Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 342:342

Cập nhật lúc: 2025-10-21 06:27:08
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

chuyện, trong lòng sợ, dám tùy tiện cho khác, mãi đến hôm qua uống say, lỡ miệng với một em, ai ngờ gã kín miệng, hôm nay liền báo cho Ngô Gầy bọn họ.

“Bọn chúng bàn bạc chuyện gì?” Úc Ly hỏi.

Gã lêu lổng do dự một chút : “Bọn chúng , tiên sập tiệm 'Phấn mặt phường Úc thị' ở phố Đông, đó dụ 'nữ nhân ' khỏi thành để đối phó.”

“Nữ nhân ?”

Đám Ngô Gầy , về phía Úc Ly.

Bọn họ đều cảm giác "nữ nhân " chính là Ly lão đại. Với bản lĩnh của Ly lão đại, việc đắc tội với khác là quá bình thường. Không lẽ là kẻ thù cũ của chị Ly đang ngầm trả thù?

Úc Ly phản ứng bình tĩnh, nàng hỏi thêm vài câu, khi thông tin chính xác, liền trực tiếp rời .

Trước khi , nàng với đám lêu lổng: “Sau tìm một công việc đàng hoàng mà . Nếu còn để thấy các ngươi lêu lổng cả ngày, sẽ tiếp tục đánh.” Nàng đầu với đám Ngô Gầy: “Các ngươi giúp giám sát, gã nào chịu việc, cứ đến báo cho .”

Đám Ngô Gầy run rẩy, lập tức : “ Ly lão đại yên tâm, bọn nhất định sẽ giám sát bọn họ.”

Sau đó, bọn họ liền hưng phấn hẳn lên, bắt đầu xoa tay hầm hè.

Tốt quá , cuối cùng cũng nếm trải nỗi thống khổ lúc của bọn họ. Bọn họ thật sự vui sướng khi đem nỗi thống khổ của "áp đặt" lên khác, khuyên bọn họ cải tà quy chính.

**

Úc Ly tin tức chính xác, chuẩn khỏi thành tìm .

Khi ngang qua một tiệm sách, nàng thấy Phó Văn Tiêu từ tiệm sách , trong tay còn cầm một ít giấy bút và mực.

“Ly Nương!” Phó Văn Tiêu mừng rỡ kêu lên, bước đến bên cạnh nàng, đột nhiên phát hiện thần sắc nàng đúng: “Ly Nương, nàng ?”

Úc Ly dừng , : “Tối qua kẻ đến tiệm của Kim Nương phóng hỏa. Em nơi chúng ở , bây giờ tìm bọn chúng đây.”

Phó Văn Tiêu giật , hỏi: “Các em chứ?”

“Không . Kim Nương cảnh giác, lúc chúng phóng hỏa là con bé tỉnh dậy, kịp thời dập tắt lửa .”

Phó Văn Tiêu lúc mới yên tâm. Thấy bộ dạng nàng chuẩn tính sổ, : “Ta cùng

nàng .”

Úc Ly một cái, “Ừm” một tiếng, từ chối.

Vừa cũng bắt đầu luyện thể thuật, thể kéo ngoài cho va chạm, giúp mở mang chút kiến thức. Có thể , cũng là để tìm luyện tập, đỡ giống như Úc Kim và các em, sức mà kinh nghiệm thực chiến, tối qua một vố đau.

Phó Văn Tiêu cùng nàng khỏi thành.

Trên đường , Úc Ly kể thông tin cho , trầm giọng : “Đối phương hẳn là nhắm em, là em liên lụy đến Kim Nương và các em .”

Phó Văn Tiêu chút hoài nghi, nhưng gặp , cũng dám gì.

Hai nhanh, chẳng mấy chốc đến một thôn trang gần ngoại thành.

Thôn Úc Ly quen, vì năm ngoái nàng cùng Trương Phục các thôn quanh huyện để mổ lợn, thể lợn ở các thôn đều do nàng mổ.

Họ thẳng thôn mà vòng rìa thôn, đến một nhà nông dân ở cuối thôn.

Căn nhà xây ở chân núi, cách xa các nhà khác trong thôn, vị trí vô cùng hẻo lánh. Phía nhà là một rừng trúc rậm rạp, cho dù ban ngày xuất hiện ở gần đó, thì nhờ rừng trúc che lấp, cũng sẽ trong thôn chú ý.

Hai đến sân nhà nông dân.

Hàng rào cao, dựng bằng cây gai và tre, chỉ cao đến n.g.ự.c Úc Ly. Có thể qua hàng rào thấy sân trong và nhà cửa.

Chỉ vài gian nhà, nhiều.

Úc Ly thể cảm nhận , trong nhà ít , hơn mười .

Những kẻ đó đang qua cửa sổ chằm chằm họ. Từ nhịp thở dồn dập, nàng nhạy bén cảm nhận sự khẩn trương của bọn họ.

Xem là tìm đúng chỗ .

Úc Ly vội , nàng rút một cây gậy tre còn dính bùn từ hàng rào .

Nàng đầu với Phó Văn Tiêu: “Đối phương thể sẽ cung tên, ở ngoài chờ , em .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-342342.html.]

“A Ly, nguy hiểm lắm, là dụ chúng ngoài ?” Phó Văn Tiêu chút lo lắng, sợ mũi tên sẽ nàng thương.

Thư Sách

“Không .” Úc Ly để tâm, “Bọn chúng mà b.ắ.n tên , thì cũng tránh nổi.”

Tiếp theo, Phó Văn Tiêu thấy nàng nhặt một hòn đá cứng từ trong bụi cỏ, bóp nhẹ, hòn đá vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, đó nàng ngoài hàng rào, b.ắ.n thẳng những mảnh vỡ đó về phía căn nhà.

Chỉ thấy tiếng “bốp bốp bốp” vang lên, các cây cột gỗ của căn nhà đá vụn đ.á.n.h gãy. Sau đó, căn nhà vốn mấy kiên cố, cứ thế ầm ầm sụp đổ ngay mắt Phó Văn Tiêu.

Phó Văn Tiêu: “…”

Đây là nàng tránh ?

Khi căn nhà sập xuống, một đám vội vàng từ trong nhà lao .

Có kẻ chạy chậm, xà nhà rơi xuống đè lên. May mắn là mái nhà lợp bằng cỏ tranh nên cũng đè c.h.ế.t .

“Bắn tên!”

Kẻ cầm đầu lạnh giọng quát.

Những kẻ chạy ngoài rối rít b.ắ.n tên về phía ngoài sân. Úc Ly và Phó Văn Tiêu cúi , né tránh cơn mưa tên dày đặc. Mũi tên găm hàng rào, hoặc rơi vãi bên ngoài.

Bọn chúng b.ắ.n tên cảnh giác chằm chằm phía hàng rào, vô cùng cẩn thận.

Kẻ cầm đầu sa sầm mặt, dám thả lỏng chút nào. Trước khi đến, bọn chúng điều tra, phụ nữ dùng đá đ.á.n.h sập nhà là một nhân vật lợi hại. Nghe nàng một đối phó mấy trăm tên thổ phỉ mà vẫn thể rút lui, lợi hại đến mức giống .

Ngay lúc gã đàn ông đang cẩn thận dặn dò xung quanh cảnh giác, thì thấy cổng sân một cước đá văng.

“Mau b.ắ.n tên!” Gã đàn ông gào lên.

Lại một trận mưa tên nữa lao đến. Úc Ly múa cây gậy trúc trong tay, cây gậy xoay tít, quét bay hết đám tên đang lao tới. Cứ như thể thứ trong tay nàng là gậy tre, mà là một vũ khí bằng sắt cứng, mũi tên nào thể xuyên qua .

Khi nàng đ.á.n.h bay hết mũi tên, nàng chút do dự lao giữa đám .

Những kẻ đúng là võ, công phu tay . Đáng tiếc, bọn chúng gặp Úc Ly, một kẻ mà bất cứ ai từng giao đấu đều cảm thấy nàng mạnh đến mức phi nhân loại.

Chỉ trong nháy mắt, mặt đất la liệt vài . Không gậy tre đ.â.m thương, thì cũng Úc Ly đoạt vũ khí đả thương, kẻ còn đ.á.n.h văng hàng rào, sập cả hàng rào, để lộ Phó Văn Tiêu đang mỉm ở đó.

Phó Văn Tiêu vẫn hề động thủ, mỉm Úc Ly đang tay trong sân.

Nàng cầm cây gậy tre ố vàng, một đầu gậy vót nhọn, phía còn dính ít bùn, nhưng đầu nhọn đó còn sắc hơn cả vũ khí. Chỉ cần quét qua, nó dễ dàng rạch qua quần áo của bọn chúng, để chúng những vệt m.á.u dài.

Kẻ cầm đầu thấy da đầu tê dại, phát hiện bọn chúng vẫn xem thường nàng.

Hắn gào lên: “Rút mau!”

Vì Úc Ly đang chặn ngay cổng sân, nên đám ở đó đồng loạt chạy trốn về phía hậu viện. Nơi đó thông rừng trúc, dễ ẩn nấp.

Úc Ly thấy , mũi chân đá mạnh xuống đất, vô đất bùn b.ắ.n văng lên, bay vút về phía bọn chúng.

Vài kẻ những cục đất bùn b.ắ.n trúng lưng, cơ thể tê rần, ngã lăn đất.

Trong những kẻ ngã xuống cả gã đàn ông lệnh.

Ngay khi Úc Ly sắp giải quyết xong đám , đột nhiên kẻ quát lên: “Đừng nhúc nhích! Ngươi mà dám động đậy, sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t gã !”

Úc Ly theo tiếng quát, thấy cách đó xa một gã đàn ông, đang cầm cung tên chĩa thẳng Phó Văn Tiêu.

Vẻ mặt âm hiểm, với Úc Ly: “Ngươi cũng c.h.ế.t, đúng ?”

Phó Văn Tiêu trông như một thư sinh trói gà chặt, dáng mảnh khảnh, văn nhã lịch sự, một thư sinh yếu ớt.

Bị mũi tên chĩa , hề sợ hãi, thậm chí còn cong môi với gã .

Ngay đó, một mũi tên từ bay tới, b.ắ.n xuyên qua n.g.ự.c gã đàn ông đang cầm cung uy hiếp.

Gã đó kịp phản ứng, cứng đờ đầu , xem ai b.ắ.n lén lưng , nhưng còn kịp thấy rõ, ôm n.g.ự.c ngã xuống.

Úc Ly và Phó Văn Tiêu sang, thấy mấy xuất hiện ở cách đó xa.

Dẫn đầu là một đàn ông cao lớn vạm vỡ, mặc một bộ đồ đen, khuôn mặt lạnh lùng, khí thế vô cùng cường hãn, giống như một tướng sĩ.

Trong tay đang cầm một cây cung, khi b.ắ.n c.h.ế.t gã , mới từ từ hạ cung xuống.

Tiếp đó, gã đàn ông mặc đồ đen về phía , theo là vài tên đàn ông khác cũng khí thế bất phàm. Bọn họ theo , hẳn là cấp .

Chờ đến gần, Úc Ly rõ dung mạo của . Người tướng mạo rắn rỏi, tuổi chừng ba mươi, nhưng sắc mặt , thoang thoảng mùi m.á.u tươi và mùi thuốc, hẳn là đang thương tích.

, cũng hề để lộ mặt, một đôi mắt sắc như mắt diều hâu.

đối phương ác ý, nên Úc Ly cũng hành động gì.

Ánh mắt của gã đàn ông đó dừng Phó Văn Tiêu, nhếch khóe môi, nở một nụ rõ ràng, đó cúi đầu, cung kính : “Thế tử, ngài thật quá .”

Những cấp theo gã đàn ông cũng đồng loạt cúi đầu hành lễ.

Loading...