Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 98: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:36:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoảng sợ
Ngô lão thái thái hoảng hốt gật đầu.
Lục Linh Cẩn cũng nản lòng, nắm lấy tay Phúc Nha.
Lòng Ngô lão thái thái khẽ động, vội vàng che chở Phúc Nha.
Thiên kim tiểu thư của vị quan gia , chớ gì tổn hại đến Phúc Nha nhé.
Dù thì, Phúc Nha động thủ .
Lục Linh Cẩn ngây một lát, hiểu rằng Ngô lão thái thái giờ đây đang trong trạng thái kinh cung chi điểu.
An ủi mỉm với Phúc Nha.
Phúc Nha dần dần buông lỏng cảnh giác.
Nàng tự nhận khả năng của vẫn .
Nàng cảm nhận ác ý từ vị tiểu thư .
Nàng đưa tay nắm nhẹ cổ tay Ngô lão thái thái.
"Nãi nãi, ."
Lục Lệnh Quân gì đó, nhưng Lục Lệnh Du bịt miệng .
Hiện giờ, Lục Lệnh Quân gì cũng thích hợp.
Thị vệ sự hiệu của Lục Hằng, chia cho mỗi một chùm nhỏ.
Thậm chí thật sự như ý Phúc Nha, đưa cho Lục Lệnh Quân.
Lục Lệnh Quân thấy thật sự phần của , sụt sùi đại ca của .
.
Bởi vì đại ca y cũng học cách kìm kẹp tiểu của .
Chỉ cần dùng hai tay kẹp miệng y .
Đảm bảo chút phản ứng nào.
"Nãi nãi, ngọt quá."
Phúc Nha c.ắ.n một miếng, gượng dỗ Ngô lão thái thái vui.
Ngô lão thái thái ừ một tiếng, lặng lẽ ăn nho.
Lục Hằng thở dài một .
"Lão nhân gia, thật sự gì cả. Chỉ là..."
Lời chuyển ý của y khiến lòng Ngô lão thái thái thắt .
Sợ rằng y sẽ điều gì đó bất lợi cho Phúc Nha.
"Hai loại quả đều ngon, mua một ít, cứ tính giá đắt nhất!"
Dù thì y nhiều tiền.
Ngô lão thái thái nào dám nhận, giờ chỉ mong tống tiễn mấy vị đại Phật .
Cứ ở trong nhà thì sợ đến c.h.ế.t khiếp .
"Không, cần tiền, sẽ gói ghém cho các vị."
Phúc Nha hái ít.
Hơn nữa, những loại quả dại , lúc nào ăn thì hãy , chúng tự chạy .
Giờ thể nhanh chóng tống tiễn những là nhất.
Một vị sát thần, hai vị sát thần, cả nhà đầy sát thần!
Nếu sơ ý một chút, chớ để cả nhà bọn c.h.é.m đầu!
Lục Hằng cố chấp thêm.
Dù thì y tiền chỉ suông, đến lúc đó cứ tiện tay nhét đáy bát chẳng là ?
Giờ tranh cãi những chuyện cũng vô nghĩa.
Chủ yếu là Ngô lão thái thái bộ dạng như , y thực sự sợ bà sẽ dọa đến phát bệnh.
Y hạ quyết tâm đưa tiền ngay, đừng ở đây dọa nạt lão nhân gia nữa.
Ngô lão thái thái cũng mong đám nhanh chóng rời , liền vội vàng chạy , một hai tay xách hai giỏ lớn.
Nửa giỏ dâu tây, và nửa giỏ nho.
Số lượng đều ít.
"Tất cả đều ở đây ."
Vậy nên, mau , trời đất ơi.
Nước dãi trong miệng Lục Lệnh Quân gần như chảy đầy tay Lục Lệnh Du, y ghét bỏ lau lau trưởng.
Huynh giao Lục Lệnh Quân cho thị vệ, tận tay chỉ dạy thị vệ cách kẹp miệng tiểu của .
Lục Linh Cẩn nắm lấy tay Phúc Nha.
Đối diện với ánh mắt khó hiểu của Phúc Nha, nàng hiền hòa mỉm .
Không vì , nàng thích cô bé .
Luôn vô cớ gần gũi nàng.
Những hành động nhỏ lén lút của , Lục Lệnh Du sớm thấu.
Tuy nhiên, gia đình tâm địa thuần lương, y cũng can thiệp việc kết giao bạn bè của .
Phúc Nha chút quen, nhưng vì nàng là tiểu thư nhà quan nên dám lên tiếng.
Chớ chi đây chỉ là con gái của một huyện thừa.
Trong tình huống năng lực.
Có thể đắc tội với thì đừng đắc tội.
Vừa nàng thật sự ngu ngốc, quên mất đây thời hiện đại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-98.html.]
Lục Hằng Ngô lão thái thái giờ đây chút kinh hoàng, bèn quyết định cáo biệt rời .
"Vậy chúng xin cáo từ , sẽ đến phiền."
Y thật lòng, nhưng Ngô lão thái thái chỉ mong y lập tức cút ngay.
Thật sự ở đây thêm một lát, bà liền sợ cả nhà sẽ lôi c.h.é.m đầu.
Lục Hằng sự thúc giục mơ hồ mặt Ngô lão thái thái, bèn bất đắc dĩ .
Tiện tay y lấy một tờ ngân phiếu, nhét trong bát.
Dù thì ngân phiếu trong túi y tờ nào năm mươi lạng, chắc là đủ nhỉ?
Ngô lão thái thái mơ hồ thấy gì đó, nhưng để tâm, giờ chỉ tiễn khách .
Lục Lệnh Quân vẫn chơi đủ, , vùng vẫy , vô tình kẹp miệng .
Chỉ thể rưng rưng nước mắt kéo .
Oa oa, y còn xin ...
Một nhà bốn lên xe ngựa, chậm rãi rời .
Không vì , nhớ đến bộ dạng của Ngô lão thái thái, Lục Linh Cẩn chút khó chịu.
Suy tính , nàng vẫn quyết định hỏi ca ca ruột của .
Lục Lệnh Du liếc thấy vốn dĩ đoan trang ở bên ngoài, lên xe ngựa lâu bắt đầu gãi thái dương, chút bất đắc dĩ.
Biết nàng lời , y liền ngừng chờ đợi.
Kết quả chờ đợi suốt đường, cũng thấy hỏi han gì.
Y còn nghi ngờ liệu lầm .
Kết quả trở về nhà, nàng liền kéo y chạy .
Xem tư thế là trò chuyện với y.
Thị vệ đang ôm Lục Lệnh Quân sợ rằng ôm cục khoai lang nóng bỏng tay .
Vội vàng ôm y chạy đến.
Nhanh chóng tống tiễn tên khó chịu .
Để y còn thảnh thơi.
So với việc chăm sóc tiểu tổ tông phiền phức , y cảm thấy theo Lục Hằng đại nhân công vụ thì hơn.
Thế là y đuổi kịp hai , khi trả Lục Lệnh Quân , liền nhanh chóng rời .
Y nào giữ chăm sóc tiểu tổ tông .
Lục Hằng thấy cũng nhiều, chỉ gọi quản sự bên cạnh lấy một ít từ hai giỏ quả dại đặt xe ngựa .
Để trong nhà cho bọn trẻ ăn, còn thì...
Phải đưa đến kinh thành.
Tặng cho biểu ca , và biểu tẩu đang mang thai.
"Ca ca, vì vị nãi nãi sợ hãi?"
Không để tâm đến Lục Lệnh Quân nhét , Lục Linh Cẩn cửa phòng bắt đầu hỏi Lục Lệnh Du.
Nàng tự cho rằng gia đình hòa nhã, vì vị nãi nãi sợ hãi đến chứ?
Lục Lệnh Du thở dài một , đây là sự tự ti xuất phát từ giai cấp.
đây?
Một đứa trẻ nuông chiều từ nhỏ như Lục Linh Cẩn thì thể nào tưởng tượng .
Bởi vì gia đình thiết, đối đãi nô bộc như các thế gia khác tùy ý đ.á.n.h mắng.
Một chuyện âm thầm cũng giải quyết lưng, tuyệt đối để con cháu trong nhà .
Đôi khi, một câu tùy tiện của ở tầng lớp cao hơn cũng thể quyết định sinh tử của một .
Người đó, thậm chí là nô tỳ.
Bách tính, hoặc là những địa vị cao hơn bách tính một chút.
Mèo Dịch Truyện
Nói thẳng , Lục Linh Cẩn sẽ thể nào cảm nhận .
Nàng chỉ sẽ thắc mắc vì một thể tùy tiện chỉ trỏ sinh tử của khác.
Điều thật vô lý, giống như một đứa trẻ lớn lên trong môi trường đầy tình yêu thương, hỏi nhân vật phản diện rằng: "Ngươi lẽ nào cảm nhận tình yêu của thế giới ?"
Lục Lệnh Du để chuyện với về vấn đề , đành tránh né nhắc đến.
"Muội lớn lên sẽ hiểu thôi."
Y cũng đành chịu, tuổi trẻ mà lão luyện.
Mẫu qua đời, với tư cách là trưởng , y buộc trưởng thành.
Cũng nhanh hiểu rõ sự tình lạnh ấm của nhân gian.
y hy vọng của cần những chuyện bẩn thỉu .
Dù thì, nhiều sẽ hại tai.
Lục Linh Cẩn chút u oán ca ca của , rưng rưng nước mắt thở dài.
"Ca ca."
Vạt áo của Lục Lệnh Du vô cớ kéo, cần nghĩ cũng là ai.
Y cúi đầu xuống, Lục Lệnh Quân đang nắm vạt áo, sắc mặt chút bất an.
"Ta sai chuyện gì ?"
Lục Lệnh Quân còn nhỏ, vốn dĩ nên những lời , nhưng...
"Lệnh Quân, con lớn hơn , là ca ca. con bắt nạt , con thấy, con đúng ?"
Lập tức khiến Lục Lệnh Quân nước mắt lưng tròng.
"Ta sai oa oa oa..."