Bệnh Mỹ Nhân và Đao mổ Heo - Chương 109:chương 109
Cập nhật lúc: 2025-09-30 04:10:12
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù dáng vẻ hiện tại của Úc Ly khác biệt so với đầu gặp, chưởng quỹ cũng mấy bận tâm. Ông chỉ nhận giấy tờ chứ nhận , miễn là bằng chứng trong tay thì đổi thế nào cũng quan trọng.
Ông nhanh chóng gác chuyện đó sang một bên, mời Úc Ly xuống và tự tay rót cho cô.
Úc Ly cũng lúc đang khát, bèn cầm tách lên uống một cạn sạch.
Cái dáng vẻ uống như "trâu uống nước" khiến chưởng quỹ chút ngẩn . Ông thầm nghĩ cô nương tuy xinh nhưng phần hoang dã, chẳng chút quy củ lễ nghi nào.
Kỳ lạ là, điều đó khiến thấy phản cảm.
Bởi lẽ, từng cử chỉ của cô đều hề thô lỗ, ngược toát một vẻ gọn gàng, sảng khoái, cứ như thể con vốn dĩ nên ăn uống như , còn lễ nghi chỉ là thứ tô vẽ thêm mà thôi.
Nói một cách văn hoa hơn, đó là một sự thẳng thắn đầy phóng khoáng.
Chưởng quỹ lên tiếng : “Sáu ngày , bên phủ thành gửi bạc bán đấu giá về , chỉ là mãi thấy cô nương đến.”
Ông dự tính nửa tháng là sẽ kết quả và báo Úc Ly đến lấy tiền, nào ngờ hơn hai mươi ngày cô mới xuất hiện.
Mấy ngày nay, vì đám thư sinh đến tiệm tìm Tùng Hạc mà chưởng quỹ cũng phiền lòng ít. Thấy cô mãi tới, ông còn tưởng cô tình hình trong tiệm nên ngại phiền phức, định đợi một thời gian nữa mới đến.
Úc Ly : “Mấy ngày nay việc.”
Chưởng quỹ cũng thức thời hỏi nhiều, chuyển sang về chuyện bán đấu giá bản chép tay.
Ông với giọng đầy kinh ngạc và thán phục: “Bản chép tay của Tùng Hạc bán đấu giá ở phủ thành với giá 400 lạng bạc.”
Úc Ly chớp mắt, gì.
Số tiền còn nhiều hơn cô dự tính. Trừ phần hoa hồng cho hiệu sách, cô vẫn còn hơn 300 lạng, quả nhiên khác mấy so với dự đoán của Phó Văn Tiêu. Điều đó cho thấy đám thư sinh coi trọng bản chép tay đến nhường nào.
Tuy bản gốc, nhưng nội dung của bản cũng đáng để sưu tầm. Nếu là bản gốc thật sự, giá trị của nó sẽ chỉ dừng ở con , mà là vô giá.
Thấy cô gì, thêm vẻ mặt lạnh nhạt khi biểu cảm, chưởng quỹ nhất thời đoán cô hài lòng với mức giá .
Lỡ như thái độ của cô đại diện cho Tùng Hạc , và Tùng Hạc hài lòng thì…
Chưa để chưởng quỹ nghĩ nhiều, Úc Ly lên tiếng: “ .”
Thấy cô dường như ý kiến gì, chưởng quỹ bảo cô đợi một lát ngoài.
Một lúc , ông cầm một chiếc hộp gỗ , mở và lấy một tờ khế ước mua bán con dấu của buổi đấu giá đưa cho cô.
Trên khế ước ghi rõ bản chép tay bán với giá bao nhiêu, giấy trắng mực đen, rõ ràng rành mạch, thể giả.
Úc Ly xem qua tỏ ý vấn đề gì.
Lúc đưa khế ước, chưởng quỹ chợt nhớ , cô chữ .
Thời buổi , con gái chữ hiếm. Lỡ như cô , đưa cho cô cũng như ?
Nào ngờ cô nhận lấy xem một lượt, ánh mắt còn dừng một lúc ở phần giá cả, ông liền cô chữ.
Chưởng quỹ ngạc nhiên ngạc nhiên.
Cái dáng vẻ nghèo túng hôm cô mang bản chép tay đến cho thấy cô xuất nghèo khó, thường cơ hội học chữ. cô quan hệ với Tùng Hạc , một phận như , chắc sẽ tùy tiện ủy thác một cô nương chữ giao đồ chứ?
Hai bên xác nhận giá cả vấn đề, chưởng quỹ liền đưa bạc cho cô.
“Không cô nương lấy ngân phiếu bạc nén?”
Trừ ba mươi lạng tiền đặt cọc , hiệu sách còn trả cho cô 290 lạng. Hơn hai trăm lạng bạc nén là một con nhỏ, nếu mang trực tiếp sẽ bắt mắt, dễ thu hút kẻ , chi bằng mang ngân phiếu cho tiện.
Úc Ly : “Bạc nén .”
Trong ký ức của nguyên chủ từng thấy ngân phiếu, thậm chí khái niệm gì về nó, chỉ bạc mới là thật. Úc Ly cũng độ uy tín của ngân phiếu ở thế giới , cảm thấy vẫn nên lấy bạc thì hơn.
Cô cũng sợ cướp, cứ thử cướp xem.
Chưởng quỹ mang bạc nén chuẩn sẵn , bọc trong một mảnh vải bông lớn, nặng trĩu.
Bên trong đều là bạc nén, năm thỏi hình móng ngựa, mỗi thỏi năm mươi lạng, tổng cộng 250 lạng, và bốn thỏi nhỏ mười lạng, tổng cộng là 290 lạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/benh-my-nhan-va-dao-mo-heo/chuong-109chuong-109.html.]
Úc Ly xem qua nhờ ông đổi hai thỏi mười lạng thành bạc vụn và bạc nhỏ.
Bạc nén năm mươi lạng và mười lạng đều tiện để mua đồ, vẫn là bạc vụn và bạc nhỏ dùng tiện hơn. Đương nhiên cô dùng nhiều nhất vẫn là tiền đồng, nhưng một lạng bạc là một nghìn đồng, mang theo quá nhiều tiền đồng cũng bất tiện.
Vẫn là bạc vụn và bạc nhỏ tiện lợi hơn.
Đây là hiệu sách nên ít bạc nén, thể đáp ứng yêu cầu của cô.
Chưởng quỹ nhanh chóng đổi bạc theo yêu cầu của cô. Lúc , túi bạc trong bọc vải trông còn nhiều hơn, to hơn hẳn.
Thấy cô buộc túi vải , ném sọt một cách gọn gàng, dứt khoát, dường như mấy để tâm đến tiền , chưởng quỹ thầm cảm khái, quả hổ là do Tùng Hạc cử đến, đúng là phóng khoáng, coi trọng tiền tài danh lợi.
Nếu Úc Ly suy nghĩ của chưởng quỹ, chắc cô sẽ rằng, cô coi trọng tiền .
Vừa gần đây lương thực trong nhà hết, lát nữa cô còn dùng tiền mua lương thực, mua thêm ít đồ ăn ngon mang về.
Có tiền , cô mua sắm cũng hào phóng hơn.
Lấy tiền, Úc Ly chuẩn rời .
Chưởng quỹ vội hỏi: “Cô nương, cô ngay ?”
“Vâng.” Úc Ly kỳ quái ông, lấy tiền thì ở gì?
Chưởng quỹ : “Lúc nãy cô chắc cũng thấy tình hình trong hiệu sách chứ?”
Úc Ly "ừ" một tiếng.
“Những đó đều đến để tìm Tùng Hạc …”
Úc Ly dửng dưng, tìm Tùng Hạc thì cứ tìm, liên quan đến cô, cô Tùng Hạc .
Hơn nữa nhiều như , cô cũng sẽ tùy tiện tiết lộ thông tin của Phó Văn Tiêu cho họ, để tránh phiền nghỉ ngơi. "Cây hái tiền" của cô hiện tại cơ thể còn yếu, thể va chạm tùy tiện.
Thấy cô hề lay động, chưởng quỹ cô ý định tiết lộ thông tin của Tùng Hạc , bèn : “Cô nương là cửa ngoài , để tránh họ phát hiện quan hệ của cô với Tùng Hạc tìm đến cô.”
Nếu để những kẻ chú ý, cô đến lĩnh bạc mà nảy sinh ý đồ thì .
Chưởng quỹ nỡ để một cô nương trẻ trung xinh gặp chuyện như .
Úc Ly gật đầu, “Cũng .”
Thế là chưởng quỹ dậy, dẫn cô sân .
Ông bắt chuyện với Úc Ly: “Không cô nương và Tùng Hạc quan hệ gì?”
Úc Ly liếc ông một cái, gì.
Chưởng quỹ vượt quá giới hạn, vội : “ dò la tin tức của Tùng Hạc , chỉ là hỏi một chút, khi nào ngài mang bản chép tay đến… Đương nhiên, bản chép tay cũng , chữ của cực kỳ phong thái đại gia, thể mang mấy bức thư pháp đến, bên ngoài nhiều đều cầu thư pháp của …”
Úc Ly ngạc nhiên, hỏi: “Tùy tiện mấy chữ cũng ?”
“Được chứ.” Chưởng quỹ , thầm nghĩ, nếu Tùng Hạc thật sự là tài hoa, thể tùy tiện mấy chữ, chắc chắn thể những áng văn chương tuyệt mỹ.
Mà cho dù ông tùy tiện mấy chữ, với danh tiếng của , e rằng cũng ít tranh sưu tầm.
Úc Ly "ồ" một tiếng, từ chối cũng đồng ý.
Thư Sách
Chưởng quỹ tiếp tục ngừng nỗ lực, cố gắng để cô truyền đạt ý của đến Tùng Hạc , mong ông mang thêm nhiều bản chép tay đến, hoặc thêm mấy bức thư pháp.