Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 6: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:24:50
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những ngày , ai trải qua mới

 

Trở về nhà, Ngô lão thái thái mặt lạnh tanh chỉ huy.

 

“Lão đại xem cha ngươi cái lão già c.h.ế.t tiệt đó , lão đại nương mau nhóm lửa chuẩn nấu cơm.”

 

“Nhị nương, mau đặt con , nhặt rau!”

 

Còn bà ư?

 

Trong tay nắm ba lạng bạc và hai ngàn tiền đồng, bà bước chính sảnh.

 

cất kỹ tiền!

 

Biết chừng thể cứu mạng con bé út của bà!

 

“Dạ, !”

 

Mấy đồng loạt đáp lời, Ngô lão đại đầu bước ngoài.

 

Cũng cha gì mà , tìm thôn trưởng, thôn trưởng đến , mà thấy ?

 

Tổng chuyện gì chứ?

 

Nghĩ đến đây, Ngô lão đại vội vàng bước ngoài, dáng vẻ hấp tấp, chút giống Ngô lão thái thái.

 

Chẳng trách bà đỡ nhà bọn họ hổ một dòng.

 

Ngay khi ngoài tìm , Ngô lão nhị ngây ngô, lê dép cỏ đến mặt Ngô lão thái thái.

 

“Nương ——”

 

Ngô lão thái thái lười biếng nhấc mí mắt.

 

“Gì?”

 

Ngô lão nhị hì hì.

 

“Không, chỉ là, sông bắt ít cá? Bồi bổ cho nàng.”

 

Ngô lão thái thái trợn mắt đến mức suýt lộn cả tròng.

 

“Bắt cá? Cá mà cho ngươi bắt? Hả? Chẳng những năm đói kém bắt tuyệt chủng hết ?!”

 

Ngô lão nhị nước bọt của bà phun đầy đầu, chỉ rụt cổ .

 

Cứng họng dám phản bác.

 

Nhị Nương một bên dáng vẻ nhu nhược của chồng , lườm một cái.

 

Trước khi thành thì trông thành thật, ngờ là kẻ chủ kiến.

 

Cũng may là chồng hiểu chuyện, chị em dâu cũng hòa thuận.

 

Bằng Nhị Nương nàng thể cho trời long đất lở.

 

“Trong, trong ao núi …”

 

“Ta thiếu ngươi ăn thiếu ngươi mặc ? Hả, ao sâu núi bắt cá, ngươi sợ hổ vồ ăn sạch ! Đến lúc đó thê tử trẻ tuổi của ngươi sớm thành góa phụ! Con trai lớn cha!”

 

Ngô lão thái thái bắt cá ở ao sâu núi.

 

qua là từng bắt .

 

Trong lòng bà một trận hoảng sợ.

 

Đồ tiểu tử thúi , cái mùa mà dám một sâu trong núi , thật sự sợ hổ và gấu hoang lấy mạng !

 

Lần bắt , xem bà mắng cho một trận ch.ó má.

 

“Ta khuyên ngươi bỏ ngay cái ý nghĩ đó !”

 

Còn lên ao núi bắt cá, đừng vì một miếng ăn mà tự đưa chỗ c.h.ế.t.

 

Như thì thật đáng.

 

Ngô lão nhị bẽn lẽn xổm sang một bên.

 

Buồn bã nghĩ: Sớm với nương.

 

Cứ thế mà bắt.

 

Giờ lẽ đến chân núi .

 

Ngô lão nhị tiếc nuối thở dài một .

 

Nhị Nương lợi dụng lúc Ngô lão thái thái tây sảnh xem tình hình .

 

Nàng nhanh như chớp chạy đến bên Ngô lão nhị.

 

Vươn tay liền véo mạnh một cái eo .

 

“Ái!”

 

Ngô lão nhị đau điếng kêu lên, thể tin thê tử của .

 

“Thê tử, nàng véo .”

 

Nhị Nương lườm một cái, nghiến răng nghiến lợi.

 

“Không sâu trong núi! Để ngươi sâu trong núi nữa, xem dắt con về nhà ngoại , ngươi cả đời đừng hòng thấy con trai lớn của ngươi!”

 

Thật đúng lúc, con trai lớn của nàng chạy đến bên cạnh bọn họ.

 

Nghiêng đầu tò mò hỏi: “Tại thấy con ạ?”

 

Nhị Nương cúi đầu đứa bé tí hon , phiền não vẫy tay đuổi .

 

“Cút cút cút, chuyện của con.”

 

“Ồ.”

 

Ngô Gia Văn chính nương ghét bỏ bĩu môi, nhanh chóng chạy , tiếp tục chơi trò đuổi bắt với các trong nhà.

 

Ngô lão nhị trong lòng run lên.

 

Mặc dù…

 

Thê tử nhà vẻ dữ dằn thật, nhưng thực sự thể rời xa nàng.

 

Liền vội vàng gật đầu lia lịa, suýt nữa thì giơ ba ngón tay thề thốt.

 

“Ta đảm bảo , đảm bảo .”

 

Như mới phép.

 

Nhị Nương lườm một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-6.html.]

 

Lắc eo xổm tiếp tục nhặt rau.

 

Ngô lão nhị thở phào nhẹ nhõm.

 

Uất ức xổm trong góc.

 

Có một nương nghiêm khắc, một thê tử đanh đá.

 

Cuộc sống ai trải qua mới .

 

Lưng bỗng lạnh toát, đầu mới phát hiện

 

Ngô lão thái thái từ lúc nào âm thầm đến lưng .

 

“Hay lắm ngươi.”

 

Lời của nương , chỉ sợ lời đe dọa của thê tử thôi đúng .

 

Ngô lão nhị chột sờ mũi.

 

Cũng hẳn là , chủ yếu là lời đe dọa của Ngô lão thái thái khá mơ hồ.

 

Ngô lão thái thái hung hăng trừng một cái, chính sảnh.

 

Không uống một ngụm nước, bà sợ sẽ đứa con trai ngốc tức c.h.ế.t mất!

 

Tây sảnh, Huệ Nương cuối cùng cũng tỉnh , tỉnh dậy là tìm con gái của .

 

Nhìn trái đều thấy, sốt ruột thôi.

 

Ngẩng đầu thấy Ngô lão tam, vội vàng gọi .

 

“Lão tam, con gái .”

 

Ngô lão tam thấy thê tử cuối cùng cũng tỉnh, suýt nữa rơi lệ.

 

Đứa bé sơ sinh ngủ say trong lòng khẽ nắm chặt tay, ư ử hai tiếng.

 

Khiến Huệ Nương lòng mềm nhũn.

 

Ngô lão tam vội vàng ôm đứa bé gái nhỏ xuống bên cạnh nàng.

 

An ủi nàng.

 

“Ở đây, ở đây, xem, con gái nhỏ của chúng ngoan ngoãn ngủ kìa.”

 

Vươn tay chọc chọc khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của đứa bé, .

 

“Cho ôm .”

 

Huệ Nương mắt ráo hoảnh , trong lòng xót xa vô cùng cho đứa con gái sinh non .

 

Ngô lão tam lau khóe mắt, cẩn thận từng li từng tí ôm đứa bé gái nhỏ lên, đặt lòng nàng.

 

Huệ Nương vươn tay đón lấy, khuôn mặt ửng hồng của con gái.

 

“Con gái ngoan quá.”

 

Cảm nhận trọng lượng nhẹ tênh trong tay, nỗi hổ thẹn trong lòng nàng suýt nữa nhấn chìm nàng.

 

“Đều tại , cứ nhất định ngoài hóng gió, mới hại con gái chúng …”

 

Nước mắt Huệ Nương đột nhiên tuôn rơi, từng giọt từng giọt rơi xuống tấm chăn mỏng.

 

Cũng rơi lòng Ngô lão tam.

 

Đau lòng thôi, vội vàng giải thích.

 

“Không, điều thể trách nàng chứ, đều là do tên Vương Lại Tử ! , bọn mới dạy cho một trận, còn nện cho mấy quyền thật mạnh.”

 

Ngô lão tam cẩn thận mấy câu đùa cợt, trêu cho Huệ Nương vui.

 

May , Huệ Nương bật .

 

Trong khóe mắt vẫn còn vương lệ, đúng là một dáng vẻ khiến thấy mà thương xót.

 

“Thật ư? Chàng lừa đấy chứ?”

 

Huệ Nương đầy vẻ tin.

 

Chồng thì nàng rõ , cực kỳ chất phác.

 

Tuy sức lực lớn như trâu, nhưng ít khi xung đột với ai, nàng hầu như từng thấy nổi nóng với khác.

 

Huống chi là nện cho mấy quyền.

 

Ngô lão tam gật đầu, “Đấy là dĩ nhiên , đ.á.n.h cho la oai oái, cha gọi . Chậc, nước mắt nước mũi dính đầy .”

 

Ngô lão tam giả vờ ghét bỏ, vẫn tiếp tục đùa giỡn trêu cho Huệ Nương vui.

 

việc nện cho tên Vương Lại Tử mấy quyền là thật.

 

Chẳng thể giả dối chút nào.

 

“Cái gì?”

 

Sắc mặt Huệ Nương đổi, lập tức ghét bỏ thôi.

 

“Tránh , tránh , dơ dáy bẩn thỉu đừng lên giường !”

 

Có ghê tởm chứ.

 

Ngô lão tam ngoan ngoãn dậy.

 

Đành , lỡ lời , vợ thích sạch sẽ nhất.

 

Giờ thì , mất cơ hội giường, chỉ thể mà thôi.

 

Ngô lão thái thái ở phòng khách nghĩ nghĩ .

 

Nghĩ mãi thấy .

 

Năm lượng bạc nhà họ Vương bồi thường, là vì Huệ Nương.

 

Ta giữ thì tính là ?

 

Phải mau chóng trả cho nàng mới !

 

Tuy nhiên, khi trả, bà vẫn qua với hai nàng dâu một tiếng.

 

Dẫu để trừng trị nhà Vương Lại Tử, họ cũng góp sức.

 

Mèo Dịch Truyện

Chỉ sợ trong lòng họ thoải mái.

 

May mắn , hai nàng dâu đều so đo tính toán, liền vung tay cho phép Ngô lão thái thái trả hết.

 

 

Loading...