Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 340:340

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:32:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Giống như tự vẽ bài thể thuật, cũng hề sai sót, đến khi tự luyện tập, thậm chí còn cần nàng chỉ điểm gì.

Phó Văn Tiêu : “Bởi vì ngày nào cũng xem nàng luyện, gần hai năm, cả ngàn vạn , ngốc nghếch đến mấy cũng thể nhớ .”

Úc Ly thầm nghĩ, cái đó chắc, mắt thấy, đầu óc nhớ , nghĩa là thể luyện .

Chàng thể sai sót, vẫn là vì thông minh, khả năng qua là nhớ, hơn nữa ngộ tính và tư chất cũng tồi, quả nhiên hổ là thiên tài hiếm .

Úc Ly cảm thấy gì cần chỉ điểm, : “ Chàng cứ tiếp tục luyện , luyện thêm vài tháng nữa, chờ cơ thể rèn luyện , chừng thể bắt đầu luyện thể thuật trung cấp.”

Tuy rằng thể biểu diễn hảo bài thể thuật sơ cấp, nhưng luyện bài trung cấp thì vẫn đạt yêu cầu.

“Thật ?” Phó Văn Tiêu mỉm hỏi nàng, “Thế nào gọi là cơ thể rèn luyện ?”

Úc Ly : “Chính là khi sức mạnh thể nâng cả cái đỉnh, mà thương.”

Tại luyện thể thuật thể giúp con cường kiện thể, dễ bệnh? Đương nhiên là vì trong quá trình ngừng luyện tập, cơ thể con rèn giũa từng chút một, trở nên rắn chắc, cô đọng.

Đến lúc đó, dù khiêng vác vật nặng cũng sẽ dễ dàng thương.

Phó Văn Tiêu gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

* Buổi tối, Úc Ly tắm gội xong, xõa mái tóc ướt sũng trở về phòng.

Mấy ngày nay vì tinh thần , ngoài việc tắm rửa , Chu thị cho nàng gội đầu, sợ nhiễm lạnh. Hôm nay cơ thể nàng khỏe , đương nhiên gội đầu, nếu tóc sắp bốc mùi .

Chỉ là tóc quá dài, mỗi gội đầu nàng đều phiền muộn, lau khô tóc là một việc vô cùng nhàm chán.

Phó Văn Tiêu nàng thích việc , nên chủ động lấy một chiếc khăn sạch, lau tóc cho nàng.

Chờ tóc khô ráo, Úc Ly ngáp một cái, chuẩn lên giường ngủ.

“Ly Nương.” Phó Văn Tiêu đột nhiên gọi nàng.

Úc Ly đầu, đang định hỏi chuyện gì, thì thấy bắt đầu cởi quần áo.

Úc Ly: “…”

Đang lúc Úc Ly thắc mắc cởi quần áo gì, thì thấy cởi bỏ lớp áo trung y bên ngoài, còn áo lót bên trong cũng chỉ nới lỏng đai lưng, vạt áo mở một chút, để lộ lồng n.g.ự.c trắng nõn rắn chắc, đó liền tiếp tục nữa.

Nàng khó hiểu , phát hiện mặt đang đỏ lên từng chút một.

Phó Văn Tiêu ho nhẹ một tiếng, kéo vạt áo , đó kéo nàng lòng.

“A Ly.” Chàng gục mặt lên vai nàng, khẽ : “ Nàng … xem ?”

“Xem cái gì?” Úc Ly hỏi một câu, đột nhiên nhớ chuyện ban ngày, chớp mắt : “ Chàng bảo em xem cơ thể của ?”

Chàng khẽ "ừm" một tiếng, cuối cùng vẫn chút ngượng ngùng.

Vẻ mặt Úc Ly chút kỳ quái. Người ngày thường mặc quần áo luôn vô cùng chỉnh tề, chút cẩu thả, kể cả khi ở giường, đồ ngủ cũng luôn ngay ngắn, hở chút nào, dù ngủ một giấc, quần áo cũng sẽ xộc xệch.

Nếu quần áo xộc xệch, thì chắc chắn là do nàng ngủ ngoan, lột vạt áo .

Mỗi tỉnh thấy , đều ngượng đến đỏ bừng mặt, vội vàng kéo quần áo chỉnh tề .

Úc Ly tôn trọng thói quen sinh hoạt của mỗi , thích bọc kín mít, nàng cũng cảm thấy vấn đề gì.

“Không cần .” Nàng , “Chẳng thích cởi quần áo mặt khác ? Không cần vì em mà miễn cưỡng.”

Phó Văn Tiêu: “…”

Úc Ly đưa tay giúp thắt đai lưng, với : “Hôm nay em chỉ xác nhận xem cơ thể luyện đến mức nào thôi, cũng nhất định xem.”

Nàng từng học qua môn sinh lý, lạ lẫm gì với cơ thể , thể nam nhân trần trụi nàng cũng từng thấy qua, cảm thấy gì đáng xem, cũng thật sự . Chủ yếu là để xác nhận cơ thể một luyện đến trình độ nào, thì đúng là dùng tay nắn bóp xương cốt cơ bắp mới .

Nếu thích khác cơ thể , nàng tự nhiên cũng sẽ ép buộc.

Phó Văn Tiêu cứng họng, còn gì đó, thì thấy nàng cầm lấy một hạt lạc bên gối, giơ tay búng , dập tắt ngọn đèn dầu bàn.

Trong phút chốc, căn phòng chìm bóng tối.

Nàng : “Được , ngủ thôi.”

Phó Văn Tiêu trong lòng dâng lên một cảm giác mất mát khó tả, cảm thấy cần giải thích một chút.

“A Ly, chúng là phu thê, nếu là ở mặt nàng thì cũng thể.” Chàng uyển chuyển , “Giữa phu thê, thật thể…”

Nói đến đây, chút ngượng ngùng.

Úc Ly hiếm khi thấy lúng túng như , chút ngạc nhiên, chống dậy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-340340.html.]

Tuy trong phòng tối, nhưng nàng thể rõ trong đêm, thấy mặt đỏ bừng. Lần mặt đỏ thành như , chắc là vui mừng nhỉ?

Nàng bắt đầu phân tích cảm xúc mặt , đăm chiêu suy nghĩ.

Cuối cùng, Úc Ly nghĩ đến nội dung bài học sinh lý, bèn hỏi thẳng: “Tiêu ca, đang... động d.ụ.c ?”

Phó Văn Tiêu: “…”

Một lúc lâu , Phó Văn Tiêu kéo chăn qua, quấn lấy nàng, đó ôm lòng.

Úc Ly cựa quậy: “Em lạnh.”

Bây giờ là tháng tư, buổi tối tuy vẫn còn se lạnh, nhưng đối với nàng mà , thật sự lạnh, cần bọc nàng kỹ như .

Phó Văn Tiêu : “Cơ thể tương đối lạnh, lỡ nàng lạnh thì , vẫn nên đắp .”

Úc Ly “Ờ” một tiếng, chậm rãi : “Vậy trời lạnh lo em lạnh?” Phải rằng mùa đông năm đó, chính vì sợ lạnh nên ôm nàng, nàng cái lò sưởi hình cho cả mùa đông.

Phó Văn Tiêu còn gì để .

Có một vợ quá thẳng thắn, khiến gì cho .

Úc Ly đưa tay sờ mặt , từ mặt sờ xuống ngực, ngay khi cơ thể căng lên, nàng : “Kỳ lạ, vẫn lạnh như ?”

Rõ ràng cơ thể khỏe mà?

Úc Ly thật sự khó hiểu.

Phó Văn Tiêu : “Có thể là do thể chất của , đây nhiệt của vốn cao.”

Sau khi trúng hàn độc, cơ thể liền luôn lạnh như băng.

Úc Ly cảm thấy chắc như , bình thường nào mà nhiệt thấp như thế? Nàng cảm thấy thể là cơ thể hồi phục.

Chắc là dị năng của nàng quá yếu, chỉ thể đảm bảo c.h.ế.t, chứ cách nào trị tận gốc bệnh của .

Nghĩ , nàng thử truyền thêm chút dị năng cho .

Truyền xong dị năng, Úc Ly chút mệt mỏi, nhanh liền dựa lòng ngủ , quên mất câu chuyện .

Phó Văn Tiêu đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, đó chút mất mát, tâm trạng thật sự phức tạp.

Cuối cùng nhắm mắt , cũng .

**

Nửa đêm, Úc Kim cảm thấy gì đó , lập tức mở bừng mắt.

Nàng nhẹ nhàng lách xuống giường, vớ lấy cây gậy cạnh giường, lặng lẽ một tiếng động mở cửa ngoài.

Từ trở về từ tỉnh thành, gặp Phương Bích Hạc lẻn khoang thuyền, khiến nàng học cách ẩn nấp nửa đêm mà kinh động đến khác.

Lúc đó nàng cũng thỉnh giáo chị cả, chị cả còn đặc biệt chỉ dạy cho nàng.

Thư Sách

Úc Kim cảm thấy, chị cả của nàng đây nhất định là một nhân vật lợi hại, nếu nhiều thứ như .

Úc Kim theo tiếng động, nhanh liền thấy một bóng đen bên phía kho hàng, trong khí thoang thoảng mùi dầu trẩu.

Có kẻ đốt kho hàng của nàng.

Phát hiện khiến Úc Kim kinh ngạc tức giận, nàng vung gậy vụt tới.

"Bốp" một tiếng, kẻ đang rưới dầu trẩu đ.á.n.h trúng, mềm nhũn ngã gục.

Úc Kim tức giận tiến lên đá thêm cho kẻ đó một cái.

Lúc , phía tiếng động truyền đến, Úc Kim đột ngột xoay , liền thấy hai bóng đen từ tường nhảy xuống, lao về phía nàng.

Hai kẻ thủ lợi hại, linh hoạt tránh đòn tấn công của nàng.

Úc Kim phát hiện tuy sức lớn, nhưng chiếm chút lợi thế nào. Nói cho cùng, nàng vẫn giỏi giao đấu với khác, gặp loại cao thủ , dễ dàng lộ điểm yếu là kinh nghiệm thực chiến.

Chỉ thấy đối phương múa một chiêu hư ảo, bức lui nàng, đó một tên vác kẻ nàng đ.á.n.h ngất đất lên, tên còn ném một mồi lửa, châm chỗ dầu trẩu đất.

"Bùng" một tiếng, dầu trẩu bốc cháy.

Úc Kim còn tâm trí nào giao đấu với chúng, chỉ đành trơ mắt chúng bỏ chạy, còn thì vội vàng dập lửa.

Mọi trong phòng đều đ.á.n.h thức, cũng chạy dập lửa.

May mắn ngọn lửa lớn, nhanh dập tắt, nhưng Úc Kim vẫn tức chịu nổi.

“Quá đáng thật!” Úc Châu c.h.ử.i rủa, “Rốt cuộc là kẻ nào, dám cả gan đốt kho hàng của chúng .”

Úc Ngân cũng tức giận đến nắm chặt tay.

Các cô gái khác cũng nhao nhao mắng c.h.ử.i kẻ việc , nguyền rủa chúng c.h.ế.t tử tế.

Úc Kim sa sầm mặt, tuy tức giận, nhưng vẫn cố nén để trấn an , với các nàng: “Mọi về nghỉ ngơi , ngày mai sẽ tìm điều tra.”

“Chị hai, em ngủ, em gác đêm cho.” Úc Ngân , lo lắng nửa đêm vẫn còn kẻ tới đốt kho.

Những khác cũng nhao nhao đòi gác đêm.

Úc Kim liền phân công hai gác đêm, những khác ngủ, vì ngày mai còn mở cửa tiệm.

Loading...