Ba ơi, dì ơi, đừng đánh nữa…
Đừng đánh Nguyện Nguyện nữa…
"Con khốn!"
Em    cầu xin, cầu xin  của  trai đừng đánh em nữa, nhưng bà  vẫn túm tóc em, kéo lê em  phòng tắm đầy máu, đôi giày cao gót màu đỏ giẫm mạnh xuống.
Đau quá… Đau quá… Đừng đánh nữa…
"Giống hệt  mày! Đều là đồ đĩ thõa!!"
Em ôm đầu đang chảy máu, gót giày giẫm lên ngón tay.
Cơn đau từ xương gãy khiến em hét lên thảm thiết,  lăn lộn giãy giụa, nhưng  phụ nữ  túm lấy tay em, bóp mặt em, tát mạnh vài cái, em đau đến mức sắp ngất , tai ù , dường như  điếc,   thấy bất kỳ âm thanh nào khác ngoài tiếng vo ve.
Tiếng  nhỏ dần,  phụ nữ vẫn  dừng tay.
Với vẻ mặt dữ tợn, bà  tát hết cái  đến cái khác.
"Thôi , đừng đánh c.h.ế.t nó."
Người đàn ông ngăn bà  , miệng ngậm điếu thuốc, vẻ mặt  mất kiên nhẫn.
 ngay  đó,  phụ nữ mắt đỏ hoe đầy căm phẫn  sang  , tiếp theo là tiếng gào thét, chửi rủa   là đồ vô dụng, năm xưa vì tài sản của vợ cũ mà dám bỏ rơi bà .
Họ cãi   dữ dội.
Em cắn răng chịu đựng cơn đau, há miệng cắn  tay  phụ nữ, nhân lúc bà  hét lên buông tay, em khó khăn bò  ngoài,  rời khỏi phòng  tìm  trai, chỉ cần  trai ở nhà, ba và dì sẽ  đánh em.
Anh trai  , sẽ bảo vệ Nguyện Nguyện.
"Phụt!"
"Mẹ kiếp!"
Tóc em  giật mạnh, cả cổ cũng  ép ngẩng lên, em  đau đến mức thần trí mơ hồ, đôi mắt sưng đỏ vì  đánh  thấy  đàn ông cầm gạt tàn thuốc lá, đập mạnh xuống.
Cơ thể ngã xuống co giật, đôi mắt đang chảy m.á.u phản chiếu cuốn nhật ký  giày cao gót giẫm đạp, trang mở ,  những lời em   với .
……
Mẹ mất  lâu, ba  cưới dì về.
Người dì xinh   chẳng  chút nào.
Bà  sẽ mắng Nguyện Nguyện và  của Nguyện Nguyện, giật tóc Nguyện Nguyện, đánh Nguyện Nguyện.
Anh trai dì dắt về mà ở nhà thì sẽ   đánh.
  trai luôn  lúc  đến trường.
Chỉ cần  trai  ở nhà, Nguyện Nguyện sẽ  đánh.
Nguyện Nguyện  cầu xin ba.
 ba  kéo Nguyện Nguyện  phòng của dì, cùng dì đánh em.
Đau quá.
Dì đánh Nguyện Nguyện đau quá.
Nếu  còn sống, Nguyện Nguyện sẽ  bao giờ  đau như .
……
Em lau nước mắt,   nhật ký những lời nhớ nhung .
……
Tiếng tí tách  ồn ào,  tai em đau.
Mùi hăng hắc  quen thuộc.
Là ở bệnh viện.
Em mơ màng  thấy  trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ben-ngoai-cua-so/p3.html.]
Anh  mặc đồng phục học sinh,  bên giường em, cầm cuốn nhật ký của em lật xem.
Khó khăn thốt  hai chữ " trai" với giọng khàn đặc,  trai ngẩng đầu lên.
Anh  mấp máy khóe miệng, nở một nụ  gượng gạo.
……
Ngày em từ bệnh viện trở về nhà trời đổ mưa, mưa  to,  lạnh.
Dì  nổi giận.
Bà  xông  phòng em,  đánh  mắng.
"Sao mày dám quyến rũ con trai tao!! Giống hệt  mày,    hổ!! Tao đánh c.h.ế.t con khốn    hổ nhà mày!!"
Đau quá.
Mái tóc  giật mạnh, kéo theo một mảng da đầu.
 em  còn sức để  nữa, dù đau đến mức co giật.
Em đau đến mức sắp ngất ,  thấy ba ôm cổ đang chảy máu, loạng choạng xông  phòng, mặt mũi, tay chân, quần áo đều dính đầy máu, dì  đầu , sợ hãi ngã xuống đất, tiếng hét run rẩy  tiếng sấm át .
Anh trai bước  phòng.
Con d.a.o   cầm đang nhỏ máu.
──────────
Trần Từ cởi cúc áo sơ mi  gương trong phòng tắm.
Khi áo sơ mi  cởi ,  cánh tay và eo lộ  vài vết sẹo dài và rõ ràng.
Anh vuốt ve vết sẹo, ý thức trở về đêm mưa bảy năm , đêm  g.i.ế.c c.h.ế.t cha dượng và  ruột.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Khi đó vẫn còn là trẻ vị thành niên,   rõ sức mạnh của một  đàn ông trưởng thành,  cố tình đợi cha dượng say rượu,  đó khóa cửa nhà, lấy con d.a.o lọc xương  mua sẵn , đáng tiếc chỉ cứa  cổ.
Cha dượng vẫn  thể phản kháng, những vết thương  cánh tay và eo là do cha dượng phản kháng gây , nhưng những vết thương   giúp , sẽ  ai nghi ngờ ,   g.i.ế.c c.h.ế.t cha dượng trong lúc phản kháng để bảo vệ em gái và , đó là phòng vệ chính đáng.
Còn , chỉ là  cha dượng tiện tay đánh c.h.ế.t mà thôi.
Trong kế hoạch ban đầu, họ  c.h.ế.t  khi  trưởng thành.
 mà,  quá tức giận.
……
Trần Từ trở về phòng, cô em gái   nhốt trong nhà và bảo vệ kỹ lưỡng đang  xếp bằng  giường nghịch máy ảnh của , dường như  tò mò về những bức ảnh trong máy ảnh, cẩn thận xem từng tấm một.
Anh  xuống ôm em gái  lòng, cằm nhẹ nhàng cọ  đỉnh đầu em gái, lòng bàn tay phủ lên tay em gái, màn hình dừng , là bức ảnh em gái khi còn nhỏ, với nụ  ngây thơ, đang giơ bó hoa về phía .
"Nguyện Nguyện  đáng yêu."
Anh  nhịn  cúi xuống hôn lên má em gái.
Việc chiếm hữu em gái, giữ em gái trong phạm vi  vạch  để em  chỉ  thể dựa dẫm   - ý nghĩ đó  bắt đầu nảy mầm ngay từ cái  đầu tiên khi  gặp em.
Lớn lên đến bây giờ, nó  trở thành một điều  thể tách rời.
Anh mỉm  dịu dàng, thành tâm cảm thán.
"Anh..."
"Không  Nguyện Nguyện,   thể sống nổi."
Anh nhẹ nhàng nâng cằm em gái lên, để đôi mắt trong veo  phản chiếu khuôn mặt .
Anh mỉm , ánh mắt chan chứa dịu dàng.
"Vì , vì , Nguyện Nguyện  chịu khó ở bên  cả đời nhé."
Em  hiểu lời  trai , chỉ ngây   .
Nụ hôn mát lạnh, mềm mại đáp xuống bên môi,  trai  điều giống như cô giáo  ...
...