Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 396:396

Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:09:20
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Phó Văn Tiêu buông tay, khách khí chào hỏi Sở Thiếu Duật ở đối diện: "Sở lang quân cũng bắc thượng ?"

 

"Vâng, đúng ," Sở Thiếu Duật chút lắp bắp, "Ta... nhà ở kinh thành, về kinh ăn Tết. Trước... tỉnh thành thăm ..."

 

Chẳng hiểu , đối mặt với Phó Văn Tiêu, cảm thấy áp lực cực lớn. Không đợi đối phương hỏi, tự khai hết.

 

Tiểu đồng chút giấu mặt , cảm thấy lang quân nhà thật sự đủ chững chạc.

 

mặt phu quân của Úc cô nương, càng nổi bật vẻ trẻ con của , cô nương nào thích cho ?

 

Sở Thiếu Duật chút chột . Có thể là vì lúc đối với Úc cô nương ôm ấp tâm tư nào đó, nên đối mặt với phu quân , khó tránh khỏi sẽ tự nhiên.

 

May mắn , buông bỏ .

 

Hắn cũng loại sẽ chen chân hôn nhân của khác, huống chi phu quân của Sở cô nương dung mạo khí chất xuất chúng, ... thật sự cũng bì kịp.

 

Đối mặt với sự căng thẳng của Sở Thiếu Duật, Phó Văn Tiêu ngược thong dong.

 

Chàng : "Lần cùng nội tử kinh, là để dự thi..."

 

Hai cách thuyền trò chuyện với .

 

Chờ Úc Ly vớt xong cá cho bữa tối hôm nay, phát hiện Sở Thiếu Duật một bộ dạng hận thể coi Phó Văn Tiêu là tri kỷ, một tiếng "Phó ", hai tiếng "Phó " gọi ngớt.

 

Cảnh tượng bất giác chút quen thuộc.

 

Sở Thiếu Duật thậm chí còn : "Phó , nếu chúng cùng một nơi, bằng cùng , như cũng thể chiếu ứng lẫn ."

 

Phó Văn Tiêu vui vẻ nhận lời.

 

Úc Ly: "..."

 

Tiểu đồng: "..."

 

Vớt cá xong, Úc Ly dẫn hai đứa trẻ về khoang thuyền nghỉ ngơi. Quay đầu còn thể thấy Sở Thiếu Duật con thuyền đối diện, rạng rỡ về phía bên , vẫy tay gọi "Phó , Phó ".

 

Gọi vô cùng thiết.

 

Uông cử nhân đối với chuyện chẳng hề bất ngờ, : "Quả nhiên, Phó hiền chính là bản lĩnh như , chỉ cần tiếp xúc qua với , đều sẽ tấm lòng và khí độ của thuyết phục."

 

Úc Ly liếc ông một cái, lúc ông là Tùng Hạc tự thuyết phục ?

 

Người còn gặp mặt, ông tự đón .

 

* Những ngày tiếp theo, hai con thuyền cùng kết bạn bắc thượng.

 

Cũng Sở Thiếu Duật , ngày nào cũng chạy boong thuyền, gọi "Phó " về phía bên , chuyện với Phó Văn Tiêu.

 

Khi Phó Văn Tiêu mời qua khách, cũng vui vẻ nhận lời.

 

Hai con thuyền bắc ván qua, Sở Thiếu Duật từ ván bước qua, thần sắc vô cùng phấn chấn, phảng phất như đang vội vã đến dự một buổi tụ hội quan trọng nào đó.

 

Trong khoang thuyền gặp Úc Ly, tuy vẫn vui vẻ, nhưng càng thêm phần thản nhiên.

 

Trừ Úc Ly và hai đứa trẻ đang ăn điểm tâm, Chu thị vẻ mặt quen, cùng Phó Văn Tiêu vẫn bình tĩnh thong dong, vợ chồng Uông cử nhân đều cảnh tượng cho chút ngớ .

 

Bây giờ thiếu niên hành xử kỳ quái như ?

 

Phó Văn Tiêu khách khí mời đối phương xuống, tự rót cho .

 

Sở Thiếu Duật thụ sủng nhược kinh, cẩn thận nâng tách nhỏ lên: "Đa tạ Phó ... Ừm, đúng là ngon."

 

Phó Văn Tiêu : "Trên thuyền đơn sơ, cũng để chiêu đãi, Sở đừng để ý. Đợi đến kinh thành , mời một bữa."

 

"Tốt , thành vấn đề."

 

Sở Thiếu Duật một bộ dạng dễ chuyện, chỉ mong mau chóng mời .

 

Uông cử nhân Sở Thiếu Duật nhiệt tình, khỏi thì thầm với phu nhân: "Vị Sở lang quân là tình huống thế nào? Sao đột nhiên thiết với Phó hiền như ?"

 

Uông phu nhân bình tĩnh: "Không kỳ lạ."

 

"Sao kỳ lạ?" Uông cử nhân lải nhải, "Phó hiền chỉ khách khí mời một tiếng, liền chạy tới, thế cũng thật sự..."

 

Đang , thấy phu nhân im lặng , Uông cử nhân hỏi: "Phu nhân gì?"

 

Uông phu nhân đáp: "Lúc ông cũng giống ?"

 

Cũng tự nhiên thiết, cũng bám lấy Phó lang quân buông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-396396.html.]

 

Uông cử nhân cảm thấy và Sở Thiếu Duật là khác , ông hùng hồn : "Ta giống tiểu tử ? Phó hiền tài hoa của thu hút, nguyện ý cùng kết giao! Vị Sở lang quân là tiểu công tử cưng chiều trong nhà, e là ngay cả Tứ thư Ngũ kinh thế nào cũng ."

 

Người trẻ tuổi dễ hiểu, chỉ cần bắt chuyện vài câu là thể thăm dò rõ ràng gốc gác của , gia cảnh cực , trong nhà cũng cần sách thi cử, quang tông diệu tổ gì đó.

 

Tiêu chuẩn con cháu nhà giàu , trở thành loại ăn chơi trác táng  ai cũng ghét, thể là do trưởng bối trong nhà quản nghiêm, hoặc là bản tính .

 

Uông cử nhân từ chối việc Sở Thiếu Duật giống , nhưng ông tuổi tác lớn, đều thể cha Sở Thiếu Duật, cũng so đo gì với trẻ tuổi.

 

Thậm chí lúc Sở Thiếu Duật chạy tới, còn kéo cùng văn chương.

 

Sở Thiếu Duật: "..."

 

Sở Thiếu Duật văn, Uông cử nhân cho đau đầu, đến dần dần ít .

 

Đối với chuyện Uông cử nhân tỏ vẻ tiếc nuối, với Phó Văn Tiêu: "Sở lang quân hai hôm nay qua nữa? Hôm luận sách còn xong , cũng cao kiến gì."

 

Phó Văn Tiêu: "..."

 

Hai con thuyền kết bạn kinh, trong mắt kẻ tâm, vô cùng bắt mắt.

 

Tối hôm nay, họ gặp tập kích đêm.

 

Hộ vệ thuyền phản ứng nhanh, Úc Ly tay, thuận lợi đ.á.n.h đuổi kẻ tập kích, ít kẻ Úc Ly quét rơi xuống sông.

 

 

 

 

Trời đông giá rét thế , rơi xuống nước tư vị chắc dễ chịu, đều thể đông cứng.

Hôm , Sở Thiếu Duật đến thuyền của Phó gia, thôi.

"Sở , chuyện gì ?" Phó Văn Tiêu hỏi han.

Sở Thiếu Duật áy náy : "Phó , hẳn là liên lụy các vị, thật sự xin , nên mời các vị cùng kinh..."

Uông cử nhân khó hiểu: "Sở , lời là ý gì?"

Sở Thiếu Duật : "Cuộc tập kích tối qua, hẳn là nhắm tới, các vị đều là liên lụy..."

Hắn áy náy. Ban đầu mời Phó Văn Tiêu bọn họ cùng kinh là vì bạn đồng hành, nào ngờ vì liên lụy họ, khiến vô cùng áy náy.

"Cuộc tập kích tối qua, là hải tặc ?" Uông cử nhân vẻ mặt giật , "Liên quan gì đến ?"

Vì cuộc tập kích tối qua đến nhanh, giải quyết cũng nhanh, nên thật ông cảm giác gì nhiều.

Ừm, cảm giác duy nhất là, hộ vệ cả hai thuyền đều lợi hại, còn Úc Ly vị , tay liền quét xuống sông, giải quyết thật sự nhanh gọn, bọn họ cũng chẳng tổn thất gì.

Sở Thiếu Duật liếc ông một cái, thôi.

Lúc , thấy Phó Văn Tiêu : "Không cần như , cũng khả năng là nhắm tới."

Lời khiến hai kinh ngạc, cho là như .

Phó Văn Tiêu : "Thật đây cũng từng kết thù với khác, chừng đối phương kinh, phái chặn ."

Nghe , Uông cử nhân và Sở Thiếu Duật đều phẫn nộ.

"Thật quá đáng!" Uông cử nhân tức giận bất bình, "Bọn họ đây là ngăn cản Phó hiền kinh dự thi, nhất là bỏ lỡ kỳ thi Hội mùa xuân năm ."

Sở Thiếu Duật cũng : "Thật sự quá ác độc!" Sau đó với Phó Văn Tiêu, "Phó yên tâm, hộ vệ thuyền của đều lợi hại, sẽ để bọn họ thực hiện ."

Hai đều khiển trách kẻ thù của Phó Văn Tiêu một phen, đó an ủi , đảm bảo sẽ để thuận lợi kinh.

Phó Văn Tiêu thì bình tĩnh, : "Không , mặc kệ đối phương phái tới bao nhiêu , cũng sợ, nương tử nhà sẽ che chở cho ."

Hai : "..."

Sở Thiếu Duật đột nhiên mặt , : "Ta vẫn cảm thấy, cuộc tập kích tối qua là nhắm tới, dù cũng kẻ thù."

"Cậu nhóc cũng kẻ thù ?" Uông cử nhân tò mò .

Sở Thiếu Duật do dự một chút, lí nhí: "Ta là con vợ cả duy nhất trong nhà, phía mấy con vợ lẽ, vì kế thừa gia nghiệp, bọn họ tự nhiên là đối phó , nhất là..."

Nghe , Uông cử nhân hiểu , tự hình dung cảnh tương tàn trong nhà quyền quý.

Loại chuyện mãi quen mắt.

Ông vỗ vai Sở Thiếu Duật, ôn tồn trấn an: "Sở , mỗi nhà một nỗi khó riêng. Bất kể thế nào, nếu thật sự vì gia nghiệp mà tay với , bọn họ đó là súc sinh bằng, cũng thể báo quan."

Sở Thiếu Duật gật đầu, tuy vẫn chút mất mát, nhưng tâm trạng hơn nhiều.

Ngay lúc cách kinh thành còn mấy ngày đường, họ một nữa gặp tập kích.

Lần là động thủ giữa ban ngày ban mặt, mấy con thuyền nghênh diện lao tới, vây lấy thuyền của họ.

Người thuyền đối phương đông, lúc tới gần, mấy con thuyền liền trực tiếp đ.â.m thuyền của họ, một bộ dạng đ.â.m lật thuyền.

Dù hộ vệ thuyền của họ nhân ít, cũng địch thế vây công .

Nơi làng, quán, xung quanh một mảnh hoang vu, cầu cứu cũng cửa.

Trên con thuyền bên cạnh, Sở Thiếu Duật tiểu đồng giữ chặt, tiểu đồng nôn nóng : "Thiếu gia, chúng mau chạy ! Hộ vệ sẽ giữ chân bọn họ, chúng nhân lúc hỗn loạn thuyền nhỏ lên bờ! Ngài tuyệt đối thể chuyện gì, lỡ như ngài... Vương phi sẽ đau lòng lắm đấy."

"Ta !" Sở Thiếu Duật căng mặt, "Ta sợ cái gì? Bọn họ dám động thủ, liền đ.á.n.h trả."

"Thiếu gia..."

Ngay lúc tiểu đồng gấp đến độ , chỉ đ.á.n.h ngất mang , đột nhiên thấy con thuyền bên cạnh nhảy xuống.

"Úc cô nương!"

Sở Thiếu Duật thấy rõ nhảy từ thuyền đối diện xuống là Úc Ly, tim như nhảy ngoài.

May mắn Úc Ly rơi xuống nước mà nhảy lên con thuyền đối diện. Sau đó liền thấy nàng một chân hung hăng đạp lên boong thuyền, boong thuyền "ầm" một tiếng, lập tức vỡ nát, hộ vệ boong thuyền theo mảnh vỡ cùng rơi xuống.

Tiếp theo nàng xoay lên, một quyền đ.ấ.m thuyền.

Tiếng ầm ầm vang lên, giữa lúc trợn mắt há mồm, chỉ thấy con thuyền lớn đó mới mấy cái nàng đập nát.

Lúc thuyền vỡ , nàng uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên một con thuyền khác, đó lặp cách cũ, tiếp tục tay đập thuyền.

Vì động tác của nàng quá nhanh, thuyền kịp cản nàng. Dù ngăn cản, cũng vì thuyền hủy hoại quá nhanh, bọn họ căn bản thể đến gần nàng, gì đến động thủ.

Rất nhanh, Úc Ly liền đập nát mấy con thuyền, chúng vỡ tan, từ từ chìm xuống nước.

Người thuyền từng rơi xuống nước, nước sông mùa đông lạnh cóng, vùng vẫy giữa dòng.

Cảnh tượng , khiến ngây ngẩn.

Người cả hai thuyền đều ngơ ngác , nhất thời phản ứng.

Mãi đến khi Úc Ly đạp lên con thuyền đang nghiêng ngả, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy mặt sông, một nữa trở thuyền, bọn họ vẫn phản ứng gì.

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...