Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 428:428
Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:13:02
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Văn Tiêu bật , đây là vui đến mức nào chứ?
Nguyên An trưởng công chúa cũng che miệng , cảm thấy nàng con dâu thật sự khiến thể yêu thích. Tính tình thẳng thắn, vui đều thể hiện hết ngoài, miệng ngọt, lúc nào cũng trúng lời ý .
Trên nàng một sức hút độc đáo, tiếp xúc với nàng sẽ tự chủ mà nàng hấp dẫn.
Nguyên An trưởng công chúa thầm thở dài, cũng chẳng trách con trai một lòng một đều đặt nàng, thậm chí nguyện ý vì nàng mà vứt bỏ cả nguyên tắc.
Đời ngắn ngủi, gặp một thích hề dễ dàng.
Càng khó hơn nữa là khi họ lưỡng tình tương duyệt, phảng phất như mệnh trời định.
Úc Ly nhận lì xì thì vô cùng cao hứng. Nàng một vòng quanh Thanh Tiêu điện, cũng phát lì xì cho các cung nhân.
Nàng bây giờ tiền, lúc phát lì xì cũng đặc biệt hào phóng, ngay cả con mèo béo Bạch Phỉ Thúy cũng một bao.
Đáng tiếc, so với bao lì xì của nàng, Bạch Phỉ Thúy càng hy vọng nàng đừng chú ý đến nó thì hơn. Một con mèo như nó thật sự chịu nổi sự nhiệt tình của nàng.
Các cung nhân nhận lì xì đều khúc khích chúc mừng năm mới, nơi nào nàng qua, nơi đó đều rộn rã tiếng vui vẻ.
Buổi tối, khi ăn bữa cơm chiều cùng Nguyên An trưởng công chúa, hai chuẩn rời .
Ngày mai là mùng Hai Tết, theo tục lệ, là ngày con gái xuất giá về nhà đẻ.
nhà đẻ và các tỷ của Úc Ly đều ở đây, nên cách nào về nhà đẻ. đó, họ thể xem hội chùa trong thành. Trong dịp Tết, trong thành ít hội chùa, náo nhiệt vô cùng.
Lúc Nguyên An trưởng công chúa tiễn họ rời , bà đột nhiên : “Tiêu Nhi, Ly Nương, thời gian các con cần qua đây nữa.”
Úc Ly khó hiểu bà.
Phó Văn Tiêu hiểu ý ngay, hỏi: “Mẫu , định về thành ?”
Nguyên An trưởng công chúa khẽ “ừ” một tiếng. Bà siết chiếc áo choàng giữ ấm , giữa đại điện trống trải, ánh đèn lay động bóng hình bà.
Dáng bà cao gầy mà thẳng tắp, trầm tĩnh đó, giọng uyển chuyển mà đầy nội lực: “Con về kinh, cũng thể cứ ở mãi trong hành cung. Hai con chúng , khẳng định đều về kinh, đỡ để đám đó thăm dò ngừng.”
Phó Văn Tiêu gì, chỉ hỏi: “Đại khái là khi nào ạ?”
“Qua rằm Nguyên Tiêu .” Nguyên An trưởng công chúa , “Cũng để cho bọn họ ăn Tết cho ngon .”
**
Trở căn nhà trong thành, khi báo một tiếng với Chu thị đang chờ, Phó Văn Tiêu và Úc Ly liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Trong màn trướng, ánh sáng mờ ảo, nhưng Úc Ly thấy buồn ngủ.
Nàng hỏi: “Tiêu ca nhi, mẫu thật sự về thành ?”
“ .”
Úc Ly hỏi: “Lão hoàng đế… cữu cữu của , sẽ để bà về ?”
Tuy lão hoàng đế lắm, nhưng nàng quyết định là lễ phép, thể gọi thẳng là lão hoàng đế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-428428.html.]
“Sẽ.” Phó Văn Tiêu nhẹ giọng , “Mẫu rốt cuộc cũng là của thánh nhân, thánh nhân bao giờ g.i.ế.c bà .”
Úc Ly chút nghi hoặc: “Vậy chuyện trúng độc năm đó, cả độc mẫu nữa… thì tính ?”
Ai bản lĩnh lớn như , thể động thủ hạ độc bọn họ?
Phó Văn Tiêu im lặng một lát, khẽ vuốt tóc nàng, : “Tâm tư của thánh nhân khó dò, nhưng đối với thánh nhân mà , mẫu còn sống thì hơn nhiều so với việc bà c.h.ế.t . Còn về độc …” Chàng bình tĩnh , “Không liên quan đến thánh nhân. Là do tài nghệ bằng , kẻ khác nhân cơ hội hạ độc, lấy mạng .”
Úc Ly kiên trì hỏi: “Rốt cuộc là ai hạ độc ?”
Nàng cố chấp về điểm , rõ ràng mới , thể để hạ độc nữa.
Phó Văn Tiêu chần chừ một lát, cuối cùng : “Là Hiền phi trong cung.”
Quả nhiên, liền thấy nàng lộ vẻ mặt mơ màng.
Đến cả đám vương công quý tộc trong kinh thành nàng còn phân biệt rõ, huống chi là phi tần trong thâm cung, thấy cũng gì lạ.
“Hiền phi là mẫu phi của Nhị hoàng tử và Bát hoàng tử. Năm đó Nhị hoàng tử phế, liên quan đến một chút, nên bà báo thù cho con trai.” Phó Văn Tiêu chậm rãi giải thích, “ chỉ dựa một Hiền phi thì khó thành sự, còn những khác cũng nhúng tay .”
Úc Ly: “Còn ai nữa?”
Lần Phó Văn Tiêu , chỉ lắc đầu với nàng: “Ngủ thôi, những chuyện nàng cần bận tâm, cứ giao cho mẫu là .”
Chàng hy vọng kéo nàng chuyện , nàng chỉ cần mỗi ngày đều sống vui vẻ như là .
Mẫu cũng ý .
Úc Ly chút nghi hoặc: “Giao cho mẫu ?”
Thư Sách
“ .” Phó VănTiêu ôm nàng xuống, “Chờ sức khỏe mẫu hồi phục…”
Đến lúc đó, nợ cũ cần lật , ân oán cần tính, đều sẽ tính toán một lượt.
Úc Ly “ồ” một tiếng. Tuy nàng tưởng tượng cảnh Nguyên An trưởng công chúa nắm quyền thế tung hoành ngang dọc, nhưng nghĩ đến khí độ trí tuệ và sự tự tin thong dong mà bà thường thể hiện, khiến tin tưởng bà một cách khó hiểu.
Có thể , từ khi đến thế giới , Nguyên An trưởng côngchúa là phụ nữ đặc biệt nhất mà nàng từng thấy.
Cũng là phụ nữ quyền cao chức trọng nhất mà nàng từng gặp.
Chỉ qua vài lời bâng quơ, thể phác họa hình ảnh một vị công chúa tay cầm quyền thế, hơn nữa vị công chúa vô cùng lý trí và khắc chế, là một lãnh đạo sức hút.
“Được , ngủ thôi.” Phó Văn Tiêu hôn lên mắt nàng, “Ngày mai còn dạo hội chùa nữa.”
Sự chú ý của Úc Ly nhanh chóng chuyển sang hội chùa, đặc biệt là khi hội chùa ở kinh thành gì ngon, gì vui, nàng càng thêm háo hức, hỏi: “Trước đây từng hội chùa bao giờ ?”
“Chưa từng.” Phó Văn Tiêu , “Trước bận, quanh năm suốt tháng chẳng mấy ngày nghỉ, gì thời gian rảnh hội chùa, phần lớn đều là thuộc hạ kể .”
Kỳ thực thích những nơi náo nhiệt, dù rảnh rỗi, cũng sẽ đến đó.
Phần lớn thời gian, thích ở trong nhà, yên tĩnh sách, cứ như trải qua cả ngày.
Úc Ly hỏi qua về cuộc sống đây của , khi còn là Chỉ huy sứ Hoàng Thành Ti, mỗi ngày ngoài công việc , thời gian còn đều ở trong nhà, nàng cảm thấy sống thật khô khan vô vị.
Đương nhiên, cuộc sống của nàng cũng khô khan, nhưng khi đó điều kiện, thế giới loài quá nguy hiểm, đòi hỏi các chiến binh ngừng bôn ba chiến đấu, tự nhiên là khác hẳn.
Phó Văn Tiêu : “Đó là , sẽ như nữa. Bởi vì A Ly ở đây, càng thích cùng A Ly du ngoạn khắp nơi.”
Úc Ly vui, : “Nên việc thì việc, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, kết hợp việc và nghỉ ngơi, cơ thể mới thể khỏe mạnh .”
Chàng bật .