Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 359
Cập nhật lúc: 2025-10-22 07:36:48
Lượt xem: 115
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thuyền cập bến tỉnh thành của tỉnh Thanh Giang, cả nhóm liền xuống thuyền, chuẩn thành nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Bọn họ ở khách điếm mà thẳng đến một dinh thự yên tĩnh.
Một đàn ông trung niên ăn mặc như quản sự vội đón, cúi hành lễ, cung kính : "Thế tử, phu nhân, tướng quân, bữa tối chuẩn xong ạ."
Úc Ly chút ngạc nhiên, bất giác sang Phó Văn Tiêu.
Cảm nhận ánh mắt của nàng, đầu mỉm , nắm tay nàng .
Phó Liệt Vân và theo , vẻ mặt vẫn bình thản, rõ ràng hề bất ngờ về chuyện .
Bữa tối vô cùng thịnh soạn, là những món ăn chuẩn vị Giang Nam.
Tỉnh Thanh Giang vốn thuộc vùng Giang Nam, cũng là nơi phồn hoa bậc nhất phương nam, ngay cả các hình thức ăn chơi giải trí cũng đa dạng hơn nhiều, nơi như tỉnh Nam Quận thể sánh bằng.
Úc Ly thấy các món ăn Giang Nam ở đây hợp khẩu vị, đặc biệt là món vịt , đúng là tuyệt hảo, nàng ăn mà vẫn thấy thòm thèm.
Ăn cơm xong, Phó Văn Tiêu việc , Úc Ly thì về phòng nghỉ ngơi.
Thư Sách
Trong phòng tắm chuẩn sẵn nước tắm và vật dụng, còn nha hầu hạ.
Úc Ly cần nha hầu hạ, tự tắm rửa một trận sảng khoái, ngay cả tóc cũng gội kỹ càng.
Lúc nàng tắm xong bước , nha chờ bên ngoài liền tiến đến.
Nha mỉm : "Phu nhân, để nô tỳ lau tóc cho ngài."
Úc Ly gì, tiên trong phòng, thấy Phó Văn Tiêu vẫn về, liền xuống để nha giúp.
Vì tóc dày dài, Úc Ly xưa nay lười xử lý. Nếu bảo nàng tự lau tóc, lẽ nàng sẽ chỉ lau qua quýt vài cái, đợi nó tự khô.
Có khi tóc còn khô, nàng buồn ngủ rũ rượi, cứ thế xuống ngủ luôn.
Dù thì sức khỏe nàng , sợ hàn khí xâm nhập.
Nha dùng khăn thấm khô tóc cho nàng từng chút một, động tác dịu dàng, rõ ràng là quen việc , khiến nàng cảm thấy khó chịu chút nào.
Úc Ly thấy tay nghề của nha khá , thỉnh thoảng còn xoa bóp da đầu và huyệt vị, thoải mái đến mức khiến nàng lim dim buồn ngủ.
Nàng ngáp một cái, một tay chống má, bắt đầu gật gù.
Lúc , ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
Úc Ly mở mắt thì thấy Phó Văn Tiêu trở về.
Chàng phẩy tay hiệu cho nha đang định hành lễ, nhận lấy chiếc khăn trong tay cô, phớt lờ vẻ kinh ngạc của cô, bảo cô lui xuống, cần hầu hạ trong phòng.
Úc Ly đầu : "Tiêu ca, cũng ở bên ?"
Lúc nãy vị quản sự trung niên cung kính xưng hô, nàng là của Phó gia.
Dinh thự hẳn cũng là một trong những sản nghiệp của Phó gia.
Phó Văn Tiêu "ừ" một tiếng, : "Năm đó khi nam hạ, của Phó gia từ hoạt động công khai chuyển sang bí mật, phân tán các nơi."
Một khi c.h.ế.t, bọn họ sẽ biển tị nạn, cả đời bước chân lãnh thổ Đại Khánh nữa.
Đây đều là những gia nô trung thành của Phó gia, Phó Văn Tiêu sẽ sắp xếp thỏa đường lui cho họ khi c.h.ế.t, để họ thanh trừng, mất mạng khi qua đời.
Úc Ly "" một tiếng, hai tay chống cằm, thảo nào thể nhanh chóng tìm đến giúp Úc Kim như .
Nàng dường như hiểu vì nhiều tiền đến thế.
Ngầm nhiều giúp xử lý sản nghiệp như , đúng là thiếu tiền. Thảo nào lúc còn hỏi nàng thích tiền , rõ ràng của cải đối với mà , chỉ là những con lạnh lùng, đáng để bận tâm.
Phó Văn Tiêu lau khô tóc cho nàng, thấy bên cạnh còn chuẩn sẵn cao thơm dưỡng tóc, cầm lên ngửi thử, là mùi hoa quế, liền cẩn thận thoa lên tóc nàng.
Úc Ly thấy mới lạ: "Cái dùng để gì?"
"Cao thơm dưỡng tóc," Phó Văn Tiêu , "Mùi hoa quế."
Úc Ly ngửi thấy mùi hoa quế thanh thanh thoang thoảng trong khí, khỏi liếc một cái: "Ngay cả bồ hòn hương hoa quế dùng mà họ cũng rõ ?"
Lúc nãy tắm rửa, nàng phát hiện các vật dụng hầu hết đều là hương hoa quế. Ngay cả quần áo cũng thoang thoảng mùi hoa quế, chắc là ướp hương liệu.
Phó Văn Tiêu tỏ thản nhiên: "Lan cô và những khác ở huyện Sơn Bình, thói quen của em cũng khó."
Cho nên khi họ đến đây, ở đây cũng sẽ chuẩn thứ theo sở thích của họ.
Lau khô tóc cho nàng xong, Phó Văn Tiêu cũng tắm rửa.
Úc Ly bên cửa sổ, ngắm cảnh sân viện bên ngoài, tay cầm quạt, uể oải phe phẩy.
Đợi đến khi tắm rửa xong trở về, nàng ngáp ngắn ngáp dài.
"A Ly, mệt thì ngủ ." Phó Văn Tiêu .
Úc Ly đáp một tiếng, kéo tay , truyền cho chút dị năng, trèo lên giường ngủ.
Mấy ngày nay lênh đênh thuyền, trong khoang thuyền oi bức vô cùng, thật nàng nghỉ ngơi lắm. Lúc đặt lưng xuống giường, nàng chỉ ngủ một giấc thật ngon.
Phó Văn Tiêu lau khô tóc , cũng lên giường nghỉ.
Vừa mới xuống, nàng liền xoay qua, ôm lấy , cả rúc lòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-359.html.]
"A Ly?" Chàng gọi một tiếng.
"Ừm..."
Nghe giọng nàng ngái ngủ, rõ ràng là mơ màng, Phó Văn Tiêu mỉm , cúi đầu hôn lên trán nàng, ôm nàng ngủ.
* Hôm , Úc Ly tỉnh dậy, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Sức khỏe nàng , dị năng, dù mệt mỏi đến , chỉ cần ngủ một giấc là tràn đầy năng lượng.
Tinh thần của Phó Văn Tiêu cũng , đặc biệt là mỗi nàng dùng dị năng trị liệu cho , đều cảm thấy vô cùng khỏe khoắn, dù mấy ngày ngủ cũng .
Lúc ăn sáng, thấy chỉ hai , thấy Phó Liệt Vân , nàng hỏi: "Sao thấy Liệt ca ?"
"Liệt ca sáng sớm ngoài , chút việc cần ở đây." Phó Văn Tiêu , "Huynh dừng ở đây vài ngày, chờ giải quyết xong công việc mới ."
Nghe , Úc Ly cũng lờ mờ hiểu vì họ đột ngột lên bờ nghỉ ngơi.
Ăn sáng xong, Phó Văn Tiêu hỏi nàng ngoài dạo phố .
Khó khăn lắm mới đến đây, Úc Ly đương nhiên là ngoài xem thử. Nàng liếc mấy vị quản sự đang chờ bên ngoài, ngay là còn việc khác.
Ngoài vị quản sự của dinh thự, còn những hôm qua nàng thấy, chắc là đến tìm .
Úc Ly với : "Chàng việc thì cứ , em tự ngoài dạo ."
Phó Văn Tiêu khựng , áy náy : "A Ly, xin em."
Bọn họ đến đây vội vàng, bên đúng là một việc cần tự xử lý, thể cùng nàng.
"Không , chờ rảnh cùng cũng ." Úc Ly để tâm lắm mấy chuyện .
Dù nàng ngoài cũng chỉ để ăn uống ngắm cảnh, cùng cũng quan trọng.
Phó Văn Tiêu gì, chỉ kéo nàng lòng ôm một lúc, đó cho chuẩn xe ngựa, đồng thời chỉ cho nàng mấy chỗ ăn ngon, chơi vui, bảo nàng thể đến đó xem thử.
Úc Ly thấy vanh vách, chút tò mò: "Tiêu ca, đây từng đến đây ?"
"Đến một ," , " lúc đó là công vụ, xong việc là ngay, cũng dạo chơi gì nhiều. Mấy chỗ đều là , qua bao nhiêu năm , đổi gì ."
Vẻ mặt Úc Ly háo hức: "Đi xem là ngay."
Nghe kể về những chỗ ăn chơi, nàng thấy hứng thú vô cùng, chút nóng lòng ngay.
Xe ngựa chuẩn xong, Úc Ly bước lên xe, ló đầu với đàn ông đang tiễn nàng: "Tiêu ca, em nhé, về sẽ mua đồ ăn ngon cho ."
Phó Văn Tiêu đáp một tiếng.
Mãi đến khi xe ngựa rời khỏi dinh thự, Phó Văn Tiêu vẫn đó theo một lúc, nụ mặt mới tắt hẳn. Chàng đầu với vị quản sự đang chắp tay bên cạnh: "Đi thôi."
Quản sự khẽ cúi , theo rời khỏi dinh thự, thầm liếc . Thấy khuôn mặt lạnh lùng, giống hệt như đây, còn vẻ ôn nhã ấm áp, vui vẻ như lúc ở mặt thế tử phu nhân.
Thế tử quả nhiên đổi chút nào, thậm chí khí thế càng thêm sâu lường .
**
Đi cùng Úc Ly ngoài còn một nha tên là Thanh Hoàn, là quản sự cử đến hầu hạ nàng, là nha rành tỉnh thành, cứ bảo cô .
Nha chính là tối qua lau tóc cho Úc Ly.
Thanh Hoàn đối với Úc Ly cung kính, bất kể nàng hỏi gì, cô đều trả lời cặn kẽ, hề giấu giếm.
Qua lời kể của cô, Úc Ly Thanh Hoàn là hầu của Phó gia, chút quyền cước.
Chính vì cô võ, quản sự mới phái cô đến hầu hạ vị thế tử phu nhân , như cũng thể bảo vệ phu nhân hơn.
Biết cô võ, Úc Ly : "Vừa cũng chút ít, lát nữa về, chúng tỉ thí một chút."
Thanh Hoàn sững sờ, lắp bắp : "Như... như ạ, lỡ phu nhân thương thì..."
Phu nhân trông mảnh mai yếu đuối, thật sự giống võ chút nào.
Úc Ly : "Yên tâm, thương , thử ? Cứ quyết định nhé!"
Đối mặt với nụ của nàng, Thanh Hoàn chỉ đành do dự đồng ý, thầm nghĩ chắc phu nhân chỉ là võ, nhất thời hứng lên tỉ thí thôi, chừng lát nữa về là nàng quên ngay.
* Xe ngựa dừng một con phố náo nhiệt.
Úc Ly bảo phu xe tìm chỗ nào đó đợi, cần theo, nàng dẫn Thanh Hoàn dạo phố.
Dạo một vòng, Úc Ly thấy tỉnh thành của tỉnh Thanh Giang quả hổ là nơi phồn hoa bậc nhất Giang Nam, hai bên đường phố cửa hàng san sát, chủng loại đa dạng, khiến mà hoa cả mắt.
Thậm chí nhiều thứ nàng gọi tên, đều là nhờ Thanh Hoàn giải thích bên cạnh.
Trên đường đông , trang phục của họ, đều là kiểu dáng đang thịnh hành ở Giang Nam, mới lạ mắt.
Úc Ly ngắm, cảm thấy mở mang ít kiến thức.