Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 361
Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:43:10
Lượt xem: 106
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời còn sáng, Úc Ly cảm nhận bên cạnh trở dậy.
Nàng ngáp một cái, cũng dậy theo, hỏi: "Tiêu ca, hôm nay dậy sớm ?"
Quay đầu cửa sổ, trời vẫn còn tối mịt, hiếm thấy dậy sớm hơn cả , nàng thấy lạ.
Phó Văn Tiêu đang mặc quần áo, thắt đai lưng, đầu nàng, áy náy hỏi: "Ta em thức giấc ?"
"Không ." Nàng lấy tay áo lau mồ hôi trán, kéo kéo vạt áo, cầm cây quạt bên cạnh quạt phành phạch, "Em nóng tỉnh giấc."
Thời tiết càng lúc càng nóng, qua một đêm, đá trong chậu tan hết, còn chút lạnh nào, nàng nóng tỉnh là .
Phó Văn Tiêu cầm lấy quạt trong tay nàng, bên mép giường quạt cho nàng, "Lát nữa cho mang thêm đá ." Thấy nàng mát mẻ hơn, lăn giường, mỉm , "Hôm nay chút việc, lát nữa ngoài."
Úc Ly ngẩng đầu , "Bận lắm ?"
"Cũng tạm, sẽ nhanh chóng giải quyết xong thôi."
Quạt cho nàng một lúc, Phó Văn Tiêu vươn tay vuốt mái tóc rối của nàng, "A Ly, em ngủ tiếp ."
Úc Ly "ừm" một tiếng, nắm lấy tay , tay lành lạnh, sờ thích.
Nắm một lúc, nàng mới chịu buông , "Được , việc ."
Ngay lúc nàng buông tay, ngón tay Phó Văn Tiêu khẽ động, kìm nén ý nắm chặt lấy bàn tay , dặn nàng nghỉ ngơi cho , dậy cửa.
Một lát , nha tiến thêm đá chậu, trong phòng dần dần mát mẻ trở .
Úc Ly nhắm mắt, ngủ nướng thêm một lát.
Trời hửng sáng, Úc Ly bật dậy, tinh thần phấn chấn sân luyện thể thuật.
Chờ Thanh Hoàn đến, nàng cũng kéo cô luyện cùng, tiện thể chỉ điểm cho cô.
Mãi đến khi trời sáng hẳn, Úc Ly mới kết thúc buổi luyện công, trở về phòng tắm rửa, quần áo sạch sẽ ăn sáng.
Bữa sáng vô cùng thịnh soạn, bày đầy ắp cả bàn. Tuy mỗi món trông nhiều lắm, nhưng gộp thì cũng phong phú.
Có cháo, cơm, mì, canh, Úc Ly ăn uống thỏa thích.
Ăn sáng xong, hôm nay Úc Ly tiếp tục ngoài dạo chơi.
Thanh Hoàn vẫn theo nàng.
Úc Ly thấy hốc mắt cô đỏ, liền an ủi: "Luyện thể thuật , giai đoạn đầu đúng là khó chịu, chờ quen sẽ thôi."
Thanh Hoàn ngượng ngùng cúi đầu: "Phu nhân, là do nô tỳ vô dụng..."
Nghĩ đến tối qua lúc luyện thể thuật kìm mà ứa nước mắt, cô thấy vô cùng hổ, cảm thấy sức chịu đựng của quá kém, phụ công dạy dỗ của Ngu ma ma, cũng phụ lòng chỉ dạy của phu nhân.
Phu nhân dạy cô thể thuật, đương nhiên là mong cô trở nên mạnh mẽ hơn, mà cô nhịn nổi.
"Sao là cô vô dụng?" Úc Ly thấy suy nghĩ đúng, "Ngưỡng chịu đau của mỗi khác , khả năng chịu đựng cũng khác . Đau thì kêu, thì , đó là chuyện bình thường."
Ngay cả các tướng sĩ, khi đau đến tột cùng cũng kìm mà la lên, chuyện thật sự gì cả.
Không ai cũng như Phó Văn Tiêu, thể chịu đựng nỗi đau đớn đó.
Thanh Hoàn ngượng ngùng , thầm nghĩ tính tình phu nhân thật .
Phu nhân lúc trông lạnh lùng, khiến e sợ, tưởng rằng khó gần. tiếp xúc mới , tính tình nàng hòa nhã, dường như mặt nàng, ai cũng như ai, phân biệt sang hèn.
Hơn nữa, lúc nàng rộ lên, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết, khiến bất giác cũng theo, tâm trạng cũng tự nhiên lên.
Hôm nay Úc Ly tiếp tục dạo phố.
Hôm qua dạo cả ngày mà thực cũng bao nhiêu. Tỉnh thành quá náo nhiệt, nhiều chỗ để quá, một ngày thể nào hết . Nàng xem thêm nhiều một chút, để về kể cho các em gái, giúp các em hiểu thêm về tình hình bên ngoài, Úc Kim thể mở rộng buôn bán đến tận đây.
Thanh Hoàn tận tâm, dẫn nàng đến những con phố, ngõ hẻm náo nhiệt sạch sẽ.
về náo nhiệt, thì kể đến mấy khu lầu xanh. Thanh Hoàn dám dẫn nàng đến những nơi đó, lỡ cẩn thận hư phu nhân thì .
Dạo cả ngày, hai ghé một quán ven đường ăn lót , món mì hải sản.
Thanh Hoàn ngờ phu nhân ăn quán ven đường. Tuy cô thấy lắm, nhưng cũng gì, chỉ lấy khăn lau sạch chiếc ghế ngả màu, mới để nàng xuống.
Tuy chỉ là quán nhỏ ven đường, nhưng món mì hải sản ngon, đồ ăn kèm tươi rói, nước dùng cũng ngọt thanh.
Úc Ly ăn ngon lành, một ăn hết ba bát lớn, bát nào cũng thêm đầy thịt và đồ ăn kèm.
Ăn mì hải sản xong, Úc Ly thử những món khác. Các hàng quán ven đường đều nàng thử một lượt. Thanh Hoàn theo , thỉnh thoảng nàng dúi cho ít đồ ăn, chẳng mấy chốc no căng.
"Phu nhân, nô tỳ ăn nổi nữa..." Cô cố gắng .
Úc Ly thấy , đành tự ăn.
Cứ thế ăn, cuối cùng Úc Ly cũng no tám phần. Đang chuẩn rời , đột nhiên một loạng choạng tới, lúc ngang qua, chân vấp cái gì đó, ngã nhào về phía các nàng.
Úc Ly kéo Thanh Hoàn lùi một chút, tránh đó.
Người nọ ngã sõng soài đất.
Thư Sách
Mọi xung quanh đều , thấy đất mặt mày đỏ bừng, nồng nặc mùi rượu, là một gã say, ai nấy đều "xì" một tiếng.
"Trời còn tối mà say mèm thế ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-361.html.]
"Thật là mất mặt!"
Mọi mắng một câu, cũng chẳng thèm để ý đến gã say, tản hết.
Thanh Hoàn cũng thấy xúi quẩy, sợ phu nhân vạ lây, Úc Ly mau chóng rời .
Con hẻm là dân lao động buôn bán, qua kẻ , Thanh Hoàn thấy thật sự hợp để phu nhân dạo. Nếu phu nhân hứng thú với đồ ăn đường phố, ăn một mạch đến tận đây, cô đưa phu nhân chỗ khác từ lâu.
Úc Ly , nàng cúi đầu gã say đang lồm cồm bò dậy.
Gã say lên, loạng choạng về phía . Nàng chậm rãi theo gã.
"Phu nhân," Thanh Hoàn khó hiểu hỏi, "Ngài định gì ?"
Úc Ly liếc cô, đột nhiên : "Thanh Hoàn, chút việc, cô về ."
Thanh Hoàn sửng sốt, vội hỏi: "Phu nhân, chuyện gì ạ? Có cần nô tỳ giúp ngài ?"
"Không cần," Úc Ly xua tay, "Cô mang giúp đống đồ hôm nay mua về , chỗ khác xem."
"Phu nhân..."
"Được , cô về ."
Thanh Hoàn do dự. Cô cử đến hầu hạ phu nhân, quản sự ma ma dặn theo phân phó của phu nhân.
Bây giờ phu nhân bảo cô , còn thì dường như định chuyện gì đó...
Cuối cùng Thanh Hoàn : "Phu nhân, ngài việc ạ, nô tỳ xe ngựa chờ ngài."
Úc Ly thấy cũng , "Ta xong việc sẽ tìm cô."
Để Thanh Hoàn rời , Úc Ly vẫn nhanh chậm bám theo gã say.
Gã say nồng nặc mùi rượu, đường thấy đều bịt mũi tránh xa, vẻ mặt ghét bỏ. Gã say thèm để ý, cứ lẩm bẩm gì đó.
Băng qua đường lớn, rẽ một con hẻm vắng, gã say đến cửa một căn nhà trong hẻm, bắt đầu gõ cửa.
"Mở cửa, mở cửa, tao uống rượu..."
Một gã đàn ông vạm vỡ mở cửa, gã liếc ngoài , thấy gần đó ai, liền cho gã say đóng cửa .
Một lát , Úc Ly đến cửa, ngó xung quanh.
Con hẻm yên tĩnh, rõ ràng ngày thường ai qua . Nàng cánh cửa đóng chặt, trèo tường thẳng.
Vào trong , Úc Ly quan sát một lượt, bắt đầu về phía những nơi vắng .
Dinh thự nhiều , nàng dễ dàng tránh né, theo một mùi hương lạ.
Đi ngang qua một gian phòng, Úc Ly ghé gần .
Cửa sổ phòng mở, từ bên trong bay mùi rượu nồng nặc. Trong phòng vài gã đàn ông, kẻ , đều say bí tỉ.
Úc Ly ngửi thấy trong mùi rượu lẫn một mùi gì đó, khiến nàng khó chịu.
Nàng chằm chằm mấy gã say, mặt gã nào gã nấy đỏ bừng, ai cũng nghĩ là họ say rượu, sẽ phát hiện điều gì khác thường.
Nhờ dị năng, ngũ quan của nàng vô cùng nhạy bén. Ngay từ lúc gặp gã say , nàng ngửi thấy trong mùi rượu nồng nặc lẫn một mùi lạ thoang thoảng. Trực giác mách bảo đây thứ , còn nguy hại cực lớn, khiến nàng để tâm.
Úc Ly vài rời .
Nàng dạo quanh dinh thự, một nhà kho chứa rượu.
Phát hiện tới, nàng lật nấp lên xà nhà.
Hai gã đàn ông từ hành lang tới.
Bọn họ kho rượu bê rượu , một gã : "Cẩn thận một chút, đừng đổ, rượu quý lắm đấy."
Gã : "Từ ca, món 'Thần Tiên Say' thơm quá, khi nào quản sự mới cho chúng nếm thử một chút?"
Vừa , gã nuốt nước bọt, thèm thuồng món rượu .
Gã gọi là Từ ca hờ hững liếc gã , hừ lạnh: "Ngươi c.h.ế.t thì cứ uống, 'Thần Tiên Say' thật sự thành thần tiên."
Nghe , gã rụt cổ , dám gì nữa.
Chờ bọn họ rời , Úc Ly mới thả lỏng, xác nhận gần đó ai, liền về phía kho rượu.
Cửa kho rượu khóa, nhưng cái khóa chẳng khó Úc Ly, nàng bẻ dễ như bỡn.
Vừa cửa là mấy thùng rượu lớn, còn ít vò rượu, trong khí ngập tràn một mùi rượu kỳ dị, khiến mê mẩn.
Úc Ly mở một vò rượu xem, đó chấm một ít lên đầu lưỡi nếm thử, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Hồi lâu , nàng hít một thật sâu, xoay rời khỏi kho rượu.
Úc Ly dạo quanh dinh thự, thấy ít gã say, gã nào gã nấy đều say mèm, mặt mày ngây dại, phờ phạc, như đang chìm trong mộng , miệng lẩm bẩm những lời ú ớ rõ.
Dinh thự nhỏ, loanh quanh một vòng, thấy đến đây uống rượu ít, ai nấy đều say mèm, lộ bộ dạng ngây dại đến ghê tởm.
Đối với cảnh , những tỉnh táo trong nhà đều tỏ thản nhiên như quen.