Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 69: Khóa Bình An ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:44:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật chính là vì bạn chơi. Trước đây, nghĩ cho Hổ Oa, trong nhà tiền dư dả. Toàn chọn những học đường thúc tu khá cao, tương ứng là những nơi nhiều con nhà phú hộ. Mà những đứa trẻ nhà giàu đó, phần lớn đều coi thường Hổ Oa, cho rằng là con của thợ săn, xứng đáng học cùng học đường với bọn chúng. Bách ban khinh thường .
Một phần khác thì tâm vướng bận, chuyện liên quan, căn bản bận tâm đến việc bạn học bắt nạt bạn học . Thế là đám trẻ đó càng ngày càng quá đáng, luôn trêu chọc , còn đổ hết tội lên đầu . Hổ Oa tự nhiên chịu. Hắn từ nhỏ quật cường, đến đây bắt nạt thể nhẫn nhịn cam chịu. Cứ thế, chuyện càng ngày càng lớn, cuối cùng náo loạn đến tận mặt sơn trưởng.
Sau khi đầu đuôi sự việc, sơn trưởng lặng lẽ đặt ánh mắt lên Hổ Oa. Thiếu niên quật cường tựa tường, cách một cánh tay là đám trẻ con nhà giàu đang tụ tập chuyện líu lo. Hoàn hề sợ hãi.
Sơn trưởng cũng dám thách thức quyền thế của những kẻ tiền, đành cho Hổ Oa nghỉ học. Còn với gia đình họ rằng Hổ Oa quá nghịch ngợm. Học đường của họ chịu nổi. Hổ Oa cũng quật cường, kiên quyết bất cứ điều gì. Cho đến tận bây giờ, gia đình họ vẫn nguyên nhân thật sự khiến Hổ Oa buộc thôi học.
Mấy ngày sẽ đưa Hổ Oa đến học đường. Hắn còn tưởng là học đường cũ . Nên mới phản ứng dữ dội đến . Sau mới phát hiện . Không những , mà trong đó còn biểu của . Cùng với của biểu . Hắn đột nhiên vui vẻ trở . Có bạn chơi, liền chịu học. Bằng , e rằng thật sự sẽ bắt lên núi học đ.á.n.h bẫy . Cả nhà đều thở phào nhẹ nhõm.
Hồi ức tạm dừng, Hứa Ngoại Bà với ánh mắt tràn đầy ơn, nắm lấy tay Ngô lão thái thái lâu.
Suýt chút nữa khiến ngượng ngùng.
“Mẫu .”
Vương Cầm kéo vạt áo của Hứa ngoại bà.
Đến dự lễ đầy trăm ngày của cháu ngoại.
Sao cứ mãi kể chuyện của Hổ Oa.
Quà tặng cho Phúc Nha còn lấy nữa.
“À, đúng .”
Hứa ngoại bà vỗ vỗ Vương Cầm, bảo nàng lấy đồ .
Ngô lão thái thái tò mò sang.
Là vật gì ?
“Đây là một chiếc khóa bình an chúng cho bé, để Phúc Nha luôn bình an, khỏe mạnh lớn lên.”
Một chiếc khóa bình an bằng bạc nhỏ nhắn.
Được buộc bằng sợi chỉ đỏ.
Hứa ngoại bà nhẹ nhàng buộc nó cổ Phúc Nha.
Cúi xuống hôn nàng mấy cái.
Phúc Nha khẽ ngẩng đầu, tò mò chiếc khóa bình an.
Nó nhỏ nhắn, thủ công chút thô ráp.
chứa đựng tình yêu thương đong đầy của ngoại bà và dành cho nàng.
Phúc Nha cảm thấy lòng ấm áp lạ thường.
Nàng vui vẻ múa may cuồng.
Thấy dáng vẻ của nàng, Hứa ngoại bà liền đứa bé thích món quà .
Lập tức thỏa mãn.
Bà mà, Phúc Nha nhất định sẽ thích.
Có cô bé nào thích đồ trang sức chứ?
Mặc dù đây chỉ là một cô bé hơn ba tháng tuổi.
Hoặc thậm chí còn thể gọi là cô bé, chỉ là một hài nhi.
Ngô lão thái thái chút thụ sủng nhược kinh.
Vật trông nhỏ bé, nhưng tay nghề tinh xảo, giá trị.
Hơn nữa, là khóa bình an, hẳn là quý hơn nữa.
Ít nhất cũng hai lượng bạc.
Cái e rằng…
Hơi quá quý trọng .
“Thông gia mẫu, cái quá quý trọng .”
Ngô lão thái thái vươn tay sờ sờ chiếc khóa nhỏ n.g.ự.c Phúc Nha.
Nàng ngập ngừng .
Tuy , Ngô lão thái thái thể thừa nhận.
Đeo chiếc khóa nhỏ lên, Phúc Nha càng thêm đáng yêu.
Sợi dây đỏ càng tôn lên làn da vốn trắng trẻo của Phúc Nha.
“Không , cháu ngoại của , vui thì tặng gì thì tặng đó.”
Hứa ngoại bà phất tay, mấy bận tâm.
Hai trò chuyện một lát, Ngô lão thái thái dậy, để Huệ Nương ở tiếp chuyện khách.
Còn thì chuẩn cơm trưa.
Hứa ngoại bà ôm Phúc Nha dậy, miệng : “Con bé cũng .”
Tiện tay nhét Phúc Nha lòng Hứa ngoại công.
Hứa ngoại công, sớm ngứa tay, hài lòng đón lấy Phúc Nha.
Làm mặt quỷ trêu nàng chơi đùa.
Mặc dù Phúc Nha là một đứa trẻ bình thường, nhưng nàng cũng vui vẻ chọc cho ngoại công nàng vui vẻ.
Chỉ là quá đà.
Hứa ngoại công còn kịp xong cái mặt quỷ tiếp theo, Phúc Nha bắt đầu ha hả.
Khiến ông nghi ngờ một lúc lâu.
Ông Phúc Nha lâu, mặt nàng đều là vẻ mặt hiền lành và ngây thơ.
Mới tiếp tục trêu chọc Phúc Nha.
Phúc Nha: May thật, suýt nữa thì lộ tẩy.
Căn bếp nhỏ bé mà nhét tới năm sáu .
Suýt nữa thì xoay cũng khó khăn.
Ngô lão thái thái đành bất đắc dĩ gọi Hứa ngoại bà hậu viện.
Cùng nàng gà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-69-khoa-binh-an.html.]
Căn bếp cứ để cho các nàng xử lý.
Nửa canh giờ , Hứa ngoại công vỗ lưng dỗ Phúc Nha ngủ, Hổ Oa đang chơi đùa cùng bốn đứa trẻ nhà họ Ngô.
Thằng bé chạy nhảy khắp sân nhà họ Ngô.
Mấy suýt nữa thì giẫm đám rau mà Ngô lão thái thái trồng ở góc tường trong sân.
Khiến ông xem mà thót tim.
Đến khách ở đây, đến để phá phách.
Tuyệt đối thể giẫm c.h.ế.t rau của .
Phúc Nha Hứa ngoại công vỗ lưng mạnh tay, mà hề chút buồn ngủ nào.
Lồng n.g.ự.c nàng cứ lên xuống theo động tác của Hứa ngoại công.
Suýt chút nữa thì ói hết.
“A!”
Không thể chịu đựng thêm nữa, Phúc Nha tức giận nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa ngoại công, há miệng c.ắ.n một cái.
Ngặt nỗi mọc răng, chút lực sát thương nào.
Phúc Nha giận đến mức chịu nổi.
Hàm răng nàng cứ cọ cọ .
Nếu như mọc răng , kiểu gì cũng c.ắ.n cho Hứa ngoại công một vết hằn.
“Con gì thế? Con mọc răng ? Dùng tay để mài răng đấy hả.”
Nàng ông bế lên.
Tựa tay ngoại công, đùi ông.
Nàng hung dữ nhe răng... nhe lợi.
“A!”
Nàng đầy vẻ tố cáo ngoại công.
Mấy cái vỗ lưng đó.
Người thì tưởng là ông đang dỗ ngủ, thì tưởng ông đang ám sát nàng!
Xem ông vỗ nàng kìa.
Sữa uống buổi sáng suýt nữa thì ói hết.
Vốn dĩ đang buồn ngủ, mà cơn buồn ngủ đều mấy cái vỗ của ông cho bay mất .
Ngô Gia Nghĩa thấy tiếng thét của , cũng chơi với bạn nữa, líu tíu chạy tới.
Bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng vỗ vỗ bụng nhỏ của Phúc Nha.
“Ngoan ngoan, Phúc Nha đừng .”
Tuy , Phúc Nha là nàng hề .
Hiện tại, nàng vô cùng căm ghét việc thể chuyện .
Không đến bao giờ nàng mới học cách đây!
“Ăn cơm thôi, ăn cơm thôi!”
Bên , món ăn dọn lên bàn, Nhị Nương chống nạnh lớn tiếng gọi .
Đám trẻ trong sân hò reo một tiếng, chen chúc chạy phòng ăn.
May mà phòng ăn rộng hơn bếp.
Còn thêm một cái bàn nhỏ khác.
Mấy đứa trẻ liền ở đó ăn.
Người lớn thì ở bàn cũ.
Ngô lão đầu còn đặc biệt lấy thứ rượu gạo quý báu mà cất giữ để chia sẻ.
Rượu gạo là lúc mua về để Huệ Nương xào gà rượu, ông mua thêm một ít.
Những khi tâm tình mới mang uống.
Hôm nay cũng lấy chia sẻ.
Cũng nhiều, mỗi một ngụm.
Mèo Dịch Truyện
“Chà, rượu ngon thật.”
Một ngụm xuống bụng, vị rượu gạo ngọt ngào mà hề ngấy.
Uống xong trong miệng vẫn còn lưu mùi rượu thơm.
Hứa ngoại công chút thèm.
Chỉ tiếc là.
Ngô lão đầu chỉ cho mỗi một ngụm.
Ông Hứa ngoại bà một cái.
Đối phương trợn mắt.
Tiện tay đổ ngụm rượu gạo bát của ông.
“Ăn, ăn, ăn !”
Đồ lão sâu rượu.
May mà nàng thích uống rượu.
Mấy đứa trẻ thời gian để ý lớn, ăn thịt đến là vui vẻ.
Cũng ai kịp gì.
Vì miệng đều đầy ắp thịt .
Trên bàn hai món thịt.
Một món gà hầm, và một món thịt thỏ.
Nước miếng của Phúc Nha chảy dài dứt.