Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 385
Cập nhật lúc: 2025-10-24 12:27:33
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Biết tin Phó Văn Tiêu kinh giữa tháng, trưởng thôn liền đẩy nhanh tốc độ.
Hai ngày , trưởng thôn lên huyện thành báo cho họ , ngày mở tiệc rượu chọn xong, chính là mùng mười tháng , là ba ngày nữa.
Phó Văn Tiêu xác nhận thời gian xong, liền báo tin cho những vị khách đến cửa bái phỏng, mời họ đến lúc đó đến uống chén rượu mừng.
Mọi vui vẻ nhận lời, đảm bảo sẽ đến đúng giờ.
Đây chính là tiệc rượu của Giải Nguyên thi Hương, chỉ cần ngốc, ai cũng sẽ vui vẻ đến dự, tạo chút giao tình với vị Giải Nguyên, nếu thể nhờ chỉ điểm văn chương thì càng .
Biết ngày tiệc rượu, thấy thời gian gấp gáp, trong thôn đều chủ động đến giúp đỡ.
Họ đều thật lòng góp sức cho bữa tiệc , nhà nào tiền góp tiền, tiền thì góp sức.
Đương nhiên, thật cũng cần trong thôn góp tiền gì, vì khoản tiền Úc Ly lo liệu hết.
Nàng bây giờ thiếu tiền, Úc Kim mỗi quý đều chia hoa hồng cho nàng, một khoản tiền nhỏ . Số tiền nàng tiêu xài gì mấy, tiếp tục đầu tư cho Úc Kim kinh doanh...
là tiền đẻ tiền, mỗi thu về đều ít.
Ngoài , Phó Văn Tiêu cũng sẽ cho nàng tiền tiêu vặt.
Phó Văn Tiêu tuy mai danh ẩn tích, nhưng sản nghiệp tên vẫn ít. Từ khi liên lạc với thuộc hạ cũ, những giúp quản lý sản nghiệp sợ thiếu tiền tiêu, thường xuyên gửi tiền đến.
Số tiền Phó Văn Tiêu tự nhiên đều đưa hết cho nàng.
Úc Ly đầu tiên cảm nhận cảm giác tiền nhiều đến chỗ tiêu.
Tiền nhiều, tự nhiên cũng hào phóng hơn.
Hơn nữa trong thôn là mở tiệc chúc mừng Phó Văn Tiêu đỗ đạt, nàng cảm thấy tiền lý nên do họ chi trả.
Chỉ là ngờ, Úc Kim sắp tiệc rượu, cũng hào phóng góp một khoản tiền. Việc kinh doanh của cô bây giờ ngày càng lớn mạnh, ở huyện Sơn Bình cũng xem là một nữ thương nhân tiếng, hành sự phóng khoáng, rộng rãi, sẽ so đo chút tiền lẻ .
Hiện giờ trong thôn nếu việc gì cần dùng đến tiền, cô xưa nay hề keo kiệt, tiếng tăm trong thôn cực .
Huống chi mở tiệc rượu liên quan đến Phó Văn Tiêu, cô chắc chắn sẽ càng hào phóng hơn.
Còn Úc Ngân cũng góp tiền theo, cùng với một nhà khá giả trong thôn...
Tóm , dù tiệc rượu, cũng dùng hết nhiều tiền như .
Cuối cùng, trưởng thôn cùng các vị tộc lão bàn bạc xong, quyết định tiền dư sẽ bỏ quỹ chung của thôn, dùng cho trường làng.
Trong lúc dân làng đang hừng hực khí thế chuẩn cho tiệc rượu, Liễu thị cùng mấy chị em Úc Kim cũng đặc biệt về thôn phụ giúp.
Còn việc kinh doanh trong tiệm thì tạm thời giao cho Tôn Phương Nương và xử lý.
Lúc Liễu thị và mấy chị em Úc Kim về đến thôn, dân làng đều nhiệt tình chào hỏi họ.
Mấy cũng đáp .
Trên đường về nhà, họ gặp thím Quế Hoa đang rảnh rỗi việc gì , tay cầm một vốc hạt dưa, cắn.
Thư Sách
Nhìn thấy Liễu thị và ba chị em, bà vui vẻ chào hỏi.
"Các về ! Ây dà, thì ghê gớm thật, con rể nhà họ Úc các mà đỗ đạt, còn là Giải Nguyên... Giải Nguyên là đỗ đầu ? Thôn chúng mà cử nhân, đây đúng là phúc phận mà cả làng xóm đều , ai cũng vui mừng khôn xiết..."
Thím Quế Hoa cũng là thật sự vui mừng. Mặc kệ bà thế nào, là một thành viên của thôn Thanh Thạch, trong thôn đỗ cử nhân, bà cũng lấy tự hào.
Bởi bà khỏi chú ý đến những chuyện liên quan đến Phó Văn Tiêu, ví dụ như Úc Ly, ví dụ như nhà họ Úc.
Chẳng cần họ mở miệng hỏi, thím Quế Hoa chủ động mách lẻo: "Ài, các , khi phu quân của Ly Nương đỗ đạt, sắc mặt ông bà nội các , trông chút nào, đặc biệt là bà nội, xong liền ngất xỉu tại chỗ, vẫn là lão tam nhà họ Úc lên huyện thành mời đại phu về xem cho đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-385.html.]
Liễu thị sững sờ, lắp bắp hỏi: "Lão thái thái bệnh ? Sức khỏe bà nay vẫn ?"
"Bà nội thật sự bệnh ạ?" Úc Châu cũng tỏ quan tâm, chỉ đôi mắt láo liên mới cho thấy, con bé ranh ma, tâm tư rõ ràng bình thường.
Úc Kim và Úc Ngân giữ im lặng.
Thím Quế Hoa cũng chẳng thèm để ý phản ứng của họ, nhạo : " là bệnh thật, nhưng bệnh cũng nặng lắm, đại phu là do nóng giận quá mà thôi, uống chút t.h.u.ố.c hạ hỏa là , gì đáng ngại."
Vì nóng giận quá? Còn là chuyện Phó Văn Tiêu đỗ đạt cho kích động.
Tuy đáng ngại, nhưng Úc lão thái thái bây giờ vẫn còn giường, dạo gần đây mấy khi khỏi cửa.
Thật cũng hiểu rõ, nếu đỗ đạt là nhà họ Úc, Úc lão thái thái e là cái đuôi vểnh lên tận trời, hất cằm .
Khổ nỗi đỗ đạt là lão đại hai đứa cháu trai mà bà kỳ vọng, bà chắc chắn khó chịu.
Không chỉ Úc lão thái thái khó chịu, mà Úc lão gia tử e là cũng khó chịu.
"Ông bà nội các một thời gian dài khỏi cửa , cũng thích khác đến nhà chuyện." Thím Quế Hoa đến đây, ha hả, " mà vợ chồng chú ba các đúng là hiếu thảo, thường xuyên đến thăm hai ông bà, còn kể cho họ chuyện náo nhiệt trong thôn ..."
Nghe đến đó, mấy chị em nhà họ Úc đều hiểu .
Xem việc rể họ đỗ đạt kích động ông bà nội lớn, khiến họ khỏi cửa tin tức . Khổ nỗi vợ chồng chú ba ngày nào cũng cố gắng đến cửa kể lể chuyện , e là hai ông bà trong lòng còn khó chịu đến mức nào.
Sự thật đúng là như .
Chiều tối, lúc mấy chị em Úc Kim đến nhà Phùng thẩm, ngang qua sân lớn nhà họ Úc, thấy giọng Úc lão thái thái oang oang, đang mắng té tát vợ chồng Úc lão tam.
"... Hai cái thứ vô tích sự chúng mày, còn dám đến cửa lải nhải, xem tao đ.á.n.h gãy chân chúng mày ! Úc lão tam, mày đừng chạy, gan thì đây rõ xem, mày là ý gì? Người tiệc rượu thì liên quan gì đến mày? Chúng mày đứa nào đứa nấy đều nịnh bợ bọn họ, hổ..."
Úc lão tam một chút cũng sợ cây roi mây trong tay lão thái thái. Từ khi ở riêng, lá gan của ông cũng lớn hẳn lên, còn yên chịu đòn nữa.
Ông né đáp: "Mẹ, dù thích cũng thể đ.á.n.h chứ? Con rể nhà họ Úc chúng đỗ đạt, còn là Giải Nguyên, với cha vui mừng mới đúng. Anh cả với hai đứa cháu trai xem là trông mong gì , bằng trông cậy con rể nhà họ Úc, cháu rể của hai là cử nhân, đây là chuyện quang tông diệu tổ bao!"
" đó!" Vương thị phụ họa, "Mẹ, chúng là nhà đẻ của Ly Nương, thế nào cũng đến giúp đỡ, thể để với cha cứ trốn tránh gặp , như coi ? Người ngoài sẽ nghĩ ?"
Úc lão tam tiếp: "Người tưởng hai ghét bỏ cháu rể đỗ đạt đấy, chuyện mà đồn ngoài, sẽ thất vọng buồn lòng bao?"
" đúng..."
Vợ chồng Úc lão tam kẻ tung hứng, suýt nữa thì Úc lão thái thái tức đến ngất .
Ngay cả Úc lão gia tử trốn trong phòng cũng tức đến run cả tay.
Dù đỗ đạt là cháu rể thì ích lợi gì?
Chưa đến việc họ sớm trở mặt với Úc Ly, tiền đồ của cháu rể đến , họ cũng chẳng nhờ vả gì. Huống chi, đỗ đạt là kẻ mang họ khác, nhà họ Úc, cũng rạng danh gia tộc họ Úc.
Nói cho cùng, Úc lão gia tử vẫn coi trọng huyết mạch họ Úc hơn.
Ông nhà họ Úc quang tông diệu tổ, nhà họ Úc đổi địa vị, vinh quang thuộc về nhà họ Úc, chứ một cháu rể.
Vợ chồng Úc lão tam nhảy loi choi trong sân, né tránh cây roi mây của Úc lão thái thái.
Mãi đến khi họ thấy ba chị em Úc Kim ngang qua, liền bỏ mặc lão thái thái, chạy tới bắt chuyện với các cô.
Úc lão tam nịnh nọt hỏi: "Kim Nương, các cháu về lúc nào ? Ly Nương với Tiêu ca ? Bọn họ về ?"
Vừa , ông ngó nghiêng ngoài.
Úc lão thái thái trong sân thấy ba chị em, theo bản năng trốn về phòng.
nghĩ đến điều gì đó, bà ưỡn thẳng lưng lên.
Con bé c.h.ế.t tiệt Ly Nương ở đây, bà sợ cái gì?
Sắc mặt Úc Kim lạnh nhạt: "Chị cả và rể cháu vẫn còn ở trong thành."