Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 26: Lên Núi ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:25:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngô lão tam giữa trưa, dùng bữa xong chẳng mấy chốc lên núi.

 

Đoái tả hữu một bóng , y liền chui rừng núi.

 

Trang vẫn hết sức đầy đủ, vai y vác cung tên, bên hông còn mấy mũi tên đơn sơ, trong tay y nắm một cây gậy gỗ.

 

Gậy gỗ , dù là để đ.á.n.h bụi cỏ ven đường xua rắn , dùng để leo núi đều tiện cả.

 

Trong mùa hạ, loài rắn hoành hành, Ngô lão tam tuy sợ, nhưng nhỡ rắn độc cắn, mà ở chốn núi sâu .

 

Lúc đó mới thật là kêu trời trời thấu, kêu đất đất chẳng .

 

Y Ngô lão tam còn trẻ thế , thê tử mới tháng, nữ nhi cũng mới chào đời, ngay cả trưởng tử cũng chỉ hơn sáu tuổi.

 

Tuyệt đối thể rơi cảnh đoản mệnh.

 

May mắn là buổi trưa, dân làng đều trong nhà ngủ trưa, hầu như ai ngoài.

 

Huống chi là lên núi.

 

Ai nấy đều núi nhiều rắn rết côn trùng, đặc biệt là mùa hạ, trốn còn kịp.

 

Thật sự lên núi, cũng cùng kết bạn.

 

Kẻ dám một lên núi, chỉ mỗi Ngô lão tam y mà thôi.

 

Y men theo đường sâu núi.

 

Có thể thấy rõ, cây cối hoa cỏ xung quanh càng lúc càng rậm rạp.

 

Ban đầu vẫn còn đường núi, nhưng càng sâu trong thì đường càng biến mất.

 

Có thể thấy rõ trong núi sâu căn bản ai đặt chân tới.

 

Ngô lão tam cẩn thận từng bước tiến trong.

 

Cây cối rậm rạp đến nỗi che kín cả mặt y.

 

May mà y da dày thịt béo, nếu đổi thành khác, như Huệ Nương, nhất định sẽ rách nát cả mặt.

 

Ngô lão tam quên mẫu dặn y gì.

 

Vừa núi sâu, y liền thường xuyên cúi đầu quan sát.

 

Nếu gặp phân động vật, y còn hận thể đất để xem rốt cuộc là phân của loài động vật nào, còn tươi mới .

 

Đáng tiếc, sâu bên trong núi , phân y gặp đều là của những loài động vật nhỏ.

 

Động vật nhỏ thì thấy ít, nhưng dê , bò thì thật sự thấy con nào.

 

Nào là chuột lớn, nào là ếch nhái, cứ nhảy chồm chồm chân y.

 

Thuộc loại bắt thì , nhưng khiến ghê tởm.

 

Tìm kiếm hồi lâu vẫn thấy con vật mà Ngô lão bà tử .

Mèo Dịch Truyện

 

Ngô lão tam tiếc nuối một hồi lâu.

 

Hôm nay, chẳng lẽ về tay ?

 

"Soạt!"

 

Tai Ngô lão tam khẽ động, thấy tiếng động xen lẫn trong tiếng ve kêu và gió thổi.

 

Trong bụi cỏ thứ gì đó đang chuyển động!

 

Ngô lão tam lập tức siết chặt cây gậy gỗ trong tay.

 

Cảnh giác về phía nơi phát âm thanh.

 

Là một đống cỏ nhỏ.

 

Chắc hẳn là mãnh thú lớn.

 

Dẫu , Ngô lão tam cũng dám lơ là, cẩn thận dùng gậy gỗ gạt lá .

 

"Chíp chíp~"

 

Một con chim nhỏ thương ở cánh đang trong góc bụi cỏ, cố sức dùng cánh thương che lấy đầu, hòng giả vờ phát hiện.

 

Thì là một con chim.

 

Lòng Ngô lão tam nhẹ nhõm, "Phù~"

 

Làm y sợ c.h.ế.t khiếp, cứ tưởng là thứ gì ghê gớm lắm.

 

mà...

 

Ngô lão tam ghé sát xem, con chim nhỏ sợ hãi chui sâu một đoạn.

 

Con chim thương .

 

Ngô lão tam cúi tóm lấy con chim.

 

Con chim dường như chạy cũng thoát, đáng thương co rụt đầu cánh, sợ hãi run rẩy.

 

Chim: Đừng ăn , đừng ăn .

 

Ngô lão tam búng búng cánh thương của con chim nhỏ , nghĩ bụng thể về nhà tay , liền vơ vội ném nó túi vải bên hông.

 

Thật sự cam tâm, Ngô lão tam tiếp tục chậm rãi dọc xung quanh, dù gặp , thì gà rừng cũng gặp một hai con chứ!

 

Vừa quanh, y bất ngờ phát hiện một bụi cây.

 

Trên bụi cây vài trái dại.

 

Ngô lão tam giữ ý niệm thể về tay , liền hái sạch bụi trái dại đó.

 

Y hớn hở định bỏ túi mang về cho Huệ Nương ăn, nhưng nhớ còn chẳng loại quả mùi vị , ăn nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-26-len-nui.html.]

Thế là y tìm một con sông nhỏ, xổm xuống rửa sạch một trái màu đỏ.

 

Vừa định đưa miệng , sợ loại quả là quả độc.

 

y cũng thật sự phân biệt các loại trái dại .

 

Để tránh đưa Huệ Nương y quán, Ngô lão tam quyết định, vẫn là nên cho con chim đang ở trong túi thử .

 

Nếu nó c.h.ế.t, thì nghĩa là ăn .

 

Nếu c.h.ế.t, thì hãy cho Huệ Nương ăn.

 

Nghĩ đến đây, Ngô lão tam hớn hở xách con chim đó .

 

Nhét trái dại rửa sạch miệng nó.

 

Còn uy h.i.ế.p nó.

 

"Ăn ."

 

Tuy y uy h.i.ế.p một con chim ở đây ngốc, nhưng cả, dù cũng ngoài.

 

Ngô lão tam từ bên cạnh giật một cọng cỏ, buộc chân con chim , một đầu dùng đá đè lên.

 

Vừa ở đây một con suối nhỏ, tiện thể xem bên trong cá tôm gì .

 

Đợi một khắc, nếu cá tôm.

 

Thì hãy sớm về nhà thôi, sắc trời cũng còn sớm nữa.

 

Ngô lão tam tảng đá, nghĩ bụng bắt vài con cá về nấu canh cho Huệ Nương uống.

 

Vừa nghĩ , y đột nhiên một tảng đá phát hiện một con cá lóc.

 

Đang thong dong tự tại tảng đá lớn nhả bọt.

 

Quả thật nhàn nhã, nhàn nhã đến nỗi Ngô lão tam cũng chút hâm mộ.

 

Nếu nó sắp y bắt ăn thịt, y sẽ còn hâm mộ hơn.

 

Nghĩ cá tự dâng đến miệng, thì lý nào bỏ qua.

 

Y xoa xoa lòng bàn tay, lén lút về phía tảng đá nơi con cá ẩn .

 

Con cá ngốc còn dùng ánh mắt ngây thơ vô tội quét Ngô lão tam mấy lượt.

 

Lúc đó y cảm thấy con cá thật ngốc.

 

Y đột ngột rướn lao xuống nước bắt, dễ dàng tóm nó.

 

Ngô lão tam tay tóm chặt con cá ngốc .

 

Y nhấc thử, ước chừng hơn một cân một chút.

 

Cá lóc, cũng chỉ to đầu thôi.

 

Hầm canh vẫn tươi ngon, dễ uống.

 

Còn thì...

 

Thịt thì nhiều, ngược xương khá nhiều.

 

Trừ hầm canh , dường như tìm cách nào khác để ăn nó.

 

Lần nếu Phúc Nha lớn lên , nhất định sẽ lớn tiếng phản bác suy nghĩ của y.

 

Con cá lóc thế , món đầu cá hấp cay là ngon nhất!

 

Đầu cá hấp cay ngon tuyệt vời.

 

Ngô lão tam bóp chặt con cá , nó cũng chỉ giãy giụa hai cái khi bắt lên khỏi mặt nước, giờ thì giãy nữa.

 

Đờ đẫn, bất động.

 

Nếu Ngô lão tam thấy miệng con cá vẫn còn há ngậm .

 

Y thật sự sẽ nghĩ con cá c.h.ế.t .

 

Y khỏi nghi hoặc: Con cá ngốc nghếch thế , bọn họ ăn , liệu biến thành ngốc như con cá ?

 

Phì phì phì, y đang nghĩ gì thế .

 

Ngô lão tam lắc lắc đầu, xua cái ý nghĩ kỳ quặc đó khỏi đầu.

 

Y quanh, tùy tiện nhặt một hòn đá từ con suối nhỏ.

 

Y nhấc thử, trọng lượng đủ.

 

Sau đó, y dùng hòn đá tiễn con cá đó về miền cực lạc.

 

Xác nhận cá c.h.ế.t, Ngô lão tam tóm lấy con chim vẫn tắt thở, định bụng xuống núi.

 

Trước khi , y lòng vòng một lượt.

 

Mặc dù gặp loại vật mà Ngô lão bà tử y tìm khẩu phần ăn cho Phúc Nha, nhưng y gặp một cây khoai mỡ.

 

Trên dây mọc đầy những củ khoai mỡ lớn nhỏ.

 

Ngô lão tam chút do dự, đặt cá và con chim thương xuống bắt đầu hái.

 

thì cũng là lương thực chứ gì?

 

Chỉ một cây khoai mỡ, củ khoai mỡ tuy lâu ai hái, nhưng cũng nhiều lắm.

 

Những củ lớn thì cũng ít, Ngô lão tam ước chừng y hái hai ba cân.

 

Xác nhận cây khoai mỡ còn củ nào nữa.

 

Thế là y thu dọn đồ đạc xuống núi.

 

 

Loading...