Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 360:360

Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:36:49
Lượt xem: 99

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Đến khi dạo phố mỏi chân, đói bụng, các nàng ghé một tửu lầu gần đó ăn cơm.

Đồ ăn của tửu lầu ngon, cũng là ẩm thực Giang Nam chính hiệu, hải sản đặc biệt tươi, rau dưa theo mùa cũng ngọt mát, chủng loại phong phú hơn ở huyện Sơn Bình nhiều.

Úc Ly ăn uống thả cửa, ngay mặt Thanh Hoàn, "quét sạch" cả bàn thức ăn.

Thanh Hoàn vô cùng kinh ngạc, lo lắng hỏi: "Phu nhân, ngài... trong thấy khó chịu ở ạ? Có cần mời đại phu ?"

Quản sự phái cô đến hầu hạ, chỉ dặn một sở thích của phu nhân, chứ hề phu nhân ăn nhiều đến .

"Không cần !" Úc Ly xua tay, "Ta sức khỏe , ăn nhiều là chuyện thường."

Thanh Hoàn bán tín bán nghi, rót cho nàng một tách sơn tra, đây là loại quả giúp tiêu hóa.

Úc Ly uống một ngụm, thấy vị chua chua ngọt ngọt, dễ chịu, bất giác uống hết cả ấm .

 

 

 

 

Thấy , Thanh Hoàn càng thêm lo lắng, ăn nhiều như thế thật sự chứ?

Ăn cơm xong, Úc Ly tiếp tục dạo phố, ngó bên , ghé bên , đó một cửa hàng xem xét, thấy thứ gì liền mua.

Thanh Hoàn theo xách đồ.

Chẳng mấy chốc, tay Thanh Hoàn ôm đầy ắp đồ.

Úc Ly thấy , bèn mua một cái giỏ, bỏ đồ đó tự xách, như Thanh Hoàn sẽ ôm mỏi tay.

"Ta mua nhiều đồ," nàng chút ngượng ngùng , "Nếu cô thấy nặng thì đưa ."

Thanh Hoàn vội : "Không nặng ạ, phu nhân thích thì cứ mua. Nếu nhiều quá, thể thuê đưa về dinh thự ."

Úc Ly thấy tính tình Thanh Hoàn thật , năng nhỏ nhẹ, chịu khó. Đi cùng nàng lâu như hề tỏ mất kiên nhẫn.

Nàng cũng là ý, liền hỏi: "Thanh Hoàn, cô mệt ? Chúng qua lâu đằng một lát."

"Ngài mệt ạ?" Thanh Hoàn hỏi , sợ nàng mệt, nên đương nhiên đồng ý.

Hai lâu, Úc Ly gọi một ấm , và một ít điểm tâm ăn kèm.

Trong lâu kể chuyện, đang kể một câu chuyện hùng hiệp khách, tình tiết lôi cuốn hấp dẫn, khiến khách trong lâu đều say sưa lắng .

Úc Ly ăn điểm tâm kể chuyện, bất tri bất giác, ăn hết mấy đĩa điểm tâm.

Đến khi nàng cúi đầu uống , mới phát hiện Thanh Hoàn đang lo lắng .

Thanh Hoàn do dự hỏi: "Phu nhân, ngài... thật sự chứ ạ?"

"Không mà!" Úc Ly trấn an, "Nếu thấy khỏe, sẽ với cô, cô yên tâm ."

Thanh Hoàn xác nhận mấy , thấy nàng vẻ gì là khó chịu, cuối cùng cũng an tâm phần nào.

Uống , ăn điểm tâm, kể chuyện xong, hai rời lâu.

Úc Ly tiếp tục dạo phố, mãi đến khi trời cũng xế chiều, mới mang theo đống đồ hôm nay mua trở về.

Về đến dinh thự, Phó Văn Tiêu và Phó Liệt Vân vẫn về.

"Bọn họ khi nào về ?" Úc Ly đầu hỏi quản sự.

Quản sự đáp: "Dạ ạ, lẽ sẽ về muộn một chút."

Úc Ly liền hỏi nữa, trở về phòng tắm rửa.

Trời nóng, ngoài một lúc là mồ hôi ướt đẫm, Úc Ly một bộ quần áo thoải mái, trong phòng ngắm nghía mấy món đồ mua hôm nay.

Trong nhà đặt mấy chậu đá lạnh, mang vài phần mát mẻ.

Chờ Thanh Hoàn bưng giải nhiệt , Úc Ly vẫy tay gọi cô : "Thanh Hoàn, bây giờ việc gì, chúng tỉ thí một chút ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-360360.html.]

Thanh Hoàn sững sờ, ngờ nàng vẫn còn nhớ chuyện , vẻ mặt đầy khó xử.

"Phu nhân, như lắm ạ..."

"Không ," Úc Ly dậy, "Chúng giao lưu một chút thôi, xem quyền cước của cô thế nào."

Ở huyện Sơn Bình, nàng thử qua thủ của mấy cô nương mà Phó Văn Tiêu phái đến giúp Úc Kim. Đối với thường, thủ của họ đúng là tệ, nhưng trong mắt nàng, vẫn còn kém xa.

Lần , nàng cũng xem thử trình độ của Thanh Hoàn.

Thanh Hoàn bất đắc dĩ, đành cùng nàng đất trống trong sân.

động thủ với phu nhân, sợ nàng thương, nhưng phu nhân vô cùng hứng thú, đạt mục đích thì bỏ qua.

Úc Ly thế, với nha đang vẻ do dự: "Thanh Hoàn, bắt đầu thôi."

Thanh Hoàn đang định "diễn kịch" một chút, nào ngờ nàng bỗng chốc lao đến mặt . Cô kinh ngạc, căn bản kịp phản ứng, túm lấy vạt áo, thể nhẹ bẫng, ném bay ngoài.

Lúc rơi xuống đất, Thanh Hoàn kịp thời xoay eo, cố gắng chuyển từ thế ngã chật vật thành tư thế nửa quỳ tiếp đất.

Cô kinh ngạc ngẩng đầu, Úc Ly đang đó.

Lúc , cái ý nghĩ "diễn kịch" ban nãy bay sạch, chỉ còn sự kinh ngạc tột độ, và ánh mắt sắc bén bất giác lộ khi đối mặt với cường giả.

Úc Ly thích ánh mắt lúc của cô, nàng : "Thanh Hoàn, bắt đầu đó."

Vừa còn tính là khởi động, bây giờ mới thật sự bắt đầu.

Một nén nhang , Thanh Hoàn sõng soài đất, chút hoài nghi nhân sinh.

Úc Ly kéo cô dậy, phủi bụi vai cô, : "Không tệ, xem nền tảng của cô vững chắc."

Thanh Hoàn ngơ ngác nàng, lắp bắp: "Phu nhân quả nhiên lợi hại, là nô tỳ bằng."

chút hổ, uổng công còn định giả vờ vài chiêu, nào ngờ phu nhân căn bản cho cô cơ hội.

phu nhân thật sự lợi hại quá!

Mắt Thanh Hoàn sáng rực lên nàng, cảm thấy phu nhân là cô nương lợi hại nhất mà cô từng thấy, ngay cả Ngu ma ma dạy võ cho các cô cũng bằng.

Úc Ly : "Ta dạy cô một bộ thể thuật nhé, cô luyện thành thạo , cô cũng sẽ trở nên lợi hại."

"Thật ạ?" Thanh Hoàn trợn tròn mắt, phu nhân dạy cô thể thuật lợi hại?

Khi tin Lan cô và những khác ở huyện Sơn Bình bắt đầu luyện thể thuật do phu nhân dạy, Thanh Hoàn quyết tâm cố gắng luyện tập.

Tiếp đó, Úc Ly tìm quản sự, bảo ông gọi hết nha trong nhà đến, dạy họ luyện thể thuật.

Quản sự: "..."

Thư Sách

Vị phu nhân của bọn họ đúng là suy nghĩ giống thường, dạy nha luyện thể thuật.

Tuy hành động của Úc Ly chút bất ngờ, nhưng quản sự cũng gì, cho gọi hết nha trong nhà đến.

Trước khi , Thế tử đặc biệt dặn dò, việc đều theo lời phu nhân.

Ông cho rằng Úc Ly chỉ đang nhàm chán, tìm chút việc để , nên cũng ngầm hiệu cho đám nha , "chơi" cùng phu nhân cho thật .

**

Lúc Phó Văn Tiêu và Phó Liệt Vân trở về, trời khuya.

Quản sự vội vàng đón: "Thế tử, đại gia, hai vị về."

Phó Liệt Vân là nghĩa tử của Trấn Quốc công, hầu trong nhà thường gọi là "đại gia".

Quản sự theo hai , bẩm báo sự tình, đồng thời cũng kể những việc Úc Ly hôm nay.

Đang , ông đột nhiên thấy Thế tử mỉm , ngay cả vị "đại gia" Phó Liệt Vân xưa nay ít ít cũng lộ vài phần ý . Ông khỏi chút ngạc nhiên.

"Nếu Ly Nương dạy các cô , thì cứ để các cô học cho ." Phó Văn Tiêu , "Được nàng chỉ điểm, là vinh hạnh của các cô ."

Quản sự gật đầu: "Thuộc hạ hiểu."

Xem Thế tử gia cũng thấy phu nhân đang quậy phá, thậm chí còn dung túng phu nhân.

Cho quản sự lui , Phó Văn Tiêu đầu với Phó Liệt Vân: "Liệt ca, chuyện 'Thần Tiên Say' vô cùng quan trọng, ngày mai qua đó, nhất định cẩn thận, đừng để thương."

Phó Liệt Vân "ừ" một tiếng, vẻ mặt chút nặng nề, : "Đệ cũng ."

Hai chia tay ngoài sân, ai về phòng nấy.

Phó Văn Tiêu đến phòng tắm rửa mặt , quần áo sạch sẽ, mới nhẹ nhàng đẩy cửa bước .

Đến bên giường, giường ngủ say. Chàng im lặng ngắm nàng một lúc lâu, đó thổi tắt đèn, lên giường, kéo ôm lòng, nhắm mắt .

Loading...