Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 64: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:44:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẫu tử chuyện

 

Trong phòng phía Tây, là Phúc Nha đang tắm.

 

cũng là một đứa trẻ sơ sinh, ngoan ngoãn.

 

Tắm trong phòng đủ chỗ.

 

Gia Nghĩa lớn hơn một chút thì .

 

Thế nên các bé trai tắm ở trong sân.

 

Đối với lớn, sân một gian tắm, chia thành hai gian nhỏ.

 

Một thể tắm hai .

 

Hiện tại bên trong là Tam thúc và Nhị thúc đang tắm.

 

“Được, con .”

 

Phúc Nha khi tắm xong, cả đều tỏa một mùi sữa.

 

Đứa trẻ còn b.ú sữa đều mùi , chính nàng cũng thấy thơm tho dễ chịu.

 

Nhìn một chút, chỗ Phúc Nha vẫn nguy hiểm, dễ ngã xuống.

 

Huệ Nương đặt Phúc Nha phía trong giường, Gia Nghĩa nhanh chóng bò lên chơi cùng Phúc Nha.

 

“Muội thơm quá ~”

 

Gia Nghĩa giơ bàn tay nhỏ của Phúc Nha lên ngửi ngửi, một mùi sữa thơm ngào ngạt.

 

Thích vô cùng.

 

Huệ Nương xoa xoa đầu Gia Nghĩa.

 

“Con ở đây trông , đừng để ngã xuống, nương đổ nước.”

 

“Vâng, nương cứ yên tâm, con nhất định sẽ để ngã !”

 

Gia Nghĩa dậy vỗ vỗ ngực, chỉ thiếu điều là phát thề để chứng minh .

 

Huệ Nương yên tâm gật đầu.

 

Gia Nghĩa tuy thích cho chơi côn trùng, nhưng vẫn yêu quý và cưng chiều .

 

Sẽ để Phúc Nha ngã .

 

Nàng cúi ôm lấy chậu gỗ đựng nửa chậu nước, từ từ ngoài.

 

Đi đến sân, dốc mạnh một cái là xong.

 

Nước tắm của Phúc Nha theo những viên sỏi chảy đất, lập tức biến mất.

 

Tam thúc vẫn tắm xong, Huệ Nương tựa chậu gỗ tường, chơi cùng hai đứa trẻ.

 

“Phúc Nha, Gia Nghĩa, nương về đây ~”

 

Giọng Huệ Nương mềm mại, bắt đầu cất tiếng.

 

Nghe , tâm trạng Phúc Nha cũng lên nhiều.

 

Nàng nở một nụ ngẩng đầu nàng đến khúc khích.

 

“Á ~”

 

Nương ~

 

Con vẫn là thích nương nhất.

 

Ca ca gì đó cứ sang một bên .

 

Gia Nghĩa bĩu môi Phúc Nha Huệ Nương thu hút hết sự chú ý.

 

Phúc Nha thật là đổi!

 

Vừa nãy còn thiết với y lắm, giờ thèm để ý đến .

 

“Chao ôi, con thế .”

 

Huệ Nương haha , dùng sức xoa xoa đầu Gia Nghĩa.

 

Nhẹ nhàng hỏi y: “Con học ở tư thục thế nào? Có hiểu .”

 

Nghe Huệ Nương hỏi đến chuyện , Phúc Nha cũng vểnh tai lên.

 

Nàng cũng , trong bốn vị ca ca nhà ai thông minh .

 

Trước đây khi Gia Nghĩa ngủ, nàng y mớ mấy .

 

Đứa trẻ đáng thương mớ là học Tam Tự Kinh.

 

“Cũng ạ, con thể hiểu, phu tử con thông minh.”

 

Nhắc đến việc sách, đôi mắt Gia Nghĩa sáng rực, giọng tràn đầy khao khát.

 

Y thích sách!

 

Mùi sách đó, khiến y đắm chìm.

 

Trong cuộc đời hữu hạn của y, những câu chuyện du ký mà phu tử kể cho chúng khi rảnh rỗi cũng vô hình trung khai mở trí tuệ của y.

 

Y cảm thấy, thế giới bên ngoài thật rộng lớn.

 

Y xem thử.

 

đối với một nông phu mà , ngoài xem thử, dễ hơn .

 

, “ ngoài xem thử, thì chăm chỉ học hành.”

 

Con , Gia Nghĩa.

 

Ngô Gia Nghĩa mặc áo vải thô, hai tay chống cằm, nghiêm túc phu tử giảng bài.

 

Sau khi giảng xong, y mạnh mẽ gật đầu.

 

Một hàng răng trắng đều tăm tắp lộ , , “Biết ạ ~”

 

“Huệ Nương, tắm xong .”

 

Ký ức đột nhiên cắt ngang, Gia Nghĩa gãi gãi đầu, một tay chống mặt.

 

Y sẽ chăm chỉ sách ~

Mèo Dịch Truyện

 

“Được, trông chúng, sân tắm.”

 

Huệ Nương hiếm hoi cúi hôn Gia Nghĩa một cái.

 

“Vậy con cố gắng nhé.”

 

Thực tế, kể từ khi đứa trẻ bắt đầu nhận thức, nàng ít khi hôn y.

 

Một mặt là xưa đều tương đối kín đáo, mặt khác, là Huệ Nương quen.

 

Hôm nay, nàng cảm thấy Gia Nghĩa đứa trẻ nên một chút phần thưởng nhỏ.

 

Đương nhiên phần thưởng là một nụ hôn.

 

Nàng quyết định khi nào trấn, sẽ mua cho Gia Nghĩa một cái nghiên mực.

 

Tuy y vẫn dùng đến, nhưng cứ cho cũng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-64.html.]

 

Mặt Gia Nghĩa đỏ bừng, y vùi đầu cổ Phúc Nha.

 

Nương thật sến sẩm quá ~

 

Bước thấy cảnh tượng , Tam thúc nghi hoặc .

 

Đứa trẻ ?

 

Chẳng lẽ là thấy y, nên hổ?

 

Không thể nào, hai nam nhân, gì mà hổ.

 

 

“Dậy dậy .”

 

Sáng sớm tinh mơ, Ngô lão thái thái ở cửa phòng phía Tây gõ cửa, tiếng ‘cộc cộc cộc’ giòn giã.

 

Giọng lớn lắm, nhưng đủ để gọi Tam thúc trong phòng dậy.

 

“Được.”

 

Nghe thấy tiếng Tam thúc đáp , Ngô lão thái thái mới về bếp.

 

Nhị nương chuẩn lương khô cho chuyến .

 

Nàng thể để Nhị nương một .

 

Huệ Nương cũng theo, thật tiện khi gọi nàng dậy bữa sáng luôn.

 

“Huệ Nương, dậy .”

 

Tam thúc sờ đến tay nương tử của , nhẹ nhàng vỗ vỗ nàng, nhỏ giọng gọi.

 

“Ưm, .”

 

Huệ Nương hiếm khi dậy sớm như , đầu óc chút mờ mịt.

 

Ngồi giường ngẩn một lát, mới tỉnh táo hơn một chút.

 

Xuống giường mặc quần áo xong.

 

Rồi sờ đến bàn tay nhỏ của Phúc Nha, từ từ bế nàng lên.

 

“Đi thôi, cẩn thận bước chân.”

 

Tam thúc cẩn thận từng li từng tí mở cửa.

 

Một tiếng ‘kẽo kẹt’, hai nhanh chóng chui .

 

Rồi đóng cửa .

 

“Mau ăn chút gì lót .”

 

Ngô lão thái thái giơ một bó đuốc, vẫy gọi ba cần ngoài ngay lập tức mau ăn vài miếng.

 

“Tam thúc, lát nữa con ăn xong thì bế Gia Nghĩa sang phòng .”

 

Đợi đứa trẻ dậy mà phát hiện chỉ một , sợ hãi .

 

“Vâng.”

 

Tam thúc vội vàng gật đầu, ba bốn miếng ăn hết đồ ăn mặt.

 

Trực tiếp bế Gia Nghĩa 'vèo' một cái phòng của Ngô lão thái thái và Ngô lão gia.

 

“Mẹ ơi, cái gì !”

 

Ngô lão gia lật , sờ một cục lớn, giật nảy .

 

Mở mắt mơ màng, nhưng rõ bóng .

 

“Cha, con đặt Gia Nghĩa lên giường .”

 

“Ồ, Gia Nghĩa , , con mau .”

 

Đừng ồn ngủ.

 

Tam thúc gật đầu, nghĩ đến trong bóng tối như mực thế , Ngô lão gia chắc thấy , mới ‘ừ’ một tiếng.

 

Đặt xong thì ngoài.

 

Trước khi còn đóng cửa .

 

“Xong nhé.”

 

Nhị thúc mặt đờ đẫn ăn đồ.

 

Y dù dậy sớm, cũng bao giờ dậy sớm như .

 

Hôm qua y nên đồng ý nhanh như thế.

 

Biết sớm mệt mỏi thế , thì xin nghỉ ở tửu lầu .

 

“Thôi , mau ăn .”

 

Nhị nương cũng buồn ngủ rũ rượi, nước mắt sắp trào , ngáp một cái thúc giục y mau ăn xong .

 

Nàng còn về ngủ tiếp nữa.

 

“Được.”

 

Một tiếng động nhỏ vang lên, một lúc lâu , mới yên tĩnh trở .

 

Nhà họ Ngô trở về với sự yên bình thường ngày.

 

Nhị thúc giơ bó đuốc, buồn ngủ đến mức mắt gần như mở nổi.

 

Y phất phất tay.

 

Ngáp một cái.

 

"Đi thôi, thôi."

 

Hôm nay sớm hơn nửa canh giờ để hộ tịch.

 

Bằng e rằng sẽ kịp.

 

Ba cùng với tiểu nhi Phúc Nha trong lòng Ngô lão tam, cứ thế chầm chậm bước đường núi.

 

Càng , Ngô lão tam càng thấy nhị ca vất vả.

 

Sớm tối ngày ngày bộ xa như từ nhà đến trấn, từ trấn trở về.

 

Y mà thấy cực nhọc vô cùng.

 

Ngô lão nhị chẳng than nửa lời.

 

"Nhìn gì, đường !"

 

Ngô lão nhị trợn trắng mắt với y.

 

Tối thế đường, cẩn thận té đấy.

 

Thân hình y cao lớn, té ngã thì , nhưng Phúc Nha trong lòng y sẽ chịu tội.

 

Phúc Nha, đó chính là bảo bối trong lòng lão cha lão nương.

 

Bởi , gì thì cũng thể để Ngô lão tam té ngã.

 

 

Loading...