chàng vén vạt áo bước , xuống bên cạnh nàng, ánh mắt rơi tờ giấy: “A Ly đang thư cho nhị các nàng ?”

Nàng : “ , đỗ Trạng Nguyên , chắc chắn báo cho các nàng một tiếng, để các nàng cùng vui.”

Thư vẫn xong, Úc Ly trò chuyện với vài câu tiếp tục dựa bàn.

Hạ nhân bưng tới một bát giải rượu, Phó Văn Tiêu bưng lên, chậm rãi uống.

“Chàng uống rượu ?” Úc Ly ngẩng đầu liếc một cái.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt ửng hồng, khẽ “ừ” một tiếng.

Tửu lượng của Phó Văn Tiêu , dù say cũng dễ đỏ mặt, khuôn mặt vẫn trắng nõn sạch sẽ. Có thể khiến mặt phiếm hồng, thể thấy hôm nay chắc chắn uống nhiều rượu.

Giọng khàn: “Bọn họ đều kính rượu , tiện từ chối.”

Úc Ly nhíu mày, thần sắc chút vui.

Phó Văn Tiêu tiếp tục : “Tam hoàng tử bọn họ lúc đó cũng ở đó, cố tình kính rượu .”

Úc Ly xong, hiếm khi ghi hận đám Tam hoàng tử một phen.

 

 

 

 

 

Loading...