Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 80: --- Dâu Tây

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:44:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong gian, vẫn là cảnh vật tựa chốn thế ngoại đào nguyên .

 

Sau khi , nàng hít sâu hai .

 

A~

 

Không khí trong gian đều thơm ngọt thế ~

 

Đơn giản là quá thích .

 

Với bước ngông nghênh, Phúc Nha hai tay chắp lưng, bắt đầu tuần tra gian của .

 

Đi đến bên cạnh ruộng lúa, nàng hài lòng gật đầu.

 

“Không tệ, mọc đó.”

 

Không gian của nàng thật thông minh, chẳng cần nàng tự tay , chỉ cần là nó thể tự động.

 

Còn nhớ trong ruộng trồng vẫn lúa, nàng lẩm bẩm mấy tiếng.

 

Đợt tiếp theo liền biến thành lúa .

 

Còn cây ăn quả bên , nào là đào, dưa hấu, dâu tây.

 

Đều trồng .

 

Đơn giản là lựa chọn nhất để ở nhà hưởng thụ.

 

‘Chiu chiu chiu——’

 

Phúc Nha ngẩng đầu , thấy bên chuồng gà vây quanh đang ồn ào náo nhiệt, liền nhanh chân bước tới xem một cái.

 

Chà chà, hai con gà trống đ.á.n.h .

 

Nàng lắc đầu, cái hình nhỏ bé của vẫn là thách đấu gà trống to nữa.

 

Quay liền .

 

Đến vườn dâu tây, nàng hái một quả dâu tây lớn.

 

Cũng chê bẩn, tùy tiện lau lau tay áo, liền nhét miệng.

 

Chín phần ngọt một phần chua, hương vị cực kỳ ngon.

 

Nếu đang ở trong vườn, Phúc Nha xuống, gác chân nhỏ lên mà hưởng thụ .

 

Không !

 

Món ngon như , một ăn luôn cảm thấy lắm.

 

Phải tìm cách mang ngoài.

 

Hay là…

 

Ngày mai nhân lúc khác chú ý chạy ngoài, là hái quả dại núi ?

 

Tuy rằng quả dại nào như

 

!

 

Bây giờ đều công nhận nàng vận khí .

 

Cứ coi như nàng đại bộc phát vận khí !

 

Hì hì, ngay.

 

Phúc Nha cúi xuống, nhanh tay hái nhiều dâu tây.

 

Đặt tất cả xuống đất, dùng lá lót phía , tránh dính bùn đất.

 

Chống nạnh suy nghĩ một lúc, cũng một cái giỏ để đựng chứ nhỉ?

 

Không đúng đúng, núi điều kiện như giỏ để đựng đồ.

 

Vậy thì cứ đặt trực tiếp xuống đất , đến lúc đó dùng vạt áo gói , là .

 

Chỉ là cái hình nhỏ bé của , lẽ gói bao nhiêu…

 

Không , cùng lắm thì mấy chuyến, qua loa một chút là .

 

Phúc Nha nghĩ , đồng tình gật đầu.

 

Chủ ý của nàng thật tệ.

 

Tiểu cơ linh quỷ mà.

 

Phủi bụi mông, Phúc Nha vòng khỏi vườn dâu tây, hớn hở chạy từ bên sang bên .

 

Trong ruộng dưa hấu, những quả dưa hấu nặng hơn chục cân cứ thế yên tĩnh.

 

Cứ như thể thể ngửi thấy mùi vị thanh ngọt đặc trưng của dưa hấu.

 

Hút hút nước dãi, chút buồn bã.

 

Quả dưa hấu quá lớn, nàng cách nào cũng mang ngoài , xem chỉ thể đợi lớn thêm một chút .

 

Ai, khẩu phúc .

 

Giây tiếp theo, cảm giác đẩy từ phía quen thuộc ập đến.

 

Phúc Nha với vẻ mặt nhăn nhó đá văng ngoài.

 

Với gương mặt đơ , nàng nâng tay lên xoa xoa tóc .

 

Phiền c.h.ế.t !

 

Mỗi bên ngoài , sẽ một luồng sức mạnh khó hiểu đá ngoài.

 

Lần nào cũng t.h.ả.m hại như !

 

“Ngoan ngoãn, ăn cơm .”

 

Huệ Nương mở cửa, nhỏ giọng một câu.

 

Không ngoài dự đoán thấy Phúc Nha với gương mặt đơ giường, trông vẻ chán nản.

 

Không đợi nàng suy nghĩ kỹ, đối phương hì hục trèo xuống giường, chạy tới.

 

“Đi thôi!”

 

Nàng thể chờ đợi để ăn cơm ~

 

Vào gian chỉ ăn một quả dâu tây, ăn gì khác, việc thôi.

 

Vẫn còn mệt, năng lượng đều tiêu hao hết ~

 

Phải nhanh chóng ăn chút gì đó bổ sung năng lượng.

 

Nếu sẽ khiến nàng c.h.ế.t đói mất.

 

“Được!”

 

Cúi ôm Phúc Nha lên, Huệ Nương bước nhanh như bay, nhanh chóng vội vã về sảnh chính.

 

Bọn họ cũng đợi một lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-80-dau-tay.html.]

 

“Người đều đông đủ , ăn cơm thôi!”

 

Đợi Huệ Nương và Phúc Nha xuống xong, Ngô lão thái thái liền mở miệng .

 

Đầu tiên gắp một miếng trứng gà bát mặt Phúc Nha.

 

Vàng óng ánh, thôi khiến thèm ăn .

 

“Ăn , ngoan.”

 

Sau khi gắp bát nàng, thì quản nữa.

 

Thỉnh thoảng thêm chút thức ăn bát nàng.

 

Phúc Nha tuy nhỏ, nhưng thể tự ăn .

 

Tuy dùng đũa lắm, nhưng thể tự ăn là nhất .

 

Bởi vì các nàng đút…

 

Phúc Nha tự cũng vui.

 

Cứ nhất định đòi tự ăn.

 

Lâu dần liền tùy nàng.

 

“Ngon ngon.”

 

Tuy ít dầu ít muối, xì dầu cùng các gia vị khác, nhưng tay nghề của Huệ Nương khá, hương vị lạ lùng hợp ý Phúc Nha.

 

Ăn ít.

 

Bởi vì dùng đũa lắm, chút dính lên mặt .

 

Ăn đến cuối cùng, sắp biến thành mèo hoa .

 

Huệ Nương cảm thấy buồn , lau miệng cho nàng.

 

Chẳng mấy chốc, ăn đầy mặt.

 

Cứ thế lặp lặp việc lau chùi, cuối cùng cũng ăn xong bữa tối .

 

Lau sạch tay chân cho nàng, liền đuổi sân chơi.

 

Một nhỏ bé, xổm bên cạnh Ngô lão thái thái, cảnh tượng thật buồn .

 

Nhận thấy ánh mắt phụ chút ý trêu chọc.

 

Phúc Nha trừng mắt .

 

Ngô lão tam càng phóng túng hơn.

 

Không , cứ Phúc Nha là thấy buồn .

 

Phúc Nha hừ một tiếng, chu môi lùi dần về phía , cho đến khi giấu cả bóng Ngô lão thái thái mới chịu dừng.

 

Mắt thấy, lòng phiền!

 

Ngô lão thái thái vẫn cẩn thận dùng tay đỡ lưng nàng, tránh cho nàng vững mà phịch xuống đất.

 

May mà xuống đất.

 

đầu mắng một câu: “Cười cái gì mà .”

 

Ngô lão tam:…

 

Ta thấy con gái đáng yêu nên một cái cũng

 

Thật đúng là thổ phỉ mà.

 

Phúc Nha hé miệng lén lút .

 

“Tú Phân, ăn cơm xong !”

 

Ngoài sân, thím Đào Hoa đúng giờ đến, ở chỗ xa gọi vọng .

 

Hô bà ngoài chuyện đó mà.

 

“Ăn , thôi, Phúc Nha.”

 

Ngô lão thái thái thích nhất là chuyện phiếm với các chị em bạn dì, thím Đào Hoa gọi , liền ngừng nghỉ kéo Phúc Nha ngoài.

 

“Về sớm đó!”

 

Ngô lão đầu t.h.u.ố.c lào để hút, chỉ đành c.ắ.n một ống điếu , thấy liền vội vàng dặn dò bà đừng ở ngoài tán gẫu quá lâu mà quên đường về.

 

“Biết !”

 

Mở cửa, thím Đào Hoa đang dắt Ngô Linh Nhi đợi ngoài sân.

 

Tóc cô bé buộc đơn giản bằng một mảnh vải, rủ xuống một bên ngực, trông thật dịu dàng.

 

“Đi thôi, về nhà .”

 

Thím Đào Hoa kéo Ngô lão thái thái, Ngô Linh Nhi kéo Phúc Nha.

 

Hai cặp một già một trẻ, hiểu trông hòa hợp.

 

“Em gái, ngày mai dẫn chơi chịu ?”

 

Ngô Linh Nhi bóp nhẹ bàn tay nhỏ của Phúc Nha, mấy tìm Phúc Nha chơi đều bà nội từ chối.

 

Lý do bà đưa là em còn bé, còn vững.

 

Sao mà cùng nàng chơi ?

 

dạo gần đây Phúc Nha thể vững vàng , chắc chắn thể cùng nàng chơi chứ?

 

“Được ạ!”

 

Phúc Nha ngẩng đầu lên, ngọt ngào với Ngô Linh Nhi.

 

Nàng tìm một cơ hội để lấy dâu tây trong gian của .

 

Còn về việc là tìm thấy khi chơi với Ngô Linh Nhi, là tìm thấy khi chơi với nhà…

 

Đều na ná như !

 

“Vậy chăm sóc em gái cho đó, dắt em chạy lung tung.”

 

Thím Đào Hoa liếc hai đứa nhỏ đầy vẻ trách cứ, nhưng vui mừng vì mối quan hệ thiết của cả hai.

 

“Ta ạ.”

 

Ngô Linh Nhi thầm đảm bảo, nàng nhất định sẽ trông chừng Phúc Nha thật kỹ!

Mèo Dịch Truyện

 

Không để nàng thương!

 

Phúc Nha ngượng ngùng đầu , ngậm miệng.

 

Đừng trông nàng quá chặt.

 

Đến lúc đó, nàng mà lấy đồ đây?

 

 

Loading...