Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 432:432

Cập nhật lúc: 2025-10-27 10:13:07
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

“Phúc Tuệ, chứ?”

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử đều bày tỏ vẻ mặt quan tâm.

Phúc Tuệ công chúa mặc kệ bọn họ. Nàng cứu lên , hai mới mò tới, nàng căn bản cảm nhận sự quan tâm, chỉ thấy phiền chán.

Phúc Tuệ công chúa giọng bực bội: “Không , chỉ là rơi xuống nước, giờ vẫn còn hoảng sợ, trong lòng khó chịu! Hai vị hoàng , thứ cho hoàng thể tiếp đãi.”

Nói xong liền xoay trở khoang thuyền.

Tam hoàng tử và Lục hoàng tử bẽ mặt, nổi giận nhưng nhịn xuống.

Không lâu , Anh quốc công thế tử bước lên thuyền hoa của Phúc Tuệ công chúa.

Hắn đại diện cho Lục hoàng tử đến thăm Phúc Tuệ công chúa.

Nếu là khác, Phúc Tuệ công chúa lười để ý, nhưng Anh quốc công thế tử thì nàng vẫn nể mặt vài phần. Năm đó khi mẫu phi nàng còn sống, Anh quốc công phu nhân từng chiếu cố mẫu phi, ân tình nàng vẫn luôn ghi nhớ.

Triệu Sưởng thấy Phúc Tuệ công chúa ngoài sắc mặt tái nhợt thì tinh thần cũng tệ, liền yên tâm, hỏi: “Sao rơi xuống nước?”

Phúc Tuệ công chúa mặt lạnh như tiền: “Chuyện sẽ tự tra.”

Thấy sắc mặt nàng , Triệu Sưởng thức thời hỏi nhiều, ngược hỏi: “Nghe cứu , đó ?”

Phúc Tuệ công chúa liếc một cái: “Đi .”

“Đi ? Có là ai ?” Triệu Sưởng chút kinh ngạc, với tính tình của Phúc Tuệ công chúa, đáng lẽ sẽ giữ đó mới đúng.

Lúc , liền thấy Phúc Tuệ công chúa mỉm , chút đắc ý : “Ta đương nhiên phận của nàng , nhất định đoán .”

Triệu Sưởng chút tò mò: “Là ai?”

Xem thần sắc của nàng , dường như phận cứu nàng tầm thường, hơn nữa còn là loại khiến nàng nghi ngờ.

Nàng rơi xuống nước, liền xuất hiện cứu, khỏi nghi ngờ là cố ý sắp đặt . Bởi vì quá trùng hợp, sẽ dễ nghi ngờ kẻ hại nàng rơi xuống nước và cứu nàng là cùng một giuộc.

Phúc Tuệ công chúa sảng khoái : “Là thê tử của Phó Tiêu.”

“Phó Tiêu?” Triệu Sưởng vẻ mặt ngạc nhiên.

Phúc Tuệ công chúa gật đầu: “Nếu là khác, còn nhận , nhưng nếu là Phó Tiêu, hóa thành tro cũng nhận .”

Triệu Sưởng cạn lời nàng , nhịn hỏi: “Ngươi vẫn hết hy vọng với Phó Tiêu ?”

“Liên quan gì đến ?” Phúc Tuệ công chúa lườm một cái.

Triệu Sưởng lắc đầu, đúng là liên quan đến , chỉ là…

“Công chúa, nể tình chúng quen , chỉ nhắc nhở , tính tình của Phó Tiêu dễ khống chế . Nếu cưới , mấy năm xin thánh nhân ban chỉ , với sự sủng ái của thánh nhân dành cho , thuận theo? Hơn nữa bây giờ cưới vợ, dù là công chúa, nếu nhúng tay hôn nhân của , e là…”

Phúc Tuệ công chúa bất mãn : “Trong lòng , lẽ nào là loại giật chồng cướp vợ ?”

Triệu Sưởng thầm nghĩ, cũng chắc. Bị ngươi, Phúc Tuệ, hại cũng ít nam nhân . Phó Tiêu là ngươi chiếm , nên mới càng cố chấp, nhất định .

Phúc Tuệ công chúa mặc kệ : “Ta việc gì, thể .”

Triệu Sưởng lệnh đuổi khách, cũng để ý, thong thả ung dung dậy.

“Còn nữa, đừng linh tinh với bọn họ, đỡ bọn họ tự rước phiền não, tưởng rằng sẽ vì Phó Tiêu mà gì đó mặt phụ hoàng.” Phúc Tuệ công chúa cảnh cáo.

Triệu Sưởng đáp một tiếng: “Ta tự nhiên sẽ , nhưng nếu mấy vị điện hạ tự điều tra , thì liên quan đến .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-432432.html.]

“Huynh cứ ngậm miệng .”

Triệu Sưởng , tiêu sái rời .

**

Trở bờ, Phó Văn Tiêu thấy Úc Ly một bộ quần áo khác, xoa đầu nàng, gì, chỉ hỏi: “Có đói ?”

“Không đói lắm.” Úc Ly . Nàng chỉ thuận tay cứu , cũng tiêu hao gì nhiều.

Tuy , Phó Văn Tiêu vẫn mua mấy món ăn vặt ven đường đút cho nàng.

Úc Ly đẩy mặt nạ lên, tay cầm giấy dầu bọc đồ ăn, ăn dạo.

Cả hai đều để chuyện trong lòng, tựa như việc Úc Ly cứu một con ch.ó con mèo con ven đường , hết sức đơn giản.

Nàng cứu nhiều , thêm một vị công chúa cũng gì khác biệt.

Mãi đến khi thời gian còn sớm, hai mới về nhà.

Úc Ly đem chiếc đèn lồng con thỏ Phó Văn Tiêu mua treo trong thư phòng, xem như kỷ niệm.

Nàng ngắm nghía một lát, chọc chọc đầu con thỏ, Phó Văn Tiêu đến kéo rửa mặt nghỉ ngơi.

* Tết Nguyên Tiêu qua , thời tiết kinh thành cũng khá hơn mấy, tuyết vẫn rơi lác đác vài trận.

Mấy ngày , Úc Ly và Phó Văn Tiêu nhận tin, Nguyên An trưởng công chúa về kinh, hơn nữa là do thánh nhân tự phái Vũ Lâm Quân đón bà về.

Ngày Nguyên An trưởng công chúa về kinh, ít đều thấy xa giá của công chúa rầm rộ tiến thành.

Người trong kinh nghĩ thế nào ai , nhưng đối với các cử nhân sắp tham gia thi Hội mà , những chuyện liên quan đến họ, họ cũng để tâm đến một vị công chúa im lặng tiếng nhiều năm.

Phó Văn Tiêu vẫn luôn đóng cửa sách, phảng phất như sự náo nhiệt bên ngoài liên quan gì đến .

Đêm đó, khi đêm khuya, Úc Ly dắt theo Phó Văn Tiêu trèo lên nóc nhà ngoài, đến công chúa phủ.

Công chúa phủ yên tĩnh, khuôn viên bên trong cực kỳ rộng lớn, quen thuộc, khó phân biệt đông tây nam bắc.

Phó Văn Tiêu quen thuộc nơi , dẫn Úc Ly chính viện của công chúa phủ.

Lần họ trèo nóc nhà, mà là gõ cửa. Cửa chính viện mở , bà tử gác cổng viện thấy họ liền tươi rạng rỡ.

“Thế tử, thế tử phu nhân, hai vị đến . Điện hạ đang chờ hai vị bên trong.”

Hai tiến chính viện, dọc đường gặp nào khác.

Họ phòng ngủ của chính viện, thấy Nguyên An trưởng công chúa. Sắc mặt bà tái nhợt, thần sắc chút tiều tụy, uể oải ở đó.

Úc Ly thấy , vội vàng tới, truyền cho bà một ít dị năng.

Phó Văn Tiêu cũng lo lắng bà.

Thấy hai đứa trẻ lộ vẻ lo lắng, Nguyên An trưởng công chúa : “Yên tâm, sức khỏe của .”

Thư Sách

Nói xong, bà nén mà che miệng ho khan, cơn ho vẻ nghiêm trọng. Úc Ly vội vàng vỗ lưng cho bà, Như ma ma bên cạnh vẻ mặt nôn nóng, gì đó nhịn xuống.

Một lúc lâu , Nguyên An trưởng công chúa cuối cùng cũng ngưng ho, : “Sau các con cần nửa đêm bôn ba ngoài thăm nữa, gặp cứ trực tiếp đến công chúa phủ là .”

Úc Ly đồng ý.

Phó Văn Tiêu gương mặt tái nhợt tiều tụy của mẫu , thấp giọng hỏi: “Người gặp thánh nhân ?”

Như ma ma và Ngọc Trúc đám thức thời lui .

Nguyên An trưởng công chúa dựa một chiếc gối tựa mềm màu đen, khẽ “ừ” một tiếng, bình thản : “Qua rằm Nguyên Tiêu, ngài đến hành cung, gặp một .” Sau đó bà tự giễu một tiếng: “Vị thánh nhân của chúng cũng là hoài niệm tình cũ. Thời niên thiếu, Tông Tự từng cứu ngài một mạng, ngài vẫn luôn ghi nhớ ân cứu mạng của Tông Tự. Đối với cái c.h.ế.t của Tông Tự, ngài vẫn luôn áy náy.”

Phó Văn Tiêu bà một lúc lâu, : “Mẫu , bảo trọng sức khỏe.”

“Ta sẽ.” Nguyên An trưởng công chúa mỉm , “Ta còn nhiều việc , sẽ đem sức khỏe của đùa.”

Loading...