Bé Cưng xuyên không mang không gian nuôi cả nhà - Chương 125: Bánh Flan Caramel ---

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:37:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cho đường, cho đường .”

 

Phúc Nha chân đạp một cái ghế gỗ nhỏ, hai tay chống bên cạnh bếp.

 

Bắt tay chỉ huy mẫu nàng việc.

 

Bên cạnh lượt mấy .

 

À, thật là bốn ca ca.

 

Và cả Ngô lão thái thái nữa.

 

Bởi vì những còn đều tiếp tục bánh ngọt .

 

“Đã cho mà!”

 

Huệ Nương chột , nàng cho hai thìa đường trắng .

 

còn cho thêm nữa ?

 

Thế thì tốn đường quá.

 

“Mẫu , đủ , ăn bớt nha~”

 

Phúc Nha giơ ngón trỏ lên, huơ huơ mặt.

 

Mặt đầy vẻ nghiêm túc.

 

Mắt nàng chính là thước đo.

 

Nàng mấy thước là mấy thước!

 

Chút thế bánh flan caramel chắc chắn nha~

 

“Cứ cho Huệ Nương.”

 

Ngô lão thái thái lòng đau như cắt.

 

Mỗi mua bảy tám cân đường, dùng chẳng mấy ngày là hết sạch.

 

may mà kiếm nhiều tiền.

 

Nếu , nhà nào cũng chịu nổi cái sự quá .

 

Hôm nay thử , lượng đường cho ít hơn nhiều so với bánh ngọt.

 

“Vậy thì .”

 

Huệ Nương c.ắ.n răng, theo lời Phúc Nha, cho thêm hai thìa lớn .

 

“Cho thêm hai thìa nước nữa, tỉ lệ đường và nước là hai chia một nha.”

 

Phúc Nha tiếp tục , nhón lên nồi.

 

Nghiêng nghiêng đầu.

 

Cái nồi lớn thế mà nước đường chỉ chút xíu.

 

Cảm giác ít nhỉ.

 

mà thử thì đừng nhiều quá.

 

Kẻo thành công khiến các nàng tiếc hùi hụi.

 

“A, , đó thì .”

 

Huệ Nương cho nước xong.

 

Đợi Phúc Nha tiếp tục .

 

nàng gì nữa.

 

Hai tay chống cằm, một chân vắt lên.

 

Ung dung đung đưa.

 

“Ồ, đó mẫu lùi một bước.”

 

Huệ Nương hiểu lắm, nhưng vẫn theo lời nàng mà lùi .

 

Đợi bước tiếp theo.

 

“Sau đó mẫu cần quản nữa , đợi nó đổi màu là !”

 

“Đại ca ca, lửa nhỏ thôi, đừng cho nhiều củi thế chứ!”

 

Ngô Gia Nhân lén lút đẩy nhanh tiến độ bắt quả tang triệt để.

 

Ngượng ngùng bỏ củi xuống, nhét nữa.

 

“Biết …”

 

Phúc Nha thấy nhỉ?

 

Toàn bộ quá trình lửa nhỏ, khuấy.

 

Đợi nước bay hết.

 

Sau đó từ từ caramel hóa.

 

Đợi nó chuyển thành màu vàng cánh gián, thì coi như nấu xong caramel.

 

“Kìa, , cái cháy .”

 

Ngô Gia Nghĩa vòng tay ôm lấy hai bên Phúc Nha, sợ nàng ngã.

 

Một bên tự tin nồi.

 

Sự đổi màu sắc của caramel, cũng là do y phát hiện đầu tiên.

 

“Thơm quá.”

 

Ngô Gia Văn nuốt nước miếng ừng ực.

 

Hơi ăn.

 

Nước đường cháy mà mùi vẫn thơm, mùi khét.

 

, thơm đấy. Mẫu , cho một thìa nước nóng đun sôi .”

 

Bỗng dưng việc để , Huệ Nương giật thẳng , lều tranh phía nhà múc một bát nước nóng tới.

 

Múc một thìa, đổ .

 

“Khuấy đều một chút nha.”

 

Phúc Nha chỉ huy, gãi tai gãi má.

 

Sao cảm thấy ngứa.

 

Muỗi mùa hè độc thật đấy, chỉ c.ắ.n nàng.

 

Mấy khác cắn.

 

Chẳng lẽ là vì da nàng mềm nhất?

 

Cũng khả năng .

 

Giá mà thứ gì xua muỗi, giảm ngứa thì mấy.

 

C.h.ế.t tiệt!

 

Đáng tiếc bây giờ thể lấy .

 

“Gia Nghĩa, lấy một nắm ngải cứu khô đây đốt.”

 

Nhìn Phúc Nha muỗi c.ắ.n thành thế .

 

“Ồ, ạ.”

 

Ngô Gia Nghĩa đỡ Phúc Nha vững, bảo nàng cho cẩn thận.

 

Đừng kiễng chân, dễ ngã.

 

Đi ngoài tìm ngải cứu khô.

 

Phúc Nha trong lòng cảm động.

 

Nàng còn , nãi thể nhận sự khó chịu của nàng.

 

Thật quá cảm động .

 

Ngô lão thái thái: Cứ như con khỉ mà gãi tới gãi lui, cháu ngứa thì mới là lạ đấy.

 

“Được .”

 

Nước caramel đông .

 

Phúc Nha chỉ nước caramel bảo Huệ Nương dừng tay.

 

“Hả?”

 

Huệ Nương dừng tay, Phúc Nha, đợi nàng tiếp tục .

 

“Lấy bốn cái bát nha.”

 

Ngô Gia Văn lẽo đẽo lấy bốn cái bát đến.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/be-cung-xuyen-khong-mang-khong-gian-nuoi-ca-nha/chuong-125-banh-flan-caramel.html.]

Không tự chủ l.i.ế.m liếm môi.

 

Thèm thuồng.

 

Phúc Nha sợ y nước miếng nhỏ nồi.

 

Vội vàng nhận lấy.

 

“Dùng thìa múc lên, trải nước caramel… trong bát.”

 

Huệ Nương liền dùng thìa múc một thìa.

 

Không một thìa quá lớn.

 

Đổ bát.

 

Thơm lừng.

 

Mùi vị thật tệ.

 

Bốn cái bát đều trải nước caramel.

 

Dưới đáy nồi còn dính một chút.

 

Cho thêm một thìa nước.

 

“Lượng đường đáy nồi thêm chút nước đun sôi cho bọn trẻ ăn .”

 

Ngô lão thái thái theo bản năng.

 

Phúc Nha vội vàng xua tay từ chối.

 

“Không ~”

 

Ngô Gia Văn đau khổ mất một bát nước đường, tủi .

 

Tại cho y uống nước đường?

 

“Thêm chút sữa bò , đun trực tiếp.”

 

Sữa bò ư.

 

Bởi vì Phúc Nha đó dặn dò là sẽ dùng đến sữa bò.

 

Huệ Nương sang nhà bên xin một ít.

 

Không nhiều lắm, ước chừng chỉ bằng hai ống tre thôi.

 

“Đợi nó sôi, lấy bốn quả trứng gà.”

 

Trứng gà, trứng gà.

 

Lại là trứng gà.

 

Lượng trứng gà tiêu thụ khổng lồ mỗi ngày trong nhà.

 

Ngô lão thái thái sắp đến hai chữ trứng gà là phản ứng ngay.

 

Thật sự còn trứng gà nữa!

 

May mà hôm nay nhặt hơn mười quả trứng gà.

 

Lấy bốn quả trứng gà.

 

Đập bát, theo chỉ dẫn của Phúc Nha, cho thêm hai thìa nhỏ đường trắng.

 

Bắt đầu khuấy!

 

Khuấy...

 

Huệ Nương khuấy nhiều trứng gà, đến hai chữ liền theo phản xạ mà thấy mỏi tay.

 

Ngô Gia Nghĩa tới, nhận lấy đũa.

 

“Mẫu , để con cho.”

 

Bài vở xong, và mẫu đều đang bận rộn, y cũng thể những việc trong khả năng của .

 

Y thể an tâm hưởng thụ sự chu cấp của nhà.

 

Làm như sẽ lạc mất phương hướng.

 

“A, .”

 

Ngô Gia Nhân lặng lẽ xuống.

 

Đáng ghét, lão nhị giành một bước !

 

Phúc Nha ngẩng đầu , đợi trứng gà đ.á.n.h tan .

 

.

 

“Được ca ca.”

 

Lập tức đặt đũa xuống, đợi Phúc Nha tiếp tục .

 

“Sữa bò sôi !”

 

Bây giờ cần hai cùng .

 

“Mẫu , múc từng thìa sữa nóng …”

 

Rồi đổ bát nước caramel.

 

Bọc giấy dầu , là thể cho lên nồi hấp.

 

Phần còn chỉ là chờ đợi.

 

Ngô Gia Nghĩa ôm ngoài ngắm trăng.

 

Đầy sự hoang mang.

 

Tại

 

Một cô bé nhiều đến ?

 

Những công thức , y từng đến.

 

Đừng là y, ngay cả phu tử từ kinh thành đến cũng từng qua những công thức .

 

Phúc Nha…

 

Muội những điều từ ?

 

Tử về quỷ thần loạn lực.

 

Phúc Nha, thật sự là tiểu cá chép tiên do thần tiên nuôi dưỡng ?

 

“Ca ca, mặt trăng lớn quá~”

 

Phúc Nha khẽ, chỉ lên mặt trăng trời, kinh ngạc.

 

Ở thế giới hiện đại, nàng bao giờ thấy mặt trăng lớn, tròn và sáng đến thế .

 

“Muội quên , sắp đến Trung Thu .”

 

Cảm giác chạm tay giả.

 

Ấm áp, thở của sống.

 

Đáng yêu, của .

 

Thôi kệ .

 

Muội của , nàng từ lúc sơ sinh trưởng thành.

 

Mặc kệ là yêu là thần là ma, hết của .

 

Ngô Gia Nghĩa nhéo nhéo má Phúc Nha.

 

Cười híp mắt.

 

Mèo Dịch Truyện

Trong lòng thầm hạ quyết tâm.

 

Y cố gắng học tập gấp bội, tạo dựng một sự nghiệp lớn.

 

Để bảo vệ .

 

Sự đặc biệt của Phúc Nha, những cận đều thể .

 

Chẳng qua là giả vờ ngơ, giả vờ mà thôi.

 

Bây giờ ở nơi nhỏ bé thế thì còn đỡ.

 

Khi tiền, nhất định sẽ chuyển đến những thị trấn lớn.

 

Đến lúc đó, sẽ nhiều thông minh hơn, thể nhận sự khác biệt.

 

Nếu gia đình họ chỉ là một nông hộ nhỏ bé, hoặc thương hộ.

 

Thì sẽ bảo vệ nàng.

 

Y bảo vệ .

 

, y cố gắng học tập gấp bội.

 

Phúc Nha hiểu tại ngoài ngắm trăng một lát mà phía khí thế đổi liên tục.

 

Lắc lắc đầu, nghĩ nữa.

Loading...