Bén Rễ - Phần 3

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:13:18
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

8.

Nửa trận của trận bóng rổ, chẳng còn tâm trí để xem nữa. qua loa kiếm bừa một lý do gửi cho Giang Hà WeChat lủi mất. Còn tâm trạng chán nản của thì tất nhiên thể qua mắt con mắt tinh tường của nhỏ bạn .

Nghe kể hết ngọn nguồn câu chuyện, Hồ Khiết lập tức vỗ tay tán thưởng: “Thấy , mà, tình cảm giữa hai bình thường .”

Ừ, điểm thì thừa nhận.

Chỉ là phản ứng chậm quá, mãi đến bây giờ mới hiểu . lời Hồ Khiết cũng đúng, bởi cảm giác đặc biệt đó… chỉ là đơn phương.

thích thì chứ.” bất lực nhún vai: “Giang Hà… thích .”

, du học ba năm, trong thời gian đó thích khác chẳng chuyện quá bình thường ?

Trong khuôn viên trường đại học, gái xinh nhiều vô kể, huống hồ Giang Hà là nam thần của khoa, bên cạnh gì thiếu theo đuổi.

“Cậu ngốc ?” Hồ Khiết hiểu nổi cảm giác của lúc : “Lỡ như … chính là thì ?”

“Không thể nào.” lập tức phủ nhận.

Giang Hà là kiểu thẳng ruột ngựa. Nếu thích , từ lâu , việc gì vòng vo mặt như thế.

“Người thích chắc chắn là khác.”

Hồ Khiết cũng là kiểu thẳng thắn, nàng cầm cái gương đặt ngay mặt .

“Chị của , tự . Cái gương mặt nghiêng nước nghiêng thành thế , ngoài đường lúc nào cũng thể đạo diễn tóm cổ lôi đóng phim đấy. Đừng xem thường bản nữa.”

“Với , cho dù thích thật sự là khác thì ? Hai họ thành đôi . Trong lúc đó, chịu khó một chút, kéo về bên ?”

… Thật ?

trong gương, tự nhiên thấy chút tự tin.

là bên cạnh bao giờ thiếu theo đuổi, thế mà giây phút chùn bước. 

là phụ nữ khi yêu, IQ luôn tụt xuống đáy.

định theo lời Hồ Khiết, bắt đầu nghĩ cách để Giang Hà chú ý hơn. chuyện yêu đương… .

Thứ duy nhất nghĩ là: thường xuyên xuất hiện mặt , lấy sự hiện diện một chút.

còn kịp tìm Giang Hà, thì chủ động tìm .

“Hạ Vi, em tự chạy ?” Trận đấu kết thúc, Giang Hà lập tức gọi cho .

Bình thường gọi là Vi Vi, đôi khi trêu đùa thì gọi là em gái, còn lúc vui thì sẽ gọi thẳng Hạ Vi.

Nghe cách xưng hô , guilty, vội tìm bừa lý do: “Em mà, bạn cùng phòng em việc gấp…”

Có lẽ Giang Hà cũng tìm gì để trách, im lặng vài giây tiếp: “Anh thua trận . Tâm trạng . Tối nay em mời ăn.”

“Á?!”

nhớ Giang Hà đ.á.n.h bóng rổ giỏi lắm mà? Lúc , đội còn đang chiếm ưu thế tuyệt đối, tự nhiên thua?

“Á cái gì mà á?” Giang Hà bắt đầu cáu: “Xuống lầu nhanh. Anh đang ký túc xá của em.”

“Ô ô ô.” đáp liền mấy tiếng, xỏ giày chạy vội xuống .

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

May mà lúc ăn cơm, Giang Hà chẳng nổi nóng với . còn cố tình gọi món thích để dỗ dành.

Giang Hà hài lòng, ăn gật gù: “Xem bao năm nay cưng em uổng. Lâu như mà vẫn nhớ khẩu vị của .”

“Anh như thừa.” bĩu môi.

vốn nhớ dai, huống hồ là mấy thói quen sinh hoạt hằng ngày của Giang Hà, quên cũng khó.

“Về nước , quen ?” Giang Hà bỗng hỏi với giọng dịu , khiến bất ngờ.

“Quen. Cơm nhà vẫn ngon nhất.”

“Sao hồi đó tiếng nào nước ngoài?”

Không nhầm , nhưng trong mắt Giang Hà… dường như chút cô đơn.

chợt thấy buồn, đặt đũa xuống.

“Cũng tại ba em thôi. Lần đó bọn em Pháp du lịch, ba tình cờ gặp vài đối tác. Họ bên đó một trường tư , đúng lúc hôm đó kỳ thi tuyển sinh, thế là ba đưa em thử.”

“Không ngờ em đậu, ba lập tức hết thủ tục, giữ em ở luôn.” Nói đến đây, cố tình thở dài đầy bất đắc dĩ: “Rốt cuộc vẫn là tại em… xuất sắc quá.”

Nếu là đây, Giang Hà mà thế chắn chắn sẽ phản bác ngay. 

Hôm nay im lặng đến lạ khiến bối rối.

“Anh tưởng em sẽ về nữa.” Giang Hà nhẹ giọng .

Ý câu là gì? Cậu … nhớ ?

cố kìm niềm vui, bông đùa: “Giang Hà, ý là… nỡ xa em hả?”

“Ừ.” Giang Hà đáp thản nhiên: “Em mà ở bên nữa, bắt nạt ai?”

… Biết ngay miệng Giang Hà thể thốt câu nào dễ .

hiểu ăn xong bữa cơm , tâm trạng lên nhiều. Thì những ngày ở nơi đất khách, cũng từng nhớ .

Tốt thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ben-re/phan-3.html.]

Những ngày đó, Giang Hà ngày nào cũng ăn với .

từng kéo Hồ Khiết cùng, nhưng cô cứ bảo "bóng đèn".“Bọn thật sự quen mà!” khản cả giọng.

“Rồi .” Hồ Khiết bí hiểm: “Đợi hai quen , sẽ ăn chung.”

???

Nếu hiểu lầm, câu hình như ngược thì ?

Không thuyết phục nổi cô , thế là ăn cơm chung với chỉ còn mỗi Giang Hà. 

Thỉnh thoảng nhớ câu hôm ở sân bóng: Trong lòng thích .

Vậy mà ngày nào cũng ăn với thật chứ?

còn kịp hiểu rõ chuyện tình cảm của Giang Hà, thì đào hoa của nở rộ liên tiếp.

Mới học một tuần, ba nam sinh trong lớp tỏ tình với .

thì phiền c.h.ế.t. Còn Hồ Khiết chỉ bên cạnh gian.

“Cậu nghĩ cách giúp chứ!”

Trên đường tới thư viện, xin WeChat nữa.

thì cách gì.” Hồ Khiết vẻ vô tội. “ một cách giải quyết tận gốc, tìm đại một bạn trai . Như đám hết bám theo.”

tìm ở ?” Vừa , đầu lập tức hiện lên hình ảnh của Giang Hà.

Cậu đúng là thích hợp để hẹn hò. chúng quá quen . Mà chính vì quá quen, một lời… khó thành lời.

“Ở thì tự rõ.” Hồ Khiết thẳng: “ hai đều ai chịu bước bước đầu tiên, cũng hết cách.”

bất lực, vội từ chối nam sinh chạy thư viện.

Thật đối mặt với những lời tỏ tình từ trời rơi xuống , cũng ít lời bàn tán về và Giang Hà.

“Các thấy ? Giang Hà với tân sinh Hạ Vi ghê!”

“Chuẩn luôn, ngày nào cũng ăn chung.”

“Nam tài nữ sắc, cũng hợp.”

họ là em cơ mà?”

Những chuyện , bận tâm. Bởi vì… từ tận đáy lòng, thấy bọn họ đúng lắm.

Mang theo chút hy vọng nhỏ nhoi như , nhanh chóng mừng sinh nhật 19 tuổi.

Hôm đó là cuối tuần, ngủ một mạch đến chín giờ sáng. Vừa mở mắt, thấy bàn một bó cúc họa mi.

“Cúc họa mi?” lập tức vui mừng bật dậy.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ thích mỗi loài hoa . Ngoài Giang Hà, trong trường ai sở thích đó.

“Xem cũng nhớ .” ôm bó hoa tít mắt, cẩn thận cắm bình.

Tối hôm qua còn cố tình gợi ý Giang Hà hôm nay là ngày đặc biệt, giả vờ thật sự ngốc, chẳng phản ứng gì.

còn tưởng quên sinh nhật của , tức đến mất ngủ một đêm. xem … là hiểu lầm .

“Biết chuẩn bất ngờ cơ ?” tươi như hoa: “Mấy năm nay lén xem ít phim thần tượng nhỉ.”

“Nhìn vui kìa, hoa Giang Hà tặng đúng ?” Hồ Khiết đưa quà chuẩn từ cho : “Sinh nhật vui vẻ nhé, hôm nay kế hoạch gì ?”

“Cảm ơn.”

Thật nghĩ đến.

Sinh nhật ba năm du học đều trôi qua trong phòng vẽ. Còn những năm đó… đều là Giang Hà chuẩn . Giờ về , năm nay đương nhiên cũng để Giang Hà lo.

“Trưa ăn nhé.”

một chiếc váy trắng tinh, lấy một bông cúc trong bó hoa gài lên tóc.

Giang Hà chu đáo như , cũng chút đáp .

khoác tay Hồ Khiết bước xuống lầu, mấy bước khỏi ký túc một nam sinh chặn .

Lý Tuân, bạn cùng lớp với .

Ngay ngày đầu tiên gặp thú tội, đó bao tỏ ý với , nhưng đều từ chối.

“Hạ Vi, sinh nhật vui vẻ.”

ngại, nhưng vẫn lễ phép: “Cảm ơn. hôm nay là sinh nhật ?”

theo dõi Weibo của . Cậu đăng gì cũng xem.” Lý Tuân thật: “Cậu nhận hoa ?”

Ánh mắt dừng tóc .

thấy trong Weibo thích cúc họa mi, ngờ đoán đúng.”

ngây .

Hóa … hoa do Giang Hà tặng.

Nếu đây là phim truyền hình, chắc hóa đá tại chỗ .

Loading...