Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 444:444
Cập nhật lúc: 2025-10-28 05:26:01
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy cũng coi như là con cháu công hầu, nhưng vị còn là cháu ngoại của hoàng đế.
Rõ ràng hoàng tử, nhưng vẫn đám hoàng tử , trở thành cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt của các hoàng tử. Thân phận thật tầm thường, hơn nữa còn vô cùng nhạy cảm.
“Còn ?” Uông cử nhân trong lòng thổn thức thôi, “Người ngoài đối với Phó hiền hiểu lầm nhiều. Rõ ràng Phó hiền là như , gán cho bao nhiêu tội danh. Cũng là do Phó hiền thiện tâm, hề biện giải, khiến cho hiểu lầm ngày càng sâu…”
Uông phu nhân: “…”
Bà ngay mà, dù Phó Văn Tiêu lai lịch bất phàm thế nào, trong mắt phu quân bà cũng chẳng là gì.
Thôi, sớm quen .
Uông phu nhân đột nhiên : “Phó lang quân tuy khôi phục phận, nhưng chắc hẳn quen ngài ở kinh thành ít. Nghe những vị hoàng tử … Phu quân sợ Phó lang quân liên lụy ?”
“Sợ gì chứ?” Uông cử nhân mấy để tâm, “Ta định triều quan, cần giả dối với bọn họ, gì đáng sợ? Cùng lắm thì chúng về huyện Sơn Bình, mở một thư viện, dạy học.”
“Còn về hai vị trưởng, dượng là Đế sư ở đó, chắc hẳn các vị hoàng tử cũng dám dễ dàng động đến họ.”
Uông phu nhân , mặt lộ nụ : “Phu quân thể nghĩ thông suốt là .”
Bà quý Úc Ly, tuy chuyện của đàn ông sẽ ảnh hưởng đến giao tình của bà và Úc Ly, nhưng thấy phu quân thể thấu cũng là điều .
Mặc dù với tính tình của ông, căn bản là lo lắng những chuyện .
**
Ở thôn trang hai ngày, họ liền trở về thành, đó bắt đầu chuẩn cho kỳ thi Đình.
Trước thi Đình hai ngày, thời tiết đột nhiên đổi, kéo đến một đợt rét nàng Bân.
Trời còn sáng rõ, phủ nhà họ Phó đèn đuốc sáng trưng.
Phó Văn Tiêu một bộ cống sĩ phục*, dáng cao ráo thẳng tắp. Dưới ánh đèn, khuôn mặt tuấn mỹ thêm vài phần nghiêm nghị, đoan trang tao nhã. Các hạ nhân nhà họ Phó thấy , trong phút chốc hoảng hốt như gặp vị Chỉ huy sứ Hoàng Thành Ti bên cạnh thánh nhân mấy năm về .
(Trang phục dành cho đỗ thi Hội)
Bộ cống sĩ phục là do của Lễ Bộ mang tới, còn một bộ tiến sĩ phục, để mặc lúc diễn đại điển truyền lô.
(*Lễ xướng danh các tân khoa tiến sĩ)
Lúc bộ quần áo đưa tới, chút , vẫn là do Chu thị tự sửa .
“Tiêu ca nhi mặc bộ thật.” Chu thị khen, mặt đầy vui mừng.
Cuối cùng cũng đến bước , đợi thi Đình qua , thánh nhân khôi phục phận cho Tiêu ca nhi, chuyện sẽ .
Úc Ly gật đầu, nghiêng đầu đ.á.n.h giá .
Phó Văn Tiêu vóc đặc trưng của phương Bắc, cao chân dài, mặc gì cũng , càng cần đến gương mặt nữa.
Nhìn thấy cảnh vui, trong lòng ít nhiều cũng sẽ vui vẻ.
Chuẩn cũng kha khá, Phó Văn Tiêu liền cửa.
Chàng sang với Úc Ly đang tiễn cửa: “Ly Nương, nàng ở nhà chờ , thi xong sẽ về ngay.”
Úc Ly gật đầu, theo bước lên xe ngựa rời .
Bên ngoài cửa cung, ít cống sĩ chờ sẵn ở đó.
Họ mặc đồng phục cống sĩ, chờ trong gió lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-444444.html.]
Thời tiết hôm nay thật sự , gió lạnh từng cơn, tuy mưa, nhưng ngọn gió xuân se lạnh vẫn thể đông cứng cả .
Chờ đến thời gian sai biệt lắm, quan viên Lễ Bộ đến dẫn các tân khoa cống sĩ cung thành.
Là Hội nguyên của kỳ thi Hội, Phó Văn Tiêu ở vị trí đầu tiên.
Quan viên Lễ Bộ thấy gương mặt quen thuộc , đặc biệt là khi ngước mắt sang, thấy thần sắc nghiêm nghị lạnh lùng của , suýt chút nữa chân mềm nhũn, liền quỳ xuống thỉnh an.
Mấy năm , khi Trấn Quốc công thế tử vẫn còn là Chỉ huy sứ Hoàng Thành Ti, ngầm châm biếm, hoàng tử mà còn hơn cả hoàng tử.
Các quan viên từng gặp qua đây, đều nhớ rõ uy phong đến nhường nào, bên cạnh thánh nhân, vĩnh viễn là đầu trong lòng thánh nhân, tất cả các hoàng tử đều xếp .
Cũng trách Trấn Quốc công mất, liền kẻ mạo hiểm tay với , trừ khử .
Quan viên Lễ Bộ cúi mắt, dám nhiều, đợi khi Kim Ngô Vệ soát xong, liền dẫn các tân khoa cống sĩ bên ngoài điện Hoàng Cực.
Điện Hoàng Cực là chủ điện của hoàng cung, thi Đình tổ chức tại đây.
Trong điện Hoàng Cực, ít quan viên chờ sẵn.
Họ đ.á.n.h giá các tân khoa cống sĩ bên ngoài, ánh mắt đều dừng vị Hội nguyên lang đầu, ánh mắt lấp lánh, nhưng một ai lên tiếng.
Trong điện vô cùng yên tĩnh.
Chờ một lát, cuối cùng vị hoàng đế trong bộ long bào màu vàng sáng xuất hiện, các quan viên vội vàng hành lễ bái kiến.
**
Sau khi tiễn Phó Văn Tiêu cửa, Úc Ly thấy buồn ngủ, liền giường đất ấm áp xem thoại bản.
Chỉ là xem một lát, chút tập trung, nàng trực tiếp bỏ sách qua một bên, sân luyện thể thuật.
Nàng cứ thế luyện một mạch đến khi trời sáng rõ.
Thời tiết tuy lạnh, nhưng nàng luyện đến mồ hôi đầm đìa. Các nha thấy nàng dừng , vội vàng vây quanh đưa nàng tắm, lo lắng sự đổi nóng lạnh đột ngột sẽ nàng bệnh.
Chờ Úc Ly thu xếp xong xuôi, Sở thiếu duật tới.
Hiện tại Sở thiếu duật là khách quen của Phó gia, cứ việc gì là chạy qua đây. Thụy Vương ngăn cản vài , thấy thật sự ngăn , đành mặc kệ , mắt nhắm mắt mở cho qua.
Dù chờ thi Đình, chừng thánh nhân sẽ sắp xếp cho một chức vụ, đến lúc đó chơi cũng thời gian mà chơi.
“Biểu tẩu!” Nhìn thấy Úc Ly, Sở thiếu duật căng thẳng : “Hôm nay biểu ca tham gia thi Đình, thế nào .”
Úc Ly sợ lây sự căng thẳng cho Chu thị, quả quyết : “Không , đây thường xuyên cung, quen thuộc trong đó, văn ở cũng như thôi, chắc chắn là giỏi nhất.”
Sở thiếu duật: “… Ồ.”
Chu thị che miệng , hỏi Sở thiếu duật ăn sáng , ăn liền bảo nhà bếp mang thêm đồ ăn tới.
Sở thiếu duật cũng khách khí, xuống ăn sáng cùng họ.
Sau bữa sáng, Chu thị : “Ly Nương, Tiêu ca nhi khi nào mới về, hai con việc gì thì ngoài chơi một lát .”
Đỡ hai đứa trẻ ở nhà suy nghĩ lung tung, bằng để họ ngoài dạo.
Thư Sách
Úc Ly từ chối, cùng Sở thiếu duật cửa.
Sở thiếu duật chuyện gì , hôm nay vốn định ở Phó gia đợi tin tức.
Chỉ là khi cửa, phát hiện Úc Ly cứ lang thang quanh các phố lớn ngõ nhỏ gần đó, khỏi chút buồn bực, hỏi: “Biểu tẩu, ?”
“Đi dạo loanh quanh thôi.”
Úc Ly dạo loanh quanh, chính là thấy chỗ nào du côn lưu manh, liền chạy đến đó, đó đ.á.n.h cho đám du côn lưu manh đó một trận, bắt chúng cải tà quy chính.
Sở thiếu duật: “…”
Làm gì ?
“Cũng gì cả.” Úc Ly , “Để cho bọn họ an phận một chút, đừng lúc nào cũng ức h.i.ế.p bá tánh vô tội.”
Bất kể nơi nào cũng sẽ những kẻ du côn lưu manh nghề nghiệp, thậm chí lúc đám du côn còn nhận tiền thuê của khác, gây phiền phức cho .
Lúc cửa hàng của Úc Kim gây phiền phức, chính là do Tam hoàng tử phái đến cố tình .
Khi Úc Ly đem chuyện cho Sở thiếu duật , tức giận bất bình: “Hành vi như thật sự quá bỉ ổi! Thuộc hạ hành xử như , thể thấy Tam hoàng tử cũng chẳng gì.”
Hắn lớn lên ở kinh thành, đối với các vị hoàng tử cũng mấy phần kính sợ, cũng chẳng tình cảm gì.
Hơn nữa mấy năm về kinh , gặp một chuyện, kỳ thực cũng mấy thích các vị hoàng tử đó, ai cũng giống minh quân.
Sở thiếu duật cảm thấy lúc Úc Ly đ.á.n.h đám du côn lưu manh ức h.i.ế.p bá tánh trông vô cùng nhanh nhẹn, còn phần khí phách hơn cả nam nhân, càng thêm sùng bái nàng.
Cuối cùng, nhịn hỏi: “Biểu tẩu, học võ công gì , thể dạy cho ?”
Úc Ly thần sắc khựng , đầu , thấy bộ dạng ấm nhà cưng chiều của , chỉ sợ chịu nổi khổ cực.
“Dạy ngươi cũng , nhưng sẽ khổ, mệt.” Nàng nhắc nhở.
Sở thiếu duật vỗ n.g.ự.c bảo đảm: “Không sợ, dù khổ dù mệt thế nào, cũng sẽ kiên trì!”
“Được!” Úc Ly , “Chọn ngày bằng gặp ngày, hôm nay bắt đầu học luôn .”
Sở thiếu duật: “…”