Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 24: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 08:25:07
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe lời bà bà, Huệ Nương đáp một tiếng, vội vàng đuổi theo lấy miếng thịt từ tay Ngô lão Tam.
Dưới ánh mắt mong đợi của Ngô lão Tam, nàng luôn.
Không thèm liếc y thêm một cái.
Ngô lão Tam thở dài một , vô cùng buồn rầu.
Thật là lạnh lòng, trong mắt tức phụ y, chỉ thịt.
Nghỉ ngơi một lát, Ngô lão Tam vác gùi về phía nhà bếp.
Tên tráng hán cao lớn chắn trong bếp, khiến căn bếp vốn chật hẹp càng nhỏ hơn.
“…Làm gì đó!”
Ngô lão thái thái ngoài, tên cứng đầu cứ chắn ở cửa chịu nhúc nhích, tức đến mức bà mắng .
Ngô lão Tam tủi , “Con đổ gạo chum gạo.”
Các chắn đường con …
Câu Ngô lão Tam tuyệt đối dám .
Nếu lát nữa sẽ lão nương và tức phụ đ.á.n.h cho một trận.
Ngô lão thái thái: …
Đột nhiên nghẹn lời.
“Vậy ngươi .”
Đứng đó tiếng nào, còn tưởng ngươi trúng tà chứ.
Thật là.
Ngô lão Tam tủi ừ một tiếng, chậm rãi vòng qua Ngô lão thái thái đến chum gạo.
Huệ Nương rửa dưa muối Ngô lão Tam.
Mùi châm chọc nồng đậm, khiến Ngô lão Tam đỏ cả mặt.
Nén giận chậm rãi đặt cái gùi xuống.
Mở bao, đổ hết gạo lứt xuống.
Gạo lứt bây giờ năm văn tiền một cân, một trăm văn chỉ mua hai mươi cân.
Nhà họ thể ăn năm sáu ngày.
Một thời gian nữa mua.
Biết bây giờ?
Trong thôn nghèo, đến xe bò cũng .
Mua đồ dựa sức .
Ngô lão Tam một , vác hai mươi cân gạo bộ hai ba canh giờ đường núi.
Cũng mệt đến chịu nổi.
Đều là vì nhà ở quá xa!
Haizzz.
Đổ hết gạo lứt xong, Ngô lão Tam một tay xách gùi khỏi bếp.
“Lão Tam.”
Ngô lão thái thái vẫy tay gọi y .
“Chuyện gì , mẫu .”
Đi đến mặt lão nương, tiện tay đặt cái gùi ngoài cửa.
“Chuyện gì , mẫu .”
Ngô lão Tam trong lòng chút thấp thỏm, mẫu gọi y đến gì?
Gần đây y cũng chuyện gì …
“Làm cái mặt đưa đám gì. Ngươi đó, lát nữa ăn cơm xong lên núi xem con dê nào , hoặc là động vật thể cho sữa. Phúc Nha chịu uống sữa, thật là lo c.h.ế.t .”
Ngô lão Tam cứng đờ mặt, “Cái gì? Phúc Nha chịu uống sữa? Chẳng lẽ là bệnh ?”
Ngô lão thái thái phất tay, bảo y xuống.
“Không bệnh, con bé chỉ là chịu uống thôi, ngươi cách nào . Lát nữa lên núi xem thử, nếu thật sự . Thì lên trấn thử vận may xem mua một con .”
Ngô lão Tam gật đầu.
“Vậy , con chuẩn .”
Không gì khác, cung tiễn của y sửa soạn kỹ càng.
Lên núi săn b.ắ.n chỉ dựa sức lực đủ .
Vẫn nhờ đến công cụ.
“Được, .”
Nói chuyện xong với Ngô lão tam, Ngô lão thái thái sải bước nhẹ nhàng bếp.
Trong bếp, Huệ Nương đang thái thịt.
Thái bỏ phần mỡ, lát nữa sẽ luyện dầu.
Còn một lớp mỡ mỏng dính sát phần thịt nạc, thái , lát nữa sẽ xào cùng thịt nạc.
Thêm chút hương dầu thơm.
“Để , con gọi bọn họ về ăn cơm .”
Chớp mắt gần trưa, mà bọn họ vẫn về.
Ngô lão thái thái giục Huệ Nương ruộng xem thử.
Không là xảy chuyện gì.
Sao mà chậm chạp .
“Dạ, .”
Đang định bước cửa thì đúng lúc, Ngô lão gia mở cửa.
Hai suýt chút nữa thì va .
Nhị Nương từ lưng Ngô lão gia ló , hít hít mũi.
“Thơm quá.”
Lại là mùi thịt.
Huệ Nương hì hì gật đầu, nghiêng nhường chỗ cho bọn họ.
“Nương đang rán dầu ạ.”
Chắc là vì hôm nay là ngày đầy tháng của Phúc Nha.
Nhị Nương ngang qua Ngô lão gia, ngừng bước mà thẳng bếp.
Đến cả tay cũng quên rửa.
Lâm Nương theo phía , vẻ mặt trách móc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-24.html.]
“Nhị Nương thật là.”
Vẫn cứ như trẻ con .
“Nương! Thơm quá !”
Nhị Nương chống hai tay bếp, mê mẩn hít hít mũi.
Thơm quá chừng.
Cứ như câu mất hồn nàng .
Ngô lão thái thái liếc xéo nàng.
“Ngươi đúng là đồ tham ăn.”
Nhị Nương cũng giận, ở một bên hì hì, tiện tay rửa qua loa hai bàn tay chậu nước rửa dưa cải muối.
Nịnh nọt tiến gần.
“Nương, để con giúp nương, để con giúp nương.”
Ngô lão thái thái suýt nữa thì bật vì nàng.
Làm dâu tám năm, nàng há , Nhị Nương là đồ tham ăn chứ gì.
Chắc là đang thèm mỡ tóp trong nồi.
“Thơm quá! Nãi, nấu món gì !”
Được , bốn đứa con trai trong nhà cũng ùn ùn kéo .
Khiến cả căn bếp càng thêm chật chội.
Ngô lão thái thái: …
“Cút hết, tất cả cút ngoài, đừng ở đây cản trở.”
Mấy đứa nhỏ đuổi ngoài, nhưng vẫn bò bên cạnh cửa, ngóng trông mỏi mắt.
Khiến Ngô lão thái thái mà rợn cả .
Nhị Nương ý ngậm miệng .
Nhặt những lát thịt thái dở dang bên cạnh tiếp tục thái.
Vẫn là mắt .
Huệ Nương đang định bếp tiếp tục việc, thì Lâm Nương kéo tay .
Đối phương hì hì liếc về phía bếp.
“Nhị Nương ở trong đó , e rằng chịu .”
À…
Điều thì đúng thật.
Mèo Dịch Truyện
Huệ Nương lắc đầu, cũng bật .
Tây phòng, Phúc Nha cứ thế đ.á.n.h thức bởi mùi hương.
Mùi hương đó, quả thực còn bá đạo hơn cả mùi rượu gà xào mà nương nàng ăn đây.
Đây chính là mùi vị của mỡ .
Thơm quá.
Khiến Phúc Nha thèm đến chảy nước miếng đầy miệng.
May mà kịp thời kìm .
Chép chép cái miệng nhỏ, ước gì món ngon đó bây giờ lập tức bay miệng nàng.
“Dậy ?”
Khuôn mặt to lớn của cha nàng, Ngô lão tam, đột nhiên xuất hiện, suýt chút nữa khiến tim Phúc Nha ngừng đập.
“A!”
Nàng dùng ánh mắt tố cáo mấy , bĩu môi nhưng .
Suýt nữa thì dọa c.h.ế.t !
Ngô lão tam Phúc Nha , nhưng thấy nàng bĩu môi, cũng chút xót xa.
“Sao cục cưng, tủi đến thế.”
Ngô lão tam cố gắng giọng thật nhẹ nhàng.
Cố gắng an ủi Phúc Nha.
Không ngờ cố ý giọng khàn khàn như , khiến Phúc Nha nổi hết da gà.
Phúc Nha: …
Chẳng là do dọa .
Không một tiếng nào, đột nhiên thò đầu từ bên cạnh, thật sự đáng sợ!
May mà nàng tuy sinh non, thể ( ), nhưng cũng mắc bệnh tim bẩm sinh.
Bằng , nhất định sẽ dọa cho nông nỗi.
“Oa~~~!”
Không , càng nghĩ càng giận, nhịn thể nhịn nữa.
Phúc Nha trực tiếp gào to một tiếng, khiến Ngô lão tam giật .
Huệ Nương đang chuyện với Lâm Nương ở chính sảnh, lập tức lách chạy Tây phòng.
“Con gái ?”
Khóc to như , hiếm thấy đó.
Phúc Nha vươn tay về phía Huệ Nương, đôi mắt đen như đá hắc diệu thạch tràn ngập nước mắt.
Khóe mắt đong đầy lệ hoa, cứ treo trong hốc mắt, rơi mà rơi.
Khiến Huệ Nương đau lòng c.h.ế.t .
“Ai, nương ôm nào.”
Huệ Nương từ giường bế Phúc Nha lên, một tay đỡ lấy đầu nhỏ của nàng, lườm Ngô lão tam mấy cái.
Ngô lão tam thấy tủi .
Hắn rõ ràng… gì!
Phúc Nha cũng , đột nhiên cảm thấy xúc động, thấy thật đáng thương.
Là một đứa bé con, giữa ban ngày ban mặt dọa .
Một hồi bấn loạn, nàng liền bật .
Vươn tay , nhét ngón cái miệng.
Vừa c.ắ.n nghĩ, vì cơ thể là của trẻ con, nên nàng đang từ từ thoái hóa?
Cử chỉ phù hợp với tuổi của cơ thể ?
Cũng là thể.