Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 155: --- Thịt viên chiên

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:38:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chớp mắt một cái, đến ngày hai mươi lăm tháng Chạp.

 

Tuyết rơi gần một tháng , đậu mái nhà ngói xanh của nhà họ Ngô, vẻ đặc biệt ý cảnh.

 

Ngô Gia Nhân tuy rằng học những thứ khác lắm, nhưng một tay hội họa của y xuất chúng.

 

Chỉ vài nét vẽ, y liền thể phác họa hình dáng đường nét.

 

Đặc biệt mắt.

 

Hôm nay cũng là như .

 

Bên ngoài tuyết đang bay lả tả.

 

Phúc Nha một váy áo bông màu đỏ thẫm, đầu hai búi tóc nhỏ, cứ như là búp bê phúc lộc chạy từ tranh Tết , đáng yêu vô cùng.

 

Khiến trong lòng ấm áp.

 

Không nhịn .

 

Nhéo nhéo má Phúc Nha, mềm mềm thật dễ chịu.

 

Cổng lớn mở rộng, Phúc Nha đặt mặt lên bàn, nghiêng đầu xem Ngô Gia Nhân vẽ tranh.

 

Ngôi nhà thành hai tháng , bộ đều là gạch xanh, đặc biệt phú quý.

 

Đây thật sự là đại trạch đầu trong thôn.

 

Khi thành, Ngô lão thái thái dương mi thổ khí.

 

Thiếu chút nữa là mời cả thôn lên ăn cơm.

 

May mà kiềm chế ý nghĩ nguy hiểm , chỉ mời những cận.

 

mà cũng những kẻ mời mà đến.

 

Ví dụ như hai Ngô Thủ Gia, Ngô Thủ Quốc cùng với trong nhà bọn họ.

 

Cuối cùng đều Ngô Thủ Nghĩa — Ngô lão đầu đuổi ngoài.

 

Muốn đến chiếm tiện nghi , chuyện như !

 

"Ôi chà, thật lợi hại!"

 

Nửa thời thần , một bức tranh quét tuyết liền xuất hiện.

 

Người trong tranh chính là Ngô lão đại.

 

Y đang kiễng chân quét tuyết tường.

 

Bức tường nhà bọn họ xây cao, mấy lớn kiễng chân cũng thấy bên ngoài.

 

Khi xây xong, Phúc Nha còn cảm khái một câu.

 

Nàng cũng những bức tường vuông vức vây quanh.

 

May mà nàng .

 

Nói đến cái trạch viện , đại khái tiêu hơn một trăm năm mươi lượng bạc.

 

Nếu Lục đại nhân và Trần công tử hai bên đưa đến tiền lãi một tháng, thì còn rõ là từ nhiều bạc trắng như .

 

Khó tránh khỏi sẽ trong thôn châm chọc, nhà bọn họ là bám víu quan lớn.

 

Sự thật là hiện tại trong thôn vẫn còn ít lời lẽ chua ngoa.

 

Trong lời ẩn ý đều là ghen tỵ với ngày tháng của nhà bọn họ bây giờ.

 

Trừ bánh ngọt, bánh cuộn khăn, năm nay bọn họ còn thêm mochi.

 

Lập tức trở nên bận rộn hơn.

 

trong nhà thuê thêm mấy .

 

Ca ca, của Nhị Nương, cùng với con trai của Hồng Mai thẩm...

 

Liên tiếp thuê thêm năm , mới miễn cưỡng thể duy trì sản lượng mỗi ngày.

 

Chỗ bọn họ đây, cũng là một cái xưởng nhỏ .

 

, cái lều tranh ban đầu dùng để bánh ngọt đổ , bây giờ di chuyển ngoài tường viện.

 

Gần cửa đông của tứ hợp viện, cũng tiện lợi.

 

Không đến nỗi mỗi ngày nhiều quá phiền phức.

 

Vì trời đổ tuyết, bọn họ còn giao hàng tận nơi, mà là các tửu lầu tự đ.á.n.h xe ngựa đến lấy.

 

Vì thế mỗi tháng thu ít hai lượng bạc.

 

Thật khiến Ngô lão thái thái đau lòng c.h.ế.t.

 

"Có thích ? Nếu thích thì treo trong phòng con ."

 

Ngô Gia Nhân bế Phúc Nha lên đùi, nhéo nhéo má nàng.

 

Đứa bé một tuổi rưỡi nặng thế .

 

là ruột đặc.

 

Phúc Nha lắc đầu, đẩy bức tranh xa một chút.

 

"Vẽ đại bá mà, cho đại bá , ."

 

Mèo Dịch Truyện

Trong phòng nàng một bức "bảo bối đáng yêu ngắm tuyết" .

 

Đương nhiên, bảo bối đáng yêu chính là nàng~

 

Nàng che mặt, thẹn thùng .

 

"Phúc Nha, đây ăn cái !"

 

Huệ Nương đến tiền sảnh, quả nhiên thấy Phúc Nha ở bên , nàng bất đắc dĩ vẫy tay.

 

"Thịt viên chiên đó, xem thơm . Gia Nhân, đây nếm thử, xem ngon ."

 

Vừa đến ngửi thấy mùi thơm .

 

Nước dãi của Phúc Nha sắp chảy .

 

Không cần Ngô Gia Nhân giúp đỡ, nàng tự liền bò xuống.

 

Nàng lon ton chạy về phía .

 

Hai cái chân ngắn nhỏ chạy còn khá nhanh.

 

Thiếu chút nữa là khiến Ngô Gia Nhân c.h.ế.t .

 

"Ngon quá!"

 

Nàng sốt ruột chờ mà ném miệng, chiên xong còn nóng.

 

Nàng "xào" một nữa trong miệng, mới dám dùng răng c.ắ.n .

 

Thịt viên chính là chiên xong mới đủ ngon, quả thực khiến thơm đến mức ngây ngất.

 

Mùi thơm lan tỏa bốn phía, Ngô Gia Nhân cũng nuốt nuốt nước bọt, cầm lấy một cái thịt viên ném miệng.

 

Không ngoài dự đoán y bỏng, bất đắc dĩ há miệng, trong miệng "xào" một nữa.

 

"Ngon ngon!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-155-thit-vien-chien.html.]

Huệ Nương hài lòng gật đầu, dậy trở về bếp.

 

Phía là tiếng bước chân lạch bạch, là Phúc Nha.

 

Nàng cũng theo đến.

 

Búi tóc nhỏ đầu lúc lắc, trông vẻ đáng yêu.

 

Đến gần bếp, mùi thơm liền càng thêm nồng đậm.

 

Miệng của Phúc Nha sắp khép .

 

Hít khụt khịt một cái, chảy xuống một ít nước dãi.

 

Nàng vội vàng hít ngược .

 

Thơm quá.

 

Ai , thơm đến mức ngây ngất .

 

"Phúc Nha đến ."

 

Nồi Ngô lão thái thái đang trông ngay đối diện cửa bếp, vì ngay lập tức bà thấy nàng.

 

Bà vội vàng nhón miếng thịt viên đựng xong.

 

Đợi nàng chạy đến, liền nhét miệng nàng một cái.

 

Thịt viên thơm thơm.

 

Ngon quá.

 

Đôi mắt hạnh phúc đến mức sắp đọng lệ .

 

Ngoài cái nồi lớn , trong bếp còn ba cái nồi nhỏ.

 

Ba nàng dâu mỗi trông một nồi.

 

Đang bữa trưa hôm nay.

 

Trên thớt của Huệ Nương đặt một con gà.

 

Đây là con gà Phúc Nha lén mang từ gian đến.

 

Rất béo.

 

Ai cũng kinh ngạc, con gà béo như .

 

Vừa sờ, là gà đẻ trứng nữa, dứt khoát liền thịt.

 

Miếng ức gà dày cộp ...

 

Còn mùi thơm của dầu mỡ trong khí.

 

Phúc Nha hít hít nước dãi, một chút ý tưởng.

 

Không thể thực hiện .

 

"Nương, con ăn gà rán!"

 

Bất chấp tất cả, tiên cứ với !

 

Gà rán?

 

Huệ Nương khó xử, cái , cũng ai ăn qua gà rán bao giờ!

 

"Phúc Nha , gà rán , là cái gì ?"

 

Ngô lão thái thái thấy Huệ Nương trả lời thế nào, liền xích gần hỏi rốt cuộc đó là thứ gì.

 

"Nãi, chính là..."

 

Màn thầu, thành vụn nhỏ, cho chảo dầu chiên, vớt để dùng .

 

G.i.ế.c một con gà, bọc vụn màn thầu, cho chảo dầu chiên...

 

Ồ, cái thật là, đầu tiên đó.

 

Cũng cái đầu nhỏ của Phúc Nha nghĩ thế nào.

 

Khá sành ăn đó!

 

Nhị Nương đưa qua một cái màn thầu còn thừa buổi sáng.

 

Không lớn lắm, cũng chỉ to bằng một bàn tay nàng, chiên cả một con gà thì lắm, chiên một vài bộ phận của gà thì .

 

Theo lời Phúc Nha , màn thầu thành vụn nhỏ, chiên.

 

Rồi vớt ...

 

Toàn bộ quá trình đều ai để ý ánh mắt thôi của Huệ Nương.

 

Nuông chiều như ...

 

Muốn ăn gì cũng cho, nếu ăn thịt rồng thì ...

 

Phì phì phì, đây thật là lời đại nghịch bất đạo, bậy bạ gì .

 

Phản ứng , nàng nhanh chóng tát miệng một cái, đầu cắt hai cái đùi gà xuống, còn nhớ cả cái đùi gà nhỏ nối với ức gà ở phần cánh cũng cắt xuống.

 

Cứ xem nàng sẽ dùng thế nào.

 

Phúc Nha đương nhiên là chọn tất cả.

 

Chỉ là đến cuối cùng chút miễn cưỡng.

 

Thiếu chút nữa là bột chiên xù đủ .

 

Sau khi bọc hết, trực tiếp ném chảo dầu.

 

Ngô lão thái thái tiếp đó bắt đầu xé nấm bào ngư.

 

Xé nấm bào ngư đôi, vắt khô nước đặt sang một bên.

 

Đợi đùi gà rán của Phúc Nha xong thể trực tiếp ném chảo dầu.

 

Nói chừng vì dính mùi thịt của thịt viên và đùi gà rán, sẽ trở nên thơm hơn nữa.

 

"Ồ, , chắc là ."

 

Phúc Nha sốt ruột nhận lấy, nhờ Ngô lão thái thái thành từng miếng nhỏ.

 

Sau đó tiên cho nàng đút một miếng.

 

Vỏ ngoài giòn rụm...

 

Thơm lừng thơm lừng.

 

Người trong bếp đều nếm thử hết .

 

Mỗi đối với việc đều tấm tắc khen ngợi dứt.

 

Phúc Nha hài lòng , nheo mắt ha ha.

 

Sau đó bưng những miếng thịt còn ngoài.

 

Chia cho trong nhà mỗi một miếng.

 

Ngô Gia Dũng một miếng ăn hết, nheo mắt : "Ngon, thể mang bán..."

 

Phúc Nha: ...

 

 

Loading...