Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 407

Cập nhật lúc: 2025-10-26 05:13:56
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Khay điểm tâm Úc Ly vét sạch.

hiển nhiên vẫn đủ, chỉ lót , nàng vẫn đói lả.

Vì quá đói, trông nàng chút uể oải, cuối cùng chỉ đành bưng ly nước lên, chậm rãi uống, ánh mắt dừng vị công chúa đối diện.

Nhìn bà, Úc Ly luôn cảm thấy vô cùng quen thuộc, chút cảm giác xa lạ nào.

Bởi vì Phó Văn Tiêu quá giống bà.

Hai con chỉ giống về ngoại hình, đều là mỹ nhân hiếm , mà khí chất ưu nhã thong dong càng giống. Thậm chí, bà còn thêm sự quyến rũ đằm thắm của năm tháng, một vẻ cao quý ung dung.

Lúc , Nguyên An trưởng công chúa lên tiếng: “Tiêu Nhi, sức khỏe của con thế nào ?”

Phó Văn Tiêu ngước mắt bà, vẻ mặt mang theo vài phần kìm nén: “Đã khỏi ạ.”

“Vậy thì .” Nguyên An trưởng công chúa mỉm . Bà cũng hỏi nhiều, ánh mắt chuyển sang Úc Ly, : “Không giới thiệu vợ con một chút ?”

Dáng vẻ bà mỉm chuyện càng giống Phó Văn Tiêu.

Đều thong dong, điềm tĩnh, đôi mắt chuyên chú đối diện, khiến cảm giác bà trân trọng, đặt ở trong lòng.

Úc Ly khỏi dâng lên cảm giác quen thuộc, nàng đột nhiên phát hiện, đối mặt với vị công chúa đầu gặp mặt , nàng hề thấy xa lạ chút nào.

Phó Văn Tiêu mím môi, khuôn mặt thanh tú lộ vài phần vẻ thẹn thùng, trịnh trọng : “Mẫu , nàng tên là Úc Ly, là thê tử của con.”

Nói , kéo Úc Ly dậy, cung kính hành lễ thỉnh an Nguyên An trưởng công chúa.

Úc Ly cũng thuận theo gọi: “Mẫu .”

Tuy tự nhiên thêm một chồng là công chúa, nhưng nàng tiếp nhận nhanh, thái độ cũng thản nhiên, hề vẻ e dè, ngượng ngùng của nàng dâu mới đầu gặp chồng.

Vẻ thản nhiên cũng khiến những hầu hạ trong điện thiện cảm, họ mỉm nàng.

Như ma ma và Ngọc Trúc càng càng hài lòng, ánh mắt của thế tử quả nhiên tệ.

Thấy Nguyên An trưởng côngchúa dậy, Ngọc Trúc và Như ma ma vội vàng bước tới đỡ bà.

Bà gạt tay hai , cố gắng vững, đó tự cúi đỡ hai đứa trẻ dậy, nắm tay họ xuống nữa, đôi mắt Úc Ly, trong mắt ngập ý .

Nguyên An trưởng công chúa : “Không tệ, cuối cùng Tiêu Nhi cũng lấy vợ.”

Phó Văn Tiêu : “Là do v.ú nuôi chủ ạ.”

Nguyên An trưởng công chúa sững một chút, : “Ánh mắt của Tố Nương xưa nay tệ, bổn cung tin tưởng nàng.”

Câu “Bổn cung tin tưởng nàng” cho thấy thái độ của bà.

Bà cũng chấp nhận Úc Ly là con dâu.

Như ma ma và Ngọc Trúc ở bên cạnh đều trở nên nghiêm túc hơn vài phần. Tuy các bà , chỉ cần là thế tử chọn, ánh mắt tự nhiên kém, công chúa hẳn sẽ ngăn cản, nhưng chính miệng bà thừa nhận là một chuyện khác.

Giống như cha chấp thuận, danh phận cuối cùng cũng định.

Phó Văn Tiêu : “Đa tạ mẫu .”

Cho dù là trùng phùng bao xa cách, trong lòng vô cùng kích động, nhưng tính tình của cả hai con đều bình tĩnh và khắc chế, luôn đè nén suy nghĩ của ở trong lòng.

Điều cũng khiến cảnh mẫu tử gặp trông thật bình đạm, Úc Ly nhịn họ thêm vài .

Vừa lúc nhà bếp bên mang đồ ăn tới.

Ngọc Trúc : “Thế tử, phu nhân, hai vị ăn chút gì ạ.”

Bà cho rằng hai suốt đêm trong gió tuyết, dọc đường đến đây chắc chắn đói lả, cũng thấy xót cho họ, nên bảo họ ăn gì đó lót bụng .

Phó Văn Tiêu liền kéo Úc Ly dậy, ngoài dùng bữa.

Đi ngang qua chủ điện, Úc Ly liếc , phát hiện cái lỗ hổng nóc nhà lấp , dùng tạm một ít gỗ và vải dầu che .

Vì lỗ hổng lấp, nhiệt độ trong điện từ từ tăng lên, nhưng giống sự ấm áp ở nội điện, nơi vẫn chút se lạnh.

Sưởi sàn ở nội điện đốt nóng, Úc Ly cảm thấy nực, nhiệt độ ở chủ điện lúc , khí cũng thoáng đãng hơn.

Trên bàn bày đầy thức ăn.

Úc Ly ngờ quá nửa đêm mà nhà bếp của hành cung thể nhiều món ăn như , nàng kinh ngạc.

Phó Văn Tiêu sợ nàng đói, tiên múc cho nàng một bát canh, : “Ly Nương, mau ăn , đừng để đói.”

Úc Ly “” một tiếng, cầm đũa lên bắt đầu ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-407.html.]

Ngọc Trúc vốn định ở hầu hạ, nhưng thế tử liếc một cái, bà liền thức thời lui .

Lúc rời , bà còn thấy thế tử đang gắp thức ăn cho thế tử phu nhân, gắp thủ thỉ gì đó, trông vô cùng dịu dàng, săn sóc.

Lần đầu tiên thấy dáng vẻ của thế tử, thật sự là…

Ngọc Trúc mang theo vẻ mặt phức tạp về nội điện.

Thư Sách

Nguyên An trưởng công chúa vẫn ở đó, Như ma ma lo lắng : “Điện hạ, thấy trong thế nào? Có nghỉ một lát ạ?”

Công chúa đột nhiên tỉnh , tinh thần trông cũng tệ, các bà đều cảm thấy, chính là sự trở về của thế tử khiến bà hiếm khi tỉnh táo như .

Chỉ là sức khỏe của công chúa thật sự quá tệ, các bà vẫn lo lắng.

Nguyên An trưởng công chúa : “Ma ma, cần lo lắng, bây giờ tinh thần .”

“Thật ạ?”

Bà “ừm” một tiếng. Sức khỏe của , bà tự . Vừa thấy con trai nên quá kích động, cũng để ý nhiều, lúc bà mới phát hiện, cơ thể mà nhẹ nhõm ít, như thể căn bệnh trầm kha vơi phần nào, hiếm khi cảm giác nhẹ nhàng .

Nguyên An trưởng công chúa hỏi: “Ma ma, trong cung phái thái y khác đến ?”

Bà tưởng là đổi thái y, nên thái y kê đơn t.h.u.ố.c khác cho bà dùng.

“Không ạ.” Như ma ma lắc đầu, “Vẫn là Chương thái y túc trực bên , trong cung vẫn cử thêm thái y nào đến.” Rồi bà căng thẳng hỏi: “Điện hạ, thấy trong chỗ nào thoải mái ạ?”

Nguyên An trưởng công chúa lắc đầu, mặt lộ vài phần khác lạ.

Không đổi thái y, lẽ nào t.h.u.ố.c của bà khác động tay động chân?

Thấy hai lo lắng yên, Nguyên An trưởng công chúa thu vẻ mặt, chuyển sang hỏi: “Tiêu Nhi và vợ nó thế nào ?”

Câu là hỏi Ngọc Trúc.

Ngọc Trúc : “Thế tử và thế tử phu nhân tình cảm trông ạ…”

Bà đem cảnh tượng thấy kể cho công chúa .

Nguyên An trưởng công chúa xong, bỗng bật : “Xem tính tình của Tiêu Nhi giống hệt cha nó.”

Ngọc Trúc và Như ma ma thầm nghĩ, rõ ràng tính tình thế tử càng giống công chúa hơn, con cái giống là lẽ thường, nhưng mà…

Cái tính dịu dàng, săn sóc vợ thì đúng là giống Quốc công gia thật. Năm đó khi Quốc công gia còn tại thế, lúc ở bên công chúa, ngài cũng là một dịu dàng, săn sóc, gắp thức ăn cho công chúa cũng cần khác tay.

Nghĩ đến Trấn Quốc công qua đời, sắc mặt Như ma ma và Ngọc Trúc đều chút ảm đạm.

* Ăn cơm xong, tinh thần Úc Ly cuối cùng cũng lên một chút, nhưng vẫn còn mệt mỏi, vẻ mặt khỏi lộ đôi chút uể oải.

Phó Văn Tiêu : “Ly Nương, mệt ? Có nghỉ ngơi ở đây một lát ?”

“Có tiện ?” Úc Ly về phía cửa, đột nhiên hai sống sờ sờ xuất hiện ở đây, thật sự sẽ đám thị vệ bên ngoài phát hiện ?

Phó Văn Tiêu : “Không tiện cả. Chúng bây giờ mà về, e là lúc về đến thành thì trời cũng sáng.” Chàng đề nghị thêm, “Hay là chúng ở đây nghỉ một ngày, tối mai hẵng về.”

Lúc nàng tiêu hao quá nhiều dị năng, sắc mặt trông thật sự , nàng dầm gió tuyết để chạy về, cố gồng chịu đựng.

Cho dù nàng dị năng, cũng thể chịu đựng kiểu , thà để nàng ở đây nghỉ ngơi cho khỏe hẵng về.

Khi họ tiến nội điện, Nguyên An trưởng công chúa : “Tiêu Nhi, Ly Nương, thời gian còn sớm nữa, các con đến thiên điện nghỉ ngơi .”

Úc Ly chút kinh ngạc bà.

Nguyên An trưởng công chúa thấy nàng mở to mắt , ôn tồn : “Bên ngoài gió tuyết lớn, tiện lên đường, các con cứ thế về, thật sự an . Hay là chờ tuyết tạnh hẵng .”

Làm , bà vẫn lo lắng cho con , quyết định giữ họ ở đây một đêm .

Đợi tuyết tạnh đưa họ , như sẽ an hơn.

“Liệu phiền ạ?” Úc Ly chút ngượng ngùng.

“Nói gì đến phiền chứ.” Nguyên An trưởng công chúa , “Các con thể đến, bổn cung… chỉ vui mừng, mong các con ở lâu thêm chút nữa.”

Bên ngoài Thanh Tiêu Điện tuy bao vây, nhưng bên trong điện , vẫn là bà chủ. Chỉ cần bà lên tiếng, sẽ ai dám xông dò xét.

Úc Ly đồng ý. Nàng cảm thấy con hiếm khi gặp , chắc hẳn họ cũng nhiều điều .

Vừa hai gì nhiều, lẽ là do quá vội vàng, xung quanh , khó mà chuyện riêng tư. Nếu họ ở , Tiêu ca cũng thể cùng chuyện riêng.

Nguyên An trưởng công chúa thấy vẻ mặt nàng lộ rõ sự mệt mỏi, liền bảo họ nghỉ ngơi.

Ngọc Trúc đưa hai đến thiên điện.

 

 

 

 

 

Loading...