Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 409

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:03:30
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Cả ngày hôm nay, tinh thần của Nguyên An trưởng công chúa đều .

Chạng vạng, Như ma ma bưng t.h.u.ố.c tới, thấy nàng đổi sắc uống cạn chén thuốc, bèn vui mừng : “Điện hạ, hôm nay tinh thần của ngài khá hơn nhiều .”

Ngọc Trúc cũng vui vẻ : “Hôm qua điện hạ ngủ cũng an .”

Kể từ khi đông, Nguyên An trưởng công chúa ốm một trận, bệnh tình nghiêm trọng. Tuy mỗi ngày hôn mê một thời gian dài, nhưng ngay cả trong lúc hôn mê cũng an , thỉnh thoảng sẽ giật tỉnh mộng, ngủ hề ngon giấc.

Vậy mà hôm qua, khi nghỉ ngơi rạng sáng, ngài ngủ vô cùng an .

“Vậy ?” Nguyên An trưởng công chúa thản nhiên , “Chắc là do Tiêu Nhi trở về, thấy nó mạnh khỏe, bổn cung thấy lòng vui vẻ, thể tự nhiên cũng bớt khó chịu, thể ngủ một giấc thật say.”

Hai thấy lý, tục ngữ câu, gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái.

Công chúa trong lòng vẫn luôn canh cánh về thế tử, nay thấy bình an vô sự, mẫu tử cuối cùng cũng đoàn tụ, tâm tình lên, chừng thể cũng sẽ khỏe khoắn hơn một chút.

Đột nhiên, Như ma ma lộ vẻ chần chờ.

Nguyên An trưởng công chúa : “Ma ma, chuyện gì cứ thẳng.”

Như ma ma ở bên cạnh hầu hạ cả đời, trung thành tận tâm với nàng, Nguyên An trưởng công chúa đối với những tâm phúc lớn tuổi , phần lớn thời điểm đều tương đối khoan dung.

Như ma ma : “Điện hạ, thể thế tử an khang, là vị thần y nào chữa khỏi, thể …”

Năm đó khi Chu Tố Nương mang theo thế tử nam hạ, bọn họ đều tình hình của thế tử.

Thân trúng kịch độc, sống mấy năm.

Ngay cả thái y trong cung cũng kết luận, nhiều nhất chỉ thể sống thêm ba năm.

Vậy mà giờ đây, thế tử chỉ còn sống, mà trông còn khỏe mạnh, bình yên vô sự.

Chắc hẳn ở phương nam gặp thần y nào đó, chữa khỏi bệnh cho ngài .

Như ma ma cầu gì khác, chỉ mong tìm vị thần y chữa khỏi cho thế tử, để ngài cũng chữa bệnh cho công chúa. Bà thật sự đành lòng công chúa ốm yếu như , cuối cùng rơi kết cục .

Ngọc Trúc , thần sắc cũng chút khẩn trương.

Thấy thế tử vẫn bình an, nàng tự nhiên là vui mừng, nhưng cũng hy vọng công chúa thể sống sót giống như thế tử. Rõ ràng tình hình của công chúa còn nghiêm trọng như thế tử lúc , nhất định thể chữa khỏi.

Nguyên An trưởng công chúa , một tiếng, : “Tiêu Nhi trở về, quả thật mang về cho một vị thần y.”

“Thật ?!”

Hai kích động nàng, chờ đến khi thấy Nguyên An trưởng công chúa gật đầu khẳng định, các nàng kìm vui mừng đến phát .

Nguyên An trưởng công chúa dặn dò: “Có điều, chuyện các ngươi , đừng đồn ngoài.”

Hai lập tức nghiêm mặt, rối rít đồng ý.

Thư Sách

Tuy trong điện Thanh Tiêu đều là của , nhưng cũng sợ tai vách mạch rừng, chuyện càng ít càng , tránh sinh thêm rắc rối.

Đang , liền thấy Phó Văn Tiêu cùng Úc Ly tới.

Mùa đông ngày ngắn đêm dài, mắt thấy trời sắp tối, hai đến từ biệt Nguyên An trưởng công chúa, đợi trời tối hẳn sẽ rời .

Nguyên An trưởng công chúa mỉm đón họ xuống, bảo Ngọc Trúc chuẩn ít nước điểm tâm.

“Đã chuẩn xong ạ.” Ngọc Trúc bày bánh , khúc khích : “Thế tử phu nhân cứ việc ăn, đủ nô tỳ bảo nhà bếp thêm.”

Không chỉ Ngọc Trúc, mà cả Như ma ma cũng với vẻ mặt hiền hòa.

Úc Ly bọn họ, xem chuyện là "thùng cơm" trong điện Thanh Tiêu cả .

Nhìn bánh họ chuẩn , bày đầy cả bàn, mỗi loại mỗi khác, trông vô cùng ngon mắt.

Úc Ly khách khí, nàng ăn nhiều một chút, lát nữa còn hồi phục dị năng để trị liệu cho công chúa " chồng" mới .

Nguyên An trưởng công chúa thấy nàng đó ngoan ngoãn ăn điểm tâm, cũng quấy rầy, đầu chuyện với con trai.

“Tiêu Nhi, tối nay các con ?” Nàng hỏi con trai: “Không ở thêm mấy ngày ?”

Hai con mấy năm gặp, suýt nữa sinh tử cách biệt, trong lòng nàng mong con trai và con dâu ở thêm mấy ngày. Chỉ cần các con rời khỏi điện Thanh Tiêu, bên ngoài sẽ phát hiện.

Phó Văn Tiêu : “Trời tối . Vú nuôi lo lắng cho ngài, còn đang ở nhà chờ tin chúng con, Yến Sanh và Yến Hồi cũng ở đó.”

Nguyên An trưởng công chúa sững sờ, hỏi: “Hai đứa nhỏ đó giờ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-409.html.]

“Bọn trẻ lớn lên khá , chỉ là tính tình nhút nhát, cần rèn luyện thêm.” Phó Văn Tiêu : “Sau chờ chúng lớn hơn chút, dẫn ngoài rèn luyện nhiều là .”

Nguyên An trưởng công chúa , ít nhiều chút mất mát.

Tuy nàng cố kìm nén, nhưng mặt vẫn lộ một chút.

Lúc , Úc Ly mở miệng : “Mẫu , tối nay chúng con về thành, tối mai sẽ qua thăm ngài.”

Nàng khuôn mặt công chúa " chồng", nàng và Phó Văn Tiêu trông giống , dáng vẻ thất vọng của mỹ nhân thật khiến đành lòng.

Nàng đặt Phó Văn Tiêu trong lòng, tự nhiên thể thấy công chúa " chồng" trông giống hệt thất vọng. Thấy nàng thất vọng, cũng giống như thấy Phó Văn Tiêu thất vọng, liền nhịn thỏa mãn họ.

Nguyên An trưởng công chúa hiếm khi ngẩn : “Tối mai qua?”

Ngay cả Như ma ma và Ngọc Trúc hầu bên cạnh cũng chút kinh ngạc.

Thì bọn họ chỉ tới một chuyến, mà còn định tối nào cũng tới ? Các nàng còn tưởng rằng, hai tốn bao công sức mới đây, nào ngờ bọn họ ý định , xem hành cung như sân nhà , đến là đến, để ý thời gian.

Không đúng, cũng để ý thời gian, đều là tới ban đêm.

Úc Ly gật đầu, : “Sau tối nào cũng sẽ qua.”

Nàng còn chữa bệnh cho công chúa " chồng", tất nhiên thường xuyên qua mới hiệu quả. Ban ngày thể đến, đành đến ban đêm. Đến ban đêm cũng , thể che mắt thiên hạ.

Nghe , mấy về phía Phó Văn Tiêu, thấy gì, ngược còn với các nàng.

Vậy là thật .

Trong nhất thời, ngay cả Nguyên An trưởng công chúa cũng gì, chút khó tin. Rất nhanh, khi liên tưởng đến cái lỗ thủng tu bổ nóc chính điện, nàng chút hiểu .

Nguyên An trưởng công chúa gì thêm.

Nàng rõ lý do Úc Ly đến, tự nhiên nhận phần tình cảm , cũng cảm thấy đứa bé chí tình chí nghĩa, khiến thể yêu thích.

Tính tình đơn thuần một chút cũng , bọn họ che chở thêm là .

Chờ Úc Ly ăn xong điểm tâm, nhà bếp cũng mang thức ăn tới.

Nguyên An trưởng công chúa dùng bữa cùng họ, cũng coi như là ăn một bữa cơm đoàn viên với con trai và con dâu.

Lúc ăn cơm, Nguyên An trưởng công chúa cuối cùng cũng thấy sức ăn của Úc Ly đến mức nào.

Có điều, dáng vẻ nàng ăn cơm khiến cũng bất giác ăn thêm một chút. Nàng khỏi bật , hỏi: “Ly Nương, nếu còn đói, cứ với Ngọc Trúc, bảo nhà bếp thêm mang tới.”

Con dâu thể ăn cũng , dù bọn họ nuôi nổi.

Úc Ly “” một tiếng, đó : “Đủ ạ.”

Vừa , nàng liếc Nguyên An trưởng công chúa, thầm nghĩ tính tình nàng và Phó Văn Tiêu thật giống . Thấy nàng ăn nhiều như , mà ngay cả mày cũng nhíu một cái, chấp nhận nhanh, còn hỏi nàng ăn đủ .

Phảng phất như việc nàng ăn nhiều như là bình thường.

Bất quá những hỏi, nàng cũng lười giải thích.

Úc Ly cảm thấy điện Thanh Tiêu , vì nàng ăn nhiều mà kinh ngạc ầm ĩ, còn chuẩn thêm thức ăn cho nàng.

Đầu bếp bên món ăn và điểm tâm đều ngon, còn nhiều món rau, món nào nàng cũng thấy ngon miệng.

Sau bữa tối, sắc trời bên ngoài sẫm .

Vừa , tuyết cũng tạnh.

Uống xong bữa tối, Úc Ly bên cạnh Nguyên An trưởng công chúa, đó đưa tay nắm lấy cổ tay nàng.

Ngón tay Nguyên An trưởng công chúa khẽ nhúc nhích, bình thản yên, mỉm nàng.

Cung nhân hầu hạ bên cạnh chút khó hiểu, nhưng thấy công chúa gì, các nàng tự nhiên cũng dám tùy tiện mở miệng.

Chờ Úc Ly thu tay về, ánh mắt Nguyên An trưởng công chúa dừng mặt nàng, dịu dàng hỏi: “Ly Nương, mệt ?”

“Vẫn ạ, mệt lắm.” Úc Ly : “Hôm nay con ngủ nhiều.”

Hôm nay nàng ngủ nhiều thật. Ăn xong cơm trưa, nàng ngủ, thẳng đến chiều mới dậy.

Thời gian cũng còn sớm, Phó Văn Tiêu và Úc Ly chuẩn rời .

 

 

 

 

 

 

Loading...