Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 445:pn
Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:35:11
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy tối qua ngủ muộn, nhưng ngày hôm Úc Ly vẫn dậy sớm.
Nàng hứa dạy Úc Châu thể thuật trung cấp, chọn ngày chi bằng gặp ngày, bằng hôm nay bắt đầu luôn, chuyện cần trì hoãn, đỡ lãng phí thời gian.
Ba chị em Úc Kim, Úc Ngân và Úc Châu cũng dậy sớm, chờ trong sân.
Tuy hôm nay là Úc Châu học, nhưng Úc Kim và Úc Ngân cũng vô cùng quan tâm, hơn nữa mấy chị em đều thích ở bên cạnh đại tỷ, xem nàng dạy thể thuật.
Không chỉ Úc Ly, Phó Văn Tiêu cũng ở đó.
Ba chị em ngoan ngoãn chào hỏi bọn họ, liếc Phó Văn Tiêu thêm vài cái. Khi các nàng , Phó Văn Tiêu cũng luyện đến thể thuật trung cấp, ánh mắt chút khác lạ.
Các nàng đều cho rằng, tỷ phu chỉ là một văn nhân, trông lịch sự nho nhã, chắc là thích động thủ, ai ngờ cũng luyện đến thể thuật trung cấp, thủ khẳng định tầm thường.
Sáng sớm tháng Ba vẫn còn mang theo cái lạnh của mùa xuân, nhưng khi bắt đầu luyện tập, nhanh liền mồ hôi đầm đìa.
Mấy chị em đều thở hồng hộc, mồ hôi chảy ròng ròng má.
Đặc biệt là Úc Châu, mới tiếp xúc với thể thuật trung cấp, cảm nhận sự khó khăn của nó. Cảm giác đau đớn còn dữ dội hơn lúc mới học sơ cấp, cũng may đây đều đau như , chuẩn tâm lý, khả năng chịu đau cũng tăng lên, bằng thật đúng là kiên trì nổi.
Chỉ Phó Văn Tiêu vẫn sạch sẽ sảng khoái, trán chỉ lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, hề ảnh hưởng đến hình tượng.
Chàng ở đó, sự thanh nhã tự phụ của bậc quý tử thế gia, vài phần lạnh lùng sắc bén của võ nhân, khác với vẻ văn nhã thường ngày.
Úc Ly bảo biểu diễn một thể thuật trung cấp cho Úc Châu, để con bé khái niệm.
Mấy chị em biểu diễn động tác lưu loát như mây bay nước chảy, khỏi hâm mộ.
“Không cần hâm mộ , Châu Nhi cũng thể.” Úc Ly xoa đầu em gái: “ Chàng luyện hai năm , Châu Nhi mới bắt đầu thôi.”
Úc Châu nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng, chờ nàng luyện hai năm, cũng thể đuổi kịp tốc độ của Phó Văn Tiêu. Nàng tin thể!
Chờ bọn họ luyện xong, trời sáng rõ, trở về phòng tắm rửa, ăn sáng.
Vợ chồng Úc Lão Nhị cửa sớm, đến cửa hàng lo việc buôn bán.
Hiện tại, cửa hàng chuyên bán cơm nắm ở hẻm Tụ Tài giao cho hai vợ chồng xử lý, Úc Đại Cô cũng ở đó phụ giúp, trở thành sản nghiệp của riêng họ, kiếm bao nhiêu đều là của họ.
Có lẽ mấy năm nay ăn uống đầy đủ, cửa hàng để bận rộn, cuộc sống trôi qua sung túc, tâm thái của vợ chồng Úc Lão Nhị cũng đổi nhiều. Tâm tình thoải mái, con trông cũng trẻ .
Vợ chồng Úc Lão Nhị mỗi ngày đều đến tiệm việc từ sớm, cảm thấy khổ mệt. Có khổ mệt cũng bằng ruộng ở quê, bọn họ thích cuộc sống hiện tại, cảm thấy vô cùng định.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, bất kể kiếm bao nhiêu, đều là của chính bọn họ.
Bữa sáng còn ăn xong, gác cổng nhà họ Úc bưng ít thiệp mời .
Tin tức Phó Văn Tiêu và Úc Ly trở về hôm qua hề che giấu. Các gia đình giàu , vai vế ở huyện Sơn Bình đều lập tức gửi thiệp tới, đến cửa bái phỏng, mời họ dự yến tiệc.
Phó Văn Tiêu và Úc Ly đều để ý, bảo đặt chúng sang một bên.
Ăn sáng xong, liền bắt đầu bận rộn.
Ba chị em Úc Kim đến cửa hàng, Phó Văn Tiêu thì đến nha môn, còn Úc Ly chọn một ít quà quê mang từ kinh thành về, bái phỏng bạn bè cũ.
Nàng đến sạp thịt nhà họ Trương .
Chợ sáng qua nửa, sạp thịt vắng khách, trông coi vẫn là Trương Diệu Bình.
Mấy năm trôi qua, Trương Diệu Bình trưởng thành một thanh niên rắn rỏi, chỉ là trông vẫn đen gầy, khiến liếc mắt là thể nhận .
Thư Sách
Khi thấy Úc Ly, liền trợn tròn mắt, đó kinh hỉ reo lên: “Úc a tỷ!”
Tiếng gọi hấp dẫn xung quanh kéo tới. Không ít còn nhớ Úc Ly, chủ yếu là vì mấy năm nay nàng đổi gì, hơn nữa cô nương xinh như luôn khiến ấn tượng sâu sắc.
Trong nháy mắt, đều xúm , ríu rít chào hỏi nàng.
Úc Ly thần sắc dịu dàng, lễ phép đáp .
Trương Diệu Bình thấy vây đến càng ngày càng đông, vội mời Úc Ly trong sạp.
Mọi cũng để ý, bên ngoài nhiệt liệt thảo luận.
Lúc , đột nhiên : “ , Phó nương tử Thánh nhân phong Vương gia ?”
“Hình như chuyện đó, năm ngoái quan phủ còn dán cáo thị, Thánh nhân phong nàng Nam Quận vương, lúc đó chúng còn thấy lạ lắm mà?”
“…”
Chỉ trong thoáng chốc, những mặt đều .
Bên cạnh đột nhiên xuất hiện một vị quý nhân phong Vương, mà là quen , đối với những bá tánh tầng lớp cùng mà , đó là một trải nghiệm thể tưởng tượng nổi, cũng cảm thấy vô cùng chân thật.
Ban đầu bọn họ nhiệt liệt bàn tán hồi lâu, mỗi ngày đều hớn hở, gặp bạn bè thích, đều cố ý nhắc một câu là quen Nam Quận vương, đây từng chuyện với nàng, vẻ mặt tò mò hoặc hâm mộ của khác, trong lòng liền vui sướng, thậm chí còn cảm thấy vinh dự lây.
theo thời gian trôi , vì Úc Ly ở tít kinh thành xa xôi, cũng đời nàng trở về , dần dần cũng quên chuyện .
Vừa đột nhiên thấy Úc Ly, vẫn chào hỏi như , thật sự phản ứng kịp.
Lúc cuối cùng cũng nhớ nàng là Vương gia, đó là sự tồn tại mà bọn họ ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ.
Trương Diệu Bình cũng nhớ phận bất đồng của Úc Ly, thấy những tuy vẻ mặt kích động, nhưng cũng thông minh xúm nữa, khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩ cũng , bá tánh ngay cả thấy nha dịch cũng sợ, huống chi là Vương gia triều đình sách phong.
Dù vị Vương gia là quen, thể tùy tiện chuyện đùa giỡn, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn chút kính sợ.
Mọi dám quấy rầy Úc Ly, nhưng trong lòng kích động, cảm thấy Úc Ly tuy phong Vương, nhưng thái độ gì đổi, vẫn là vị Phó nương tử mà họ quen .
Nhận thức , khiến trong lòng bọn họ dâng lên một niềm cảm động khó tả.
Nếu Úc Ly thái độ ngạo mạn, cao cao tại thượng, bọn họ cũng thấy gì lạ, rốt cuộc nàng là Vương gia. nàng vẫn như , ngược đám bá tánh cảm động thôi.
Có cố ý chạy tìm Trương Phục và những khác, báo cho họ Vương gia tới sạp thịt.
Nhận tin, Trương Phục và đám bỏ cả việc xẻ thịt, vội vã chạy về. Những cửa hàng lấy thịt cũng thèm để ý, Nam Quận vương đến sạp thịt nhà họ Trương, trong lòng cũng kích động.
Nghe đây Nam Quận vương còn từng việc ở sạp thịt nhà họ Trương, thể thấy sạp thịt cũng lợi hại.
Cả ngày hôm đó, vì Úc Ly xuất hiện phố, bàn tán về nàng thật sự quá nhiều.
Trương Phục và đám ở sạp thịt thấy Úc Ly, tâm trạng cảm động đến mức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-445pn.html.]
Trương Phục kiềm chế, mở miệng : “Vương gia, ngài tới đây? Chỗ dơ bẩn quá, ngài nên tới.”
La thúc gì đó, im lặng ngậm miệng.
Nhìn Úc Ly một sạch sẽ sáng sủa, trong tiểu viện nơi cũng là vết bẩn và vết máu, khiến bọn họ cảm giác giấu , cảm thấy nàng chịu ủy khuất.
Úc Ly chút buồn : “Trương ca, gì ? Dơ bẩn chỗ nào? Ta ngoài.”
Nàng , gọi bọn họ , lấy đồ mang về , cho họ đây là đặc sản kinh thành, cố ý mang về.
Trước đây mỗi nàng ngoài diệt phỉ, lúc trở về đều mang chút đặc sản địa phương, cũng sẽ gửi qua bên .
Trong nhất thời, Trương Phục và đều nhớ chuyện . Lại thấy bộ dạng bình tĩnh của nàng, dần dần cũng thả lỏng, rốt cuộc cảm giác chân thật.
Bọn họ đều rộ lên, thần sắc trở nên nhẹ nhõm.
“Vương gia, ngài trở về?” Trương Phục tự pha , rót cho nàng.
“Về thăm .” Úc Ly cũng khách khí, bưng lên uống: “Thuận tiện về thăm các , xử lý chút chuyện.”
Trương Phục bá tánh bình thường, giống như Đồ lão đại, đều là thô mà tâm tư tinh tế, lập tức hiểu ý của nàng.
Hai trò chuyện một lát, thăm hỏi lẫn , Úc Ly hỏi Đồ lão đại đang ở .
“Đồ ca Nghiệp Châu .” Trương Phục : “Nghe Tuyên tiểu tướng quân đến đó xây dựng thủy sư, Đồ ca nhận tin, cuối năm ngoái Nghiệp Châu.”
Đồ lão đại là vệ của Tuyên lão tướng quân, mấy năm nay vẫn luôn việc bên cạnh Tuyên Hoài Khanh. Hiện giờ Tuyên Hoài Khanh Nghiệp Châu, ông tự nhiên cũng theo.
Úc Ly chút đáng tiếc, trò chuyện với bọn họ một lát, dậy cáo từ.
Tiếp theo nàng đến hẻm Tụ Tài bên xem qua, đó đến nhà Úc Tiểu Cô biếu quà quê.
Úc Tiểu Cô kéo nàng phòng , : “Cần gì con tự mang qua, con hiếm khi về, nên ở nhà nghỉ ngơi cho .”
Đường xá xa xôi, bà lo cháu gái mệt, cũng đau lòng nàng.
Úc Ly : “Không cô, con khỏe lắm.”
Úc Ly cùng Úc Tiểu Cô hàn huyên.
Tuy hôm qua mới gặp, nhưng quá đông, chỉ chung chung về tình hình gần đây, nhiều chuyện kỹ.
Úc Ly con gái của Úc Tiểu Cô là Dương Mạn Nương hiện tại đang việc cùng Úc Ngân, thậm chí còn học cả kỹ năng tính sổ, kế toán cho xưởng thêu của Úc Ngân, học vô cùng nghiêm túc.
Ngoài , con bé cũng kiên trì học thể thuật, hiện tại thành quả. Ra ngoài, ngay cả Úc Tiểu Cô cũng lo con gái gặp nguy hiểm.
Tuy xa cách hai năm gặp, nơi dường như vẫn gì đổi, vẫn là những con đó, vẫn là phong cảnh đó.
vẫn là đổi, tất cả đều đang nỗ lực sinh hoạt, cuộc sống ngày càng hơn.
Cuối cùng, Úc Tiểu Cô nhắc đến chuyện nhà đẻ, chủ yếu là vợ chồng Úc Lão gia tử và Đại phòng, Tam phòng.
Trong lòng Úc Tiểu Cô, bà chỉ nhận nhà đẻ là nhà Úc Lão Nhị và Úc Đại Cô. Chỉ là quan hệ huyết thống vẫn còn đó, hơn nữa phận Úc Ly nay khác, bà ít nhiều vẫn để ý những đó, để tránh bọn họ gây phiền phức cho Úc Ly.
“…Lão thái thái bọn họ phận của con và Tiêu ca nhi xong, ốm nặng một trận, đó liền hòa giải với nhị ca nhị tẩu, kết quả Kim Nương đuổi . Nghe Kim Nương còn nhờ trong thôn để mắt đến bọn họ, miễn cho bọn họ mượn danh nghĩa của con và Tiêu ca nhi bậy.”
Úc Tiểu Cô cũng cảm thấy Úc Kim sai.
Tuy quốc triều coi trọng hiếu đạo, nhưng nếu trưởng bối gì, lấy gì bắt con cháu hiếu thuận?
Cái kiểu “Trưởng bối hiền từ, nhưng con cháu thể bất hiếu”, bà xưa nay khịt mũi coi thường, lời đó đều là chuyện đau lưng.
May mắn, dù Nhị phòng nhận họ, bọn họ cũng dám đến quan phủ kiện con cháu bất hiếu, cũng ai thụ lý.
Quan phủ ngốc, thể vì bọn họ mà đắc tội đương triều hoàng tử và Nam Quận vương.
Càng cần Nam Quận vương là bằng thực lực phong, là quân công thật sự. Người như , chỉ cần ngốc, đều sẽ đối đầu, thậm chí còn giúp đỡ nàng.
Quy củ là do định, hiếu đạo cũng là do con đề .
Khi hiếu đạo và quyền lực xung đột, hiếu đạo cũng chỉ thể nhường bước.
Giống như đám Úc Lão gia tử, nếu lấy hiếu đạo chuyện, dùng hiếu đạo áp , quan phủ cũng thể sách mách chứng mà phản bác, thậm chí còn giúp Nam Quận vương để mắt đến bọn họ, để tránh bọn họ chuyện bôi nhọ thanh danh của nàng.
Không quan phủ, ngay cả bá tánh, trong lòng cũng hướng về Úc Ly.
Bất kể là ở trong thôn ở huyện thành, thanh danh của Úc Ly đều , ít nhất hơn vợ chồng Úc Lão gia tử và Đại phòng, Tam phòng nên trò trống gì. Hơn nữa chuyện nhà họ Úc đây đối xử khắc nghiệt với Nhị phòng rành rành đó, tự nhiên càng thiên vị Úc Ly.
Úc Ly để đám Úc Lão gia tử trong lòng, Úc Tiểu Cô , nàng cũng phản ứng gì.
Úc Tiểu Cô thấy , khỏi , chuyển chủ đề, nhắc đến những chuyện mất hứng nữa.
Rời khỏi nhà Úc Tiểu Cô, Úc Ly chậm rãi dạo phố, ngang qua sạp bán bánh nướng thịt dê, mua mấy cái.
Vừa ăn hai cái, liền thấy mấy bên đường đang , kinh hỉ nàng, thôi.
Nàng qua, hỏi: “Ăn bánh nướng ?”
Mấy gã đàn ông cẩn thận nhận lấy, vui mừng kêu lên: “Ly lão đại!”
Người tới chính là Ngô Gầy và đám .
Bọn họ tối hôm qua tin Úc Ly trở về, phản ứng đầu tiên là căng da, đó mới phản ứng , bọn họ sớm cải tà quy chính, mấy năm nay an phận thủ thường, dù Ly lão đại trở về, bọn họ cũng cần sợ hãi.
Úc Ly dẫn bọn họ đến một quán ven đường chuyện, tìm hiểu tình hình huyện Sơn Bình hiện giờ, xem bọn họ tái phạm .
Mấy da đầu tê dại, vội vàng thề thốt, ngươi một lời một ngữ đem tình hình mấy năm nay cho nàng .
Mấy năm nay, vì huyện lệnh tương đối chú trọng bá tánh và trị an, tâm chỉnh đốn, ngay cả đám nha dịch cũng dám tùy ý ức h.i.ế.p bá tánh như , ai nấy đều trở nên công chính liêm khiết, cuộc sống của bá tánh cũng lên.
Huyện lệnh như , cũng là vì Úc Ly và Phó Văn Tiêu.
Huyện Sơn Bình xuất hiện một vị Vương gia, đương triều hoàng tử còn ở đây mấy năm. Nếu ngày nào đó bọn họ về thăm chốn cũ, trở huyện Sơn Bình…
Vậy khẳng định để bọn họ thấy bá tánh quyền đều sống , để cho họ ấn tượng .