Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 115:chương 115

Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:34:15
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

Hôm , Úc Ly giao hàng về. Vừa đến lò mổ, cô thấy Úc Kim đang cách đó xa.

Úc Kim mặc quần áo vải thô, xám xịt, là trang phục điển hình của con gái nhà quê, nhiều chỗ vá víu.

Cô bé đó khép nép, chằm chằm lò mổ, ngập ngừng dám bước tới.

Dù ngày thường cô bé lanh lợi đến mấy, thì cũng chỉ là một cô gái thôn quê mười bốn tuổi, từng trải sự đời. Lần đầu tiên đặt chân lên huyện lỵ, cô bé ít nhiều vẫn chút rụt rè, e sợ.

Úc Ly bước tới, gọi: “A Kim.”

Úc Kim giật , mừng rỡ khi thấy cô, theo bản năng nép sát và kéo tay áo cô: “Chị cả.”

Úc Ly xoa đầu em, như thể an ủi, bảo em đừng sợ hãi.

Cô hỏi: “Sao trong?”

Hôm qua cô dặn Úc Kim, khi lên huyện lỵ thì đến chỗ lò mổ đợi cô, và cô cũng đưa địa chỉ. Trước khi giao hàng, cô còn dặn dò riêng Trương Diệu Bình một tiếng, rằng em gái cô sẽ đến tìm, nhờ  giúp dẫn em gái trong đợi.

Úc Kim đầu lên huyện lỵ chắc chắn sẽ sợ, bảo em đến lò mổ đợi là tiện nhất.

“Đông quá…” Úc Kim với vẻ ngượng ngùng.

Lúc vẫn là giờ chợ sáng, đến lò mổ mua thịt đông.

Tuy nhiên, đó là lý do chính. Lý do chủ yếu là vì chị cô ở trong, cô bé ngại ngùng phiền khác.

Úc Ly gì, dẫn em thẳng lò mổ.

Cô bảo những đang vây quanh mua thịt dãn một chút, đưa Úc Kim trong.

tỏ vẻ khó chịu, với Trương Diệu Bình: “Tiểu Trương, lò mổ các nhận thêm cô gái ? Cô gái nhỏ ?”

Ông nhớ cô gái còn là chữ.

Mặc dù cô gầy gò, trông nghèo túng, nhưng chung gọn gàng sạch sẽ, lâu cũng đến nỗi .

cô gái đó chắc chắn là hai bước .

Hai cô gái thoạt là chị em ruột, gương mặt họ vài nét tương đồng. Đặc biệt là xách giỏ tre , thật sự xinh đến chói mắt. Dù mặc đồ giản dị và xách cái giỏ tre, cô vẫn mang cảm giác khác biệt so với xung quanh.

Có lẽ vì quá xinh , xinh đến giống một cô gái nhỏ đang bươn chải kiếm sống nơi phố chợ.

Bàn tán về nhan sắc của Úc Ly

Không đợi Trương Diệu Bình gì, bên cạnh : “Nhận mới nào , vẫn là cô gái nhỏ đó thôi, ông nhận ?”

“Cái gì?”

Quả nhiên, nọ kinh ngạc mở to mắt.

Mọi xung quanh đều rộ lên, hỏi ông lâu đến mua thịt .

Nếu thường xuyên lui tới, chắc chắn sẽ lò mổ .

một thời gian. Lần về phủ thành thăm , ở đó hơn nửa tháng mới về,” nọ đáp, nhưng vẫn kinh ngạc: “Sao thể? Cô gái trông khác hẳn cô gái .”

Một thì đen nhẻm, gầy guộc, thậm chí gầy đến mức ;

Còn một tuy cũng gầy, nhưng gầy đến mức chê , ngược còn một vẻ mỏng manh, yếu ớt. Hơn nữa, khuôn mặt , ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, giống cô gái nhà nghèo bươn chải kiếm sống.

Con gái nhà nghèo dù xinh , nhưng vì cuộc sống vất vả, dãi nắng dầm mưa, da dẻ thô ráp, mà trắng trẻo như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-115chuong-115.html.]

Thư Sách

Nói cô là cô gái nuông chiều trong nhà giàu còn đúng hơn.

Cái khí chất đó thực sự khác biệt với xung quanh.

“Có gì mà lạ? Nghe cô gái nhỏ đó ốm nặng, nghỉ mấy hôm. Thầy t.h.u.ố.c Hứa ở Hồi Xuân Đường kê t.h.u.ố.c bổ, bảo cô tẩm bổ cho sức. Sau hơn nửa tháng điều trị, cô mới thành như đó.”

, cô nghỉ ngơi cả tuần, lúc bọn cũng nhận .”

“Mấy ngày nay, ngày nào cũng thấy cô giao hàng, cứ như mỗi ngày một khác, thường xuyên thì thấy gì, chớp mắt một cái là khác hẳn .”

“Nói , vẫn là y thuật của Hứa  đại phu . Không ông kê t.h.u.ố.c bổ gì mà thể bồi bổ đến mức .”

“Haiz, cũng tìm  Hứa  đại phu kê ít t.h.u.ố.c bổ cho hai đứa con gái nhà , xem bồi bổ cho chúng xinh hơn .”

“Kê t.h.u.ố.c bổ ? Nghe một thang t.h.u.ố.c bổ hai ba trăm  văn, ông chịu chi ?”

“Mắc ? Thôi thôi, con gái nhà thật cũng , cần tẩm bổ.”

Mọi rôm rả chuyện, nhanh chủ đề chuyển sang  Hứa đại phu ở Hồi Xuân Đường, vô tình lạc đề, ai còn để ý đến sự đổi của Úc Ly nữa.

Ý định tìm kế sinh nhai

Úc Ly dẫn em gái sân lò mổ, rót cho em một ly , bảo em nghỉ.

Cô đặt giỏ tre xuống, tự rót cho mấy chén nước xắn tay áo dọn dẹp sân.

Mỗi ngày khi mổ heo xong, sân đều dọn rửa một , dùng nước xối cho sạch. Đôi khi Úc Ly về sớm, cô sẽ tay dọn dẹp, tiện thể mài d.a.o mổ heo.

Trương Phục thấy , trả thêm cho cô một khoản tiền công vất vả, việc thì trả tiền.

Vì Úc Ly kiên quyết từ chối, đành đổi thành cho cô một miếng thịt mang về ăn.

Úc Kim thấy chị việc, thể yên? Cô bé vội : “Chị Hai, em giúp chị!”

Cô bé cũng xắn tay áo, cầm chổi phụ quét dọn.

Úc Ly từ chối, nhận thấy em thoải mái, cô cho em một lát để giảm bớt sự bối rối.

Hai chị em đều việc tháo vát. Đến khi Trương Phục, chú La và Đồ lão đại  về, hai chị em quét dọn sân sạch sẽ, vết m.á.u đất cũng rửa trôi.

Thấy cô gái nhỏ việc cùng Úc Ly, Trương Phục sững sờ, nhớ Úc Ly em gái cô hôm nay sẽ lên huyện lỵ tìm cô.

Ông hỏi: “Ly Nương, đây là em gái cô ?”

Úc Ly ừ một tiếng, giới thiệu với họ. Quay sang Úc Kim, cô : “Đây là Trương Phục, chủ lò mổ, em gọi là Trương là .”

Úc Kim chút hồi hộp, khẽ khàng gọi một tiếng “Anh Trương”.

Trương Phục đồng ý với tiếng “, : “Hiếm khi em gái Ly Nương tới, là trưa nay mấy đứa ở ăn cơm cùng , sẽ hầm thịt cho các em ăn.”

Úc Ly sáng mắt lên, sảng khoái đồng ý: “Tốt quá, cảm ơn Trương.”

Úc Kim gì, quyết định bắt chước chị, cũng một tiếng “Cảm ơn Trương”.

Trương Phục ha hả, với đại ca Đồ: “Giờ hai đứa em gái gọi , cũng xem như em gái .”

 Đồ lão đại vui lắm: “Đắc ý gì, cũng chỉ nhỏ hơn hai tuổi.”

Trương Phục hì hì: “Nhỏ hai tuổi cũng là nhỏ, nên , còn  Đồ  lão đại là chú.”

Úc Ly dẫn em gái, bảo em quen với , : “Em gái hôm nay đầu lên huyện lỵ, đến đây tìm một công việc, lát nữa sẽ dẫn con bé xem xét.”

thiết với ở lò mổ, cần khách sáo gì.

 

 

 

 

 

Loading...