Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 436:436
Cập nhật lúc: 2025-10-28 04:50:18
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chia tay Sở thiếu duật, Úc Ly liền đến phủ công chúa.
Đến phủ công chúa, xuống xe, nàng hôm nay phủ công chúa khách tới.
“Ai ?” Úc Ly chút tò mò.
Từ khi Nguyên An trưởng công chúa về kinh, phủ công chúa liền đóng cửa từ chối tiếp khách, lý do đưa là sức khỏe Nguyên An trưởng công chúa , cần tĩnh dưỡng. Ngày thường căn bản ai đến, thể thấy những đó đối với Nguyên An trưởng công chúa hiện tại cũng kiêng dè.
Nha đến đón nàng : “Là Phúc Tuệ công chúa ạ.”
Úc Ly bừng tỉnh.
Từ gặp Phúc Tuệ công chúa ở thi họa hội năm ngoái, nàng đặc biệt tìm hiểu về vị công chúa lão hoàng đế sủng ái .
Có lẽ vì thánh sủng, Phúc Tuệ công chúa hành sự cực kỳ tùy tiện, chuyện công chúa nên , chuyện nên , nàng đều cả, sống một cách ngang tàng tùy ý.
Cũng sống một cách khiến cho nữ tử thiên hạ đều ghen tị.
Người đời đ.á.n.h giá về nàng khen chê lẫn lộn, nhưng điều đó cũng ảnh hưởng gì, Phúc Tuệ công chúa vẫn cứ theo ý .
Nguyên An trưởng công chúa và Phúc Tuệ công chúa đang ở noãn các bên , lúc Úc Ly tới, xa xa thấy tiếng trong trẻo của Phúc Tuệ công chúa.
(Phòng nhỏ sưởi ấm)
Chờ nàng , liền thấy Phúc Tuệ công chúa sạp, hứng thú bừng bừng gì đó với Nguyên An trưởng công chúa.
Nguyên An trưởng công chúa dáng đoan chính, cử chỉ ưu nhã, mỉm lắng .
Nhìn thấy Úc Ly, mắt Phúc Tuệ công chúa sáng lên, nhảy xuống sạp, nhào về phía nàng.
Úc Ly hình khẽ động, Phúc Tuệ công chúa bổ nhào . Thấy nàng mất đà sắp ngã, Úc Ly đưa tay kéo ống tay áo nàng , nhẹ nhàng giữ .
Tất cả diễn trong nháy mắt, xung quanh chỉ thấy thể Phúc Tuệ công chúa lảo đảo giữa trung, mánh khóe bên trong, chỉ Phúc Tuệ công chúa là cảm nhận chuyện xảy trong khoảnh khắc đó.
Nàng nhân cơ hội níu lấy tay áo Úc Ly, : “Biểu tẩu, gặp mặt .”
Tiếng “Biểu tẩu” nàng gọi tự nhiên, khác với giọng điệu vui vẻ nhẹ nhàng của Sở thiếu duật, mà mang theo một chút thành phần trêu chọc.
Úc Ly “ừ” một tiếng, đến thỉnh an Nguyên An trưởng công chúa, xuống bên cạnh bà.
Phúc Tuệ công chúa cũng qua, khúc khích với Nguyên An trưởng công chúa: “Cô mẫu, hôm nay con đến đây, chính là để tìm biểu tẩu, gặp nàng một cũng dễ dàng.”
Nguyên An trưởng công chúa thản nhiên uống , hỏi: “Con tìm Ly Nương gì?”
“Tự nhiên là cảm tạ ân cứu mạng của nàng đêm Nguyên Tiêu.” Phúc Tuệ công chúa sảng khoái .
Nguyên An trưởng công chúa động tác khựng , thuận tiện hỏi về chuyện . Chờ Phúc Tuệ công chúa xong, bà nhíu mày: “Kẻ nào to gan như ?” Lại dám mưu hại công chúa đương triều.
Phúc Tuệ công chúa thèm để ý : “Dù cũng là mấy kẻ ưa , ghen tị phụ hoàng sủng ái thôi.”
Nghe , Nguyên An trưởng công chúa bình tĩnh liếc nàng một cái, dời ánh mắt .
Úc Ly đó ăn uống, cũng quan tâm đến cuộc chuyện của hai cô cháu .
Phúc Tuệ công chúa hiển nhiên hứng thú với nàng, : “Biểu tẩu, lúc đó đạp lên hoa đăng mặt sông để đến cứu , thật lợi hại nha…”
Kỳ thực thấy cảnh tượng đó nhiều lắm, lúc đó trời tối, sự chú ý của đều đổ dồn rơi xuống nước, để ý nhiều đến những chuyện đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-436436.html.]
Phúc Tuệ công chúa trong lòng mấy tin tưởng, lúc cố tình nhắc đến cũng là để thăm dò.
Thế nhưng, thấy Úc Ly lên tiếng, tim Phúc Tuệ công chúa khẽ nhảy lên, hiểu rằng thể đó là sự thật, nàng trợn tròn mắt.
Phúc Tuệ công chúa như đùa: “Biểu tẩu, nếu là thê tử của Phó biểu ca thì , thể mời hộ vệ.”
Trong hộ vệ của nàng cũng một vài nữ tử, dù lúc nữ hộ vệ tiện lợi hơn nam hộ vệ nhiều.
Hơn nữa, thực lực cường đại của Úc Ly, quả thật khiến cảm thấy an .
Nguyên An trưởng công chúa ngước mắt lên, đôi mắt phượng lạnh lùng qua: “Đừng bậy.”
Tim Phúc Tuệ công chúa khẽ run lên, nhanh rộ lên: “ là bậy, biểu tẩu đừng để trong lòng.”
Tiếp đó, nàng kéo Úc Ly hỏi đông hỏi tây, Úc Ly phản ứng lãnh đạm, nàng cũng để ý.
“ , hôm nay thi Hội bắt đầu, Phó biểu ca cũng tham gia kỳ thi đúng ?” Phúc Tuệ công chúa đột nhiên hỏi.
Úc Ly ngước mắt nàng , cuối cùng cũng chút phản ứng: “ .”
Phúc Tuệ công chúa : “Với văn tài của Phó biểu ca, khẳng định thành vấn đề. Năm đó những vị đại nho dạy đều từng khen ngợi, là rường cột quốc gia. Đế sư cũng văn tài học thức của cực , nếu tham gia khoa cử, chính là bắt nạt khác.”
Khóe môi Nguyên An trưởng công chúa lộ nụ : “Không còn cách nào khác, Tiêu Nhi trải qua kiếp nạn , phận, về kinh cũng dám, chỉ thể tham gia khoa cử, công danh , mới phụ sự dạy dỗ ngày xưa của thánh nhân.”
Phúc Tuệ công chúa xong, cũng khen: “Phó biểu ca thật lợi hại, nếu là bình thường, lẽ cả đời cũng chỉ thể lưu phương nam, lãng phí hơn nửa đời .”
“Là tự nó cố gắng.”
“…”
Úc Ly cuộc đối thoại của hai cô cháu , thâm ý gì, chỉ cảm thấy các nàng hình như đều đang khen Phó Văn Tiêu.
Nàng Phúc Tuệ công chúa, vị công chúa miệng lưỡi thật lanh lợi.
Phúc Tuệ công chúa ở phủ công chúa chơi cả ngày mới cáo từ rời .
Lúc rời , nàng : “Biểu tẩu, hôm khác rảnh, mời ngoài chơi, nhất định nể mặt nha.”
Úc Ly hứng thú nhàn nhạt: “Để hãy .”
Phúc Tuệ công chúa đối với sự lãnh đạm của nàng cũng để ý, lên xe ngựa.
Khi xe ngựa rời khỏi phủ công chúa, nụ mặt nàng tắt ngấm, thần sắc trông chút lạnh lẽo.
Nha bên cạnh chút bất bình: “Công chúa, ngài hà tất chịu mặt lạnh của nàng , nữ tử nông thôn thật …”
Lời còn xong, liền thấy sắc mặt lạnh lùng của Phúc Tuệ công chúa, nha mặt trắng bệch, vội vàng quỳ xuống.
Phúc Tuệ công chúa : “Lời bổn cung thích , đừng nữa.”
Thư Sách
“Vâng…”
Phúc Tuệ công chúa mân mê lò sưởi tay pháp lang kết ti trong tay, chậm rãi : “Trên đời , kẻ bản lĩnh khoác lác thì nhiều, bản lĩnh chỉ như lông phượng sừng lân, bản lĩnh cậy tài khinh thì càng hiếm. Những kỳ nhân như cũng cần nịnh nọt quyền quý, phần lớn màng danh lợi, lãnh đạm một chút cũng là lẽ thường tình.”
(*Một kỹ thuật tráng men trang trí đồ kim loại)
Nha xong ngẩn , chút hiểu ý của công chúa, kinh ngạc : “Công chúa, lẽ nào Phó thế tử phu nhân thật sự là kỳ nhân dị sĩ gì đó?”
Rõ ràng trông chỉ là một cô nương mảnh khảnh yếu đuối, hơn nữa lúc nào cũng thấy ăn, giống như một cái thùng cơm .
Đương nhiên, việc đêm đó nàng cứu công chúa cũng là sự thật thể chối cãi, đúng là chút bản lĩnh. Còn chuyện nàng lúc đó từ bờ sông đạp lên hoa đăng giữa sông mà đến, kỳ thực đa đều tin.
Hoa đăng giữa sông nhẹ tênh, thể chịu sức nặng của một , chẳng sẽ rơi tõm xuống sông ?
Phúc Tuệ công chúa hừ một tiếng.
Lần đến phủ Nguyên An trưởng công chúa, ngoài việc thăm cô mẫu , nàng quả thật là gặp Úc Ly.