Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 366:366

Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:49:55
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Thư Sách

 

 

Úc Ly ngủ một mạch đến chiều mới tỉnh.

Thật nàng đói đ.á.n.h thức. Vì dị năng vận hành, nàng luôn nhanh đói và ăn nhiều hơn bình thường.

Phó Văn Tiêu tỉnh sớm hơn, nhưng dậy mà giường cùng nàng.

Hai tắm rửa xong, sảnh chính ăn cơm.

Nhà bếp chuẩn sẵn đồ ăn, hai chủ tử dậy, liền lượt bưng lên, bày đầy cả bàn.

Mấy ngày nay, nhà bếp nắm rõ sức ăn của Úc Ly, nên mỗi đều dọn lên nhiều món.

Úc Ly ăn hỏi: "Liệt ca vẫn về ?"

Phó Văn Tiêu gắp thức ăn cho nàng. Hai lúc ăn cơm thích khác bên cạnh, nên cũng cần nha gắp thức ăn.

So với việc để nha gắp, thích tự tay gắp thức ăn cho nàng hơn.

"Chưa về," Phó Văn Tiêu , "Chắc là vẫn đang bận chuyện 'Thần Tiên Say'."

Chợt nghĩ đến điều gì, hỏi: "A Ly, 'Thần Tiên Say' ở biệt viện Cao gia, em hủy hết chứ?"

Úc Ly gật đầu: "Hủy hết . Em đổ hết chúng xuống hồ nước trong biệt viện, xô sập hòn non bộ và nhà cửa bên hồ, lấp cái hồ đó . Chắc là ai phát hiện bột 'Thần Tiên Say' ở đó ."

Phó Văn Tiêu sững sờ, lập tức hiểu tiếng động ầm ầm lúc đó là vì , hóa là nàng cố ý sập nhà cửa.

Nàng kể tiếp, tối qua nàng hủy hết nguyên liệu, dụng cụ chế tạo, đốt luôn cả căn phòng và cả công thức điều chế "Thần Tiên Say". Như , dù kẻ nào lén lút thứ đó cũng dễ dàng.

Phó Văn Tiêu gắp cho nàng một miếng gà sốt tương, : "Như ."

Chuyện giao cho A Ly, quả nhiên yên tâm.

Úc Ly nghiêm túc : "Mũi em thính, chịu nổi thứ mùi đó, nhất định hủy cho sạch sẽ mới . Đây là thứ hại , tuyệt đối thể để nó tồn tại!"

Đây là thứ hai nàng nhấn mạnh.

Tối qua, lúc phát hiện Phó Liệt Vân uống "Thần Tiên Say", nàng nhấn mạnh một .

Lần nàng nhấn mạnh , Phó Văn Tiêu hiểu rõ mức độ chán ghét của nàng đối với thứ . Chàng đảm bảo: "Em yên tâm, triều đình nếu sự nguy hại của 'Thần Tiên Say', tuyệt đối sẽ dung túng."

Úc Ly cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì ."

Nàng chỉ sợ triều đình coi trọng, hoặc quan viên bên cho lệ, chờ sóng gió qua , tiếp tục ngơ để "Thần Tiên Say" lưu hành trong dân gian, hại sức khỏe bá tánh.

Ăn cơm xong, nghỉ ngơi một lát, Úc Ly sân luyện thể thuật, còn Phó Văn Tiêu bên cạnh lật xem sổ sách và tin tức truyền về từ các nơi.

Quản sự chờ cách đó xa.

Lúc Phó Liệt Vân và Phương Bích Hạc đến, liền thấy cảnh tượng .

Phương Bích Hạc sang với Phó Liệt Vân: "Chúng bôn ba cả ngày, bận tối mắt tối mũi, còn Phó Tiêu thì ung dung tự tại đây với vợ, đúng là so với , tức c.h.ế.t mà..."

Phó Liệt Vân liếc một cái: "Ngươi cũng tìm một cô vợ ."

"Cũng tìm chứ!" Phương Bích Hạc hiếm khi than thở mặt , "Từ ngày Thế tử nhà các ' còn', chuyện của nhiều hẳn lên, ngày nào cũng bận, thời gian mà tìm vợ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-366366.html.]

Trước Phó Tiêu, đám con cháu nhà huân quý trong kinh khó mà ngóc đầu lên .

Đến khi " còn", Thánh thượng đúng là đề bạt ít con cháu nhà huân quý, thậm chí trọng dụng họ. Đáng tiếc, ai cũng là Phó Tiêu, bản lĩnh đó, nên thể vươn lên chẳng mấy ai.

Phương Bích Hạc chính là một trong ít đề bạt đó.

Mấy năm nay, bôn ba khắp nơi, thời gian ở kinh thành nhiều, gì đến chuyện tìm cô nương nào thành . Tình hình của như , chẳng lỡ dở cả đời con gái nhà ?

Hai vài câu, về phía bên .

Úc Ly thấy họ, liền dừng tay, nghiêm, chào hỏi: "Phương tiểu hầu gia, ngài đến đây?"

Phương Bích Hạc : "Ta phụ trách vụ án 'Thần Tiên Say'." Nói đến đây, kìm Úc Ly, ánh mắt vô cùng kỳ lạ.

Ngay khi nhận tin, dẫn đến biệt viện Cao gia, hội quân với Phó Liệt Vân.

Hắn cũng tự biệt viện. Khi Phó Liệt Vân kể t.h.ả.m cảnh trong đó đều do một Úc Ly gây nên, thực sự thể tin nổi.

Cũng thể trách thất thố như , nếu tận mắt chứng kiến, ai mà tin nổi? Ban đầu họ còn tưởng sẽ tốn ít công sức, trải qua một trận ác chiến. Nào ngờ, ác chiến , công sức cũng chẳng tốn bao nhiêu, "Thần Tiên Say" hủy, chứng cứ cũng nắm gọn trong tay.

Tiếp theo, chỉ cần tra xét từng cái tên trong danh sách, thuận tiện hủy "Thần Tiên Say" tuồn ngoài.

Phương Bích Hạc đặc biệt đến đây để cảm ơn Úc Ly: "Úc cô nương, thật sự cảm ơn cô, nếu cô, e là thể giải quyết nhanh gọn đến ."

Úc Ly xua tay, nghiêm túc : "Chỉ cần các ngài hủy sạch thứ độc hại đó là ."

Phương Bích Hạc vội đảm bảo: "Yên tâm, chúng nhất định sẽ ."

Tiếp đó, Phương Bích Hạc trao đổi một thông tin với Phó Văn Tiêu, trong đó nhắc đến đoàn thương buôn bán "Thần Tiên Say" cho Phó gia quân, tình hình của đoàn thương buôn đó quả thực đáng ngờ.

"Kẻ đoàn thương buôn đó khả năng liên quan đến Bắc Địch."

Nói đến đây, sắc mặt Phương Bích Hạc trở nên nặng nề. Hắn rõ, chuyện một khi dính đến ngoại tộc thì sẽ vô cùng nhạy cảm, xử lý sẽ vin để rùm beng.

Phó gia quân trấn thủ Bắc Cương, chống bộ tộc Bắc Địch, tầm quan trọng cần .

luôn những kẻ ngu xuẩn chỉ coi trọng lợi ích mắt, thèm quan tâm đến triều đình bá tánh. Thế lực "Thần Tiên Say" liên lụy quá nhiều, ngay cả Phương Bích Hạc cũng thấy tê cả da đầu, cảm thấy vô cùng nan giải.

Chỉ là dù nan giải đến , cũng chỉ thể c.ắ.n răng mà .

Sắc mặt những mặt đều lắm.

Một lúc lâu , Phó Văn Tiêu : "Tiểu hầu gia, chuyện đành giao cho ngài, hy vọng ngài xử lý cho ."

Phương Bích Hạc khổ: "Phó thế tử, ngài , áp lực quá." Hắn thậm chí chỉ mong Phó Văn Tiêu mau chóng về kinh, khôi phục phận Thế tử Trấn Quốc Công, để cũng nhẹ gánh hơn.

Người khác , chứ rõ, năm đó Thánh thượng nể trọng đến mức nào, nhiều việc đều giao cho Phó Tiêu xử lý. Chàng vô cùng tài giỏi, việc gì Thánh thượng giao, đều thành vô cùng xuất sắc.

Nếu những việc giao cho Phó Tiêu, chắc chắn sẽ nhàn hạ hơn. Hắn thật sự màng công lao gì, chỉ sợ ngày công cao lấn chủ, cuốn vòng xoáy tranh đấu của các hoàng tử.

Phó Văn Tiêu d.a.o động: "Phương tiểu hầu gia quá khiêm tốn ."

Phương Bích Hạc thở dài, gì thêm: "Ta đây, bên còn nhiều việc."

Hắn bận thật, phá hủy biệt viện Cao gia chỉ là bước khởi đầu, e là cả tháng tới cũng chẳng nhàn rỗi.

Lúc rời , Phương Bích Hạc hỏi: "Phó tướng quân, khi nào ngài về Bắc Cương?"

"Nếu gì, hai ngày nữa sẽ ," Phó Liệt Vân . Hắn rời Bắc Cương lâu, cũng yên tâm. Hiện giờ ở đây Phương Bích Hạc, cũng cần lo lắng gì nữa.

Phương Bích Hạc gật đầu: "Vậy tiễn ngài nữa nhé."

Phó Liệt Vân: "Đa tạ Phương tiểu hầu gia quan tâm."

Phương Bích Hạc , chào từ biệt Úc Ly và Phó Văn Tiêu vội vã rời .

Loading...